1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những chiến sĩ Quốc tế trong kháng chiến chống Pháp .

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Red_army_vn, 26/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    http://www.vietnamnet.vn/chinhtri/2005/09/485704/
    Gặp anh lính lê dương "đào ngũ" về với *********
    17:03'' 02/09/2005 (GMT+7)
    (VietNamNet) - Ông là một trong rất ít người nước ngoài có mặt trong lực lượng ********* từ năm 1946. Ông nói quyết định đi theo ********* là "lần đầu tiên tôi tự quyết định số phận của mình"
    [​IMG]
    Người lính già từng đối mặt rồi vượt qua những thử thách tử sinh Nguyễn Văn Lập. Ảnh: GiangVT.

    Sinh năm 1927, ông ngồi trước chúng tôi khi đã bước qua tuổi 78 nhưng gương mặt ánh lên vẻ hồng hào, tiếng nói sang sảng của một người lính già từng đối mặt rồi vượt qua những thử thách tử sinh.
    Trong bản đăng ký danh sách hơn 100 đại biểu quốc tế có mặt tại VN dự Lễ kỷ niệm Quốc khánh 60 năm, tên Hy Lạp của ông là Sarantidis Kostantinos. Nhưng ông muốn được người ta gọi mình với cái tên VN: Nguyễn Văn Lập.
    "Sao lại nói tiếng Anh với tôi!"
    Ông Lập khiến mọi người chú ý trong đoàn đại biểu khi ông ngỡ ngàng kêu lên với người bạn cũ: "Sao lại nói với tôi bằng tiếng Anh!", tại sảnh Trung tâm Hội nghị Quốc tế (11 Lê Hồng Phong, Hà Nội) lúc ông nghe lời chào tiếng Anh từ bạn mình.
    Ông trò chuyện với chúng tôi bằng vốn tiếng Việt "sõi" không chê vào đâu được. Cũng là điều dễ hiểu, khi ông từng ở VN suốt 19 năm trời, tham gia *********, khu vực Liên khu V.
    Lần thứ 9 quay lại VN cùng gia đình, nhân dịp Lễ Quốc khánh 60 năm, câu chuyện của ông bắt đầu trở lại từ những ngày đầu năm 1946...
    Tôi tự quyết định số phận cuộc đời mình
    [​IMG]
    Tại Việt Nam, một bước ngoặt quan trọng của cuộc đời tôi đã bắt đầu. Ảnh: GiangVT.

    Ngày 16/2/1946, anh lính lê dương 18 tuổi Sarantidis Kostantinos của quân đội Liên hiệp Pháp lần đầu tiên đặt chân đến VN.
    Nơi đặt chân đầu tiên của Kostantinos là Sài Gòn. Phan Thiết là nơi đồn trú hơn 1 năm. Cũng tại đây, một bước ngoặt quan trọng của cuộc đời ông bắt đầu.
    Ông kể "Một lần tên quan hai ra dắt theo một người vợ, một cô con gái đẹp. Tôi cũng thích, muốn tán nó. Còn trẻ mà, (ông cười tươi).
    Cuối cùng hoá ra không phải cô làm tiền mà cô ấy là tình báo. Chính việc tìm hiểu nhau, gặp nhau, cô đã giải thích khiến tôi có ý định đi theo *********. Cô tên là Ly Ly, tên thật hay bí danh thì tôi không biết. Cô cắt nghĩa cho tôi đại khái ********* là như thế nào".
    Câu chuyện diễn ra khi Kostantinos mới 18 tuổi. Cho rằng đó là gái làm tiền, chàng lính trẻ dùng tới... 300 quan tiền để... cho. "Lúc bấy giờ số tiền đó là rất nhiều. Nếu cô ta đi làm tiền thì phải mê tiền. Nhưng cô ấy không nhận, đem trả lại".
    Cho tới một hôm quan hai đi vắng. "Lợi dụng lúc đó, 2h đêm tôi mò vào buồng. Tôi muốn tìm hiểu về *********. Vậy là cô ta nói chuyện với tôi về *********. Tôi bắt đầu biết được đôi chút cái gọi là ********* mà tôi muốn tìm hiểu", ông tần ngần nhớ lại.
    Chính lúc đó, anh lính trẻ đã nung nấu trong lòng ý định tìm về *********.
    Tuy nhiên, phải mãi cho đến ngày chuyển ra Mũi Né (Phan Thiết), trong một cuộc càn quét, lính lê dương bắt được một người Việt mang theo tới 3000 tiền Đông Dương.
    "Thằng xét nói rằng người này là ********* vì chỉ có là ********* mới mang nhiều tiền như thế". Qua điều tra, anh ta là người phụ trách hậu trạm, đi mua lương thực cung cấp cho bộ đội.
    "Chừng 10-15 ngày bị tra tấn nhiều quá, ông ta không khai, thì tôi đánh giá người ấy là tốt, không phải là kẻ phản bội. Lúc đó tôi xin phép thằng quan hai đem anh ta xuống biển tắm giặt.
    Tôi nói với ông ta tôi là người Hy Lạp. Tôi không muốn đánh nhau với *********. Tôi nói tôi biết sơ qua về *********. Lúc đó ông ta chưa tin tưởng, sợ... nhưng qua hai, ba ngày sau, cách tôi đối xử như vậy khiến ông ta tin.
    Đến 1-2h ngày 4/6/46, cùng với một người Tây Ban Nha cũng xin đi theo, tôi và ông Biển nữa là ba người, xách súng chạy lên rừng".
    Câu chuyện "trở súng" theo ********* của ông chỉ giản đơn có vậy. Ra đi một cách tự nguyện. Cho dù, như ông lý giải, "tôi cũng chưa biết ********* là như thế nào, chủ nghĩa ra sao. Nhưng còn bọn Pháp thì giết người nhiều quá".
    [​IMG]
    Lần đầu tiên tôi tự quyết định số phận của mình khi 18 tuổi. Ảnh: GiangVT.

    Đã hiểu rằng, nếu rơi vào tay quân đội Pháp, "bất quá là nó giết" nhưng ông bảo, "trong bụng đã kiên quyết sẽ không bao giờ đầu hàng chúng nó. Thà tự sát còn hơn".
    "Đây là tôi, tôi của tuổi 18, lần đầu tiên tự quyết định số phận của mình, quyết định đi theo con đường mình chọn. Nên bất cứ những gì xảy ra đều phải chịu đựng và vượt qua, chứ quyết không làm nhục bố mẹ tôi, quyết không làm nhục dân tộc Hy Lạp", ông nói.
    Cái tên Nguyễn Văn Lập cũng ra đời từ đó. Ông Lập nói: Tên ông là sự kết họp của họ Nguyễn, theo Nguyễn Ái Quốc, Văn là văn hoá, Lập là lập nên, xây dựng, lập lại. "Lúc đó thì biết thế thôi" .
    Tôi tự hỏi sao họ tin tưởng tôi đến thế?
    Ông kể, ngày gặp ********* đầu tiên, số vũ khí của cả trung đội lúc bấy giờ không có gì cả. Ông và người bạn Tây Ban Nha bỏ lại phía sau một quân đội trang bị "tận răng", để gia nhập vào "đội quân chân đất, hai tay không, ốm gầy, bụng đói đi ...đánh đuổi Pháp".
    Tuy nhiên, những suy nghĩ đó thoáng qua rất nhanh.
    "Từ phút đầu, tôi đã nhập vào lý tưởng của người Việt Nam, nên không có gì phải suy nghĩ cả. Thiếu ăn, không phải chỉ mình tôi thiếu ăn. Mọi người như nhau, có gì thì cùng chịu đựng, chia sẻ với nhau".
    Suốt 9 năm, ông sống, chiến đấu, tham gia từ công tác địch vận, chính trị tới dân vận ở Liên khu 5 cho đến ngày ra Bắc tập kết.
    Ông bảo mình không hề cảm thấy lạc lõng khi mình là người nước ngoài hiếm hoi trong một đội quân xa lạ. Ông nhận được sự đối xử tử tế. "Thậm chí, đôi khi tôi phải tự hỏi sao họ tin tưởng tôi đến thế nhỉ. Không có một chút nghi ngờ nào cả".
    Có những đêm ông gác canh cho trung đội ngủ cách đồn lính chỉ 100m, chờ đến giờ tấn công. "Tôi là trung đội trưởng phải thức cho đến giờ phút cuối cùng xung phong. Tất cả trung đội của tôi ngủ hết. Nhưng tôi không bao giờ phản bội, cho dù hy sinh cũng đành".
    Ông giải thích, ông nhận được niềm tin tuyệt đối từ cán bộ cấp trên cũng như dưới. Rồi cả những cán bộ cấp cao như Cục trưởng, Chính uỷ liên khu 5 cũng giao cho ông những công tác quan trọng. Cho nên, ông thề phải đáp lại sự tin cậy đó.

    [​IMG]
    Hồi năm 1954, tôi đã làm trung đội trưởng 1 đơn vụ "thu dung" ở Thanh Hoá. Ảnh: Hà Trường.

    Năm 1954, ông tập kết ra Thanh Hoá, làm trung đội trưởng một đơn vị "thu dung" (thu lại để sử dụng - NV) ở Bảy Thường. Lúc đó rừng bị phá, dân đói nên công tác chủ yếu chống đói cho dân.
    "Ba tháng khổ vô cùng vì suất cơm của tôi phải ăn cả gia đình. Một suất gạo (bằng một lon gạo) ăn mấy người làm sao đủ. Phải đi cắt rau đem về nấu súp. Cái súp đó cho lợn ăn nhưng chúng tôi vẫn phải ăn để sống. Nhất thiết không được bắt gà vịt của dân".
    Đến năm 55, ông ra Hà Nội, phụ trách cung tiêu vận tải tại sân bay Gia Lâm. Năm 1956, chuyển ngành về Bộ Văn hoá, làm phiên dịch ở nhà in Tiến Bộ đồng thời làm cho xưởng phim.
    Sau đó ông lại về công tác ở Bộ Công nghiệp, lên mỏ thiếc Cao Bằng làm phiên dịch cho chuyên gia Liên Xô. Năm 1962, chuyển sang làm phiên dịch cho một mỏ than ở Lạng Sơn.
    Sau 19 năm tham gia kháng chiến, xây dựng đất nước, năm 1965, ông rời Việt Nam.
    "Trước sau gì tôi vẫn là người VN"
    Huân chương đeo đỏ ngực, sau nhiều thăng trầm, nay ông mãn nguyện ngồi ôn lại những gì mình đã trải qua. Cống hiến 19 năm trong quãng đời đẹp nhất vì Việt Nam, Nguyễn Văn Lập còn nhớ rất rõ nhiều kỷ niệm vui, buồn.
    Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, ông đã "2 lần xin vào Nam nhưng không cho. Các đồng chí bảo đồng chí Lập chiến đấu như thế là đủ rồi.
    Tôi không trực tiếp chiến đấu. Nhưng kháng chiến không có nghĩa là chỉ cầm súng. Người cầm súng phải ăn. Người nuôi ăn là kháng chiến. Người sản xuất cũng là kháng chiến. Vì thế, ngoài 8h làm việc, chúng tôi còn làm thêm 4h mỗi ngày không công cho miền Nam".
    Ông cũng kể, thời kỳ sửa sai, ông từng được cấp trên gọi lên cho phép "lấy 2 vợ", khi vợ cũ trở về. "Nhưng mọi chuyện đã qua rồi", ông lại cười bao dung.
    "Trên một chặng đường đi, có nhiều khúc quanh, khúc cua, nhưng quan trọng nhất là đi thẳng tới mục đích mà mình chọn lựa", ông triết lý như vậy về cuộc sống của mỗi cá nhân, cũng như vận mệnh của một đất nước.
    [​IMG]
    Tôi vẫn tự thấy mình là "người Việt 80%". Ảnh: GiangVT.

    Từ ngày về nước đến nay, ông nói, chưa khi nào cắt đứt liên lạc với VN. Bạn bè vẫn thư từ thường xuyên, liên tục thông báo tin tức. Trước khi có VTV4 thì phải bắt đài TQ phát bằng tiếng Pháp để theo dõi tin tức về VN.
    Ba người con ông đặt tên là Trung, Nam, Bắc. "Chúng nó rất ngoan, hiền, đi đâu cũng được quý. 2 đứa là giáo viên, trong đó 1 đứa dạy môn lịch sử Hy Lạp. Tôi tự hào vì chúng là người Việt Nam dạy lịch sử Hy Lạp", ông cười mãn nguyện.
    Sau 40 năm sống tại quê nhà Hy Lạp, ông già Kostantinos vẫn tự thấy mình là "người Việt 80%".
    "Trước sau gì tôi vẫn là người VN. Tên tôi vẫn là Nguyễn Văn Lập không có gì thay đổi cả. Cách sống vẫn là người VN, cách nghĩ bằng Tiếng Việt trước, tiếng Hy Lạp sau. Trông mặt mũi người ta cũng bảo tôi là người VN, không biết biến chuyển như thế nào", ông cất tiếng cười khà khà.
    Cũng từ năm 1965 đến nay, cứ 2-3 năm một lần, gia đình ông lại về thăm VN.
    Câu chuyện của chúng tôi chốc chốc lại bị ngắt quãng bởi những người bạn cũ VN đến bắt tay, chụp ảnh với ông.
    "Ước mơ lớn nhất của tôi bây giờ là sống khoẻ, sống vui để sống lâu, hằng năm đi về Việt Nam để ngắm nhìn đất nước đang phát triển vượt bậc, hằng ngày", ông tâm sự với chúng tôi khi chào tạm biệt bằng cú dứt tay của người lính già, từ những ngày còn gian khó.
    Hà Trường - Việt Lâm

  2. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Không có đâu bác Sơn. 2 người ny trùng tên nhưng khác họ đấy.
    Kostantinos = Constantin : tên của vị hoàng đế La-mã nổi tiếng được phong thánh và được người đạo Cơ đốc chính thống tôn thờ => tên rất thịnh hành ở Hy Lạp.
  3. Red_army_vn

    Red_army_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2004
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0

    Ai ngờ đọc truyện cổ Grim lại cũng có được thông tin cho chủ đề này.
    Trong cuốn truyện cổ Grim- Nhà xuất bản Văn học mới tái bản mà trước đây được dịch từ nguyên văn tiếng Đức: DIE KINDER UND HAUSMAERCHEN der Brueder GRIMM của Nhà xuất bản DER KINDER BUCHVERLAG Berlin, 1957- phần giới thiệu có đoạn:
    " ...Trong công tác dịch thuật, chúng tôi cố gắng dùng theo lời văn giản dị, bình dân, ý nhị, đúng theo tinh thần anh em Grim khi biên soạn lại vốn cổ. Chúng tôi đặc biệt cảm ơn các đồng chí Erwin Borchers( tức Trung tá Chiến sĩ trong Quân đội nhân dân Việt Nam) , Fritz Juergens, Mehlig, Seidel đã giúp đỡ chúng tôi về mặt tư liệu và dịch thuật.
    Hữu Ngọc

Chia sẻ trang này