1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những chuyện đáng đọc và suy ngẫm

Chủ đề trong 'Hưng Yên' bởi hoangthuylinh, 04/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoangthuylinh

    hoangthuylinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2004
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    0
    Bạn đã dành cho gia đình những gì?
    KHI CÒN NHỎ ...
    Bạn sẵn sàng nhường nhiều thứ lớn hơn cái kẹo cho đứa bạn ngồi cùng bàn nhưng đôi khi lại tranh giành đến đánh nhau với đứa em chỉ vì một chỗ ngồi.
    Bạn rất vui khi nhận trực nhật giùm cô bạn trong lớp nhưng lại luon phân bì công việc dọn dẹp nhà cửa với đứa em ở nhà.
    Bạn có thể hăng hái làm một đầu bếp "siêu hạng" trong chuyến cắm trại dã ngoại của lớp nhưng lại không nhấc nổi tay chân vào bếp nhặt rau giúp mẹ. Bạn xem đó là việc đương nhiên mẹ phải làm.
    Bạn sẵn sàng bỏ ra hàng giờ đồng hồ trong tiệm điện tử và "chỉ bảo" cho những tên "đệ tử" với những game phức tạp nhưng lại không có lấy một phút để giảng bài cho các em của mình.
    Bạn luôn nhớ chúc mừng và tặng quà các cô bạn gái nhân dịp sinh nhật, ngày 8-3 nhưng lại quên mất rằng bạn còn có một người phụ nữ khác quan trọng hơn rất nhiều, đó là mẹ.
    Bạn thường sa sầm mặt mày, thậm chí còn nổi xung lên chỉ vì những lời trách cứ, răn dạy của cha mẹ, dù đúng nhưng sau đó bạn lại quên ngay như chưa từng được nghe.
    Bạn đã từng lưỡng lự mỗi khi xoa dầu cho mẹ khi mẹ cảm thấy mệt nhưng lại quên mất rằng mẹ đã từng thức thâu đêm để canh giấc ngủ cho bạn mỗi khi bạn "trái gió trở trời"...
    KHI LỚN LÊN...
    Bạn quá bận rộn với công việc, ngày nào cũng đến tối khuya mới về, ăn uống vội vàng rồi đi ngủ mà đôi lúc đã quên hỏi thăm mẹ vì đã chong đèn thức chờ cơm bạn.
    Bạn đã từng khó chịu vì cha mẹ mình có lúc lẩn thẩn, "già hóa trẻ con" nhưng lại quên mất chính vì một phần vất vả sinh thành nuôi dưỡng bạn trưởng thành mà cha mẹ bạn mới "đi về hướng ngược lại" với bạn như vậy đấy.
    Bạn thường không bao giờ để ý rằng những lúc bạn buồn bã, thất vọng hay thất bại, mẹ luôn ở bên cạnh, che chở, nâng đỡ bạn. Và dường như bạn cho rằng mỗi ngày việc bạn nhìn thấy mẹ là một điều hiển nhiên.
    KHI BẠN RỜI XA GIA ĐÌNH...
    Bạn bắt đầu hiểu cha mẹ đã vất vả, khó nhọc thế nào để nuôi bạn khôn lớn.
    Bạn hối hận vì đã cư xử không phải khi cha mẹ trách cứ mình.
    Bạn nhận ra rằng đứa em bạn thật đáng yêu, xem ra nó không trẻ con một chút nào, khác hẳn với bạn.
    Bạn cảm thấy tiếc nuối vì đã đánh mất biết bao phút giây sum họp đầm ấm của gia đình.
    Bạnu nhận ra mình thật vô tâm vì chưa bao giờ thực tâm giúp đỡ mẹ trong công việc gia đình.
    Bạn có lúc sẽ nhận ra là mình đã sai khi đặt cha mẹ ra khỏi thế giới riêng của mình chỉ vì một suy nghĩ hết sức một chiều: "Cha mẹ không hiểu con!".
    Chỉ khi bắt đầu làm cha, làm mẹ bạn mới thấu hiểu làm đấng sinh thành khó đến nhường nào. Khi những đứa con xinh xắn của bạn lớn lên, bạn mới thấy thật không dễ dàng để làm bạn với chúng. Và khi đã bước vào cuộc sống rồi, bạn mới hiểu sẽ rất khó có được những giây phút vui vầy cạnh những đứa em như xưa. Nhưng hình như tất cả đã muộn, cha mẹ bạn hoặc đã già, hoặc đã đi xa mãi mãi. Bạn không thể tìm lại được những năm tháng hạnh phúc ấy.
    Có những lúc bạn vô tình đặt gia đình ở một vị trí rất bình thường trong trái tim bạn. Chỉ khi thật sự mất đi một điều gì, bạn mới thấy điều đó là quang trọng. Sẽ đến một ngày những giây phút bình dị nhất bên gia đình sẽ không còn nữa. Bạn ngoảnh đầu tiếc nuối ư? Sẽ không còn kịp! Bạn hãy dành nhiều thời gian cho gia đình hơn nữa, để yêu thương và cảm nhận đầy đủ những nhọc nhằn của mẹ, những nghiêm khắc của cha hay cái nhõng nhẽo của đứa em. Vì có thể một lúc nào đó, sẽ không còn thời gian để quay lại được nữa.
  2. hoangthuylinh

    hoangthuylinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2004
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    0
    Ba chúc con đủ

    Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại mất nhiều thời gian của cuộc đời mình ở các sân bay đến thế .Tôi vừa thích lại vừa ghét việc đó!?!! Tôi thích được ngắm nhiều người. Nhưng đó cũng là lý do tôi ghét :Phải nhìn mọi người "chào" và "tạm biệt". Nó làm tôi xúc đông đến phát mệt.
    Cho nên, mỗi khi gặp 1 thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn thường ra sân bay thành phố nhìn mọi người "tạm biệt". Để tôi thấy rằng mình vẫn hạnh phúc khi không phải nói lời chia tay với những người thân yêu của mình. Nhìn mọi người cố níu kéo nhau, khóc... tôi cảm thấy mình còn rất nhiều điều quý giá khác. Những gia đình, những người yêu nhau cuối cùng cũng phải xa cách, nhìn họ sải rộng cánh tay để nắm tay nhau, cho đến khi chỉ còn 2 đầu ngón tay của 2 người chạm vào nhau... đó là những hình ảnh mãi mãi nằm trong tâm trí tôi.
    Và tôi cũng học được nhiều điều từ những giây phút "tạm biệt " đấy.
    Có 1 lần, tôi nghe loáng thoáng tiếng 2 cha con đang bên nhau trong những phút giây cuối cùng. Họ ôm nhau và người cha nói: "Ba yêu con, ba chúc con đủ". Rồi cô gái đáp lại: "Con cũng yêu ba rất nhiều và chúc ba đủ".
    Và cô gái quay đi, tôi thấy người cha cứ đứng nhìn theo, thấy ông ấy muốn và cần khóc. Tôi lại gần, nhưng lại không muốn xen vào giây phút riêng tư của ông ấy nên không nói gì. Bỗng ông quay lại chào tôi và:
    - Đã bao giờ anh nói lời tạm biệt với 1 người, và biết rằng mãi mãi không gặp nữa?
    - Xin ông cho tôi hỏi, có phải ông vừa vĩnh biệt với con gái ông? Tại sao vậy?
    -Tôi già rồi, mà con tôi sống cách tôi đến nửa vòng trái đất - Người cha nói - Thực tế, tôi biết lần sau con tôi quay về đây nhưng lúc đó có thể tôi đã mất.
    - Khi tạm biệt con gái ông, tôi nghe ông nói: "Ba chúc con đủ". Tôi có thể biết điều đó có ý nghĩa gì không?
    Người cha già mỉm cười:
    - Đó là lời chúc gia truyền của gia đình tôi, đã qua nhiều thế hệ rồi - Nói đoạn ông dừng lại, ngước nhìn lên cao như thể cố nhớ lại từng chi tiết, và ông cười tươi hơn - Khi tôi nói: "Ba chúc con đủ", tôi muốn chúc con gái tôi có cuộc sống đủ những điều tốt đẹp và duy trì được nó.
    Rồi ông lẩm nhẩm đọc:
    "Ba chúc con đủ ánh sáng mặt trời để giữ cho tâm hồn con trong sáng. Ba chúc con đủ hạnh phúc để giữ cho tinh thần con luôn sống. Ba chúc con đủ những nỗi đau để biết yêu quý cả những niềm vui nhỏ nhất. Ba chúc con đủ những gì con muốn để con hài lòng. Ba chúc con đủ mất mát để con yêu quý những gì con có. Và ba chúc con đủ lời chào để có thể vượt qua được lời "tạm biệt" cuối cùng.
    Ông khóc và quay lưng bưóc đi.
    Tôi nói với theo "Thưa ông, tôi chúc ông đủ"
    Và các bạn, khi các bạn đã đọc xong mẩu chuyện này, tôi cũng chúc các bạn như vậy. Chúc chúng ta đủ.


  3. hoangthuylinh

    hoangthuylinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2004
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng

    Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững chãi, chín chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau 3 năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân.
    Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh.Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị.
    Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là bé gái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh lại trái ngược với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn.
    Và chuyện gì đến phải đến, một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị, rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi
    - Tại sao?
    - Em cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này! - chị trả lời.
    Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó, anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư, khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này, còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh?Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị :?oAnh có thể làm gì để thay đổi ý định của em??.
    Ai đó đã nói đúng: ?oRất khó khăn để thay đổi tính cánh của một con người?, và chị nghĩ rằng chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh, chị chậm rãi trả lời: ?oĐây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em, em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói, em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi, và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ chết, anh có vẫn cố làm cho em hài lòng chứ??.
    Anh đáp ?oNgày mai anh sẽ trả lời câu hỏi cho em??. Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh.
    Sáng hôm sau, chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với dòng chữ ngoệch ngoạc của anh, được dằn dưới ly sữa, trên chiếc bàn ăn gần cửa?. và chị bắt đầu đọc.
    ?oEm yêu, Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em, nhưng hãy cho anh giải thích những lý do mà anh không thể?.
    Ngay những dòng đầu đã làm tan nát trái tim chị, chị tiếp tục đọc.
    ?o? Khi em sử dụng máy vi tính, anh luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng, và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố, anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa, nên anh luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch, nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ, nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần gần đến tháng, nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng xoa bụng cho em để em dịu cơn đau.Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ, vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Khi em luôn chăm chú vào màn hình vi tính, anh sợ như vậy có hại cho đôi mắt của em, nên anh phải để dành đôi mắt của anh để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay, và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển, để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp? và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em? Vì vậy, em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng có ai đó yêu em hơn anh đã yêu em? nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết?/.?
    Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy, làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh? Chị đọc tiếp:
    ?o?Bây giờ, nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra, vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em, những món ăn mà em thích??.
    Chị lao đến cửa và mở bung nó ra, trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa, bây giờ chị biết chắc rằng không ai yêu chị như anh đã yêu chị, và chị quyết định quên đi bông hoa ở bên kia vách núi? đó là cuộc sống và tình yêu.
    Khi được sống trong sự đầy đủ, dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi, và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó.


  4. MICKEYYEU

    MICKEYYEU Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/05/2002
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    tinh yeu va doi canh
    Ngay xua co 1 chang trai song co don trong mot ngoi nha go canh 1 canh rung .Mot hom ,chang phat hien ra co 2 chu chim non mat me dang thoi thop trong to tren 1 chac cay .Lap tuc chang mang chung ve nuoi trong 1 cai long rat dep .Voi su cham soc chan chua tinh thuong cua chang .2 chu chim ngay cang tro nen khoe manh va xinh dep.Mot ngay kia chang quen cai cua long chim.The la 1 chu chim lien bay ra khoi long ,nhung no chua bay di han ma lai luon vai vong quanh chang nhu muon chao chang lan cuoi .Chang khong muon tinh yeu cua chang bay mat ,nen khi con chim bay that gan chang lien voi tay tom lay no .Chang sung suong khi da giu duoc chat no trong tay .Nhung sau 1 luc ,chang cam thay con vat yeu quy bong tro nen mem nhun trong tay chang ,Chang hot hoang xoe ban tay ra va bang hoang nhan ra rang con chim da khep mat qua doi .No da chet boi chinh tinh yeu ma chang gianh cho no .Chang than tho nhin con chim le ban con lai trong long va bat dau muong tuong ra rang no can duoc tu do bay vut len bau troi xanh tham .boi do moi chinh la noi ma no can .Chang lien tien den chiec long va nhe nhang tung chu chim vao khong trung .No luon quanh chang 1 vong ,2vong roi 3 vong ,Chang don nhan niem vui cua no bang anh mat rang ngoi va triu men .Nhung muon phien truoc do khong con nua ,Bong nhien chu chim diu dang dap xuong ,dau tren vai chang va hot vang nhung giai dieu muot ma ma chua bao gio trong cuoc doi chang duoc thuong thuc .Qua tieng hot ky dieu kia ,chang trai chot hieu rang cach nhanh nhat de danh mat tinh yeu la khi ta nam giu no that chat .Trai lai ,de giu mai su yeu thuong thi ta phai an can trao cho tinh yeu 1 doi canh tu do ..............
  5. dgsongsong

    dgsongsong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2006
    Bài viết:
    371
    Đã được thích:
    0
    Tháng 2/1975 khi mới 50 tuổi, lần đầu tiên Thatcher được chọn làm lành tụ đảng Bảo Thủ. Bà cho gọi Ronald Miller, người chuyên viết diễn văn cho người tiền nhiệm của bà là Edward Heath (Thủ tướng Anh giai đoạn 1970-1974).Trong không khí nghi ngờ lần nhau của buổi làm việc đầu tiên, Miller được yêu cầu soạn bài diễn văn cho một cuộc họp chính trị vào ngày hôm saụ Một lúc sau, Miller quay lại đọc bài diễn văn mình vừa viết cho Thatcher nghẹ Bài diễn văn kết thúc bằng một câu trích dẫn (mà người ta thường lầm tưởng là của Abraham Lincoln):
    "Bạn không thể mang lại sự thịnh vượng bằng cách khuyến khích tính tằn tiện. Bạn không thể giúp kẻ yếu trở nên vững mạnh bằng cách làm suy yếu kẻ mạnh. Bạn không thể giúp những người nhỏ bằng việc chia cắt kẻ lớn. Bạn không thể giúp người làm công ăn lương bằng cách hạ bệ người trả lương. Bạn không thể nuôi dưỡng tình bằng hữu khi khuyến khích lòng hận thù giai cấp. Bạn không thể giúp người nghèo bằng cách triệt hạ kẻ giàu. Bạn không thể thiết lập nền an ninh bền vững trên số tiền đi vaỵ Bạn không thể thoát khỏi sự phiền muộn khi tiêu nhiều hơn số tiền bạn kiếm được.
    Bạn không thể tạo dựng ý chí và lòng can đảm nếu lấy đi óc sáng kiến và tính độc lập của con người. Bạn không thể mãi mãi cứu giúp mọi người nếu làm thay cho họ những điều mà họ có thể và lẽ ra phải tự làm lấy".
    Thatcher lặng thinh nghe Miller đọc bài diễn văn. Khi kết thúc, bà cũng không nói một lời nhưng ngồi xuống lấy một tờ giấy trong túi viết vài chữ rồi đưa cho Miller. Trong đó, bà viết "Tôi sẽ không bao giờ đi bất kỳ đâu mà không cầm theo bài phát biểu này".
    hi hi lăng xê cho cái chữ kí của mình cái nào
  6. thanhvinh151

    thanhvinh151 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2006
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    Thanks... tớ có mấy bài giảng bằng tiếng anh... chỉ nghe thử rồi bỏ đấy ...nhưng lâu lắm không nghe...
  7. dgsongsong

    dgsongsong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2006
    Bài viết:
    371
    Đã được thích:
    0
    cho iem hỏi, có pahỉ cái Langmai này là ở bên Pháp ko,trc có 1 ng giưới thiệu cho em roài,hic vào mới thấy mình cong nhiều bụi trần quá,tắm rửa mãi mà vẫn chưa hết
  8. thanhvinh151

    thanhvinh151 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2006
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0

    Nhặt được bài hay, mang ngay về box.......
    Tôi và bạn gái đã quen nhau từ hơn 1 năm và chúng tôi quyết định đám cưới.
    Cha mẹ hai bên đều ủng hộ chúng tôi. Bạn bè ủng hộ chúng tôi. Còn bạn gái của tôi, cô ấy thực sự là ước mơ của tôi !
    Chỉ có một điều duy nhất .. hơi phiền : đó là cô em gái của cô bạn tôi !
    Cô em vợ tương lai của tôi tròn đôi mươi, luôn mặc váy ngắn ... không thể ngắn hơn được nữa ! Mỗi khi đến gần tôi thì cô ấy rất hay làm bộ cúi xuống nhặt cái gì đó khiến tôi có thể nhìn thấy... cả áo lót của cô ta !
    Tôi để ý thấy cô ta không làm như vậy khi đến gần những người khác .
    Một hôm, cô em vợ tương lai gọi tôi đến để kiểm tra danh sách khách mời đám cưới. Khi tôi đến thì cô ấy có một mình ở nhà ! Cô ấy thì thào vào tai tôi rằng cô ấy rất .. ham muốn tôi, và vì tôi lại sắp lấy vợ nữa nên cô ấy không còn muốn kiềm chế nữa . Cô ấy nói muốn cùng tôi chỉ một lần thôi, rồi sẽ quên đi mãi mãi để tôi yên tâm lo cuộc sống gia đình riêng .
    Tôi rất sốc và chẳng nói được một lời nào, ngồi chết lặng !
    Cô ấy tiếp : Em sẽ đi lên lầu, nếu anh muốn thì ..em chờ anh trên phòng ngủ của em .
    Tôi như hoá đá, ngồi lặng đi nhìn cô ấy đi lên lầu . Khi lên tới trên cầu thang, cô ấy kéo jupe xuống, tuột tất ra, rồi ném xuống cạnh chân tôi.
    Tôi đứng lặng đi một giây, rồi tôi quay đầu, lao ra phía cửa ra vào. Tôi mở cửa ra , đứng lặng một giây nữa, thở sâu, rồi đi về phía xe otô của mình.
    Bỗng tôi nhìn thấy bố vợ tương lai xuất hiện, ôm chầm lấy tôi, nươc mắt rưng rưng : CHúng ta rất hạnh phúc là con đã vượt qua lần test cuối cùng này. CHúng ta không thể nào tìm được một người đàn ông tốt hơn thế nữa cho con gái của chúng ta. Welcome to the family !
  9. bittatrach

    bittatrach Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2006
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Wait

    Waiting too long spoils almost everything.
    It makes every day longer and meaningless. "Have a nice day!" is a bye-bye thing which is on the tip of one''s tongue, yet you can''t believe it anymore when what you''re waiting for hasn''t shown up. Yesterday wasn''t nice, neither is today, nah, it''s a no-no. It is exhausting and you just don''t even bother anything or anyone around you. At all.
    It makes you think. Yeah, you''re getting more miserable merely because you think too much. When will it come? When? When? When? This goes on and on, and even it intrudes into your dreams. "Damn it! I can''t have even a minute of peace in a day," you mumble when waking up in the middle of the night.
    It makes you feel lost. Right, you don''t know where you''re going and how your life is gonna be. It is too big a challenge that not only once have you thought that you can''t handle it. You''re overwhelmed, and on your toes, you wonder about in the dark, with your hands reachin'' out to find a door. You don''t know, do you? Lost and alone, you think you failed. Yet that never helps you out, subsequently you stand up and continue. Till now, you haven''t found the way out, you know for sure you have to on your own, though you''re still often feeling down.
    If waiting is that unpleasant, why waiting? Well, when waiting you have a hope. Though a hope might forever be a hope, you''re probably on track. A belief might mislead you, but a hope keeps you alive.
  10. tieuquynhi

    tieuquynhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    591
    Đã được thích:
    0
    I can''t read by English, you can translate it for me

Chia sẻ trang này