1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những chuyện thú vị về nước Nhật, người Nhật và tiếng Nhật

Chủ đề trong 'Nhật (Japan Club)' bởi truong_chi_buon, 02/10/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. truong_chi_buon

    truong_chi_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2006
    Bài viết:
    751
    Đã được thích:
    0
    Những chuyện thú vị về nước Nhật, người Nhật và tiếng Nhật

    Với mục đích nhằm tăng cường sự thú vị của box JC, và để những ai chưa có cơ hội đi Nhật biết thêm những điều mới mẻ và nuôi dưỡng giấc mơ Nhật của mình, tôi mở topic này.
    Tiêu chí của topic là tất cả những gì liên quan đến Nhật bản được nhìn nhận dưới góc độ tươi sáng, lạc quan, thú vị và hài ước
    Mong nhận được sự đóng góp của các bạn và chúc các bạn thư giãn vui vẻ

    Được truong_chi_buon sửa chữa / chuyển vào 20:39 ngày 02/10/2008
  2. onamiowada

    onamiowada Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/06/2007
    Bài viết:
    6.401
    Đã được thích:
    20
    Mình xin góp vui bằng một kỷ niệm của riêng mình.
    Quê hương và đĩa rau muống.​
    Những lần phải đi công tác sang Nhật, nỗi khổ lớn nhất của mình là thiếu rau , vì mình đã quen ăn rất nhiều rau rồi.
    Sang đó, như mọi người Nhật đi công tác khác, mỗi bữa ăn mình đều ăn Teisoku (Cơm suất). Một suất cơm chỉ có 1 dĩa rau bằng 2 ngón tay thôi. Gắp 1 gắp là hết. Da dẻ người ngợm cứ bong tróc lung tung cả, vì thiếu vitamin. Chưa kể,...hic hic....Khó tả nhể....
    Có một lần mình xuống Kanagawa, có việc cả ngày ở 1 gia đình Việt kiều.
    Họ mời mình cùng ăn trưa. Và....điều bất ngờ nhất mà mình đã gặp trên đất Nhật - đó là mâm cơm có 1 đĩa rau muống luộc to đùng chẳng khác nhà mình ở Việt nam.
    Thực sự là mình đã nghẹn lại khi gắp rau. Có lẽ bạn nào chưa bao giờ xa quê hương chắc sẽ không thể hiểu nổi.....
    Bàn phím chẳng mô tả hết cảm xúc của mình. Mình chỉ muốn nói ngắn gọn: Quê hương - Tổ quốc - những khái niệm đó không có gì to tát, có khi chỉ đơn giản là một đia rau muống.
    LinhAn thích bài này.
  3. truong_chi_buon

    truong_chi_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2006
    Bài viết:
    751
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện đầu tiên: hiệu sách thần tiên
    Những ngày mới đến Nhật, lạ nước lạ cái, tiếng Nhật 1 chữ bẻ đôi, bẻ đôi thêm phát nữa, chặt tiếp làm 2 mà vẫn không biết, tôi vẫn thường đi làm về qua một hiệu sách trên đường quốc lộ 19. Hiệu sách cách nhà cũng không xa lắm, khoảng 1 cây số gì đó. Ngày đó cũng ham học lắm, bụng bảo dạ là nhất định một ngày phải ghé xem có quyển sách nào hay không.
    Thế rồi một ngày cơ hội cũng đến, lần đó xe đạp bị xì hơi, tôi đành đi bộ về. Đi qua hiệu sách đó, tôi đắn đo một lúc rồi cũng bước vào xem nó có cái gì.
    Trời ơi, hóa ra là một xứ sở thần tiên ! Nơi đây bán toàn sách thần tiên, ảnh thần tiên, DVD thần tiên. Ai một lần lạc vào cũng phải thấy phê
    Tớ có hỏi mấy vị sempai thì họ đều biết cả. Chỉ có một vị sempai siêu tiếng Nhật cực kỳ thì bảo là ko biết, chưa vào đó bao giờ. Lạ nhỉ, quán thần tiên thế mà bác ấy lại không biết, hay bác ấy giả vờ nhỉ?
    Chỉ biết bác ấy là người đầu tiên lấy vợ trong những người chúng tôi. Chúc mừng bác ấy nào
    P.S: sau này tớ còn thấy rất nhiều hiệu sách thần tiên ở Nhật. Nhiều lắm. Chả thế mà người ta bảo, Nhật Bản là thiên đường
    Được truong_chi_buon sửa chữa / chuyển vào 04:49 ngày 03/10/2008
  4. hitomebore

    hitomebore Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2007
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Sứ sở thần tiên hả bác, thế bác có làm mua vài đĩa CD về chứ........ Mà "thần tiên" tiếng Việt Nam mang một ý nghĩa "đẹp" lắm đó..
  5. truong_chi_buon

    truong_chi_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2006
    Bài viết:
    751
    Đã được thích:
    0
    Tớ không mua. Tớ không muốn làm chàng Kintaro lạc lối ở xứ xở thần tiên tí nào
    Nhưng phải công nhận một sự thật là ở đâu trên đất Nhật, cũng có những nơi thần tiên như thế. Không chỉ là hiệu sách
    Thôi, kể chuyện khác.
    Công ty tớ mới tuyển thêm một đồng chí trẻ, tuổi ngoài đôi mươi tí xíu. Sau một thời gian làm việc, đồng chí A này phải viết thư cho khách hàng. Đồng chí B nhận thư cũng trẻ, chắc chỉ băm là cùng. Công việc có liên quan đến tớ nên tớ cũng được coi thư của hai đồng chí đó viết cho nhau. Nội dung như sau:
    Thư gửi đi:
    Bẩm cụ B công ty SDA!
    Con là A, công ty STE!
    Bẩm cụ, con có nội dung này muốn thưa với cụ, mong cụ xem cho con....
    Thư trả lời:
    Kính gửi cụ A công ty STE!
    Con là B công ty SDA.
    Về nội dung cụ hỏi, con xin được phép trả lời như sau...
    Đọc thư hai đồng chí này, bọn tớ cứ bò lăn bò cười. Hai thằng trẻ măng mà cứ cụ cụ cháu cháu. Được cái, sau một thời gian, 2 đồng chí ấy lại xưng hô tôi tớ bình thường.
    Có bạn nào giải thích được không nhỉ ?
    Được truong_chi_buon sửa chữa / chuyển vào 20:13 ngày 04/10/2008
  6. truong_chi_buon

    truong_chi_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2006
    Bài viết:
    751
    Đã được thích:
    0
    Đối với người Nhật, khách hàng thực sự là một vị thượng đế. Bạn nào ở Nhật, từng đi mua hàng rồi thì biết rõ điều này. Không chỉ trong lĩnh vực dịch vụ, mà còn cả trong các văn phòng. Thư từ trong các văn phòng thường như sau:
    STEのAでT?,
    S-話にな,SまT^hoặc S-話になってS,SまT nếu ko phải lần đầu??,
    B~/.,"?
    以<の?件,'"確認"Yだ'な"で-,??<?,
    ?,?,?,
    Vấn đề trong câu chuyện giữa A và B là hai đồng chí này tuân thủ nguyên tắc một cách thái quá, lúc nào cũng dùng "sama", trong khi chỉ cần dùng "san" thôi cũng đủ rồi. Vì thế bọn tớ vẫn đùa nhau là hai thằng này lúc nào cũng: "lạy cụ, cụ chỉ cho con vấn đề này ạ "
    Hôm nay chưa nghĩ ra chuyện gì hay, hôm khác nghĩ ra thì kể tiếp vậy
    P.S
    STE= s T e
    SDA= s D a
  7. NhatLang

    NhatLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2005
    Bài viết:
    323
    Đã được thích:
    0
    Mình thấy cái này cũng đâu có gì là quá lắm.
    Ông bố viết thư cho con, đầu thư cũng đề tên ông con + sama.
  8. truong_chi_buon

    truong_chi_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2006
    Bài viết:
    751
    Đã được thích:
    0
    Thế thì quá đáng thật nhỉ Bố con nhà này chắc chuẩn bị từ nhau đến nơi chẳng chơi. Hay là hoàng tộc viết thư cho nhau ?
    Cụ thể thế nào bac "1 Lạng" kể thử đi
  9. NhatLang

    NhatLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2005
    Bài viết:
    323
    Đã được thích:
    0
    Không có đâu, bố con như thế là bình thường. Nói chung cái này thuộc phần ý thức của mỗi dân tộc chứ không phải điều gì lạ lùng lắm.
    Điều này cũng có phần bắt nguồn từ ý thức "bên trong bên ngoài" của dân Nhật.
    À mà chuyện này thấy ở VN chứ không phải ở Nhật
  10. thichanquabo

    thichanquabo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2006
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Em thì chưa đi Nhật lần nào nhưng sếp em là người Nhật. Cũng đôi lần được bác í dắt đi tiếp khách hàng hay đi ăn với những người Nhật khác. Có một điểm văn hóa của người Nhật rất lạ là cuối bữa ăn, họ sẽ công bố cho tất cả mọi người cùng biết mỗi người đóng góp bi nhiêu cho bữa ăn vừa rồi. Em cứ thắc mắc sao họ không âm thầm đóng góp với nhau rồi trả có phải hơn không. Lạ thật đấy.

Chia sẻ trang này