1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những con tàu đi tìm sân ga

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi ivyftu, 29/05/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Tối nay đi làm về, chợt nhận ra hình như Sài Gòn đang có không khí mùa đông. Gió lạnh thốc ù ù trên những con đường, và cảm giác run rẩy thèm được ai đó chở che. Chợt muốn ghé vào Cát Khánh, khép mình vào một góc nào đấy, gọi một bình trà và nhâm nhi từng ngụm cho qua hết tối thứ bảy lẻ loi. Trời mùa đông mà ủ giữa lòng bàn tay một chén trà quyện khói, thưởng thức hương thơm nhè nhẹ của sen, của nhài thì thật thú vị. Đột nhiên lại nhớ đến cái bàn thâm thấp trong một góc nhỏ hẹp ở Nhạc Tranh. Mình và bạn đã ngồi lặng lẽ bên nhau để nhâm nhi, không phải là trà, mà là nước mơ. Nước mơ thì chua lắm. Nhưng mình cảm giác ngọt ngào biết bao khi nghe bạn tâm sự về mình, lúc đấy bạn mới thật sự là bạn, là người mà mình quý mến. Chân thành và dịu dàng.
    Sài Gòn lạnh lắm. Mưa và mưa. Ngồi một mình với quyển "Dòng sông Hà Nội". Lại nhớ về những ngày tháng cũ. Một năm rồi. Sao vẫn không quên?
  2. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Xưa rất là xưa,khi màu sắc của thế giới đã đựơc phân chia.Tất cả tranh cãi nhau,ai cũng cho mình là màu đẹp nhất,quan trọng nhất,hữu dụng nhất.
    Xanh lá cây nói :
    "Rõ ràng tớ là quan trọng nhất.Tớ là màu của sự sống,của hi vọng.Tớ được chọn cho cỏ cây,hoa lá.Không có tớ,các loài động vật sẽ chết hết.Nhìn những vùng đồng quê kia kìa,rồi các cậu sẽ thấy tớ quan trọng như thế nào."
    Xanh dương cắt ngang :
    "Cậu chỉ nghĩ về đất đai thôi,hãy nghĩ về bầu trời và biển cả.Nước là sự sống và đựơc tạo bởi những đám mây kia.Bầu trời tạo khoảng cách , hòa bình và sự yên tĩnh.Không có tớ,cậu chẳng là gì cả."
    Màu vàng lắc đầu :
    "Cả hai cậu đều nghiêm trọng quá.Tớ mang tiếng cừơi,sự hân hoan và ấm áp đến thế giới này.Mặt trời màu vàng,mặt trăng màu vàng,cả các vì sao cũng màu vàng nốt.Mỗi khi nhìn một bông hoa hướng dương như là cả thế giới đang cười.Không có tớ hả,sẽ chẳng có sự vui tươi.
    Màu cam la lớn:
    "Tớ là màu sắc của sức khỏe và sự mạnh mẽ.Tớ có thể hiếm nhưng quý giá,tớ tạo ra những thứ cần thiết cho con người.Tớ mang những sinh tố quan trọng nhất.Thử nghĩ về cà rốt,bí đỏ,cam,xoài,và đu đủ xem.Tớ không ở ngoài suốt ngày,nhưng khi tớ xuất hiện lúc bình minh hay hoàng hôn,vẻ đẹp của tớ hấp dẫn đến nỗi chẳng ai nghĩ đến các cậu."
    Màu đỏ không chịu nổi nữa và hét to:
    " Tớ mới là người đứng đầu đây nè. Tớ là máu - máu của sự sống ! Tớ là màu của nguy hiểm và dũng cảm.Tớ sẵn sàng đấu tranh cho mục đích của mình.Tớ mang lửa và máu.Không có tớ,cả thế giới này sẽ trống trải như mặt trăng ấy.Tớ,màu của tình yêu nồng cháy,của hoa hồng đỏ thắm,của ngọn lửa mãnh liệt."
    Màu tím đứng dậy và trịnh trọng nói:
    " Tớ là màu của hoàng gia và sức mạnh.Các vị vua,thủ lĩnh hay các giám mục luôn luôn chọn tớ vì tớ là biểu tượng của quyền lực và sự khôn ngoan.Người ta không hỏi tớ! Họ chỉ lắng nghe và tuân theo."
    Cuối cùng màu chàm lên tiếng,nhỏ nhẹ hơn nhưng màu khác,nhưng với sự cứng rắn hơn trong từng lời nói:
    "Coi tớ đây.Tớ là màu của sự im lặng.Khó có thể nhận ra tớ,nhưng nếu không có tớ,tất cả các cậu đều trở nên nông cạn.Tớ tượng trưng cho suy nghĩ và phản xạ,lúc tảng sáng hay về chiều và màu nứơc thẳm.Các cậu cần tớ cho sự cân bằng và tương phản,trong cầu nguyện và sự hòa bình."
    Và như vậy mỗi màu sắc quả quyết màu của mình là đẹp nhất.Họ tranh cãi lớn hơn và lớn hơn.Đột nhiên,một tiếng sét bất chợt vang lên.Mưa bắt đầu rơi nặng hạt.Các màu sắc rung rẩy,xích lại gần nhau để bớt sợ.
    Giữa lúc sấm sét ầm ĩ,mưa lên tiếng :
    "Lũ màu sắc các người thật ngu ngốc,đấu đá lẫn nhau để chứng tỏ mình nổi trội hơn những kẻ khác.Các người không biết rằng mỗi một cá thể đựoc tạo ra bởi một lý do đặc biệt,duy nhất và khác biệt ư? Hãy nắm lấy tay nhau và đến đây."
    Làm theo lời của mưa,các màu sắc liên kết lại và nắm lấy tay nhau.
    Mưa tiếp tục:
    "Bắt đầu từ bây giờ,khi trời mua,mỗi màu sắc sẽ trải dài dọc bầu trời trong một chiếc vồng lớn để nhắc nhở các ngươi nên chung sống với nhau trong hòa bình.Cầu vồng là sự hiện diện của hi vọng cho ngày mai."
    Và như vậy,cứ mỗi khi mưa tạnh,cầu vồng lại xuất hiện để nhắc chúng ta nhớ và cảm ơn đến những người khác.
    CHÚC MỪNG SINH NHẬT VOVA.
  3. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    Xưa rất là xưa,khi màu sắc của thế giới đã đựơc phân chia.Tất cả tranh cãi nhau,ai cũng cho mình là màu đẹp nhất,quan trọng nhất,hữu dụng nhất.
    Xanh lá cây nói :
    "Rõ ràng tớ là quan trọng nhất.Tớ là màu của sự sống,của hi vọng.Tớ được chọn cho cỏ cây,hoa lá.Không có tớ,các loài động vật sẽ chết hết.Nhìn những vùng đồng quê kia kìa,rồi các cậu sẽ thấy tớ quan trọng như thế nào."
    Xanh dương cắt ngang :
    "Cậu chỉ nghĩ về đất đai thôi,hãy nghĩ về bầu trời và biển cả.Nước là sự sống và đựơc tạo bởi những đám mây kia.Bầu trời tạo khoảng cách , hòa bình và sự yên tĩnh.Không có tớ,cậu chẳng là gì cả."
    Màu vàng lắc đầu :
    "Cả hai cậu đều nghiêm trọng quá.Tớ mang tiếng cừơi,sự hân hoan và ấm áp đến thế giới này.Mặt trời màu vàng,mặt trăng màu vàng,cả các vì sao cũng màu vàng nốt.Mỗi khi nhìn một bông hoa hướng dương như là cả thế giới đang cười.Không có tớ hả,sẽ chẳng có sự vui tươi.
    Màu cam la lớn:
    "Tớ là màu sắc của sức khỏe và sự mạnh mẽ.Tớ có thể hiếm nhưng quý giá,tớ tạo ra những thứ cần thiết cho con người.Tớ mang những sinh tố quan trọng nhất.Thử nghĩ về cà rốt,bí đỏ,cam,xoài,và đu đủ xem.Tớ không ở ngoài suốt ngày,nhưng khi tớ xuất hiện lúc bình minh hay hoàng hôn,vẻ đẹp của tớ hấp dẫn đến nỗi chẳng ai nghĩ đến các cậu."
    Màu đỏ không chịu nổi nữa và hét to:
    " Tớ mới là người đứng đầu đây nè. Tớ là máu - máu của sự sống ! Tớ là màu của nguy hiểm và dũng cảm.Tớ sẵn sàng đấu tranh cho mục đích của mình.Tớ mang lửa và máu.Không có tớ,cả thế giới này sẽ trống trải như mặt trăng ấy.Tớ,màu của tình yêu nồng cháy,của hoa hồng đỏ thắm,của ngọn lửa mãnh liệt."
    Màu tím đứng dậy và trịnh trọng nói:
    " Tớ là màu của hoàng gia và sức mạnh.Các vị vua,thủ lĩnh hay các giám mục luôn luôn chọn tớ vì tớ là biểu tượng của quyền lực và sự khôn ngoan.Người ta không hỏi tớ! Họ chỉ lắng nghe và tuân theo."
    Cuối cùng màu chàm lên tiếng,nhỏ nhẹ hơn nhưng màu khác,nhưng với sự cứng rắn hơn trong từng lời nói:
    "Coi tớ đây.Tớ là màu của sự im lặng.Khó có thể nhận ra tớ,nhưng nếu không có tớ,tất cả các cậu đều trở nên nông cạn.Tớ tượng trưng cho suy nghĩ và phản xạ,lúc tảng sáng hay về chiều và màu nứơc thẳm.Các cậu cần tớ cho sự cân bằng và tương phản,trong cầu nguyện và sự hòa bình."
    Và như vậy mỗi màu sắc quả quyết màu của mình là đẹp nhất.Họ tranh cãi lớn hơn và lớn hơn.Đột nhiên,một tiếng sét bất chợt vang lên.Mưa bắt đầu rơi nặng hạt.Các màu sắc rung rẩy,xích lại gần nhau để bớt sợ.
    Giữa lúc sấm sét ầm ĩ,mưa lên tiếng :
    "Lũ màu sắc các người thật ngu ngốc,đấu đá lẫn nhau để chứng tỏ mình nổi trội hơn những kẻ khác.Các người không biết rằng mỗi một cá thể đựoc tạo ra bởi một lý do đặc biệt,duy nhất và khác biệt ư? Hãy nắm lấy tay nhau và đến đây."
    Làm theo lời của mưa,các màu sắc liên kết lại và nắm lấy tay nhau.
    Mưa tiếp tục:
    "Bắt đầu từ bây giờ,khi trời mua,mỗi màu sắc sẽ trải dài dọc bầu trời trong một chiếc vồng lớn để nhắc nhở các ngươi nên chung sống với nhau trong hòa bình.Cầu vồng là sự hiện diện của hi vọng cho ngày mai."
    Và như vậy,cứ mỗi khi mưa tạnh,cầu vồng lại xuất hiện để nhắc chúng ta nhớ và cảm ơn đến những người khác.
    CHÚC MỪNG SINH NHẬT VOVA.
  4. nhaque

    nhaque Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Trong box làm quen này màu quan trọng nhất là màu nho
  5. nhaque

    nhaque Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Trong box làm quen này màu quan trọng nhất là màu nho
  6. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    I stand alone in the darkness
    the winter of my life came so fast
    memories go back to childhood
    to days I still recall
    Oh how happy I was then
    there was no sorrow there was no pain
    walking through the green fields
    sunshine in my eyes
    I''m still there everywhere
    I''m the dust in the wind
    I''m the star in the northern sky
    I never stayed anywhere
    I''m the wind in the trees
    would you wait for me forever ?
    would you wait for me forever ?
    will you wait for me forever ?
    Em đã từng đợi anh, như hoa từng đợi nắng, như gió tìm rặng phi lao, như trời cao mong mây trắng.
    Would you wait me forever?
    Thụy gọi điện, nghe giọng có vẻ như vừa mới khóc. Thì ra là Bill về. 7 năm. 7 năm chời đợi, hi vọng vào một người xa tít tắp đâu phải là một khoảng thời gian ngắn ngủi. Cuối cùng thì cũng chỉ là một niềm tin vô nghĩa.
    Nếu được lựa chọn, có nên để mình là một sân ga, chỉ biết lặng lẽ đợi một con tàu. Mỗi một chuyến tàu đến rồi đi, biết có con tàu nào nằm lại? Để sau mỗi cuộc chia tay, sân ga lại cô đơn, trống vắng.
    Con tàu nào cũng khát khao chinh phục những miền đất lạ. Bill cũng thế. Ngày xưa khi viết truyện ngắn này, mình đã thầm mong cho Thuỵ và Bill được hạnh phúc. Nhưng bây giờ thì,,, vô nghĩa quá.
  7. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    I stand alone in the darkness
    the winter of my life came so fast
    memories go back to childhood
    to days I still recall
    Oh how happy I was then
    there was no sorrow there was no pain
    walking through the green fields
    sunshine in my eyes
    I''m still there everywhere
    I''m the dust in the wind
    I''m the star in the northern sky
    I never stayed anywhere
    I''m the wind in the trees
    would you wait for me forever ?
    would you wait for me forever ?
    will you wait for me forever ?
    Em đã từng đợi anh, như hoa từng đợi nắng, như gió tìm rặng phi lao, như trời cao mong mây trắng.
    Would you wait me forever?
    Thụy gọi điện, nghe giọng có vẻ như vừa mới khóc. Thì ra là Bill về. 7 năm. 7 năm chời đợi, hi vọng vào một người xa tít tắp đâu phải là một khoảng thời gian ngắn ngủi. Cuối cùng thì cũng chỉ là một niềm tin vô nghĩa.
    Nếu được lựa chọn, có nên để mình là một sân ga, chỉ biết lặng lẽ đợi một con tàu. Mỗi một chuyến tàu đến rồi đi, biết có con tàu nào nằm lại? Để sau mỗi cuộc chia tay, sân ga lại cô đơn, trống vắng.
    Con tàu nào cũng khát khao chinh phục những miền đất lạ. Bill cũng thế. Ngày xưa khi viết truyện ngắn này, mình đã thầm mong cho Thuỵ và Bill được hạnh phúc. Nhưng bây giờ thì,,, vô nghĩa quá.
  8. hoabansonla

    hoabansonla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đi công tác xa nhà, chiều thứ bảy sao buồn thế nhỉ!
    Anh! Giờ này anh đang làm gì nhỉ?
    Các bạn ở diễn đàn này nói về TY hào hứng có, mong đợi có và day dứt cũng có.
    Còn Anh và Em thi sao nhỉ?
    Bao giờ cho đến ngày xưa?
    Cái ngày xưa trên giảng đường ĐH, cái ngày xưa khi em là cô giáo trẻ và anh là anh lính *****, cái ngày xưa khi tiéng con trẻ hoà vui cùng tiếng cười của Anh và Em
    Cái ngày xưa ấy đâu rồi nhỉ?
    Tại Em? Tại Anh? Hay tại cả hai chúng ta?
    Mình đừng cố chấp nhau nữa nhé
    Mình hãy bỏ qua cho nhau nhưng lỗi lầm anh nhé dù em biết điều đó là vô cùng khó khăn
    Anh oi em muốn Anh + Em + các con minh sẽ lại như ngày xưa nhé
  9. hoabansonla

    hoabansonla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đi công tác xa nhà, chiều thứ bảy sao buồn thế nhỉ!
    Anh! Giờ này anh đang làm gì nhỉ?
    Các bạn ở diễn đàn này nói về TY hào hứng có, mong đợi có và day dứt cũng có.
    Còn Anh và Em thi sao nhỉ?
    Bao giờ cho đến ngày xưa?
    Cái ngày xưa trên giảng đường ĐH, cái ngày xưa khi em là cô giáo trẻ và anh là anh lính *****, cái ngày xưa khi tiéng con trẻ hoà vui cùng tiếng cười của Anh và Em
    Cái ngày xưa ấy đâu rồi nhỉ?
    Tại Em? Tại Anh? Hay tại cả hai chúng ta?
    Mình đừng cố chấp nhau nữa nhé
    Mình hãy bỏ qua cho nhau nhưng lỗi lầm anh nhé dù em biết điều đó là vô cùng khó khăn
    Anh oi em muốn Anh + Em + các con minh sẽ lại như ngày xưa nhé
  10. ivyftu

    ivyftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2004
    Bài viết:
    960
    Đã được thích:
    0
    TO THE ONE I LOVE - MY FRIEND
    Did anyone ever tell you
    just How special you are
    The light that you emit
    might even like a star
    Did anyone ever tell you
    What you make others feel
    somebody out here is smiling
    about the love that is so real
    for the time you spend giving
    and sharing whatever you find
    There are no words to thank you
    but somebody thinks you''re fine
    Did anyone ever tell you
    just How much they love you
    Well, my very dearest friend
    Today I am telling you
    HAPPY BIRTHDAY TO MY FRIEND - NHIM XU
    18.10.2004​

Chia sẻ trang này