1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những Chuyện Kể Của Người Chơi Kèn Túi Lang Thang

Chủ đề trong 'Văn học' bởi TheBagpiper, 11/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Cả những vì sao cũng đẹp như một niềm hạnh phúc! Những vì sao không bao giờ tắt . Và sẽ mãi là những vì sao xanh...
    Farewell to all !

  2. Bong_cuc_nho

    Bong_cuc_nho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Bác thân mến!!
    Hôm nào bác đánh lại cho em bộ đĩa Kèn túi đi. Bộ này bị cái ổ đĩa DVD của Dayd nghiền cho nát bét rồi, híc híc. Nhạc hay thế mà mở lên cứ như có cái máy cưa đang xoẹt xoẹt ở đâu đây... tức điên!!
    À, mà cây lan Tóc tiên nở hết hoa rồi, trắng tinh . Tết này bác về chỉ còn cành khô cong thôi.
  3. Bong_cuc_nho

    Bong_cuc_nho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    Bác thân mến!!
    Hôm nào bác đánh lại cho em bộ đĩa Kèn túi đi. Bộ này bị cái ổ đĩa DVD của Dayd nghiền cho nát bét rồi, híc híc. Nhạc hay thế mà mở lên cứ như có cái máy cưa đang xoẹt xoẹt ở đâu đây... tức điên!!
    À, mà cây lan Tóc tiên nở hết hoa rồi, trắng tinh . Tết này bác về chỉ còn cành khô cong thôi.
  4. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    -Còn không biết trả lại cho người ta nữa ! cấm nghe nữa !chạy ra mua cái The Corr ( unplugged ) về nghe tạm đi !
    -Bác Kèn đánh lại cho em cái CD1 luôn được ko ? Tệ hại thật !(năn nỉ )
  5. bluenote

    bluenote Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    -Còn không biết trả lại cho người ta nữa ! cấm nghe nữa !chạy ra mua cái The Corr ( unplugged ) về nghe tạm đi !
    -Bác Kèn đánh lại cho em cái CD1 luôn được ko ? Tệ hại thật !(năn nỉ )
  6. Hoabaoxuan

    Hoabaoxuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    CD1 nghe hay dã man, nhất là cái đoạn mở đầu ấy. Hôm qua ĐN mưa to, em mở cái CD ấy rồi đắp chăn định đọc Whitman, hehe. Nghe cái tiếng "vó ngựa trên thảo nguyên..." ấy, vứt luôn cả Whitman vào xó giường . Nhưng mà cái máy cưa nhà Duyên to tiếng quá, bó tay thật đấy...
  7. Hoabaoxuan

    Hoabaoxuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    CD1 nghe hay dã man, nhất là cái đoạn mở đầu ấy. Hôm qua ĐN mưa to, em mở cái CD ấy rồi đắp chăn định đọc Whitman, hehe. Nghe cái tiếng "vó ngựa trên thảo nguyên..." ấy, vứt luôn cả Whitman vào xó giường . Nhưng mà cái máy cưa nhà Duyên to tiếng quá, bó tay thật đấy...
  8. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Tranh thủ spam một cái:
    -Đúng rồi, CD1 hay hơn, ngày mai tớ định gửi songlist về cho nhà các cô, bản copy cho cô Hoa Cúc tớ quên chưa đánh, từ từ chờ nhá. Tớ định gửi kèm cái CMND nhờ cô Bluenote mang giúp đến nhà tớ cho bọn nhóc chúng nó mua vé tàu trước cho tớ, nhưng chả biết liên lạc với cô thế nào đây. Tớ cứ gửi về 278 PCT nhé, cô Bluenote đọc được cái tin này sớm thì nhớ điện thoại cho tớ confirm. Hic, rõ khổ!
  9. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Tranh thủ spam một cái:
    -Đúng rồi, CD1 hay hơn, ngày mai tớ định gửi songlist về cho nhà các cô, bản copy cho cô Hoa Cúc tớ quên chưa đánh, từ từ chờ nhá. Tớ định gửi kèm cái CMND nhờ cô Bluenote mang giúp đến nhà tớ cho bọn nhóc chúng nó mua vé tàu trước cho tớ, nhưng chả biết liên lạc với cô thế nào đây. Tớ cứ gửi về 278 PCT nhé, cô Bluenote đọc được cái tin này sớm thì nhớ điện thoại cho tớ confirm. Hic, rõ khổ!
  10. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    NGÀY MƯA CUỐI CÙNG
    Họ đã ngồi bên bờ biển, không phải, chính xác hơn là họ đang ngồi trên một đỉnh đồi nằm sát bên bờ biển, Jack và Jennifer, ngồi nơi họ đã từng ngồi, nơi mà phía dưới kia sóng biển vỗ liên hồi tung bọt trắng xoá. Jack đã từng rời nơi đây hơn mười năm, tôi sẽ chẳng kể gì về mười năm đó, bởi vì tôi chẳng biết gì cả.
    ...
    -Em hãy mở ra xem vật này, anh hy vọng là..., thôi em hãy mở ra xem đi!
    Jennifer nhận lấy chiếc hộp nhỏ từ tay Jack và cô mở ra, đa số chúng ta đều đoán rằng trong chiếc hộp sẽ có một chiếc nhẫn. Và quả nhiên là như thế. Có thể Jack cảm thấy những giây phút này kéo dài như thế kỷ, dài đến nổi khi anh ngoảnh mặt nhìn về phía đường chân trời, anh nhìn thấy những đám mây đã trôi qua trên đỉnh của một hòn đảo mờ xa. Giây phút đó với Jack đủ lâu để anh ngắm chán chê hòn đảo rồi lại quay qua phía Jennifer. Cô mãi nhìn chiếc nhẫn trong hộp và Jack lại cất lời:
    -Em biết nơi anh ngụ lại rồi, anh sẽ còn ở đó năm ngày nữa, nếu em từ chối, em hãy mang nó đến để trên bậc cửa, và anh sẽ ra đi...
    -Anh không cần em phải trả lời ngay - Jack đứng lên - Anh sẽ chờ, trong năm ngày... - Nói rồi anh bỏ đi.
    ...
    Ngày thứ nhất trôi qua, cả ngày hôm đó Jack không ở nhà mà lang thang đến tận tối mịt. Khi trở về anh vẫn thấy bậc cửa trống không. Anh thở phù. Tôi sẽ không kể hết đêm của Jack vì anh cứ thao thức, còn người kể chuyện thì buồn ngủ kinh khủng.
    Ngày thứ hai, Jack ngồi lì ở quán rượu của lão Craig và khi quay về trong đêm đó anh vẫn thấy bậc cửa trống không. Rồi ngày thứ ba, thứ tư trôi qua mà không có gì mới...
    Ngày thứ năm, Jack lại ra chỗ của lão Craig. Đến giữa trưa, anh không nén lòng được nữa và chạy về nhà. Và trên bậc cửa anh nhìn thấy chiếc hộp. Có điều gì đó đã vụt thoáng ra rất nhanh trong anh, như một ánh chớp tận phía đường chân trời trên biển. Người ta đã thấy anh đi những bước thong thả về phía cửa, và chúng ta đều chỉ biết có thế ngoại trừ ánh chớp đã vụt qua trong đôi mắt của Jack. Anh nhặt chiếc hộp lên, như nhặt một bức thư, nhìn nó trong vài giây như cách người ta đọc lướt họ tên và địa chỉ người gửi thư. Anh vào nhà, để chiếc hộp lên bàn rồi lặng lẽ thu xếp hành lý. Anh đã có sẵn vé tàu đi Dublin tối nay. Có ai đó sẽ nghĩ rằng Jack không đặt trọn niềm tin vào Jennifer, nhưng tôi thì nghĩ khác, đó là cách mà một người đàn ông điềm tĩnh, người đã trải qua nhiều sóng gió thường làm.
    Thời tiết bắt đầu thay đổi, những cơn gió mạnh nổi lên và có vẻ như trời sắp mưa. Trông Jack chẳng có gì vội vàng, như thế anh sẵn sàng đi lửng thững dưới mưa cho đến nhà ga. Anh ngồi xuống cạnh giường và đốt một điếu thuốc. Một cơn gió rất mạnh thốc qua cửa sổ và Jack vội che que diêm đang cháy, động tác đó làm anh không kịp chặn tấm khăn trải bàn rơi xuống. Và chiếc hộp cũng rơi xuống, nó rơi xuống, rơi xuống... tôi muốn mình là một nhà đạo điễn điện anh, và trong cuốn phim của tôi tôi sẽ cho cảnh chiếc hộp rơi xuống sẽ kéo dài thật lâu, bởi vì trong gió lốc cảnh tượng này cũng đẹp như cảnh một vị tướng ngã xuống ngựa khi trúng phát tên của đạo quân phục kích, trong một cơn mưa. Chiếc hộp rơi xuống, nắp của nó bật ra và Jack nhận ra rằng chiếc hộp trống không.
    Tôi sẽ chỉ kể với bạn rằng anh đã chạy đi, chạy ra bờ biển, trong cơn mưa bắt đầu rơi. Và anh đã mỉm cười, khi từ xa anh nhìn thấy dáng người Jennifer đứng thu mình nhỏ bé trên đồi, cô còn mãi nhìn ra biển, nơi đang mờ đi trong cơn mưa.

Chia sẻ trang này