1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những Chuyện Kể Bên Đường

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi DTRekable1, 13/04/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Bạn viết hay lắm... đặc biệt ở đoạn kết ... Chỉ cần cảm nhận được ý câu này đã là đủ để viết rất nhiều câu chuyện cảm động khác.
  2. bediudang

    bediudang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    2.196
    Đã được thích:
    0
    Roi den 1 ngay .anh gap be'' giữa bao diêu` dang dở..trai tim be cung da rach nat'' ko con nguyen ven sau 1 cuoc tinh`...anh biêt'' va hiểu be ma dung ko?rôi` be'' tim thây'' o nơi anh 1 cai gi do thật binh yên ..be muon duoc anh sưởi âm'' những gia'' bang ...cho be'' biêt'' rang` trai tim be'' van con co thể thổn thưc''...be'' da mêt. mỏi va cay dang''...cũng như anh tưng` noi " Ta da mât'' qua nhieu trong cuoc song nay"...be'' chi co thể noi voi anh như thê''..vi be'' ko dam chac'' rang` be'' hiểu ve tât'' ca những gi thuoc ve anh ..anh van con la 1 ẩn sô'' dôi'' voi be''..be'' sợ 1 lan nữa lai lac. lôi'' yeu thương..rôi` trai tim be'' lai rươm'' mau'' 1 lân` nửa .be'' sợ lam ..anh co biet ko?..be sợ 1 ngay nao do ..anh se ko con co thể cung be ngoi ngam'' trang sao tren bãi cat'' chay dai` ..vi be'' yêu biển...be'' se ko thể cung anh di het quãng dơi` con lai...se ko thể trao nhau nhửng nu. hôn mêm` môi..va ban` tay be'' se ko con duoc deo chiêc'' nhẫn cỏ ????anh hay den vơi'' be khi thật long anh muôn''..va hay chac rang` anh se dem lai cho be'' bên'' binh` yên....be'' nghi ngơ` va be'' biêt'' minh vẫn mãi nghi ngơ`....be'' sơ. rang` ta gap nhau giơ` phut nay la da qua'' muộn... be'' sơ rang` anh da co sự rang` buộc khac'' rôi`...anh hiểu be ko?be'' sợ rang` be'' ko thể buộc anh 1 lân` nữa vi be la nguoi dên'' muộn ..la kẻ dên'' sau ..be'' hôn anh
  3. bediudang

    bediudang Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    2.196
    Đã được thích:
    0
    Roi den 1 ngay .anh gap be'' giữa bao diêu` dang dở..trai tim be cung da rach nat'' ko con nguyen ven sau 1 cuoc tinh`...anh biêt'' va hiểu be ma dung ko?rôi` be'' tim thây'' o nơi anh 1 cai gi do thật binh yên ..be muon duoc anh sưởi âm'' những gia'' bang ...cho be'' biêt'' rang` trai tim be'' van con co thể thổn thưc''...be'' da mêt. mỏi va cay dang''...cũng như anh tưng` noi " Ta da mât'' qua nhieu trong cuoc song nay"...be'' chi co thể noi voi anh như thê''..vi be'' ko dam chac'' rang` be'' hiểu ve tât'' ca những gi thuoc ve anh ..anh van con la 1 ẩn sô'' dôi'' voi be''..be'' sợ 1 lan nữa lai lac. lôi'' yeu thương..rôi` trai tim be'' lai rươm'' mau'' 1 lân` nửa .be'' sợ lam ..anh co biet ko?..be sợ 1 ngay nao do ..anh se ko con co thể cung be ngoi ngam'' trang sao tren bãi cat'' chay dai` ..vi be'' yêu biển...be'' se ko thể cung anh di het quãng dơi` con lai...se ko thể trao nhau nhửng nu. hôn mêm` môi..va ban` tay be'' se ko con duoc deo chiêc'' nhẫn cỏ ????anh hay den vơi'' be khi thật long anh muôn''..va hay chac rang` anh se dem lai cho be'' bên'' binh` yên....be'' nghi ngơ` va be'' biêt'' minh vẫn mãi nghi ngơ`....be'' sơ. rang` ta gap nhau giơ` phut nay la da qua'' muộn... be'' sơ rang` anh da co sự rang` buộc khac'' rôi`...anh hiểu be ko?be'' sợ rang` be'' ko thể buộc anh 1 lân` nữa vi be la nguoi dên'' muộn ..la kẻ dên'' sau ..be'' hôn anh
  4. DTRekable1

    DTRekable1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/12/2004
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    III. Viết cho Niềm Vui ...
    ( Viết về những Niềm Vui thật khó ! Nhưng Kể Niềm Vui thì ta có thể,
    Vậy Niềm Vui nhé, hãy đến đây thôi ! )
    Trở về từ một nơi Hoang vắng,
    Dừng xe sát bên đường ta nhỉ ngơi giây lát nhỉ ....
    Nhưng sao Ngực ta nhẹ bỗng thế này ? Sao nhỉ ? ??? !!!!
    ??? ...Ồ phải rồi, ta đã vứt hết những Âu lo, Phiền muộn ở nơi Trời cao, Núi biếc kia rồi !
    Ha ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
    Vậy là, Hết những Hận thù, Căm tức,
    Hết những Được - Thua, Hơn - Kém trong đời,
    Hết Nỗi đau Tình Yêu,
    Hết Chập chờn Hạnh Phúc .......
    Và lòng ta nhẹ bỗng,
    Ta đang Vui ( "Vui góp" với Loài Người ? )
    ..."Có ...Ai ...Cùng ...Chia ...Sẻ ...Với ...Tôi ...Khô ..ô..ông ! ! ! ? ? ? "
    Tiếng Hét của ta vang vọng xa, gần ...Làm xáo động cả một đàn chim nhỏ, chúng dắt nhau bay đi vội vã, ngơ ngác ...
    " Trời đất ?! Thấy có ai bảo Ta Điên không nhỉ ? "
    Có tốp học trò nhỏ,
    " Chào Chú ! "
    " Ồ, ta chào các cháu ! Có thấy ta đang vui ? "
    Lũ trẻ phá lên cười rồi ...chạy
    Tiếng Cười theo hút đằng xa ....
    Có Hai Bác Nông dân - Họ bây giờ Sang thật, họ đi thăm lúa bằng những chiếc Honda !
    Có Hai Bác Nông dân đang dắt xe lên khỏi Taluy đường, ta chạy lại, chẳng nói gì mà chỉ hì hục đẩy ...
    Rồi Thuốc Lào Say, Hai Bác cười và hỏi :
    " Cậu đi đâu ? "
    " Dạ, cháu về Hà Nội ! "
    " Về chơi ? "
    " Vâng, cháu về chơi Phố ! "
    " Làng hai Bác chỗ kia, khi cháu về, vào nhé ? "
    .....Và Hai tiếng cười cưỡi Honda đi về phía Làng xa,
    Ta ở lại với Đất Trời Tươi Sáng,
    Mùa này Đất cũng đã Nở Hoa !
    Những Hoa Rừng và những Hoa Đồng nội : Nào là Hoa Cỏ, Hoa Xoan; Nào Hoa Bồ Công Anh, Hoa Lúa ..... Chúng chờ đợi Mưa Xuân và cuối cùng đã Nở ...
    Trờì ơi, Ta Đang Vui !
    ............Nhưng ta phải Về thôi, .......Hà Nội còn xa lắm !!!
    Lòng mình như đã trống trải mất rồi ! Nên ta chẳng có gì nhiều để san sẻ với ai, ta chỉ có Niềm Vui, chỉ có Sự Giải Thoát và một chút Thăng Bằng sau biết bao nhiêu là Chao đảo ...
    Ai đó kia ơi, Hãy Vui lên mà Sống ! ! !
    Dù Sống ở Đời này đâu có dễ được Vui ? ? ?
    Ta Đang Vui !
    ....................... Nhưng Ta Phải Về Thôi,
    ................................................................... Hà Nội còn Xa lắm ! ! !
    ( Trung Du, 6/4/2005 )
  5. DTRekable1

    DTRekable1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/12/2004
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    III. Viết cho Niềm Vui ...
    ( Viết về những Niềm Vui thật khó ! Nhưng Kể Niềm Vui thì ta có thể,
    Vậy Niềm Vui nhé, hãy đến đây thôi ! )
    Trở về từ một nơi Hoang vắng,
    Dừng xe sát bên đường ta nhỉ ngơi giây lát nhỉ ....
    Nhưng sao Ngực ta nhẹ bỗng thế này ? Sao nhỉ ? ??? !!!!
    ??? ...Ồ phải rồi, ta đã vứt hết những Âu lo, Phiền muộn ở nơi Trời cao, Núi biếc kia rồi !
    Ha ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
    Vậy là, Hết những Hận thù, Căm tức,
    Hết những Được - Thua, Hơn - Kém trong đời,
    Hết Nỗi đau Tình Yêu,
    Hết Chập chờn Hạnh Phúc .......
    Và lòng ta nhẹ bỗng,
    Ta đang Vui ( "Vui góp" với Loài Người ? )
    ..."Có ...Ai ...Cùng ...Chia ...Sẻ ...Với ...Tôi ...Khô ..ô..ông ! ! ! ? ? ? "
    Tiếng Hét của ta vang vọng xa, gần ...Làm xáo động cả một đàn chim nhỏ, chúng dắt nhau bay đi vội vã, ngơ ngác ...
    " Trời đất ?! Thấy có ai bảo Ta Điên không nhỉ ? "
    Có tốp học trò nhỏ,
    " Chào Chú ! "
    " Ồ, ta chào các cháu ! Có thấy ta đang vui ? "
    Lũ trẻ phá lên cười rồi ...chạy
    Tiếng Cười theo hút đằng xa ....
    Có Hai Bác Nông dân - Họ bây giờ Sang thật, họ đi thăm lúa bằng những chiếc Honda !
    Có Hai Bác Nông dân đang dắt xe lên khỏi Taluy đường, ta chạy lại, chẳng nói gì mà chỉ hì hục đẩy ...
    Rồi Thuốc Lào Say, Hai Bác cười và hỏi :
    " Cậu đi đâu ? "
    " Dạ, cháu về Hà Nội ! "
    " Về chơi ? "
    " Vâng, cháu về chơi Phố ! "
    " Làng hai Bác chỗ kia, khi cháu về, vào nhé ? "
    .....Và Hai tiếng cười cưỡi Honda đi về phía Làng xa,
    Ta ở lại với Đất Trời Tươi Sáng,
    Mùa này Đất cũng đã Nở Hoa !
    Những Hoa Rừng và những Hoa Đồng nội : Nào là Hoa Cỏ, Hoa Xoan; Nào Hoa Bồ Công Anh, Hoa Lúa ..... Chúng chờ đợi Mưa Xuân và cuối cùng đã Nở ...
    Trờì ơi, Ta Đang Vui !
    ............Nhưng ta phải Về thôi, .......Hà Nội còn xa lắm !!!
    Lòng mình như đã trống trải mất rồi ! Nên ta chẳng có gì nhiều để san sẻ với ai, ta chỉ có Niềm Vui, chỉ có Sự Giải Thoát và một chút Thăng Bằng sau biết bao nhiêu là Chao đảo ...
    Ai đó kia ơi, Hãy Vui lên mà Sống ! ! !
    Dù Sống ở Đời này đâu có dễ được Vui ? ? ?
    Ta Đang Vui !
    ....................... Nhưng Ta Phải Về Thôi,
    ................................................................... Hà Nội còn Xa lắm ! ! !
    ( Trung Du, 6/4/2005 )
  6. neudieudoxayra_girl

    neudieudoxayra_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2005
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    Hi !
    Bạn viết bài hay thật đấy .
    Bản thân mình rất lười đọc mấy bài post dài , nhưng mà đọc bài của bạn xong mình cảm thấy hay quá đi .Cũng cảm động lắm đó . Hì .
    ---------------
    Có yêu thì phải có hận --> le~ đương nhiên của cuộc sống mà anh !
    --------- EM xin lỗi đã để anh phải đợi ........có mấy tiếng thui mừ ---------------------

  7. neudieudoxayra_girl

    neudieudoxayra_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2005
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    Hi !
    Bạn viết bài hay thật đấy .
    Bản thân mình rất lười đọc mấy bài post dài , nhưng mà đọc bài của bạn xong mình cảm thấy hay quá đi .Cũng cảm động lắm đó . Hì .
    ---------------
    Có yêu thì phải có hận --> le~ đương nhiên của cuộc sống mà anh !
    --------- EM xin lỗi đã để anh phải đợi ........có mấy tiếng thui mừ ---------------------

  8. DTRekable1

    DTRekable1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/12/2004
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    IV - Vạt Rừng cháy
    Có một vạt rừng đang cháy, khi tôi đi ngang qua khói vẫn còn nghi ngút, đất sém nham nhở, gốc cây to nửa là than đen, nửa oằn cong ứa dòng nhựa chết, và trên cao lá xoắn mình héo úa, không một bóng chim, khói nhuộm nền trời. Chết chóc ...
    Có một vạt rừng đã cháy, khi tôi trở về khói cũng đã tan lâu, lá úa rụng, dòng nhựa khô vụn vỡ, gió cuộn, tàn bay ...
    Tưởng Đất đã hoang tàn, đã chết
    Tưởng Cây đã gục ngã, thành tro,
    Nhưng kìa Đất, giữa sém đen nứt nẻ, một đàn kiến đang kiếm tìm mải miết,
    Nhưng kìa Cây, phía khuất sau, nơi ngọn Lửa chưa thể nào bén tới ...có một chút màu Xanh non le lói,
    Không tin nổi mắt mình !
    Một cơn Mưa nào đó đã qua đây !? Và những mầm cây còn sót lại giờ ngoi lên chưa hết nỗi bàng hoàng ?
    Chưa thể hết những nỗi đau mất mát,
    Nhưng đó đã là Sự sống,
    Và màu Xanh sẽ phủ kín đất này .....
    ( Rừng khô lá úa, Em sẽ quay về ...)

    ---------------------------------
  9. DTRekable1

    DTRekable1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/12/2004
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    IV - Vạt Rừng cháy
    Có một vạt rừng đang cháy, khi tôi đi ngang qua khói vẫn còn nghi ngút, đất sém nham nhở, gốc cây to nửa là than đen, nửa oằn cong ứa dòng nhựa chết, và trên cao lá xoắn mình héo úa, không một bóng chim, khói nhuộm nền trời. Chết chóc ...
    Có một vạt rừng đã cháy, khi tôi trở về khói cũng đã tan lâu, lá úa rụng, dòng nhựa khô vụn vỡ, gió cuộn, tàn bay ...
    Tưởng Đất đã hoang tàn, đã chết
    Tưởng Cây đã gục ngã, thành tro,
    Nhưng kìa Đất, giữa sém đen nứt nẻ, một đàn kiến đang kiếm tìm mải miết,
    Nhưng kìa Cây, phía khuất sau, nơi ngọn Lửa chưa thể nào bén tới ...có một chút màu Xanh non le lói,
    Không tin nổi mắt mình !
    Một cơn Mưa nào đó đã qua đây !? Và những mầm cây còn sót lại giờ ngoi lên chưa hết nỗi bàng hoàng ?
    Chưa thể hết những nỗi đau mất mát,
    Nhưng đó đã là Sự sống,
    Và màu Xanh sẽ phủ kín đất này .....
    ( Rừng khô lá úa, Em sẽ quay về ...)

    ---------------------------------
  10. greenline

    greenline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    1.836
    Đã được thích:
    0
    Đêm đối diện!​
    Vừa chạy, nó vừa khóc. Cái ba lô 24kg càng ngày càng nặng ghì chặt bước chân nó lại. Bờ vai đè nặng khẩu AK 47 tê cứng, lạnh buốt sương đêm. Đêm đặc quánh. Đằng trước là miếng phát sáng nhấp nhoáng ở lưng người đi trước. Rễ cây, cành cây, cỏ dại quấn lấy chân người. Tiếng ngã huỳnh huỵch, loạt xoạt. Hự...! Nó đổ rầm xuống. Gọn. Nặng. Như một thân cây bị đốn gốc.
    Nó khóc vùi. Mẹ kiếp! Sao đời mình khổ thế. Thằng ********. Đời ********. Tại sao mình lại chui rúc vào chỗ này. Tại sao lại khổ cực như vậy? Thằng thư sinh yếu đuối. Kẻ đớn hèn. Nó siết chặt khẩu AK muốn bật máu. Nó muốn lắp đạn bắn loạn trời. Nó muốn quăng cái ba lô, quăng hết cả quần áo. Nó muốn đập phá. Nó lăn lộn... Chợt một bàn tay xiết chặt lấy nó, nâng dậy, mạnh mẽ. " Dậy đi em! Đừng yếu hèn thế!". Nó vùng dậy, trừng mắt nhìn kẻ vừa nói với nó. 2 bàn tay nó nắm chặt, rung rung. Nó muốn tung cú đấm về kẻ đối diện. Hai cặp mắt chạm nhau. Những tia sáng đối nghịch phản chiếu lấp loá. Cặp mắt người đàn ông chợt quay ngang. Nó bất giác người nhìn theo, ngây người. Ồ, ngoài cửa rừng kìa. Trời rạng sáng!
    Lẳng lặng, nó cúi xuống xốc ba lô lên, cầm lại cây súng. Rảo bước!
    Một đôi lời: Câu truyện kể về bạn tôi. Người vì hoàn cảnh gia đình nên đã thi vào một trường đại học quân đội. Nói thêm là cậu là người khá lãng mạn và yếu đuối. Vì thế, khi vào môi trường quân đội, cậu rất vất vả và khổ cực để chấp nhận cuộc sống đó. Nơi ấy, đã từng có kẻ bị phát điên và ra đi. Bạn tôi đã kể câu chuyện này cho tôi một lần về thăm quê. Bây giờ cậu ấy đã đeo lon sĩ quan và tiếp tục theo học ở nước ngoài. Một kết cục đẹp, phải không?
    Đôi điều tản mạn ngập ngừng trong topic của bạn. Sống và trải nghiệm. Chúc vui!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này