1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những chuyện không biết nói với ai...

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi littlesun, 24/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hodota

    hodota Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/10/2006
    Bài viết:
    1.281
    Đã được thích:
    0
    1 tuần nay mình chưa xem film xxx, đúng là kiềm chế giởi thật. :D
  2. littlesun

    littlesun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2005
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Có những thứ, chỉ khi mất rồi mình mới biết rằng mình đã có.
    Được littlesun sửa chữa / chuyển vào 00:27 ngày 13/05/2009
  3. saobang0608

    saobang0608 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    ăn no quá, dek ngủ đc
    Về or ko về, đi hay ko đi. Làm ở đâu????!!!!
    Làm sao giờ???
  4. wildsmell

    wildsmell Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2007
    Bài viết:
    273
    Đã được thích:
    0
    Hey, hôm qua nổi hứng dọn nhà nên trời mưa thì phải, Tìm thấy mấy đôi giầy cũ, hik, đi được có vài lần mà giờ nhìn tan tác, tiếc quá Người thì lùn 1 mẩu nhưng mà khoái giầy bệt với giầy lười...
    Dạo này đi làm toàn phải đi dép cao, thèm đi dép lê, tông với giầy thể thao. Đi làm về thì ở nhà, chả đi đâu cả. Mà đi dép cao quen, tự nhưng đi giầy thấp thấy m càng lùn tệ hại, huhu
    Thik cả mấy cái đôi giầy búp bê nữa mà đi ko quen, toàn bị nhấc gót (chân cũng ngắn, toàn đi size nhỏ nhât) Giá mà cao lên 5phân nữa nhỉ
    :(( Cố đi y rằng về cái gót chân đau nhức, khổ ghê.
    Tóm lại là tiếc mấy đôi giày, cứ thik rồi mua về mà chả đi được mấy, giờ để đấy ngắm rồi hôm nào lại lên cơn, oài, bỏ đi thì phí
  5. coccoc0701

    coccoc0701 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2009
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    đói, chơi luôn hai gói mì, ăn ko hết, bỏ uổng, ráng tống vô, ngồi thở ko ra hơi..bu cầu thag xem phim với anh cùng nhà, lưu đức hoa, lê minh, chí vỹ..toàn diễn viên nổi tiếng, hồi hộp, hấp dẫn...mình nhìn anh cùng nhà, anh cùng nhà nhìn mình, cả hai nhìn cái ti vi rồi cười vì phim kết thúc mà ko hiểu gì cả, tất cả chết hết, chỉ còn ng xem phim còn sống
    ôi, chán quá, buồn nữa, mấy hnay tự dưng mắc bệnh trầm cảm, đi làm cũng chẳng cãi vã với ai, vài ng thấy lạ, uhm...ko, thấy tức thì có, haaa...còn lâu tui mới thèm cãi với mấy ng, cãi cho mấy ng có cớ cãi lại à, ngu gì đem bực tức vào ng...mà cái cách này hiệu quả thật, nh lúc thì mình im chọc tức cái đám ấy chơi, nh lúc ko biết nói gì nên đành im, thế mà chúng tưởng mình chơi trò im lặng, đứa nào đứa nấy tức trog lòng mà ko làm gì đc...hahaaaa....
    hummm....diễn đạt quá về nhà nhiễm bệnh luôn, lầm lầm lũi lũi, ra vô như cái bóng.....nhẫn nại, nhẫn nhịn, đôi lúc còn nhẫn nhục nữa chứ...thôi, ráng vài ngày nữa rồi xin off đi chơi, giờ thì chẳng muốn nói ch với ai, mà cũng lạ, có ch j xảy ra đâu, thế mà cũng buồn

  6. girlrock

    girlrock Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2008
    Bài viết:
    769
    Đã được thích:
    0
    Đang xem bóng đá mà cứ gọi loạn cả lên, dek nghe. Đấy ko phải giờ tiếp zai
  7. abunhim

    abunhim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2007
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Em đang buồn ....
  8. littlesun

    littlesun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2005
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Trưa, gọi nó, chỉ một câu đơn giản "Nghe nè", thậm chí còn không có chủ ngữ, vị ngữ, nhưng làm mình cảm động ghê gớm. Thấy nhớ, và thương nó.
    Dù rằng bình thường vẫn thờ ơ, thậm chí ăn hiếp nó, nhưng tự đáy lòng vẫn biết không ai tốt với mình như nó. Chỉ cần mình lên tiếng, nó sẽ cố gắng hết sức để ở bên cạnh mình, chỉ ở bên cạnh thôi, vì mình vốn dĩ có bao giờ nói cho nó biết những vấn đề thực sự của mình đâu...
    Sau ngày đó, bỗng dưng không còn cảm thấy thoải mái với việc ngồi nói với nó về những suy nghĩ, cảm xúc của mình. Biết rằng nó sẽ buồn, nhưng thật sự không biết phải làm gì...
    Thật lòng mong rằng nó sẽ hạnh phúc, hạnh phúc tròn vẹn, không một chút gợn, không một tì vết. Dù rằng khó khăn biết bao nhiêu khi phải ôm chặt những nỗi buồn, chỉ dám sẻ chia với những người xa lạ. Thèm biết bao nhiêu cái cảm giác bình yên bên cạnh nó, nói nói cười cười, tin rằng mọi chuyện sẽ ổn cả, chỉ cần có nó bên cạnh.
    Sống sao mà khổ thế này!
  9. chiecla_mau_xanh

    chiecla_mau_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2006
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Phải trăn trở mất hơn 1 năm em mới đổi được số đt. Sẽ chẳng còn những tin nhắn hỏi thăm đau nhói lòng, chẳng còn những cái hẹn gặp không thành nữa.
    Cũng buồn cười ở chỗ tn cuối cùng của số đt đó là tn em gửi cho anh thông báo em đổi số và em đã viết thêm em nhớ anh.
    Thế là hết, như gió thoảng qua
  10. patituchi

    patituchi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2008
    Bài viết:
    1.586
    Đã được thích:
    1
    luôn lắng nghe tâm sự của người khác, sẵn sàng làm thùng rác để bạn bè trút đi muộn phiền, nhưng khi chính tớ có tâm sự, tớ lại chẳng biết phải nói thế nào, nói với ai. Hôm nay là 1 ngày thật buồn, về mặt tình cảm là vậy, nhưng tâm trí luôn nhắc nhở, đây là 1 ngày hạnh phúc, như vậy có phải là bị điên ko nhỉ?
    Thùng rác tìm nơi xử lý rác.

Chia sẻ trang này