1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những con tàu đi tìm sân ga

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi ivyftu, 29/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    MẠNG LÀ GÌ?
    Mạng là nơi mà chính nỗi cô đơn
    Khuất đâu đó ở phía sau bàn phím
    Mạng là nơi thử một lần chiêm nghiệm
    Những thực - hư ẩn hiện giữa tim người
    Hai bên modem: Em và Tôi
    Cùng hai cái tên rất là ngộ nghĩnh
    Tâm sự:
    khi đùa vui - khi là nghiêm chỉnh
    Chẳng biết đâu mà đối phó lẫn nhau
    Mạng là nơi mà chẳng biết tìm đâu
    Một chút sẻ chia giữa đời rộng lớn
    Cứ nghĩ rằng sau một cái tên là lạ
    Là một tâm hồn đồng điệu, cảm thông
    Mạng là nơi giữa có và không
    Nhiều lúc mỏng manh tưởng chừng là một
    Mạng là nơi mà có khi dại dột
    Ta mải mê làm một cuộc phiêu lưu
    Mạng là nơi mà chẳng hiểu vì đâu
    Mỗi khi xa - thấy lòng nhớ lắm
    Thèm một tiếng "Hi" dịu dàng đầm ấm
    Thèm một mail dù chỉ một đôi dòng
    Mạng là nơi lòng muốn hỏi lòng
    Muốn nói lên những điều không thể nói
    Mạng là nơi giữa đời rất vội
    Tìm thấy trong lòng một chút thảnh thoi
    Mạng là phim và mạng cũng là đời
    Cũng lắm niềm vui, cũng nhiều nước mắt
    Cũng ghét - yêu nửa đùa nửa thật
    Cũng giận hờn, thế nọ, thế kia
    Mạng là nơi những kẻ thức khuya
    Bất chấp thời gian
    bất cần giấc ngủ
    Bên máy tính - đêm sẽ là không đủ
    Ngày cất vào như đôi mắt modem
    Mạng là gì ư? Là Tôi và Em
    Cứ mải mê tìm nhau
    được rồi lại mất
    Là cuộc phiêu lưu thử tìm gì thật
    Hạnh phúc vẫn là đáy bể tìm kim
    Mạng là gì ư? Một cuộc trốn tìm
    Sau những account im lìm ẩn hiện
    Có khi vu vơ, có khi màu nhiệm
    Cứ thử lick vào đến lúc sẽ tìm ra
    Nếu cổ tích của những ngày xa
    Một túp lều tranh và tim vàng đôi lứa
    Cổ tích ngày nay không còn thế nữa
    Hai trái tim mình kết nối bởi MODEM

    Không nhớ là của ai
    Chỉ nhớ là đã từng thuộc từ đâu đó.
    Nhưng đến bây giờ vẫn còn trăn trở:
    Mạng là gì? Ai trả lời giúp cho.
    Được ivyftu sửa chữa / chuyển vào 00:42 ngày 22/07/2004
  2. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Mạng là ảo, trong ảo có thật, trong thật có ảo, hư hư thực thực, thực thực hư hư . Cái này thấy nhiều cái giống mình thế không bít, sợ thật, online là thấy thời gian sao trôi nhanh khiếp lên được. Thôi nốt tháng này đú thôi, tháng sau lại cố mà cai vậy. nghiện nặng là toi luôn.
    Tớ thích bài này của ivy đấy, hic,,,,,,,,,hic ivy kiếm được nhiều bài hay nhỉ
  3. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Mạng là ảo, trong ảo có thật, trong thật có ảo, hư hư thực thực, thực thực hư hư . Cái này thấy nhiều cái giống mình thế không bít, sợ thật, online là thấy thời gian sao trôi nhanh khiếp lên được. Thôi nốt tháng này đú thôi, tháng sau lại cố mà cai vậy. nghiện nặng là toi luôn.
    Tớ thích bài này của ivy đấy, hic,,,,,,,,,hic ivy kiếm được nhiều bài hay nhỉ
  4. ctech

    ctech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    Mạng
    Tưởng hay lắm
    Có ngờ đâu
    Toàn những cái ngớ ngẩn
    Cãi với cọ
    vớ vẩn
    Yêu với đương
    quanh quẩn
    Thơ với ca
    lẩn thẩn
    Thật đúng là
    In tơ nét
    nhạt toét
    chán hoét
    Cứ như là
    Thơ Maiacốpxki
    Ầm ĩ
    Thủng màng nhĩ
    Nhưng mà
    Thấy mọi người
    vẫn tiếp tục
    vẫn lục đục
    đêm hôm
    cứ hì hục
    chát với chít
    học với hành
    ủa với nỉ
    hôn với hít
    Thôi đành
    Cùng mọi người
    Vẩn vở
    Ngẩn ngở
    Thẩn thở
    ...
    Thơ với chẳng thẩn, thể loại này nghĩ mệt óc quá, thế mà có người suốt đời làm cái thể loại này được, chịu.
    Được ctech sửa chữa / chuyển vào 03:10 ngày 22/07/2004
  5. ctech

    ctech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    Mạng
    Tưởng hay lắm
    Có ngờ đâu
    Toàn những cái ngớ ngẩn
    Cãi với cọ
    vớ vẩn
    Yêu với đương
    quanh quẩn
    Thơ với ca
    lẩn thẩn
    Thật đúng là
    In tơ nét
    nhạt toét
    chán hoét
    Cứ như là
    Thơ Maiacốpxki
    Ầm ĩ
    Thủng màng nhĩ
    Nhưng mà
    Thấy mọi người
    vẫn tiếp tục
    vẫn lục đục
    đêm hôm
    cứ hì hục
    chát với chít
    học với hành
    ủa với nỉ
    hôn với hít
    Thôi đành
    Cùng mọi người
    Vẩn vở
    Ngẩn ngở
    Thẩn thở
    ...
    Thơ với chẳng thẩn, thể loại này nghĩ mệt óc quá, thế mà có người suốt đời làm cái thể loại này được, chịu.
    Được ctech sửa chữa / chuyển vào 03:10 ngày 22/07/2004
  6. ctech

    ctech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    4 bài của TTKH, bài cuối lủng cà lủng củng, hay tại tôi chép sai, ai có bản xịn xin post hộ để đọc nốt?
    Bài thơ thứ nhất

    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xạ
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    - Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều ?
    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"vẫn nhớ em !"
    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt lòng dư lệ
    Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ?
    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ !
    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    - "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ !"
    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    - Song đời nào dám găp ai về!
    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâụ..tôi : một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!
    -----------------------------*---------------------------
    Hai sác hoa ti gôn
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    -----------------------------*---------------------------
    Đan áo cho chồng
    "Chị ơi! Nếu chị đã yêu.
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hẳn quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.
    Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.
    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan...
    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !
    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào lông nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời...
    Lòng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!"
    Được ctech sửa chữa / chuyển vào 02:49 ngày 22/07/2004
  7. ctech

    ctech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    4 bài của TTKH, bài cuối lủng cà lủng củng, hay tại tôi chép sai, ai có bản xịn xin post hộ để đọc nốt?
    Bài thơ thứ nhất

    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xạ
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    - Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều ?
    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"vẫn nhớ em !"
    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt lòng dư lệ
    Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ?
    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ !
    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    - "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ !"
    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    - Song đời nào dám găp ai về!
    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâụ..tôi : một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!
    -----------------------------*---------------------------
    Hai sác hoa ti gôn
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    -----------------------------*---------------------------
    Đan áo cho chồng
    "Chị ơi! Nếu chị đã yêu.
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hẳn quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.
    Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.
    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan...
    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !
    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào lông nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời...
    Lòng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!"
    Được ctech sửa chữa / chuyển vào 02:49 ngày 22/07/2004
  8. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Phải đến nghìn năm ?
    Núi mới nhận ra mình là núi.
    Phải đến nghìn năm nữa?
    Biển mới nhận ra mình chẳng thiếu núi được đâu.
    Dù thời gian có xóa nhòa bao tên tuổi
    Còn chung chiêng đá núi bạc mái đầu.
    Phải đến nghìn năm
    Giọt nước mắt ?o Tình yêu? mới trở thành câu ca dao ngừng cay muối mặn,
    Thành muôn nỗi ngọt bùi ông bà gửi cho nhau
    Biển mênh mông có ngày biển động,
    Ai bảo tình yêu không có những đợt sóng trào.
    Phải đến nghìn năm
    Những dây trầu mới quyện lấy thân cau.
    Trai gái trao nhau lá trầu cổ tích
    Trai gái chờ nhau dưới con đường tĩnh mịnh
    Nào hay đâu trăng rụng dưới chân mình.
    Phải đến nghìn năm
    Dòng sông mới hay mình vẫn còn trăn trở
    Người bên này sông, người bên kia sông
    Làm sao nụ cười xa vợi?.
    Thôi cứ đợi ngày ta trao nhau bằng phù xa bồi đắp bến bờ
    Phải đến nghìn năm
    Đất mới nhận ra mình là đất
    Phải nghìn năm
    Bầu trời mới nhận ra chỉ xanh mới gọi bầu trời
    Phải đến nghìn năm trong chiều sâu nỗi nhớ
    Tình yêu mới hóa thành cuộc đời.
  9. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Phải đến nghìn năm ?
    Núi mới nhận ra mình là núi.
    Phải đến nghìn năm nữa?
    Biển mới nhận ra mình chẳng thiếu núi được đâu.
    Dù thời gian có xóa nhòa bao tên tuổi
    Còn chung chiêng đá núi bạc mái đầu.
    Phải đến nghìn năm
    Giọt nước mắt ?o Tình yêu? mới trở thành câu ca dao ngừng cay muối mặn,
    Thành muôn nỗi ngọt bùi ông bà gửi cho nhau
    Biển mênh mông có ngày biển động,
    Ai bảo tình yêu không có những đợt sóng trào.
    Phải đến nghìn năm
    Những dây trầu mới quyện lấy thân cau.
    Trai gái trao nhau lá trầu cổ tích
    Trai gái chờ nhau dưới con đường tĩnh mịnh
    Nào hay đâu trăng rụng dưới chân mình.
    Phải đến nghìn năm
    Dòng sông mới hay mình vẫn còn trăn trở
    Người bên này sông, người bên kia sông
    Làm sao nụ cười xa vợi?.
    Thôi cứ đợi ngày ta trao nhau bằng phù xa bồi đắp bến bờ
    Phải đến nghìn năm
    Đất mới nhận ra mình là đất
    Phải nghìn năm
    Bầu trời mới nhận ra chỉ xanh mới gọi bầu trời
    Phải đến nghìn năm trong chiều sâu nỗi nhớ
    Tình yêu mới hóa thành cuộc đời.
  10. ngathuyduong

    ngathuyduong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Vâng câu chuyện là một đề tài hay để cùng bàn luận, thật ra poted không đúng forum lắm.
    Phụ nữ chúng mình có nhiều mẫu sống cho tình yêu khác nhau. Người thì chỉ muốn có một và chỉ một tình yêu trọn vẹn và họ thấy hạnh phúc khi sống cho điều này. Còn một số người phụ nữ khác cho rằng cuộc sống này rất ngắn ngủi và nhất là tuôi trẻ cũng quá ít, nên họ sống gấp gáp và không thích chờ đợi và không có thời gian lựa chọn cầu kỳ...
    Tuy nhiên về quan điểm riêng tôi cho rằng nếu có 1 lít nước, rót vào 1 chai dung tích 1lit và nếu rót vào nhiều chai nhỏ, hiện tượng khác nhau rất cơ bản. Tình cảm dành cho một người bao giờ cũng sâu đậm hơn là chia sẻ với nhiều người (khỏi bàn cãi).. Mà đã nói đến tinh thần thì không ai thích những sự hời hợt trong tình cảm. Vạn bất đắc dĩ mới phải đi tìm kiếm cho mình nhữn gmối tình mới, lạ nhưng biết đâu đó là những trái đắng cho đời mình...

Chia sẻ trang này