1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những con tàu đi tìm sân ga

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi ivyftu, 29/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ong_gia_va_bien_ca

    ong_gia_va_bien_ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi cứ buồn vì một sự đổi thay, hôm qua còn cười thân, bỗng dưng nay mặt lạnh , cơn gió chiều vừa tung tăng nhí nhảnh , chợt lầm lì nín nặng tựa vô tâm.
    Đừng thắc mắc tại sao,đơn giản lòng người tựa dòng sông, ta không thể hiểu chiều xoay của sóng ,lúc rất đầy, và lúc thì rất mỏng, cơn cớ gì phải buồn bã ưu tư?
    Ta mỉm cười và cất tiếng tự ru, bằng câu hát ngàn năm:đừng rắc rối , người thay đổi đâu phải người có tội . Mà chính mình đang mắc tội vu vơ..........
    <chả biết của ai quên rồi>
    -------------------------------------------
    gửi ngưòi hay hoài niệm
  2. nui_ngoc

    nui_ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa
    nàng yêu hoa sim tím
    Áo nàng
    màu tím hoa sim
    Ngày xưa
    đèn khuya bóng nhỏ
    nàng vá cho chồng
    tấm áo ngày xưa! ...
    ***
    Một chiều rừng mưa
    ba người anh
    tự chiến trường Ðông Bắc
    biết tin em gái mất
    trước tin em lấy chồng!
    Gió thu về rờn rợn nước sông
    đứa em nhỏ lớn lên
    ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
    Khi gió thu về
    cỏ vàng chân mộ chí !
    Chiều hành quân
    qua những đồi hoa sim
    những đồi hoa sim
    Những đồi hoa sim
    dài trong chiều không hết .
    Màu tím hoa sim
    tím chiều hoang biền biệt ...
    Có ai ví như từ chiều
    ca dao nào xưa xa:
    "Áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu"
    Ai hát
    vô tình hay ác ý với nhau
    Chiều hoang tím
    có chiều hoang biết
    Chiều hoang tím
    tím thêm màu da diết ...
    nhìn áo rách vai
    tôi hát trong màu hoa :
    "Áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh mất sớm ...!
    Màu tím hoa sim tím
    Tình tang lệ rớm ...
    ***
    Ráng vàng ma và sừng rúc
    điệu quân hành
    Vang vọng chập chờn
    theo bóng những binh đoàn
    biền biệt hành binh
    vào thăm thẳm chiều hoang màu tím...
    ***
    Tôi ví vọng về đâu
    Tôi với vọng về đâu?
    - áo anh nát chỉ dù ... lâu!
    Ngày 20/9/1997, trên Tạp chí "Kiến thức ngày nay" có in bài viết của Lê Đình Bách, cho biết trong cuộc trò chuyện cùng nhà thơ Hữu Loan, nhà thơ có đọc cho ông nghe một đoạn kết khác với đoạn kết mà chúng ta thường biết, như sau:
    ........
    Áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh
    mất
    sớm...
    Màu tím hoa sim
    tím
    tình tang
    lệ rớm...
    ***
    Ráng vàng ma
    và sừng rúc
    điệu
    quân hành
    Vang vọng
    chập chờn
    theo bóng những binh đoàn
    biền biệt hành binh
    vào thăm thẳm
    chiều hoang
    màu tím
    ***
    Tôi ví vọng về đâu
    Tôi với vọng về đâu?
    Áo anh
    sứt chỉ
    dù lâu!
    Rất tiếc, bằng công cụ của diễn đàn tôi không chép các dòng thơ thụt vào kiểu "thơ xuống dòng" rất Hữu Loan được, khiến giảm bớt đôi chút ý nghĩa của đoạn thơ.
    Kiểu này là đặc trưng của HL, không phải là chịu ảnh hưởng của Maiacovski như nhiều người nghĩ. HL và Trần Dần gọi đây là kiểu "thơ bậc thang".
  3. nui_ngoc

    nui_ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa
    nàng yêu hoa sim tím
    Áo nàng
    màu tím hoa sim
    Ngày xưa
    đèn khuya bóng nhỏ
    nàng vá cho chồng
    tấm áo ngày xưa! ...
    ***
    Một chiều rừng mưa
    ba người anh
    tự chiến trường Ðông Bắc
    biết tin em gái mất
    trước tin em lấy chồng!
    Gió thu về rờn rợn nước sông
    đứa em nhỏ lớn lên
    ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
    Khi gió thu về
    cỏ vàng chân mộ chí !
    Chiều hành quân
    qua những đồi hoa sim
    những đồi hoa sim
    Những đồi hoa sim
    dài trong chiều không hết .
    Màu tím hoa sim
    tím chiều hoang biền biệt ...
    Có ai ví như từ chiều
    ca dao nào xưa xa:
    "Áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu"
    Ai hát
    vô tình hay ác ý với nhau
    Chiều hoang tím
    có chiều hoang biết
    Chiều hoang tím
    tím thêm màu da diết ...
    nhìn áo rách vai
    tôi hát trong màu hoa :
    "Áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh mất sớm ...!
    Màu tím hoa sim tím
    Tình tang lệ rớm ...
    ***
    Ráng vàng ma và sừng rúc
    điệu quân hành
    Vang vọng chập chờn
    theo bóng những binh đoàn
    biền biệt hành binh
    vào thăm thẳm chiều hoang màu tím...
    ***
    Tôi ví vọng về đâu
    Tôi với vọng về đâu?
    - áo anh nát chỉ dù ... lâu!
    Ngày 20/9/1997, trên Tạp chí "Kiến thức ngày nay" có in bài viết của Lê Đình Bách, cho biết trong cuộc trò chuyện cùng nhà thơ Hữu Loan, nhà thơ có đọc cho ông nghe một đoạn kết khác với đoạn kết mà chúng ta thường biết, như sau:
    ........
    Áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh
    mất
    sớm...
    Màu tím hoa sim
    tím
    tình tang
    lệ rớm...
    ***
    Ráng vàng ma
    và sừng rúc
    điệu
    quân hành
    Vang vọng
    chập chờn
    theo bóng những binh đoàn
    biền biệt hành binh
    vào thăm thẳm
    chiều hoang
    màu tím
    ***
    Tôi ví vọng về đâu
    Tôi với vọng về đâu?
    Áo anh
    sứt chỉ
    dù lâu!
    Rất tiếc, bằng công cụ của diễn đàn tôi không chép các dòng thơ thụt vào kiểu "thơ xuống dòng" rất Hữu Loan được, khiến giảm bớt đôi chút ý nghĩa của đoạn thơ.
    Kiểu này là đặc trưng của HL, không phải là chịu ảnh hưởng của Maiacovski như nhiều người nghĩ. HL và Trần Dần gọi đây là kiểu "thơ bậc thang".
  4. Bugaboo

    Bugaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    79
    Đã được thích:
    0
    Anh hát bản tình ca này cho em
    Vang vọng giữa núi đồi
    Chỉ tiếng lá rơi xào xạc đáp lại
    Tiếng hát buồn bay mãi
    Vút tận trời cao
    Những đám mây bất chợt giật mình
    Tan đi
    Rất vội
    Anh viết bài thơ này cho em
    Bài thơ có dòng sông trôi
    Giữa hai bờ cỏ dại
    Có chú dế một đêm hè quên gáy
    Nên không gian thinh lặng đến bồn chồn
    Có những ngày không được nghe em nói
    Anh lang thang
    Nghe gió
    Ngỡ em cười
    Anh khóc giọt nước mắt này cho em
    Giọt này nỗi nhớ
    Giọt này niềm vui
    Giọt này đau khổ
    Và lại khóc cho giọt nước mắt bất hạnh
    Đến lúc vỡ tan cũng chẳng thấy mặt người
    Anh giấu hết nỗi niềm đa cảm
    Thật sâu trong trái tim mình
    Chỉ xin yêu em và dành cho em những ngôn từ cháy bỏng
    Anh đem đốt những bài thơ
    Lau khô nước mắt
    Và hát
    ?oVì tôi cần thấy em yêu đời?
    Vì anh cần thấy em cười
    Nên xin em đừng trách
    Những đau buồn không thể nói cùng em

    Anh viết bản tình ca dành cho em...
  5. Bugaboo

    Bugaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    79
    Đã được thích:
    0
    Anh hát bản tình ca này cho em
    Vang vọng giữa núi đồi
    Chỉ tiếng lá rơi xào xạc đáp lại
    Tiếng hát buồn bay mãi
    Vút tận trời cao
    Những đám mây bất chợt giật mình
    Tan đi
    Rất vội
    Anh viết bài thơ này cho em
    Bài thơ có dòng sông trôi
    Giữa hai bờ cỏ dại
    Có chú dế một đêm hè quên gáy
    Nên không gian thinh lặng đến bồn chồn
    Có những ngày không được nghe em nói
    Anh lang thang
    Nghe gió
    Ngỡ em cười
    Anh khóc giọt nước mắt này cho em
    Giọt này nỗi nhớ
    Giọt này niềm vui
    Giọt này đau khổ
    Và lại khóc cho giọt nước mắt bất hạnh
    Đến lúc vỡ tan cũng chẳng thấy mặt người
    Anh giấu hết nỗi niềm đa cảm
    Thật sâu trong trái tim mình
    Chỉ xin yêu em và dành cho em những ngôn từ cháy bỏng
    Anh đem đốt những bài thơ
    Lau khô nước mắt
    Và hát
    ?oVì tôi cần thấy em yêu đời?
    Vì anh cần thấy em cười
    Nên xin em đừng trách
    Những đau buồn không thể nói cùng em

    Anh viết bản tình ca dành cho em...
  6. Bugaboo

    Bugaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    79
    Đã được thích:
    0
    Thương một kiếp người, đa mang
    Nặng nợ, một quãng thời gian dài cùng những yêu thương trọn vẹn .... Ai nhớ ? Ai quên ??

    What can I do?
    Will I be getting through?
    Now that I must try
    to leave it all behind
    Did you see
    What you have done to me
    So hard to justify
    Slowly is passing by
    Forever and one
    I will miss you
    However, I kiss you
    yet again
    Way down in Neverland
    So hard I was triyng
    Tomorrow I''ll still be crying
    How could you hide
    your lies, your lies
    Here I am
    Seeing you once again
    My mind''s so far away
    My heart''s so close
    to stay
    Too proud to fight
    I''m walking back into night
    Will I ever find
    Someone to believe?
    Forever and one
    I will miss you
    However, I kiss you
    yet again
    Way down in Neverland
    So hard I was trying
    Tomorrow I''ll still be crying
    How could you hide your lies
    your lies

    Forever and one
  7. Bugaboo

    Bugaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    79
    Đã được thích:
    0
    Thương một kiếp người, đa mang
    Nặng nợ, một quãng thời gian dài cùng những yêu thương trọn vẹn .... Ai nhớ ? Ai quên ??

    What can I do?
    Will I be getting through?
    Now that I must try
    to leave it all behind
    Did you see
    What you have done to me
    So hard to justify
    Slowly is passing by
    Forever and one
    I will miss you
    However, I kiss you
    yet again
    Way down in Neverland
    So hard I was triyng
    Tomorrow I''ll still be crying
    How could you hide
    your lies, your lies
    Here I am
    Seeing you once again
    My mind''s so far away
    My heart''s so close
    to stay
    Too proud to fight
    I''m walking back into night
    Will I ever find
    Someone to believe?
    Forever and one
    I will miss you
    However, I kiss you
    yet again
    Way down in Neverland
    So hard I was trying
    Tomorrow I''ll still be crying
    How could you hide your lies
    your lies

    Forever and one
  8. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Có một ngày, tôi không còn thấy người bạn của tôi với nụ cười mũm mĩm như một đứa trẻ thơ mà tôi thường gọi đùa là baby lạc quan và vui vẻ nữa. Tôi hiểu rằng bạn đang rất lo lắng bởi khó khăn mà bạn đang phải đối mặt quá lớn và bạn khó mà vượt qua được nó.
    Bạn hỏi tôi có phải số phận bạn sinh ra đã là như thế: trưởng thành trong một tuổi thơ không lấy gì là êm đềm, gia đình thiếu hẳn cái mà người ta thường gọi là hạnh phúc, bạn luôn là người kém may mắn và lúc nào cũng cảm thấy tự ti?
    Nhưng bạn biết không, có rất nhiều người có hoàn cảnh như bạn, là ai thì chắc bạn cũng biết rồi, đúng không? Và họ vẫn phải sống, vẫn phải nỗ lực từng ngày vươn lên để tồn tại giữa cuộc sống bộn bề, bon chen và đầy phức tạp này. Có thể lúc này bạn chưa đủ dũng cảm để đối mặt với thách thức sắp tới ( cũng chỉ còn 2 ngày nữa thôi là cuối tháng phải không? ) nhưng nếu bạn chỉ biết buồn bã, âu lo, bạn sẽ chẳng làm được gì và cũng chỉ khiến cho vấn đề thêm nghiêm trọng. Đằng nào thì bạn cũng không thể giải quyết, đúng không? Nhưng dù sao bạn cũng đã cố gắng hết sức mình và tôi tin là bạn đã làm như thế. Bạn hãy dũng cảm lên và bạn đừng bỏ ăn như thế.
    Trưa nay, mặc dù rất bận nhưng tôi vẫn online xem tình hình của bạn thế nào? Và khi nghe bạn bảo là không muốn ăn cơm, không thể ăn được vì lo lắng lắm khi thời hạn đã gần kề thì tôi cảm thấy rất bất an. Tôi nói thật đấy. Tôi lo là bạn không những không giải quyết được vấn đề mà còn lăn ra ốm thì sẽ khiến những người quý mến bạn phải dằn vặt.
    Bạn đừng khờ dại như thế nữa nhé. Lúc nào tôi cũng muốn thấy bạn vững vàng và tự tin hơn nữa vào bản thân mình, vì sự thật, bạn đã vượt qua được 22 năm đầy sóng gió và bạn nên tự hào rằng dù bạn luôn gặp khó khăn nhưng bạn vẫn vượt qua.
    Bây giờ là 1h sáng của ngày 28, tôi muốn sáng ra, khi bạn đến cơ quan và đọc được lời nhắn này của tôi thay cho một lời động viên đầu ngày và mong bạn nhớ một điều: bạn bè lúc nào cũng ở bên bạn, quý mến bạn. Đừng khờ dại và tự ti nữa.
    Trưa nay bạn phải ngoan, nghe lời tôi, đi ăn cơm để giữ sức khoẻ. Nếu không, từ nay tôi sẽ không nhắn tin nữa, baby biết chưa?

    Rất vui khi thấy ngày càng có nhiều bạn post bài. Buga có nhiều bài thơ hay quá, ấy post nữa nhé.
  9. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Có một ngày, tôi không còn thấy người bạn của tôi với nụ cười mũm mĩm như một đứa trẻ thơ mà tôi thường gọi đùa là baby lạc quan và vui vẻ nữa. Tôi hiểu rằng bạn đang rất lo lắng bởi khó khăn mà bạn đang phải đối mặt quá lớn và bạn khó mà vượt qua được nó.
    Bạn hỏi tôi có phải số phận bạn sinh ra đã là như thế: trưởng thành trong một tuổi thơ không lấy gì là êm đềm, gia đình thiếu hẳn cái mà người ta thường gọi là hạnh phúc, bạn luôn là người kém may mắn và lúc nào cũng cảm thấy tự ti?
    Nhưng bạn biết không, có rất nhiều người có hoàn cảnh như bạn, là ai thì chắc bạn cũng biết rồi, đúng không? Và họ vẫn phải sống, vẫn phải nỗ lực từng ngày vươn lên để tồn tại giữa cuộc sống bộn bề, bon chen và đầy phức tạp này. Có thể lúc này bạn chưa đủ dũng cảm để đối mặt với thách thức sắp tới ( cũng chỉ còn 2 ngày nữa thôi là cuối tháng phải không? ) nhưng nếu bạn chỉ biết buồn bã, âu lo, bạn sẽ chẳng làm được gì và cũng chỉ khiến cho vấn đề thêm nghiêm trọng. Đằng nào thì bạn cũng không thể giải quyết, đúng không? Nhưng dù sao bạn cũng đã cố gắng hết sức mình và tôi tin là bạn đã làm như thế. Bạn hãy dũng cảm lên và bạn đừng bỏ ăn như thế.
    Trưa nay, mặc dù rất bận nhưng tôi vẫn online xem tình hình của bạn thế nào? Và khi nghe bạn bảo là không muốn ăn cơm, không thể ăn được vì lo lắng lắm khi thời hạn đã gần kề thì tôi cảm thấy rất bất an. Tôi nói thật đấy. Tôi lo là bạn không những không giải quyết được vấn đề mà còn lăn ra ốm thì sẽ khiến những người quý mến bạn phải dằn vặt.
    Bạn đừng khờ dại như thế nữa nhé. Lúc nào tôi cũng muốn thấy bạn vững vàng và tự tin hơn nữa vào bản thân mình, vì sự thật, bạn đã vượt qua được 22 năm đầy sóng gió và bạn nên tự hào rằng dù bạn luôn gặp khó khăn nhưng bạn vẫn vượt qua.
    Bây giờ là 1h sáng của ngày 28, tôi muốn sáng ra, khi bạn đến cơ quan và đọc được lời nhắn này của tôi thay cho một lời động viên đầu ngày và mong bạn nhớ một điều: bạn bè lúc nào cũng ở bên bạn, quý mến bạn. Đừng khờ dại và tự ti nữa.
    Trưa nay bạn phải ngoan, nghe lời tôi, đi ăn cơm để giữ sức khoẻ. Nếu không, từ nay tôi sẽ không nhắn tin nữa, baby biết chưa?

    Rất vui khi thấy ngày càng có nhiều bạn post bài. Buga có nhiều bài thơ hay quá, ấy post nữa nhé.
  10. h_n

    h_n Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0

    em nhớ có người từng nói nếu như có 1 toà nhà 7 tầng thì em vẫn luôn chơi vơi giũa tầng 4 và 5 , muốn lên lắm nhưng không biết làm thế nào và những khi có cơ hội để lên đưọc tầng 5 thì em lại phân vân và bỏ lỡ qua nó để rồi đến bây giờ em vẫn ngồi đây và nhìn về những gì đã qua . anh từng nói chia tay không có nghĩa là chấm dứt tất cả , và em đã vẫn cẩm thấy hạnh phúc vì biết rằng anh vẫn chưa muốn gặp lại em , vẫn chưa thể đứng trước em , em hiểu và như thế là quá ý nghĩa rồi, không mong chờ gì hơn , tối qua đi về nhà , em gặp tàu và phải đứng chờ, mọi cảm xúc và kỉ niệm lại ùa về . em đã từng rất nhiều lần đi qua ga hà nội nhưng chỉ 1 lần duy nhất đứng lại và đủ can đảm nói với thảo rằng " hay là mình vào đây chơi 1 chút " thế nhưng rốt cuộc em cũng vẫn không thể 1 lầnn quay trở lại đó , đã từng rất nhiều lần đi đón anh , đã từng rất nhiều lần đứng nhìn anh trong đám đông ,và lần nào cũng vậy em đón anh 5h sáng , 2 đứa đi dưới trời tối om , mịt mù và vắng hoe , ko 1 bóng người , anh chở em đi , trên cái xe giống của anh khi anh ở nhà , và mỗi lần đi xe đấy anh lại nhớ đến em , 1 chút về hà nội . em vốn rất ghét mùa đông , âm u và lạnh lẽo và vì mùa đông không có anh , vậy mà đông năm nay có quá nhiều kỉ niểm của 2 đứa , em đã có anh , mùa đông đầu tiên và cũng là cuối cùng, em cảm nhận được điều đó khi tiễn anh tren ga, chưa khi nào em được khóc khi tiễn anh chỉ được cười khi đón anh và khi tiễn anh thì anh đã không còn là của riêng em nữa rồi. cái thân thuộc nhất và gắn bó anh với em chính là những con đường, đã đi rất nhiều và thậm chí có rất nhiều lần 2 đứa cãi nhau chỉ vì " em là người hà nội sao hỏi đườngnào cũng không biết thế?" em biết mình sai nhiều rồi nhưng anh ạ, hà nội vẫn có ngôi nhà có cánh cửa đỏ em từng nói mình thích được ở trong đó, và em biết rằng những gì em mơ đến đều không bao giờ trở thành hiện thực. mọi cái đã qua và đã thành kỉ niệm đẹp ,hôm qua anh nhắn tin và bảo em đừng sống nặng về quá khứ như vậy , để rồi lại nghĩ và đánh mất những gì không đáng có ........em biết thế nhưng anh ạ, chính điều đó đã kéo anh lại gần em hơn, 2 đứa dừng lại vì những lí do ko đáng có nhưng vẫn ko thể gần nhau hơn được nữa.
    Ngày không tan
    Ngày em sang
    Để trăng tưới lên em vào
    Ngày không anh
    Ngày không nắng xanh nhìn ra phố đông ko biết tên
    Ngày buồn thế bước chân em lặng lẽ ,
    Hay đông nháo nhiệt?
    Ngày buồn nghe trời gió ,
    Ùa vào trong lòng phố ,
    Ngày mà anh vắng lặng
    Ngày anh ko đến,
    Ngày không biết đêm ,
    không biết yêu ,
    không biết em đang đợi chờ .
    Ngày không vui ,
    mình em thôi .
    Cỏ xuân vẫn trôi mơ màng ,
    ngày không anh , ngày em nhớ anh ,
    nhìn đâu cũng ra đôi mắt anh ,
    Ngày luời biếng gió lay không thành tiếng ,
    không cho đêm về.
    Ngày buồn nghe trời gió ùa vào trong lòng phố......
    Ngày mà anh vắng lặng , ngày mà anh không đến.........

Chia sẻ trang này