1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những chuyện thú vị về nước Nhật, người Nhật và tiếng Nhật

Chủ đề trong 'Nhật (Japan Club)' bởi truong_chi_buon, 02/10/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. MapGis

    MapGis Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2005
    Bài viết:
    1.420
    Đã được thích:
    1
    Đúng là người Nhật không bao giờ nói I LOVE YOU đâu
    Và còn điều nữa là ngày 14/2 hàng năm, con trai chỉ việc ngồi im chờ con gái thổ lộ, con trai chẳng phải làm gì cả, sướng thế
    (Tất nhiên là con trai sẽ đáp lễ vào 1 ngày khác, 14/3 , sau 1 tháng suy nghĩ lời tỏ tình của con gái :D)
  2. Longsukebe

    Longsukebe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2008
    Bài viết:
    570
    Đã được thích:
    0
    Tớ đoán thử nhé, sai thì bỏ qua nhé
    - Nước mắm (nhưng lại không phải là món ăn nhỉ)
    - Rau muống luộc chấm nước mắm (nếu ở quán ăn Việt Nam)
  3. MapGis

    MapGis Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2005
    Bài viết:
    1.420
    Đã được thích:
    1
    Bạn đoán sai rồi, món này bất kỳ quán nào ở nước Nhật cũng có, rất đặc biệt (nước mắm ở Nhật không có đâu)
  4. go_go

    go_go Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/03/2005
    Bài viết:
    292
    Đã được thích:
    0
    Thế này nhé....nếu ăn ở ngoài thì mọi người mới kêu là gọi....Mà thường gọi nhất là mấy món Free như Nước Uống chẳng hạn....
    Còn ăn ở nhà không gọi là gọi....
  5. go_go

    go_go Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/03/2005
    Bài viết:
    292
    Đã được thích:
    0
    1 chuyện kể cho các bạn không biết bạn nào đã gặp phải chưa?
    Thường hay đi về muộn , toàn nhảy tàu chuyến cuối cùng về đến ga gần nhà nhất cũng gần 1 giờ. Giờ này các chú cảnh sát nhật ở các koban hay đổi người trực và đi tuần bằng xe đạp...Mình thì toàn nhảy lên con xe đạp cà tàng đèn lúc sáng lúc không...Gần ga có mấy quán Massage thì các chú tiếp tân và các chị em trong quán hôm nào vắng khách tràn cả ra đường mời mọc....chỉ 3sen 1 tiếng vẫy gọi nhiệt tình...Thường những tay chăn dắt ấy ăn mặc lịch sự comple bảnh bao lắm nhưng mặt thi dữ dằn tóc vàng tóc xanh...
    Vượt qua chỗ ấy phóng nhanh về nhà, đêm đường vắng theo phản xạ vẫn còn ở VN ko thấy ai là đèn đỏ phóng qua. Bất ngờ từ góc tối của ngã tư 2 chú cảnh đang đứng đấy huýt còi...chạy theo. Bắt mình dừng xe và hỏi cho xem giấy tờ. Nó cứ tưởng mình là người TQ hỏi đi hỏi lại khám khiếc mỏi tay...Tất nhiên mình cũng trình bày hoàn cảnh bảo tao có việc vội và lần đầu mày bỏ qua...Xong nó hỏi mày ở đâu đến bảo tao là dân betonamu.Nói 1 hồi nữa nó cũng tha nhưng ko quên ghi lại số trên thẻ người nước ngoài tên tuổi địa chỉ và số xe đạp...
  6. MATRIX

    MATRIX Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.448
    Đã được thích:
    0
    Dân ngoại đạo vào đọc cái vàng vàng ở trên chắc ko thể hiểu nổi đấy là từ Việt Nam!
  7. aqneo

    aqneo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/10/2004
    Bài viết:
    1.308
    Đã được thích:
    0
    Hồi trước có đi dự án với mấy thằng Nhật. Bọn nó ở Việt Nam lâu, nhưng chỉ bập bẹ được một ít tiếng Việt. Bữa đó, buổi chiều mấy thằng rủ nhau ra chợ mua trứng về luộc, làm mì úp. Vào chợ đến hàng trứng, thằng béo lùn ở Việt Nam lâu nhất, thể hiện trình với mấy thằng mới sang. Nó chỉ vào rổ trứng, đoạn kẹp sát cánh tay vào sườn tay vẫy vẫy, miệng kokekokko, rồi xoè 2 bàn tay, 10 ngón với mẹ bán trứng. Ý nó muốn bảo với mẹ bán trứng bán cho nó chục trứng gà. Mẹ nhặt chục trứng tươi mới bỏ túi, rồi lấy tiền của chúng nó.
    Về nhà, cả bọn hí hửng vào bếp luộc trứng chuẩn bị úp mì. Thằng tổ trưởng bảo hội đàn em luộc trứng lòng đào ăn cho ngon. Trứng luộc dăm mười phút rồi thì cũng vớt ra, để bàn. Mì cũng đã úp xong. Giờ còn mỗi việc đập trứng. Những tiếng "cách, cách" của vỏ trứng vỡ vang lên, rồi sau đó là tiếng " Ừ ệ~~, Gừ ệ ~~~" của mấy thằng em Nhật. Trên bát mì là nguyên một khối bầy nhầy dịch, máu, lông, chỗ đen chỗ xám. Luộc lòng đào chút nữa, khéo có khi mấy con vịt con còn vật nhau được ấy chứ
    Sướng, mua trứng gà được trứng vật lộn. Không còn gì ngu bằng!
  8. meo_munhn

    meo_munhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2006
    Bài viết:
    608
    Đã được thích:
    0
    Còn em,chả là trước em làm thêm ở 1 nhà hàng Nhật tại Việt Nam.Hôm đấy có 1 đoàn khách của công ty Suimoto vào,bình thường mọi người uống Shochu uống với chanh ,đá ,nước.1 cụ người Nhật sau khi uống với đá rồi có 1 hành động cứ ching với tin tin,mà e chả hiểu gì cả,gọi lão chủ vào mất 3 phút ngớ người chả ai hiểu,đến phút thứ 4 mới biết là cho rượu vào lò vi sóng bắn nóng ,bình thường chỉ rượu sake mới bắn nóng,cụ này khác người đòi bắn nóng.Sau 2 lần bắn nóng,cái vỏ chai thì hơi ấm nhưng rượu ở trong thì như nước sôi 70 độ,từ sau phi vụ đó trở đi,cứ shochu với nước nóng,lại sợ bọn nó bắn nóng hơn em thì toi,đi cả răng với lợi.Giá như họ nói là atsukan thì có phải là dễ hiểu ko
  9. xiaotur

    xiaotur Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Chuyện về cô bạn làm cùng phòng và 1/2 suất salad của tớ
    Hôm đó tớ mang cơm hộp là cơm, cà ri và salad. Thường thì salad tớ bỏ vào 1 hộp to, nhưng hôm trước tớ lại dùng hộp đó đựng đồ, nên chia vào 2 hộp nhỏ để mang đi ăn cho đủ chất. Đến lúc ăn trưa mới phát hiện ra cô bạn cùng phòng cũng ăn cà ri giống tớ (cái này lạ lắm, vì làm gần nửa năm mà chưa trùng như vậy bao giờ), nhưng không có tý rau nào cả. Thế là tớ mới nảy ra ý nhường cho bạn ý 1 hộp rau salad ăn kèm cà ri cho nó đỡ nóng ruột. Bạn ý vui vẻ nhận, và sau đó là:
    1. Ăn xong thì cám ơn và bảo tớ nếu không phiền thì cho bạn ý mượn cái hộp
    2. Hôm đó trước khi tớ về lại cám ơn tớ lần nữa
    3. Tối đó nhắn tin cám ơn tớ
    4. Hôm sau là chủ nhật lại nhắn tin cám ơn tớ
    5. Thứ 2 đi làm thì mang trả tớ hộp cộng với salad khoai tây đựng đầy trong hộp
    6. Mấy hôm sau cho tớ 5 quả ichijiku
    Tớ ngại quá, bạn ý làm ở công ty này được 8 năm, tớ thì mới vào nửa năm, chả biết gì, đến giờ vẫn phải nhờ bạn ý hướng dẫn nhiều việc...
    Bạn ý khách sáo nhỉ!
  10. MapGis

    MapGis Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2005
    Bài viết:
    1.420
    Đã được thích:
    1
    Có vẻ như người Nhật không muốn chịu ơn ai cái gì thì phải?
    Về cái này, tớ cũng có 1 chuyện tương tự với cô giáo dạy Tiếng Nhật muốn chia sẻ.
    ĐỢt vừa rồi, bọn tớ lên TOKYO thực tập, gặp đúng dịp cô lên thăm bố mẹ cô trên đó, thế là 3 trò rủ cô đi ăn tiệm, 3 trò nháy nhau giữ cô lại và tớ ra trả tiền trước, thế là cô nói suốt từ lúc đó đến lúc chia tay là onegai, onegai ( nhận tiền cho cô đi, cả bữa ăn có 6000 Yên, mà cô đưa tờ 5000 rồi), tất nhiên là bọn tớ không nhận.
    Tưởng là xong, thế mà hôm bọn tớ từ TOKYO về lại KYOTO để sáng sớm hôm sau về VN sớm, cô chặn cả bọn ở ga KYOTO lúc 11h đêm, để hỏi thăm xem đi thực tập xong thế nào, và gửi về VN cho mỗi gia đình bọn tớ 1 gói quà đặc sản của Kyoto ( Socola trà).
    có lẽ đó là văn hóa của người Nhật

Chia sẻ trang này