1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những điều có thể bạn chưa biết trong Kháng chiến chống Mỹ

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi dinhphdc, 03/01/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TinBanDem

    TinBanDem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    đồng chí này vui nhể
    [​IMG]
  2. TinBanDem

    TinBanDem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    trời, được cải tạo mà giám lộng hành thế nhỉ ?
    [​IMG]
  3. TinBanDem

    TinBanDem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    hoan hô tình hữu nghị Việt - Nhật
    [​IMG]
  4. TinBanDem

    TinBanDem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2009
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  5. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Quên mất. Tuần trước kỉ niệm 40 năm trận đánh núi A Bia, mà Mĩ gọi là trận Đồi thịt băm. Tuy quy mô không lớn nhưng mức độ nổi tiếng của trận này thì thôi rồi
  6. dienthai

    dienthai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    2.949
    Đã được thích:
    13
    Chuyện này tui chưa hề biết! (???)
    ---------------------------------------------
    Chuyện của Ông Nguyễn Văn Dân kể tại http://thiemthu.multiply.com
    Trung tuần tháng 5 năm 75, tôi về lại Nha Trang, được cử làm Cảng vụ trưởng ở căn cứ Cam Ranh. Khu vực Cam Ranh khi đó còn thường xuyên bị không quân Sài Gòn ném bom, nhiều nhất là ở cầu Trà Long trên quốc lộ 1A. Chỗ cảng còn rất nhiều tàu, sà lan chở dân tị nạn, cả xác lính Sài Gòn, xác dân. Dân di tản còn ở Cam Ranh khá nhiều. Thậm chí có mấy người lính Sài Gòn vẫn mặc quân phục cũ, đeo băng đạn, xin cách mạng cho bộ đồ Tô Châu để họ mặc, đứng ra giữ gìn trật tự?
    [​IMG]
    ---------------------------------
    Bác nào biết mấy vụ này không?
  7. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208

    Vậy cái này có phải là bí mật hôn?
    Chú ý chiếc Honda dame và bộ quân phục. No Photoshop!
    [​IMG]
    Được anheoinwater sửa chữa / chuyển vào 18:15 ngày 26/05/2009
  8. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Tài liệu lấy từ "Lịch sử Sư đoàn 324"
    Tuy bị đánh bại trong cuộc hành quân Cô Ca Va (Ngày 21 tháng 1 năm 1969 Mỹ mở cuộc hành quân lên vùng núi Cô Ca Va, bị Trung đoàn 6 và tiểu đoàn 3 đặc công Quân khu Trị-Thiên đánh bại, diệt 2.000 tên), Mỹ-ngụy vẫn tiếp tục mở các cuộc hành quân lên vùng rừng núi Trị-Thiên, nhằm đánh phá hậu phương, ngăn chặn đường hành lang chiến lược 559 của ta.
    Ngày 10 tháng 5 năm 1969 chúng huy động 13 tiểu đoàn mở cuộc hành quân hỗn hợp vào vùng rừng núi A Sầu, A Lưới, nhằm đánh bật cơ quan chỉ huy Trị-Thiên sang bên kia biên giới, phá từ gốc cuộc tiến công của ta, ngăn chặn vận chuyển trên đường số 14 từ đường 9 vào nam Thừa Thiên, thực hiện triệt để âm mưu "ngăn chặn từ xa", giữ cho quân đội Sài Gòn mở các cuộc hành quân "bình định" ở đồng bằng.
    Thung lũng A Lưới nằm về phía tây bắc thành phố Huế khoảng 30km, được bao bọc với một số điểm cao như Động So (1.100m), Ba Lao (1.400m), A Bia (999m) và Động Ràng... Sông A Ráp và đường 14 chạy dọc chiều dài thung lũng. Phía tây bắc có sông Đáp Lim, A Lưới, nối với Huế bằng đường số 12.
    Âm mưu của địch càn quét A Lưới đã được Bộ tư lệnh Quân khu Trị-Thiên dự kiến từ trước. Do vậy, từ đầu tháng 3 năm 1969 quân khu đã điều Trung đoàn 3 vào chuẩn bị chiến trường sẵn sàng đánh địch. Sư đoàn trưởng Chu Phương Đới, Chính ủy Nguyễn Xuân Trà cùng đi với trung đoàn.
    Ngày 25 tháng 4 năm 1969, từ Tam Tanh-A Dơi trung đoàn lật cánh về hướng nam Thừa Thiên.
    Ngày 25 tháng 4, toàn trung đoàn đã vào vị trí tập kết, khẩn trương bắt tay vào công tác chuẩn bị. Các tổ trinh sát vào A Lưới nắm địch. Hậu cần trung đoàn quay ra rừng thông làng Mèo (trạm 47) cùng hậu cần sư đoàn lập đường dây vận chuyển từ A Rum, A Sầu vào lót ở A Lưới. Trung đoàn 6 Thừa Thiên bớt khẩu phần ăn, dồn gạo cho trung đoàn. Cơ quan quân khu cùng trung đoàn chuẩn bị phương án tác chiến... Cả quân khu dồn sức, dồn lực, tạo thuận lợi cho trung đoàn sớm bước vào hoạt động.
    Ngày 3 tháng 5 năm 1969, mọi công tác chuẩn bị đã cơ bản hoàn thành. Bộ đội ở tư thế sẵn sàng chiến đấu.
    Ngày 5 tháng 5, sau những đợt bom pháo dọn đường, từng bầy trực thăng chở 13 tiểu đoàn Mỹ-ngụy (có 8 tiểu đoàn Mỹ) đổ xuống vùng A So, A Lưới và các điểm cao dọc đường số 14. Địch rải quân trên một diện rộng, nhưng qua nghiên cứu phán đoán mục đích cuộc hành quân của địch là đẩy lực lượng ta sang bên kia biên giới, phá kho tàng của ta ở vùng này, trung đoàn quyết định tập trung lực lượng đánh gãy mũi đi đầu do lữ dù 3 sư đoàn dù Mỹ 101 đảm nhiệm.
    Chiều ngày 7 tháng 5, Đảng ủy Trung đoàn họp mở rộng. Sau khi nghe đồng chí Kiều Tam Nguyên, Bí thư Đảng ủy Trung đoàn quán triệt mục đích, yêu cầu của đợt hoạt động, hội nghị dành nhiều thời gian thảo luận chọn một trong các phương án tác chiến do Trung đoàn trưởng Ma Vĩnh Lan trình bày.
    Một, với 1 đại đội pháo phòng không 12,7mm, 1 đại đội cối 82mm được tăng cường 1 tiểu đoàn bộ binh, trung đoàn sẽ vận dụng chiến thuật vận động tiến công kết hợp chốt, lấy đại đội, trung đội xuất kích ngắn, tập kích vào từng cụm quân Mỹ đóng dã ngoại. Tuỳ tình hình diễn biến cụ thể, trung đoàn chuẩn bị phương án vận động tiến công kết hợp chốt cấp trung đoàn, tiêu diệt tiểu đoàn Mỹ. Để đạt được mục đích đó, trung đoàn phải tạo cho được cụm điểm chốt liên hoàn nhằm thu hút quân Mỹ vào sâu hơn nữa, tạo khả năng và điều kiện cho các phân đội cơ động tiến công tiêu diệt quân dã ngoại và quân ứng cứu.
    Hai, không xây dựng cụm chốt, chỉ dùng lực lượng cơ động tiến hành mật tập phục kích, tập kích, xuất kích ngắn để tiêu diệt quân Mỹ đóng dã ngoại. Địch đang hung hăng, đang có tham vọng quét lực lượng ta ra xa, nếu gặp lực lượng chủ lực của ta nhất định chúng sẽ bâu lại "quét", lúc đó ta sử dụng lực lượng cơ động để tập kích vào những khu vực chúng co cụm.
    Sau nhiều giờ tranh luận, hội nghị nhất trí chọn phương án một, nhưng cũng sẵn sàng chuyển sang phương án hai.
    Trung đoàn chọn A Bia để xây dựng cụm chốt.
    A Bia là điểm cao đột xuất (999m) nằm giữa vùng rừng núi trùng điệp gần biên giới Việt-Lào. Đỉnh A Bia có ba mỏm đứng thế chân kiềng cao xấp xỉ nhau, cách nhau khoảng 400m. Trước đây Mỹ đã lên A Bia đóng dã ngoại, nay còn nguyên công sự, xung quanh chất đống nhiều vỏ đồ hộp... Đỉnh A Bia bị bom pháo phát quang nham nhở, trơ lại những thân cây khô cháy.
    15 giờ ngày 8 tháng 5, các đơn vị xuất phát hành quân chiếm lĩnh trận địa. Tiểu đoàn 8 được tăng cường đại đội 14 cối 82mm xây dựng cụm chốt ở A Bia. Tiểu đoàn 7 bố trí ở khu vực các điểm cao 903 và 916. Đại đội 16 cơ động dọc phía tây đường số 14 đoạn A So-A Lưới. Khối hỏa lực còn lại do trung đoàn trực tiếp nắm. Tiểu đoàn 9 làm lực lượng dự bị, trước mắt có nhiệm vụ chuyển gạo, đạn từ A Rum vào A Lưới. Các chiến sĩ trinh sát bám sát từng mũi tiến quân của địch. Ban chỉ huy trung đoàn quây quanh tấm bản đồ tác chiến.
    10 giờ 15 phút ngày 10 tháng 5, tiểu đoàn 8 do tiểu đoàn trưởng Đinh Xuân Bài chỉ huy nổ súng tiến công 1 đại đội thuộc tiểu đoàn dù số 3 Mỹ trên các điểm cao 400, 500, cách đông bắc A Bia khoảng 2km. Đại đội 5 được tăng cường hai cối 82, chia làm ba mũi, mũi chính đánh ngang đội hình địch ở "yên ngựa" rồi tỏa ra hai hướng đánh ngược lên các đỉnh 500 và 400, để kết hợp với hai mũi đánh từ phía sau mỏm 500 xuống.
    Trên mỏm cao 400, sau khi bí mật tiếp cận mục tiêu, đến giờ nổ súng, tiểu đội 10 diệt gọn 1 tiểu đội địch, sau đó phát triển xuống "yên ngựa", phối hợp với trung đội 3 đánh ngược lên, ép quân Mỹ vào giữa.
    Cùng lúc đó ở mỏm 500, tiểu đội 9 đánh lên đỉnh, trúng hai quả mìn định hướng địch gài sẵn, thương vong gần hết. Mũi phát triển từ "yên ngựa" lên cũng bị địch từ trên mỏm bắn xuống, đội hình tiến công ở hướng này bị chững lại. Đại đội 5 phải dùng cối 82 và B-40 đặt từ đỉnh 400 bắn sang chi viện nhưng vẫn không dứt điểm. Địch dồn hết lên đỉnh 500 để chống cự. Pháo địch dồn dập bắn vào mỏm 400, kết hợp với hai máy bay trực thăng rà sát ngọn cây quét đại liên, thả lựu đạn xung quanh điểm cao 500. Trước tình hình đó, tiểu đoàn 8 lệnh cho đại đội 5 lùi về A Bia tiếp tục xây dựng trận địa chốt. Trận chiến đấu diễn ra không quá một giờ, 47 tên Mỹ bị diệt nhưng tiểu đoàn 8 do phân tán lực lượng, không tập trung vào mục tiêu chủ yếu là sở chỉ huy của địch, để địch tổ chức chống cự, gây tổn thất cho ta.
    Ở hướng tiểu đoàn 7, ngay phút đầu ban chỉ huy tiểu đoàn đã tập trung hỏa lực chi viện cho đại đội 1 đánh lên điểm cao 903, diệt hơn 60 tên Mỹ. Chúng phải đưa 6 máy bay trực thăng lên giải quyết hậu quả và bốc 2 đại đội ở đây về phía nam.
    Địch đánh hơi thấy lực lượng chủ lực của ta, tăng cường độ đánh phá và dùng trực thăng vũ trang thay nhau xăm xoi khu vực xảy ra chiến sự.
    13 giờ ngày 11 tháng 5, chúng đổ 2 tiểu đoàn xuống các điểm cao 903, 916 và A Bia. Từ các điểm cao này, chúng tung quân đi lùng sục, tìm diệt lực lượng ta. Trung đoàn trưởng lệnh cho tiểu đoàn 7 để 1 đại đội ém quân tại khu vực 903, 916, còn 3 đại đội cơ động bám sát, tiến công địch. Nhiều trận phục kích, tập kích, tao ngộ chiến diễn ra. Chúng phải co cụm lại để chống đỡ, không dám đi lùng sục và cũng chưa thực hiện được ý đồ "chốt giữ điểm cao". Ta vẫn giữ được thế liên hoàn trên ba điểm cao 903, 916 và A Bia.
    Cũng đêm ngày 11, tiểu đoàn đặc công của quân khu tiến công sở chỉ huy lữ dù 3 Mỹ ở căn cứ Động Tranh. Sáng ngày 12 tháng 5 chúng phải đưa tiểu đoàn 2 trung đoàn 506 ở A Lê Thiêm về bảo vệ sở chỉ huy lữ đoàn. Địch rút tiểu đoàn 2 về Động Tranh, phía bắc A Bia không còn địch. Ban chỉ huy Trung đoàn 3 quyết định điều tiểu đoàn 9 do tiểu đoàn trưởng Vượng và chính trị viên Thụy chỉ huy hoạt động từ địa đạo Lam Sơn đến khu vực Bãi Ổi. Tiểu đoàn 8 tiếp tục củng cố trận địa chốt, chuẩn bị nhiều đường xuất kích ở A Bia.
    12 giờ trưa ngày 13 tháng 5, đại đội 6 phát hiện một tốp địch trong hố bom dưới "yên ngựa", một vài tên dùng ống nhòm quan sát lên đỉnh A Bia. 20 phút sau bộ binh địch kéo ra ken dày dưới "yên ngựa". Đợi bọn chúng dưới hố bom leo lên, đại đội trưởng Nguyễn Tuấn phát lệnh cho chiến sĩ công binh điểm hỏa. Năm quả mìn định hướng nổ cùng lúc. Trong màn khói đen đặc, chiến sĩ bộ binh lao lên đánh vỗ mặt bọn đi trước, khẩu đội cối 82mm đánh chặn phía sau. Bọn địch bỏ chạy theo triền đồi. Tiểu đội trưởng Tới cùng tiểu đội đánh thốc vào sườn quân địch. Đại đội 1 tiểu đoàn 501 lữ dù 3 bị xóa sổ. Địch vội vàng "trực thăng vận" 2 đại đội khác đổ xuống chân điểm cao A Bia nhặt xác đồng bọn, nhưng trời đã tối, chúng phải quay về vị trí cũ.
  9. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Sau trận chiến đấu của đại đội 6 ở A Bia, phương án tác chiến được khẳng định. Địch tiếp tục phản kích lên A Bia và các điểm cao 903, 916. Ban chỉ huy trung đoàn quyết định tiếp tục sử dụng tiểu đoàn 8 chốt ở A Bia và tiểu đoàn 7 giữ điểm cao 903, đưa tiểu đoàn 9 vào hoạt động ở A Lê Thiêm, A Lê Lốc, đồng thời dùng đặc công liên tục tập kích vào các vị trí đóng quân của chúng, khiến chúng mất ăn, mất ngủ. Thực hiện chủ trương của trung đoàn, đêm ngày 11 rạng ngày 12 tháng 5, đại đội 20 đặc công tập kích vào sở chỉ huy tiểu đoàn 2 trung đoàn 506 ở điểm cao 1078, diệt một số sĩ quan và lính pháo địch, phá huỷ một trận địa pháo 105mm.
    Ngày 13 tháng 5, lữ dù 3 Mỹ tổ chức phản kích vào các điểm cao 903 và 916. Tiểu đoàn 7 do tiểu đoàn trưởng Tăng Văn Miêu và chính trị viên Trần Triền chỉ huy, bám đánh địch từ xa. Trong thế xen kẽ, cán bộ, chiến sĩ tiểu đoàn 7 liên tiếp tập kích tiêu hao sinh lực địch, khiến chúng không dám đi lùng sục, phải thường xuyên di chuyển vị trí, gọi pháo chi viện tạo nên vành đai hỏa lực xung quanh vị trí trú quân.
    Ngày 14 tháng 5, trung đoàn tổ chức phân đội hỏa lực 12 khẩu gồm B-40, B-41, cối 82, cối 60, dưới sự chỉ huy trực tiếp của Trung đoàn phó Nguyễn Hoán bất ngờ tập kích mãnh liệt vào đội hình co cụm của 1 đại đội Mỹ cách điểm cao 916 hai ki-lô-mét về phía đông, gây thiệt hại nặng 1 đại đội Mỹ, phá tan ý đồ chuẩn bị đánh chiếm điểm cao 916 của tiểu đoàn 2 dù Mỹ.
    Trên hướng A Bia, sau khi dùng bom, pháo bắn phá dọn đường suốt hai ngày 13 và 14 tháng 5, địch sử dụng tiểu đoàn 1 trung đoàn 101 chia làm hai mũi tiến công lên A Bia.
    Trên hướng đông nam, đợt phản kích của 2 đại đội Mỹ cũng bị đại đội 6 ghìm chân dưới "yên ngựa" bằng những bãi mìn và đạn cối. Khi chúng vượt được lên "yên ngựa", mon men vào gần tới đỉnh, đại đội 6 đồng loạt nổ súng. Chiến sĩ trung liên Nguyễn Văn Kiên, xạ thủ B40 Đậu Văn Nga bình tĩnh kết hợp với bộ binh nổ súng vào đội hình địch. Bị đánh gần và bất ngờ, bọn địch lùi xuống chân điểm cao, gọi pháo chi viện. Ta và địch giành giật nhau suốt hai ngày liền. Địch ba lần thay quân, lực lượng ta cũng vơi dần, hầm hào sụt lở, không kịp củng cố. Tuy vậy ta vẫn giữ được A Bia.
    Biết lữ đoàn dù 3 Mỹ đang cay cú ở A Bia, từ ngày 15 tháng 5 trở đi, tiểu đoàn 8 tranh thủ thời gian giữa hai đợt phản kích đào hầm, phát triển tuyến chốt sang hướng sườn tây bắc điểm cao A Bia nhằm tránh pháo địch từ phía đông bắc bắn tới. Hầm hào được xây dựng nửa nổi, nửa chìm, có hầm ngủ, hầm chiến đấu nhiều tầng, nhiều lớp. Cơ quan trung đoàn và các đơn vị trực thuộc thay nhau lên A Bia giúp tiểu đoàn 8 xây dựng hầm hào. Với hệ thống công sự này, tiểu đoàn 8 nấp mình trong lòng đất sẵn sàng phản kích. Hàng chục đợt tiến công của địch đã bị các chiến sĩ tiểu đoàn 8 bẻ gãy.
    Cay cú trước các chốt "chết chóc" ở A Bia, bọn địch thay đổi thủ đoạn. vừa dùng phi pháo đánh ác liệt vào trận địa chốt, vừa dùng lục lượng cấp đại đội đánh vào các điểm cao 916, 900, nhằm bao vây cô lập tiểu đoàn 8, sau đó dùng lực lượng lớn tiến công, đánh chiếm A Bia.
    Trưa ngày 15 tháng 5, trực thăng Mỹ đổ 1 đại đội thuộc tiểu đoàn 1 lữ dù 3 xuống điểm cao 916, đồng thời tung 2 tiểu đoàn vào hướng điểm cao 900, phối hợp lấn dần sang A Bia, cùng tiểu đoàn 2 trung đoàn 506 tổ chức phản kích. Các chốt của tiểu đoàn 8 mất dần, nhất là hướng chốt đại đội 8.
    Tiểu đoàn 8 bị cắt rời khỏi đội hình trung đoàn. Ban chỉ huy tiểu đoàn hội ý quyết định để đại đội 6 tiếp tục củng cố trận địa, đánh địch từ hướng bắc; rút đại đội 7 ra tăng cường cho chốt ở điểm cao 991, đại đội 5 bổ sung cho chốt đại đội 8, số còn lại làm lực lượng dự bị. Đồng thời tiểu đoàn điện báo cáo về trung đoàn: "Tình hình có khó khăn, thương binh không chuyển được, đạn thiếu, lực lượng cơ động không có. Chỉ có khả năng giữ đến sáng 17 tháng 5. Hướng rút lui phía nam A Bia".
    Thường vụ Đảng ủy Trung đoàn 3 họp bất thường tối ngày 15 tháng 5 cân nhắc kỹ tình hình địch và khả năng của ta. Lữ dù 3 Mỹ đã bị động đối phó về mặt chiến thuật, từ chỗ chủ động lùng sục tìm diệt, chúng phải quay sang đánh chiếm mục tiêu đúng như ý định của ta. Sau gần một tuần, chúng đã bị tiêu hao nhiều sinh lực, tinh thần giảm sút. Ta tuy có khó khăn nhất định, nhưng đây là thời cơ để trung đoàn thực hiện phương án tác chiến vận động tấn công kết hợp chốt toàn trung đoàn, nhằm tiêu diệt nhiều sinh lực địch, quyết biến A Bia thành mồ chôn lính dù Mỹ.
  10. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Ban chỉ huy trung đoàn lệnh cho tiểu đoàn 8 tiếp tục giữ A Bia, thu hút địch, tạo điều kiện cho hai tiểu đoàn 7 và 9 cùng các đại đội hỏa lực lật cánh sang phía nam A Bia vận động tấn công vào sườn quân địch; trước mắt phải đánh bật đại đội Mỹ ở điểm cao 916 để lập lại thế liên hoàn toàn trung đoàn.
    Tiểu đoàn 8 đã chấp hành nghiêm túc và triệt để mệnh lệnh của trung đoàn trưởng. Suốt hai ngày 16 và 17 tháng 5, nhiều trận đánh diễn ra liên tiếp trong khu vực 903, 916 và phía nam A Bia. Ngày 16 tháng 5, trung đoàn tập trung 16 khẩu cối, B40, B41 và 12,7mm tập kích bất ngờ vào đại đội Mỹ ở Động Chuối, bọn địch phải đưa 4 trực thăng lên giải quyết hậu quả.
    9 giờ ngày 17 tháng 5, đại đội 2 tiểu đoàn 7 do đại đội trưởng Cao Xuân Nước và chính trị viên Trần Văn Quang chỉ huy, bí mật đạp rừng, bất ngờ tiến công 1 đại đội Mỹ ở điểm cao 916. Với lối đánh gần, xung phong mãnh liệt, đại đội 2 đánh bật quân địch ở mỏm 1, bọn sống sót chạy sang mỏm 2. Trong khi truy kích địch, chiến sĩ Nguyễn Văn Duyệt dẫn đầu đội hình đại đội, sử dụng trung liên diệt hàng chục tên. Bọn địch bỏ mỏm 2 chạy dạt xuống chân điểm cao, vấp phải chốt của đại đội 5, thêm 30 tên địch bị diệt. Hai giờ chiều ngày 17 tháng 5 bọn địch ở 916 bị quét sạch. Hành lang giữa 916 và A Bia đã khai thông. Đường sang tiểu đoàn 8 lại được mở.
    Bọn chỉ huy lữ dù 3 chưa hay biết gì về số phận đại đội Mỹ trên điểm cao 916 nên vẫn cho trực thăng đổ quân tiếp ứng cho đại đội này. Chúng bị đại đội 2 bắn cháy 2 trực thăng và bọn lính đi cùng.
    Thời gian này, ở hướng A Bia cũng diễn ra trận chiến đấu ác liệt. Mỹ cố đánh chiếm A Bia để gỡ thể diện và để nhặt xác đồng bọn tử trận suốt hai ngày qua. Sau khi cắt rời tiểu đoàn 8 khỏi đội hình Trung đoàn 3, lữ dù 3 Mỹ cùng tiểu đoàn 2 và hai đại đội thuộc tiểu đoàn 3 trung đoàn 506 bâu quanh A Bia thay nhau phản kích. Chúng không dùng chiến thuật "cơn sóng lớn áp đảo đối phương" mà thực hiện thủ đoạn chiến thuật "sóng liên hồi" nhằm gây căng thẳng dẫn đến suy sụp về ý chí và tinh thần, buộc ta phải rút bỏ A Bia.
    Trong hai ngày 16 và 17 tháng 5, các trận địa pháo Mỹ dọc đường số 12 hướng về A Bia trút đạn, bắn cả đạn hóa học gây chảy nước mắt, nước mũi. Trong khói lửa đạn bom và hóa chất độc, cán bộ, chiến sĩ vẫn kiên cường chịu đựng, trụ bám, liên tiếp bẻ gãy hàng chục đợt phản kích của bộ binh địch.
    Trận phản kích cuối cùng trong ngày 17 tháng 5 diễn ra lúc 15 giờ. Quân Mỹ chia làm 4 mũi, dùng đạn hóa học đánh lên A Bia. Hướng đại đội 6, trên mỏm 1 còn 5 đồng chí do đại đội phó Trần Văn Lợi chỉ huy, mặc dầu bị nhiễm độc nhẹ vẫn linh hoạt cơ động khắp trận địa, sử dụng nhiều loại vũ khí, liên tiếp đánh bật nhiều đợt phản kích của địch, giữ vững trận địa. Mỏm 3 còn 8 đồng chí dưới sự chỉ huy của tiểu đội trưởng Mai Nam Thắng chống trả với 1 đại đội Mỹ, diệt hàng chục tên.
    Kết thúc đợt tiến công của địch, tiểu đội chỉ còn 3 người. Đến 16 giờ, 1 đại đội Mỹ được phi pháo yểm trợ tiến công lên chốt. Nguyễn Trọng Phản dùng AK diệt hai tên đi đầu, đồng thời nổ mìn định hướng quét gọn 1 trung đội Mỹ. Hoàng Văn Đợi bồi tiếp một quả B-40 diệt thêm một số. Trần Huy Dựa quét trung liên vào bọn sống sót đang bỏ chạy xuống chân đồi, trận địa chốt vẫn được ba chiến sĩ giữ vững.
    Ở hướng đại đội 7, phía nam A Bia chiến sĩ Nguyễn Văn Hiệu một mình đảm nhiệm một hướng, sử dụng một lúc ba loại súng bộ binh. Trong ngày 17 tháng 5, ba lần bị bom vùi, Hiệu vẫn vùng dậy tiếp tục chiến đấu. Anh đã diệt 38 tên trước trận địa của mình, giữ vững trận địa cuối cùng.
    Trong lúc địch còn tập trung vào hướng các đại đội 5 và 6 thì đại đội 2, tiểu đoàn 7 bất ngờ tiến công vào sườn trái đội hình phản kích của 1 đại đội Mỹ, hất chúng xuống chân điểm cao. Đợt phản kích cuối cùng của địch lên A Bia đã bị bẻ gãy.
    8 giờ ngày 18 tháng 5, trực thăng Mỹ hạ xuống thung lũng A Lưới, chở tàn quân lữ dù 3 Mỹ về Phú Bài.
    Các đơn vị chuyển sang đón đánh quân Mỹ chưa kịp rút khỏi A Lưới.
    Đợt hoạt động ở A Bia của Trung đoàn 3 kết thúc thắng lợi. Ta loại khỏi vòng chiến đấu 1.300 tên địch. Báo chí Mỹ ngày 25 tháng 5 năm 1969 gọi A Bia là "Đồi thịt băm lính dù Mỹ", lên án bọn cầm quyền Mỹ ném quân lên vùng núi A Bia để cho "*********" biến cuộc hành quân "Tuyết rơi trên đỉnh núi? thành "Máu rơi trên đỉnh núi".
    Chiến thắng A Bia và đợt hoạt động phản công tiêu diệt địch của Sư đoàn 324 ở vùng thung lũng A Lưới đã cổ vũ và thúc đẩy phong trào đánh phá "bình định" đang phát triển ở các địa phương. Chiến thắng A Bia đã đi vào trang sử vàng truyền thống đầu tiên của sư đoàn kể từ khi được tổ chức lại và là mốc son mở đầu cho giai đoạn khôi phục lại thế trận xuống đồng bằng, lập lại thế ba vùng chiến lược sau Xuân Mậu Thân 1968.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này