1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những con tàu đi tìm sân ga

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi ivyftu, 29/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Hì, thấy hay! Chỉ còn thiếu mỗi lời đề tặng, ký tên, đóng dấu và gửi đến đúng địa chỉ thôi
    Gộp bài của Ivy với bài của Iye thì suy ra làm sân ga thiệt nặng.
    [/quote]
    Ơ, sao biết tớ tặng bài thơ này cho ai mà lại bảo tớ đề tặng, ký tên, đóng dấu rồi gửi đến đúng địa chỉ? Nếu tặng thì tặng ai nào?
    Riêng một góc trơ?i mi?nh anh va? anh
    Nhi?n cuộc đơ?i trôi theo tư?ng cung bậc
    Ti?m ti?nh em du? biết la? không thật
    Đêf trao em ba?i hát dêf thương na?y.
    Cung mi thứ buô?n quá đến hao gâ?y
    Nhịp ba bốn gõ đê?u trên phím nhạc
    Như ti?nh đâ?u vâfn co?n hoa?i ngơ ngác
    Chi? mi?nh anh với một nôfi cô đơn
    Em vâfn xa, em vâfn mafi dôfi hơ?n
    Không nói với anh du? một lơ?i chia sẻ
    Va? chiê?u nay mây giăng sâ?u quạnh quef
    Cu?ng anh đa?n khúc nhạc nhớ thương em...
    Riêng một góc trơ?i em có biết không em?
    Nhưfng toan tính thiệt hơn anh đê?u cất
    Chi? biết nhớ em, yêu em chân thật
    Mong một nga?y ta sef mafi có nhau.
    Tàu tốc hành ngủ yên đi nhé
  2. ong_gia_va_bien_ca

    ong_gia_va_bien_ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    đôi khi , chỉ đôi khi thôi ,trong những đêm mưa khi đèn trên khung cửa sổ nhà bên chưa tắt hẳn , nó lại ngồi nắn từng nốt trầm của 1 bản ghita.Nói là nhà bên cũng chẳng phải nói vậy cũng ko sai, khu biệt thự áo đỏ đang ở cách nhà nó 1 con ngõ nhỏ, rất nhỏ , nhưng đủ để tạo ra những điều khác biệt với cái phố nghèo nó đang sống , ngõ riêng , đường riêng , cuộc sống riêng ,tóm lại tất cả đều riêng chỉ trừ 1 việc ko riêng : áo đỏ và nó học cùng cấp ba- chuyên hoá.
    vô tình hay cố ý khi đèn trên khung cửa sổ đầy gió ấy tắt thì ngón tay nó cũng dừng trên phím đàn . nốt nhạc trầm vỡ vụn như 1 giấc mơ .
    18 tuổi người ta có nhiều ước mơ lắm . nó có . tất nhiên . thi Đại học , trượt , nó buồn.Mà cũng chẳng biết nó có buồn ko nữa , dạo này nó cười nhiều hơn, cầm giấy báo điểm trong tay bất chợt nó bật cười , cười như chưa bao giờ cười vậy. Hôm đó trời đổ mưa.
    hà nội 22-8-04
  3. ong_gia_va_bien_ca

    ong_gia_va_bien_ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    đôi khi , chỉ đôi khi thôi ,trong những đêm mưa khi đèn trên khung cửa sổ nhà bên chưa tắt hẳn , nó lại ngồi nắn từng nốt trầm của 1 bản ghita.Nói là nhà bên cũng chẳng phải nói vậy cũng ko sai, khu biệt thự áo đỏ đang ở cách nhà nó 1 con ngõ nhỏ, rất nhỏ , nhưng đủ để tạo ra những điều khác biệt với cái phố nghèo nó đang sống , ngõ riêng , đường riêng , cuộc sống riêng ,tóm lại tất cả đều riêng chỉ trừ 1 việc ko riêng : áo đỏ và nó học cùng cấp ba- chuyên hoá.
    vô tình hay cố ý khi đèn trên khung cửa sổ đầy gió ấy tắt thì ngón tay nó cũng dừng trên phím đàn . nốt nhạc trầm vỡ vụn như 1 giấc mơ .
    18 tuổi người ta có nhiều ước mơ lắm . nó có . tất nhiên . thi Đại học , trượt , nó buồn.Mà cũng chẳng biết nó có buồn ko nữa , dạo này nó cười nhiều hơn, cầm giấy báo điểm trong tay bất chợt nó bật cười , cười như chưa bao giờ cười vậy. Hôm đó trời đổ mưa.
    hà nội 22-8-04
  4. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội chiều thu
    những cơn gió nghiêng mình
    lùa trên phố cũ
    em đi tìm anh
    tìm anh
    giữa mịt mù nhung nhớ
    Chỉ thấy lá đùa xao xác dưới chân em

    Em không còn ở HN vào những ngày thu tháng 8, nhưng sao em vẫn khắc khoải đi tìm. Tìm lại những gì đã mất? Ngớ ngẩn lắm. Đã đánh mất rồi, liệu tìm lại được có nguyên vẹn như xưa?
    Một ngày nhiều cảm xúc, nhưng lúc này thơ mình ảm đạm quá.
    Tạm biệt!
  5. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội chiều thu
    những cơn gió nghiêng mình
    lùa trên phố cũ
    em đi tìm anh
    tìm anh
    giữa mịt mù nhung nhớ
    Chỉ thấy lá đùa xao xác dưới chân em

    Em không còn ở HN vào những ngày thu tháng 8, nhưng sao em vẫn khắc khoải đi tìm. Tìm lại những gì đã mất? Ngớ ngẩn lắm. Đã đánh mất rồi, liệu tìm lại được có nguyên vẹn như xưa?
    Một ngày nhiều cảm xúc, nhưng lúc này thơ mình ảm đạm quá.
    Tạm biệt!
  6. h_n

    h_n Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    làm sao em biết giông tố kéo về tan bao giấc mơ ...
    thế là những gì em mong chờ đều đã đến, như 1 giấc chiêm bao , anh này, em muốn kể anh nghe ... câu chuyện của riêng em . anh nghe chứ??mọi cái đôi khi giản đơn nhưng em thấy nhẹ nhõm và vui với niềm vui hiện tại. chưa bao giờ em cảm thấy hài lòng với những gì mình đang có như bây giờ, mặc dù mọi cái ko như em mong muốn, em có một cô bạn , anh này, cô bé với những nỗi niềm giống của anh và em , vậy là em thấy nhẹ lòng . hôm nay , có những điều chưa bao giờ em nhắc đến, chưa bao giờ em thấy mình thành thật như lúc này , và em thấy nhẹ nhõm vô cùng . vậy là mọi cái đều ổn, anh có 1 cuộc sống như em hằng ao ước, anh có 1 sự thay đổi vì 1 ai đó, điều đó là thực sự xứng đáng phải ko ? em cũng biết rằng, mình có nhiều thứ hơn là mình tưởng , sự im lặng vẫn luôn là một món quà vô giá mà em cần , thế nên, mặc dù em chẳng muốn viết gì vào lúc này, nhưng vì một lời hứa nên em viết vài dòng để cô bạn ấy ko phải bận lòng vì em nữa, và để cô bạn đấy nhẹ nhõm hơn chút nữa. em hiểu, hiểu sâu sắc cái cảm giác thấy bạn mình hạnh phúc với tình cảm của mình để thấy lòng mình bớt đi những lo âu, cầu chúc cho cô bạn có những khoảnh khắc bình yên trong đời . cám ơn vì lời chúc sinh nhật . bạn tôi ah .
  7. h_n

    h_n Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    làm sao em biết giông tố kéo về tan bao giấc mơ ...
    thế là những gì em mong chờ đều đã đến, như 1 giấc chiêm bao , anh này, em muốn kể anh nghe ... câu chuyện của riêng em . anh nghe chứ??mọi cái đôi khi giản đơn nhưng em thấy nhẹ nhõm và vui với niềm vui hiện tại. chưa bao giờ em cảm thấy hài lòng với những gì mình đang có như bây giờ, mặc dù mọi cái ko như em mong muốn, em có một cô bạn , anh này, cô bé với những nỗi niềm giống của anh và em , vậy là em thấy nhẹ lòng . hôm nay , có những điều chưa bao giờ em nhắc đến, chưa bao giờ em thấy mình thành thật như lúc này , và em thấy nhẹ nhõm vô cùng . vậy là mọi cái đều ổn, anh có 1 cuộc sống như em hằng ao ước, anh có 1 sự thay đổi vì 1 ai đó, điều đó là thực sự xứng đáng phải ko ? em cũng biết rằng, mình có nhiều thứ hơn là mình tưởng , sự im lặng vẫn luôn là một món quà vô giá mà em cần , thế nên, mặc dù em chẳng muốn viết gì vào lúc này, nhưng vì một lời hứa nên em viết vài dòng để cô bạn ấy ko phải bận lòng vì em nữa, và để cô bạn đấy nhẹ nhõm hơn chút nữa. em hiểu, hiểu sâu sắc cái cảm giác thấy bạn mình hạnh phúc với tình cảm của mình để thấy lòng mình bớt đi những lo âu, cầu chúc cho cô bạn có những khoảnh khắc bình yên trong đời . cám ơn vì lời chúc sinh nhật . bạn tôi ah .
  8. cold_heart86vn

    cold_heart86vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2004
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    Nhìn dáng con bé lẻ loi giữa phố xá sầm uất thật là tội nghiệp. Nó đang chạy trốn 1 sự thật, nó rất sợ về nhà, sợ vô cùng. Sức chịu đựng của con gnười ta cũng có giớ hạn,nó ko thể nào chịu đưng cái không khí ngột ngạt của gia đình nó thêm nữa.Nếu cứ như thế này nó sẽ phát điên lên mất. Sự hồn nhiên vui tươi đã ko còn trên gương mặt của nó,thay vào đó là1 tâm hồn già cỗi.Nó hay đi lang thang 1 mình như thế này ko biết bao nhiêu lần.Bạn bè ư,mỗi người trong chúng nó đều có những nỗi niềm riêng,chẳng ai hiểu nó. Và hôm nay nó cũng ko muốn về nhà sớm sau giờ tan học, nó cứ đi 1 mình ko mục đích.Có lẽ nó đang đi tìm một sân ga bình yên để trở che cho tâm hồn của nó.Nó muốn gào tthật to lên: hạnh phúc ở đâu,và nó là gì vậy,hả trời?
  9. cold_heart86vn

    cold_heart86vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2004
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    Nhìn dáng con bé lẻ loi giữa phố xá sầm uất thật là tội nghiệp. Nó đang chạy trốn 1 sự thật, nó rất sợ về nhà, sợ vô cùng. Sức chịu đựng của con gnười ta cũng có giớ hạn,nó ko thể nào chịu đưng cái không khí ngột ngạt của gia đình nó thêm nữa.Nếu cứ như thế này nó sẽ phát điên lên mất. Sự hồn nhiên vui tươi đã ko còn trên gương mặt của nó,thay vào đó là1 tâm hồn già cỗi.Nó hay đi lang thang 1 mình như thế này ko biết bao nhiêu lần.Bạn bè ư,mỗi người trong chúng nó đều có những nỗi niềm riêng,chẳng ai hiểu nó. Và hôm nay nó cũng ko muốn về nhà sớm sau giờ tan học, nó cứ đi 1 mình ko mục đích.Có lẽ nó đang đi tìm một sân ga bình yên để trở che cho tâm hồn của nó.Nó muốn gào tthật to lên: hạnh phúc ở đâu,và nó là gì vậy,hả trời?
  10. h_n

    h_n Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    trong đời, đôi khi con ng ta luôn ao ưóc giá mình ác độc hơn 1 chút , có lẽ mọi việc đã khác, tại sao lại nói những điều đó với tôi ? bà ác lắm, ác lắm, bà đang làm gì đấy? cho ai ? và cho cái gì??? vì ai chứ ? nói ra những điều đó để thấy mình nhẹ nhõm hơn còn ng khác thì sao ?? giá như... đừng biết, đừng nghe, giá như.. làm 1 ng câm, làm 1 ng mù, có lẽ sẽ đỡ hơn nhiều lắm, giờ thì ngồi đây, giữa trưa nắng bức, nhưng sao ...mọi thứ lại trở nên thế này ??có những lúc, cứ nghĩ như mình đang có tất cả nhưng thực ra mình đang có những gì?? cái điều mình đang theo đuổi đâu là thực , đâu là hư vô??? sao mình mọi cái lại mơ hồ thế này ??ai bán cho tôi chút niềm tin chăng ???

Chia sẻ trang này