1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những Chuyện Kể Của Người Chơi Kèn Túi Lang Thang

Chủ đề trong 'Văn học' bởi TheBagpiper, 11/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    MRISIS SỐ MƯỜI
    (Cám ơn Jean-Michel Jarre, vì âm nhạc của anh)
    Tôi là một bọt nước, không có nghĩa là chỉ có nước cấu tạo nên tôi. Tôi gồm, oxygen (không kể oxygen trong nước), nitrogen, và cả một mớ khí trơ, và cả bụi, và nhiều thứ khác. Như thế tôi đơn giản không, nhiều người sẽ bảo tôi không đơn giản, thậm chí rất phức tạp, nhiều người khác còn bảo rằng tôi đang mơ, hoặc hoang tưởng, hoặc bệnh hoạn. Nhưng tôi biết tôi là một bọt nước, đơn giản là chỉ có tôi mô tả chính xác chuyển động của chính mình, như một bọt nước có thể làm. Một bọt nước chỉ biết có chuyển động của chính mình, và nghe thấy tiếng rít của chuyển động đó, như một quả pháo thăng thiên. Đó chính là điệu nhảy muôn đời và duy nhất của bọt nước, với chuyển động ngoằn nghèo nhưng có hướng đó. Nhưng bọt nước làm gì biết điều đó, rằng cuộc đời nó là nhảy múa đến mê hồn bằng chuyển động lả lơi, hướng về khoảng không nhẹ hẫng rồi vỡ tan. Như vậy tôi không phải là bọt nước ư, vì tôi biết điều đó? Nhưng tôi nghĩ tôi vẫn là một bọt nước, cho dù tôi không tìm giải đáp được câu hỏi kia. Tôi không cần trả lời những câu hỏi, tôi sẽ chỉ tiếp tục nhảy múa cho đến điểm vỡ tan...
  2. toonnie

    toonnie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/11/2002
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Bác Irish đâu rồi? Sao chẳng thấy ra kể chiện nữa vậy .. nhớ bác ra phết .. Hôm nay chẳng hiểu ăn fải cái gì mà cà tưng quá .. vào đây chọc ghẹo bác chút chơi
    Họ hành hang hốc nhà bác này
    Bắt đầu lạnh rồi bác ạ .. uống sô cô la nóng hay gin và tonic bây giờ?
  3. toonnie

    toonnie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/11/2002
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Bác Irish đâu rồi? Sao chẳng thấy ra kể chiện nữa vậy .. nhớ bác ra phết .. Hôm nay chẳng hiểu ăn fải cái gì mà cà tưng quá .. vào đây chọc ghẹo bác chút chơi
    Họ hành hang hốc nhà bác này
    Bắt đầu lạnh rồi bác ạ .. uống sô cô la nóng hay gin và tonic bây giờ?
  4. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    What a &$#@*# girl!
  5. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    What a &$#@*# girl!
  6. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    MRISIS SỐ MƯỜI MỘT
    (Chuyển động chậm)
    Tôi ngồi trong một cửa hiệu cà phê ở một ngả ba trong thành phố, cạnh một ô cửa kính lớn có mành buông đến ngang tầm mắt. Để tiêu khiển tôi ngồi ngắm chuyển động của vô số hạt bụi trong không khí. Tôi có khả năng quan sát chúng trong chuyển động cực kỳ chậm, gần như đứng yên, tương tự như người khác có thể quan sát những xác trà chìm dần trong một cái cốc thuỷ tinh. Thật ra, tôi đang thích thú đuổi theo dấu tích của ánh sáng phản xạ lên chúng, như tìm kiếm nơi xuất phát của một quả bóng tennis. Nếu như bạn bình tĩnh, bạn có thể tìm ra kẻ nào đã quật quả bóng vào đầu bạn sau vô số lần cho nó "a-băng" trên các bức tường.
    Tôi đang dõi theo một tia sáng mà màu sắc của nó trông không bình thường, tức là nó mang vẻ đẹp của một bài thơ buồn thảm, nó như một ánh chớp của một sức mạnh vô cùng. Tôi lần theo dấu vết của nó, qua vô số lần phản xạ của nó lên những chiếc ôtô, những bức tường, những bảng hiệu, những sợi tóc của khách bộ hành, qua những lần nó khúc xạ trong luồng khí nóng trên các nắp capô, qua những lần nó nhiễu xạ thành những điệu nhảy đầy hứng khởi... Tôi đã tìm ra nơi nó xuất phát, nơi đã từng loé lên ánh chớp đẹp như cái nháy mắt của giai nhân, không phải, còn đẹp hơn thế nữa, tôi không thể diễn tả được, nó đẹp như một niềm hạnh phúc. Cùng với ánh chớp huyền diệu kia, viên đạn đã lao đi. Nó sẽ bay ngang tầm những cửa kính ôtô nhưng xạ thủ thạo nghề đến mức cho dù những chiếc ôtô kia chạy với vận tốc gấp đôi thì viên đạn vẫn dễ dàng len qua, để lại phía sau những chuỗi xung động lả lơi trong không khí, như vết chân vịt của một chiếc tàu thuỷ vượt Đại Tây Dương. Viên đạn sẽ bay qua đường phố và tôi tiếp tục thấy ánh sáng chạm vào thân nó và phản xạ đi ngay như một tay bơi đạp vào thành hồ sau khi lộn nhào để bơi vòng tiếp theo. Tôi ngước nhìn lên bầu trời, nơi có những chiếc phi cơ bay qua, những đàn chim bay qua, tất cả đều bên dưới những đám mây đang lao đi với vận tốc kinh khủng mà ta tưởng chúng bất động.
    ...
    Trong không đầy một giây nữa, viên đạn sẽ phá vỡ ô cửa kính có mành buông đến ngang tầm mắt. Tôi sẽ ngủ gật trên chiếc ghế bành phủ vải màu ngà, áo sơmi có một vết rách ở ngực trái, nghi ngút khói, giống như tro tàn của một đống lửa ai đó đã nhóm trên đồi đêm qua. Một bàn tay tôi vẫn còn đặt trên bàn nơi vương những giọt máu đỏ như sơn. Tôi vẫn còn mỉm cười như thể tôi đang đang mơ một giấc mơ ngọt ngào, còn hơn thế nữa, tôi đã thấy một ánh chớp đẹp như một niềm hạnh phúc.
  7. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    MRISIS SỐ MƯỜI MỘT
    (Chuyển động chậm)
    Tôi ngồi trong một cửa hiệu cà phê ở một ngả ba trong thành phố, cạnh một ô cửa kính lớn có mành buông đến ngang tầm mắt. Để tiêu khiển tôi ngồi ngắm chuyển động của vô số hạt bụi trong không khí. Tôi có khả năng quan sát chúng trong chuyển động cực kỳ chậm, gần như đứng yên, tương tự như người khác có thể quan sát những xác trà chìm dần trong một cái cốc thuỷ tinh. Thật ra, tôi đang thích thú đuổi theo dấu tích của ánh sáng phản xạ lên chúng, như tìm kiếm nơi xuất phát của một quả bóng tennis. Nếu như bạn bình tĩnh, bạn có thể tìm ra kẻ nào đã quật quả bóng vào đầu bạn sau vô số lần cho nó "a-băng" trên các bức tường.
    Tôi đang dõi theo một tia sáng mà màu sắc của nó trông không bình thường, tức là nó mang vẻ đẹp của một bài thơ buồn thảm, nó như một ánh chớp của một sức mạnh vô cùng. Tôi lần theo dấu vết của nó, qua vô số lần phản xạ của nó lên những chiếc ôtô, những bức tường, những bảng hiệu, những sợi tóc của khách bộ hành, qua những lần nó khúc xạ trong luồng khí nóng trên các nắp capô, qua những lần nó nhiễu xạ thành những điệu nhảy đầy hứng khởi... Tôi đã tìm ra nơi nó xuất phát, nơi đã từng loé lên ánh chớp đẹp như cái nháy mắt của giai nhân, không phải, còn đẹp hơn thế nữa, tôi không thể diễn tả được, nó đẹp như một niềm hạnh phúc. Cùng với ánh chớp huyền diệu kia, viên đạn đã lao đi. Nó sẽ bay ngang tầm những cửa kính ôtô nhưng xạ thủ thạo nghề đến mức cho dù những chiếc ôtô kia chạy với vận tốc gấp đôi thì viên đạn vẫn dễ dàng len qua, để lại phía sau những chuỗi xung động lả lơi trong không khí, như vết chân vịt của một chiếc tàu thuỷ vượt Đại Tây Dương. Viên đạn sẽ bay qua đường phố và tôi tiếp tục thấy ánh sáng chạm vào thân nó và phản xạ đi ngay như một tay bơi đạp vào thành hồ sau khi lộn nhào để bơi vòng tiếp theo. Tôi ngước nhìn lên bầu trời, nơi có những chiếc phi cơ bay qua, những đàn chim bay qua, tất cả đều bên dưới những đám mây đang lao đi với vận tốc kinh khủng mà ta tưởng chúng bất động.
    ...
    Trong không đầy một giây nữa, viên đạn sẽ phá vỡ ô cửa kính có mành buông đến ngang tầm mắt. Tôi sẽ ngủ gật trên chiếc ghế bành phủ vải màu ngà, áo sơmi có một vết rách ở ngực trái, nghi ngút khói, giống như tro tàn của một đống lửa ai đó đã nhóm trên đồi đêm qua. Một bàn tay tôi vẫn còn đặt trên bàn nơi vương những giọt máu đỏ như sơn. Tôi vẫn còn mỉm cười như thể tôi đang đang mơ một giấc mơ ngọt ngào, còn hơn thế nữa, tôi đã thấy một ánh chớp đẹp như một niềm hạnh phúc.
  8. Bong_cuc_nho

    Bong_cuc_nho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Em thích bài mới này của bác.
  9. Bong_cuc_nho

    Bong_cuc_nho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Em thích bài mới này của bác.
  10. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Cả những vì sao cũng đẹp như một niềm hạnh phúc! Những vì sao không bao giờ tắt . Và sẽ mãi là những vì sao xanh...
    Farewell to all !

Chia sẻ trang này