1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những cuộc rượt đuổi trên mái nhà (#1&2)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Irish, 09/05/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Irish

    Irish Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2002
    Bài viết:
    1.098
    Đã được thích:
    0
    Những cuộc rượt đuổi trên mái nhà (#1&2)

    Về giấc mơ

    #1 NHỮNG CUỘC RƯỢT ĐUỔI TRÊN MÁI NHÀ

    Đó chính là giấc mơ điển hình của tôi. Tôi sẽ không trình bày xác suất của nó. Chỉ biết rằng mỗi đêm khi nhắm mắt ngủ, tôi lại mong mình sẽ lại gặp những cuộc rượt đuổi trên mái nhà. Giấc mơ đó, tôi là kẻ bị rượt đuổi, tôi là con mồi. Con mồi thích thú khi bị rượt đuổi, cơ thể cứng đờ thực tại của nó tràn ngập những xung phấn khích của thần kinh. Tôi, trong giấc mơ vã mồ hôi, bị những lực lượng mơ hồ đuổi bắt. Cũng như sự phi lý của những giấc mơ, mục đích cuộc săn đuổi là số không, kẻ săn đuổi là số không, người bị săn cũng chỉ là số không khi hắn ta đã đánh mất trong giây lát trạng thái vật lý của mình. Những kẻ đuổi bắt tôi, có thể là để giết chết tôi chăng, tôi không biết, là những hình thù hư ảo, biết bay và có thể rất dữ tợn. Trong khí quyển không xác định của giấc mơ, chúng chẳng phát ra những tín hiệu đe doạ nào cả, không tiếng gầm, không tia nhìn, không có cả tiếng thở. Sự hiện hữu của chúng nhận biết được bằng tốc độ, bằng sự dịch chuyển quái gở. Chúng bay một cách êm đềm, như thế mới là tột đỉnh của làn sóng chết chóc. Giác quan duy nhất của tôi trong cơn mơ là gì. Thị giác chăng? Thính giác chăng? Không phải. Hình như đó là cái gì đó được nhào trộn. Bằng giác quan đó, tôi cảm nhận được kẻ săn đuổi. Chúng bay là là sau lưng tôi bên trên những mái nhà. Tôi không cảm thấy những cú chạm của chân tôi lên trên các mái nhà. Xúc giác của tôi đã hoàn toàn bị loại bỏ, tôi không biết mái nhà làm bằng vật liệu gì. Vật chất cũng hoàn toàn bị loại bỏ. Nhưng tôi cảm nhận được những trường lực, chẳng hạn trọng trường. Tôi nhận thức được toạ độ z, và cả x và y. Thế còn t ? Thời gian cũng trở nên phi lý, nó có lẽ chỉ có tác dụng nhỏ nhoi trong vận tốc của cuộc săn đuổi. Một trường lực khác có thể nhận thấy là điện trường, đó là những xung phấn khích, nhân điện, là sự rung bần bật của các neuron.
    Tôi phê như một kẻ chơi ma tuý sắp đến ngưỡng tử vong, như một kẻ thích đau đớn đang tự cứa cổ mình. Chỉ khác là tôi đang phê vì được săn đuổi, được dự đoán những khả năng rùng rợn nếu như mình bị rơi vào tay toán săn đuổi. Khiêu vũ với những bóng ma trên các mái nhà xa lạ, không có thực, theo một tuyến vô định, theo bài hát của sự im lặng mờ đục, đấy là ma tuý của tôi. Tôi không vận động những cơ bắp đang tạm thời không thuộc về tôi nữa nhưng lại di chuyển lên phía trước như con kiến cố nhoài ra đám lửa. Sự di chuyển của tôi là một sự chạy thục mạng và bay trối chết. Tôi không một giây nào dám quay lại phía sau nhưng vẫn biết rằng chúng vẫn bám theo sau, âm thầm và kiên định. Tôi biết rằng trong thực tại tôi đang căng ra như một con đỉa. Đó chính là sự phấn khích ma quái.
    Cuối cùng thì phải có một kết thúc cho giấc mơ chứ nhỉ? Có thể cuộc săn đuổi thì không bao giờ kết thúc. Thế thì giấc mơ bị rượt đuổi trên mái nhà của tôi cũng phải kết thúc. Có vài kiểu kết thúc cho nó. Đôi khi cuộc rượt đuổi mê ly đó tự nhiên loãng ra, những trạng thái của nó nhạt dần đi. Và rồi hoặc nó chuyển sang một trường đoạn kỳ cục khác của giấc mơ một cách lố bịch hoặc là nó tự tan biến đi. Xác suất như thế là rất lớn. Còn cái kết thúc sau đây mới là tuyệt đỉnh. Trước mắt tôi (không hoàn toàn là thị giác đâu) bỗng mờ mờ hiện ra sự đứt gãy của dãy nhà. Có một cái hẻm sâu ở đó. Tôi không thể dừng lại. Mô tả hiện trường như sau, dãy nhà bị cắt ra làm đôi, phần tôi đang chạy cao hơn và rất rộng, phần còn lại thấp hơn không rộng lắm và chỉ có một chỗ duy nhất có thể đáp xuống, một cái mấu nhô ra ở lưng chưng ở phía xa nhất. Thế là không có một sự quyết định nảo cả, tôi nhảy xuống theo tiếp tuyến của chuyển động hiện thời của tôi. Như một cái máy đã lập trình và không có niềm tin, tôi nhảy một cú khủng khiếp, đê mê, tuyệt vời như thế xuống cái mấu tường. Và dĩ nhiên tôi chỉ kịp nhận ra là tôi chạm đúng vào cái mấu và trượt đi luôn. Ngay cả trong mơ, một cú nhảy như thế cũng không bao giờ thành công. Không bao giờ, đấy mới là sự tuyệt diệu. Không phải quy luật, nhưng tuyệt diệu. Tôi nhảy và tự hiểu rằng sẽ trượt chân. Nhưng sự nhận thức đó, như một file nén, nó tồn tại trong tôi ngay từ đầu của cuộc săn đuổi (nhưng cuộc rượt đuổi nảy bắt đầu từ đâu?), nhưng chỉ đến khi tôi trượt chân thì nó mới bung ra thành một chân lý lấp lánh, lấp lánh ở bên trên khi tôi đang rơi xuống với bộ mặt ngửa ra ngây ngất. Không còn gì hơn, tuyệt vời!



    Rồi thì gió cũng sẽ cuốn đi
    Tóc trên đầu và những chia ly


    Được sửa chữa bởi - Irish vào 09/05/2002 18:48

    Được sửa chữa bởi - Irish vào 10/05/2002 08:27

    Được sửa chữa bởi - Irish vào 12/05/2002 01:52

    Được sửa chữa bởi - Irish vào 25/05/2002 09:32
  2. VC_latmetal

    VC_latmetal Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Đúng là dân khối A viết có khác , phê thật !
    vitcon...
    Song trong doi song can co mot tam long.
    De lam gi em co biet khong ?
    De gio cuon di...
  3. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Ờ, giấc mơ của Irish phê nhỉ!
    Nhưng kể ra, ít tính chiến đấu quá, có mỗi việc vắt chân lên cổ mà chạy. Giấc mơ của tớ máu hơn nhiều, đánh đấm bắn nhau tùm lum. Mà khổ quá, chả trận nào phân định được thắng thua cả. Khỉ thật, người ta nghe thấy lại bảo mình bị ảnh hưởng của phim hành động Mỹ. Mà phim ảnh tớ thích xem thể loại romantic. Thế mà chả bao giờ mơ thấy được cái gì romantic cả.

    Tequila Sunrise
  4. Irish

    Irish Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2002
    Bài viết:
    1.098
    Đã được thích:
    0
    Bác Tequila ạ!
    Giả như tôi quay lại chiến đấu thì đối thủ của tôi là ai nào? Và nếu tôi chiến đấu như thế thì chắc chắn tôi chẳng viết bài này làm gì. Thật là tuyệt khi bị đuổi bắt như thế!
    Tôi còn vài # tiếp theo nữa, lúc nào hẳn post tiếp.


    Rồi thì gió cũng sẽ cuốn đi
    Tóc trên đầu và những chia ly
  5. daysleeper

    daysleeper Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    Giấc mơ này đã được kể cho Irish nghe.Lão ấy cười khà khà.(xem như là đã đồng ý).Tôi xin post nó vào đây.
    Có lẽ cái đầu rãnh rỗi này thường nghĩ về những điều vớ vẫn.Đêm nằm thấy nó hiện ra mỗi lúc mỗi rỏ rệt.
    Những cái chết và cái thùng trên cây
    tiếng xe thắng ken két,tiếng ai đó chữi đổng.Máu tuôn ra từ cái đầu tròn cân xứng của Irish.Hắn đưa tay về phía tôi, mồm cũng nhầy nhụa máu,hắn hả to mồm đớp đớp không khÍ,ngáp ngáp thay lời trăn trối.Mọi người vẩn đi qua bình thường,chẳng ai thèm ngó ngàng như thể không có hắn nằm đấy.Vết bánh xe in máu tao thành những vệt dài trên đường như những con lươn.Máu cứ thế tiếp tục chảy theo những con lươn ấy.Điều lạ lùng đến rợn người là tôi cũng chỉ đứng đực ra đấy mà nhìn hắn đang chết.Như là đang xem một cảnh phim rẻ tiền mà không hề chạm đến cái "bao " thương xót trong lòng.Thế là Irish chết.
    Đến sáng hôm sau thì tôi cùng hai kẻ lạ mặt đưa Irish về quê.Cái xác hắn được cột trong cái bao vãi ,nằm vắt vẽo trên xe. Chiếc xe hoàn toàn không có bất kì môt bộ phân để mọi người có thể nghỉ là nó chạy được.Ngoài cái khung hoen gĩ và những cái lốp trần trụi thì nó chẳng còn gì.Hai kẽ xa lạ nhìn tôi, nhìn cái xác.Những cái nhìn hoàn toàn không thay đổi,không hề mang cảm xúc gì khác ngoài sự xa lạ hoàn toàn.Chiếc xe chạy qua một vùng đầy cát, gió thổi ***g lộng giửa trưa nắng.Đi qua một đoạn mấp mô đá cuội,cái xác Irish bị đánh tung lên theo từng nhịp của lốp xe,như thể hắn đang nhảy múa mà treo tức tôi vậy.Xe ì ạch leo qua những đụn cát.Bổng cảnh nhà Irish hiện ra.Gia đình hắn đang nhang đèn khóc lóc.Mẹ và em gái hắn nước mắt đầm đìa.Tôi còn thấy rất rỏ khoé mắt đỏ lòm của em hắn đọng lại giọt nước mắt trong vắt.(giường như khóc lóc bao giờ cũng là hình ảnh tốt đẹp cho một đám ma).Mọi người vây tôi lại và hỏi những câu hỏi hằn học như thể chính tôi đã giết hắn vậy.Tôi chỉ nhận ra điều đấy qua nét mặt và ánh mắt đăm đăm của họ, họ hỏi dồn dập nhưng tôi chẵng hề nghe thấy một tiếng động nào ngoài tiếng khóc mỗi lúc một vở oà...
    Tôi về nhà và thiếp đi trong mớ chăn mền ẩm mốc.tiếng đánh thức nhẹ nhàng của anh hàng xóm.
    _ dậy đi đám tang Egoist nào!
    Tôi giậc nẩy người nhanh như ai đấy vừa đánh vào đầu một cái mạnh.Thế là Egoist cũng đã chết. bây giờ thì cảm giác về sự mất mát bắt đầu len lõi.
    Cái chết của Irish rỏ ràng bao nhiêu thì Egoist chết mơ hồ bấy nhiêu.Tôi khúm núm trước bàn thờ Egoist thắp nhang ,lạy lọc và khóc...(tôi đang làm cái việc mà rồi đây sẽ có những robot thay thế.Robot thắp nhan và khóc lóc.)
    Một khoảng đất mọc đầy cây rứng cá xanh rợp hiên ra. trên đấy là những cái thùng,như những cái contenor vậy.Tôi gọi mà chẳng nhớ nổi là đã gọi tên ai.từ trong cái thùng khuôn mặt của hai kẻ xa lạ lò ra.Họ chỉ kẽ gật đầu và lại chui vào.Nhìn kỹ hơn cái nhà quái dị trên cây ấy thì mới phát hiện ra cạnh nó là một cái thùng bé hơn và có những dây lòng thòng....
    Đến đây thì bị mẹ gọi dậy.....tiếc thật!
    Và sau giấc mơ...
    _về hai cái chết của Irish và Egoist : tôi thường nghĩ về họ và lo sợ cho một sự mất mát
    _ về cái thùng trên cây: tôi thường hay tưởng tượng ra cái tổ chim o* Đinh tiên Hoàng của các bác HN
    _về cái thùng nhỏ và những sợi dây lòng thòng: hình như là một cái CPU
    _về hai kẽ xa lạ: mãi sau này mới biết đấy là Tequila và Ranxum Gamzatov.
    Giấc mơ phản ảnh hiện thực và những điều lo sợ ám ảnh

    không ai đến nhẹ nhàng như gió
    chỉ có những con người câm lặng bước qua

  6. VC_latmetal

    VC_latmetal Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    !!!
    vitcon...
    Song trong doi song can co mot tam long.
    De lam gi em co biet khong ?
    De gio cuon di...
  7. Irish

    Irish Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2002
    Bài viết:
    1.098
    Đã được thích:
    0
    Hì, bác Daysleeper hôm nay lại còn bình văn nữa kia đấy. Bác này chuyên môn mơ thấy mình chết, hic!


    Rồi thì gió cũng sẽ cuốn đi
    Tóc trên đầu và những chia ly
  8. lehongphu

    lehongphu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    1.581
    Đã được thích:
    0
    "Sinh dữ tử lành" => mơ thấy "tử" là điềm lành đấy

    lehongphu@ttvnonline.com
  9. Superego

    Superego Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    200
    Đã được thích:
    0
    Giấc mơ của bác Irish theo phân tâm học thì trúng phóc là một cuộc.....Đúng đến từng chi tiết
    Em cũng xin hiến một câu truyện
    Nữ thần mây gió cảm thấy gì khi bị thần dê đuổi theo? Nàng bay miệt mài qua biết bao sông núi, rừng thẳm, phía sau nàng thần dê đuổi theo gấp gáp. Nàng có thể cảm thấy hơi thở nóng hổi đam mê. Nàng bay, bay mãi nhưng phía sau thần dê vẫn dần thu hẹp được khoảng cách. Và khi khi cánh tay gân guốc của hắn tóm được nàng thì điều gì sẽ xẩy ra? Đau đớn kinh hoàng hay tột cùng sung sướng
  10. Egoist

    Egoist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    1
    Nă??m nha?? khói va?? lặng thinh ngắm nhi??n ngươ??i ta rượt đuô??i trên mái nha??.
    Ơ?? thơ??i đại na??y, một ga?f đen bắt đâ??u một nga??y mới ma?? chă??ng đánh răng, mặc kệ hơi rượi co??n nô??ng nặc , rơ??i khu Harlem tăm tối bă??ng cuộc cuốc bộ ha??ng cây số, đặt cái thu??ng nhựa dơ bâ??n xuống he?? đươ??ng vốn được xem la?? sạch se?f nhất NewYork va?? bắt đâ??u một cuộc la?fng du theo như?fng điệu trống cô?? xưa va?? nhộm ma??u nguyên thu??y. Tất ca?? la?? một sự diê?fu cợt căng cứng va??o như?fng đám ngươ??i ba??nh bao hối ha?? đang vật va?f tháo chạy theo do??ng thơ??i gian thiếu nhân tính bám riết lấy đu?fng quâ??n va?? đâm cây kiếm sắc bén va??o đít. Có nhiê??u nghịch lý phô diê?fn trước mắt khách qua đươ??ng - con khi?? tư?? ha??ng triệu năm trước đang vọc một sa??n phâ??m polyme cu??a thơ??i hiện đại, va?? trong một lúc bất ngơ?? ma??y mo?? hắn (con khi đa?f ti??m ra tro?? chơi đập phá như?fng giai điệu). Nhưng chi?? có một tên da trắng phát hiện điê??u na??y!!! (ngươ??i ta thi?? thâ??m hắn la?? chu?? một doanh nghiệp lớn có văn pho??ng ngay trung tâm tha??nh phố) Va?? hắn mi??m cươ??i! Cha?? biết hắn đang cươ??i cợt con khi?? kia hay cươ??i va??o bâ??y heo trên đươ??ng. Nhưng chắc chắn la?? bí hiê??m...chi?? mi??nh hắn biết ră??ng mi??nh đang cươ??i!!!
    Tôi bắt đâ??u tư?? điếu thứ ba, nă??m nha?? khói lên mái nha??, lắng nghe tiếng rượt đuô??i, ngâ?fm nghi?f câu chuyện vê?? giấc mơ (hay đại loại như thế) cu??a thă??ng bạn cu?f. Tôi đô??ng ca??m với nó!
    Thật ra ! đó có pha??i la?? pha??n ứng lo??ng vo??ng theo quy?f đạo cu??a khói thuốc lá ma?? một ke?? huênh hoang na??o đó tuyên bố chắc nịch với tôi ră??ng con ngươ??i đa?f gia??i ma?f xong. Bí â??n vâ?fn la?? bí â??n! Nó đánh tan như?fng phát hiện ngộ nhận như con sóng vô?f be??o. Ngươ??i ta sa??n xuất thuốc lá va?? nói với đa??n ông va?? ca?? phụ nư?f ră??ng thuốc lá có hại cho sức khoe?? . Thật lạ ky??! Nhưng giư?fa thơ??i đại na??y, tôi đang nă??m thă??ng că??ng, tay xuôi ra trên giươ??ng , nha?? ??owhite horse??? lên mái nha?? trong khi ngươ??i ta cút bắt nhau. Đư??ng ngạc nhiên, khi ma?? các a??o a??nh đang dâ??n đến với tôi như tôi tiến gâ??n lại một chiếc gương không phă??ng lắm. A??o a??nh không phă??ng. Nó đang hoa??ng loạn nó hoa??ng loạn như một đứa tre?? lâ??n đâ??u tiên có một bí mật! Nó ti??m cách nói ra nhưng nó thất bại khi la??m ngươ??i ta hiê??u mi??nh...
    Nhưng chúng tôi la?? bạn thân cơ ma??! Du?? sao tôi cu?fng biết đôi phâ??n va?? tôi cố gắng ti??m hiê??u nó bă??ng cách châm một điếu khác... khói đa?f bắt đâ??u da??y va?? quánh đặc mu?? mịt nhưng tất nhiên nó không rơi xuống.Tôi mong ră??ng a??o a??nh se?f đọng lại khi chúng nặng hơn. Tôi se?f có dịp sắp sếp, liệt kê va?? đóng tập tư??ng phâ??n cơ thê?? bé bo??ng cu??a nó.Tôi la??m với sư say mê tột cu??ng. Tôi gặp lại em tôi ! Tôi đa?f thấy em trong trang bi??a rạng rơ?f xinh xắn vô cu??ng, em tiếp chuyện tôi, tư?? tốn nghe tôi ba hoa vê?? niê??m đam mê va?? he??n nhát, ha??o vọng va?? chán chươ??ng, chăm chú đến công việc cu??a tôi, thi??nh thoa??ng lại cươ??i va?? gật gu??...va?? rô??i biến mất. Tôi đa?f dơ?? trang sau!
    Như?fng cuộc rượt đuô??i vâ?fn đang tiếp diê?fn có ai đó vư??a rơi, rơi la?? thất bại. Tiếng kêu thét cu??a hắn bị vu??i lấp trong như?fng tiếng rú tha??m thiết cu??a cô?? đông viên cuô??ng nhiệt bốc đô??ng. Hắn mang tất ca?? mơ mộng đi theo chiê??u thứ tư cu??a không gian va?? cha?? mong trơ?? lại....
    Satan nha??y Valse với Maria...trên khán đa??i danh dự
    các cô gái thi nhau nha??y tư?? trên cao ốc xuống he??, cuộc đua xe đạp leo dốc cu??a các tay chơi Doping, Kurt hát bă??ng cô?? họng, đánh phím bă??ng răng, miết dây bă??ng lưo?fi( ta chi?? thấy cái đâ??u!)... Thật ư? Không! Cô gái đang trong siêu thị, các cha??ng trai đang đến trươ??ng trên xe đạp, cái radio đang mơ?? ??osmell like teen spirit???.Đa?f có một bất ngơ?? khi tôi nă??m xuống. Giác quan đa?f thay đô??i - chiê??u ngang đa?f đa??o lộn tha??nh chiê??u dọc - như ngươ??i ta la??m một phép dơ??i trục , Ca??m tính đa??o lộn tha??nh tư tươ??ng các tư tươ??ng mới tha??nh hi??nh va?? lai tạp loạn luân bên cạnh ca??m tính thuâ??n chất, tro?? chơi xếp hi??nh( puzzel?) tha??nh cái lon xúc sắc ngôn tư?? (va?? ngươ??i ta chắc hă??n cho ra ha??ng lố thơ tự do bă??ng cái tro?? na??y) - xếp hi??nh la?? máy móc hay thơ la?? máy móc .
    Trật tự hoá quay cuô??ng...
    Nhưng lo??ng thông ca??m không hoá tiếng cươ??i giê?fu cợt.Tôi quay trơ?? lại với a??o a??nh ốm yếu cu??a mi??nh va?? thấy nó đang bay lượn lo??ng vo??ng . Hoá ra a??o a??nh nó chưa rơi xuống va?? đặc quánh lại tha??nh tạp chí như tôi tươ??ng. Nó vâ?fn la?? a??o a??nh
    Lâ??n na??y tôi đứng trước chiếc gương cu??a sự thật . Tiếc nuối vê?? a??o a??nh hi??nh như la?? đa?f quá muộn. Tôi lại nha?? khói lên mái nha?? va?? xem ngươ??i ta rượt đuô??i va?? rượt đuô??i định mệnh trong không gian ba chiê??u với hệ trục quy chiếu quán tính!

    mãi cho đến một ngày
    cái chết rời đôi tay...

Chia sẻ trang này