1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những điều có thể bạn chưa biết trong Kháng chiến chống Mỹ

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi dinhphdc, 03/01/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. JICKLE

    JICKLE Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    06/08/2007
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    18
    Tớ chán hoangtruongs rồi đấy. Đây không phải chỗ cho loại TROLL như hoangtruongs vào phá hoại đâu.
  2. motdemthoi11

    motdemthoi11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2008
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Nhạc và lời: Trần Thiện Thanh

    Tôi còn nhớ rõ một buổi trưa nắng chang chang của năm 78, 79 gì đó. Đang ngồi đợi trên xe buýt ở Lăng Cha Cả khởi hành đi Chợ Lớn thì tôi nghe có tiếng hát rất hay, nhưng vô cùng u uất: "Rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi ... Thành phố sau lưng ..." Rồi bước lên xe là một thương binh VNCH trẻ khoảng 25,26 tuổi. Anh ta cụt một chân, trên cổ treo cây guitar vừa đàn hát vừa xin tiền. Anh ta mặc chiếc quần của Thủy Quân lục Chiến rằn sọc ngang, áo thun bạc phếch, trên đầu đội nón vải đi rừng của lính VNCH.

    Dường như một số người trên xe biết và có cảm tình với anh ta nên có lẽ nói cho mọi người đều biết: "Ảnh là Thủy Quân Lục Chiến, bây giờ tội nghiệp lắm ..."

    Người thương binh VNCH khẻ gật đầu như muốn chào mọi ngưòi nhưng vẫn hát.. Một bà cụ ngồi phía sau chạy lên dúi vào tay anh ta mấy cái bánh ú và hỏi: "Q. sáng giờ con ăn gì chưa?". Người thương binh ngưng hát trả lời: "Dạ, con ăn chút bánh mì rồi ngoại..." Thì ra bà cụ biết người thương binh này và vẫn thường giúp đỡ anh ta cho nên anh ta gọi bà cụ là ngoại. Đây cũng là cách gọi thân mật trong của người Nam.

    Lúc đó có nhiều người dúi tiền vào chiếc túi vải treo trước ngực người thương binh. Mỗi lần ai cho anh, anh đều nói :"Xin cảm ơn ông / bà". Dường như mọi người đều cho một ít như muốn nói "Tặng anh một chút để anh sống qua ngày ... Chúng tôi dù sao còn may mắn hơn anh ..."

    Khi anh ta bước gần đến tôi, tôi nhìn gương mặt anh ta tôi có cảm tình ngay. Gương mặt sáng và thông minh. Anh tuy mất một chân nhưng rất rắn chắc. Tôi cũng lấy ít tiền dúi vào túi vải, anh ta nói :"Đa tạ ông". Tự dưng tôi cầm lấy tay anh ta và hỏi: "Anh bị thương năm nào?" Anh trả lời: "Dạ em bị thương năm 1972 đó ông Thầy ...."

    Có lẽ anh ta nghĩ tôi là sĩ quan VNCH nên trả lời và gọi tôi "Ông Thầy". Lính VNCH thường gọi sĩ quan là "Ông Thầy".

    Tôi nghe thế tôi rất xúc động vì tôi cũng bị thương năm 1972 ... có điều là chúng tôi .... khác chiến tuyến nhưng tôi lại được lính BĐQ VNCH cứu sống ...

    Tôi vội nói: "Tôi cũng bị thương năm 72 ..."

    Anh ta dường như không chú ý câu nói của tôi và như có người chia sẻ, anh ta khe khẽ kể tiếp: "Đơn vị Thủy Quân Lục Chiến của em chặn quân Bắc Việt tại bờ Nam sông Thạch Hãn vào tháng Tư năm 1972 ... tụi nó đông lắm, xe tăng, bộ binh của chúng đông nghẹt luôn ... Tiểu Đoàn 3 Sói Biển tụi em tuy chặn đứng chúng nhưng thiệt hại 50 % đó ông thầy ạ ... Em bị thương trận đó ... Bây giờ ... Khổ lắm ..."

    Dường như nước mắt của cả tôi và anh ta đều giàn giụa ...

    Anh ta khẽ gật đầu chào và quay đi ....

    Anh bước xuống xe và tiếp tục lời hát : "... Sao không hát cho những bà mẹ từng đêm nhớ con xa ... Hay hát cho những người vừa nằm xuống chiều qua ... "

    Bóng người thương binh TQLC dần lẫn vào đám đông những người buôn thúng bán bưng .... những đứa trẻ gầy gò bưng bình trà đá bán dạo tại bến xe ... Trời trưa nắng chang chang nhưng tôi nghe như mưa đổ trong lòng ... Cơn mưa khóc hận cho miền Nam hưng thịnh nhân bản ngày nào bây giờ đang sống dưới tay loài quỉ Đỏ ...

    Và từ đó tôi không có dịp gặp lại ngưòi thương binh TQLC đó ... Không biết anh trôi dạt nơi nào ....

    Anh bị thương năm 72, tôi cũng bị thuơng năm 72 ... Anh và tôi cùng được chữa trị bởi Quân Y Viện VNCH ... Không biết lúc đó tôi và anh có cùng Quân Y Viện không? Tôi lúc đó được nằm trên giường ... Anh có thể nằm ... dưới đất nhường chỗ cho tôi ...

    VNCH đối xử rất nhân bản với tôi.

    ( Trích hồi ký của một cựu bộ đội Bắc Việt )
  3. selene0802

    selene0802 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    688
    Đã được thích:
    0
    Càng lúc cái topic này càng đi vào ngõ cụt, càng lúc càng nhảm nhí :|
  4. TrymCuBoGia

    TrymCuBoGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2010
    Bài viết:
    2.038
    Đã được thích:
    1
    Chế cái hồi ký như thế này thì dễ ẹc, motdemthoi11 à. Có điều là bên này không thừa thời gian cũng như thừa hơi mà đi tạo ra những cái hồi ký như thế cả. Cái ảnh này:
    [​IMG]
    ngay trên chiến trường nhé, chứ không phải thời kỳ 78 hay 79 trong cái hồi ký mà motdemthoi11 post lên đâu nhé. "Nhân văn" với "nhân bản" của người lính QGP đấy, cứu đối phương ngay trên chiến trường nhé!
    Cái ảnh ý bằng mấy trăm, mấy nghìn kiểu hồi ký như motdemthoi11 bám vào đấy.
    Được chưa nhể? Hay motdemthoi11 tìm cho cả nhà xem cái ảnh nào chứng minh QGP hành hạ, cắt đầu hay moi gan lính Mỹ với đám chư hầu vong nô ra đây xem nào?
  5. newinvestor

    newinvestor Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/05/2009
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    1
    Không hiểu sao lại có loại nick mọt ... bla bla bla [r37)], cái vụ này, bộ đội mình thời đó hơi bị nhiều. Họ đánh giết kẻ thủ cầm súng bắn vào đồng bào mình, tàn phá quê hương mình để tồn tại trên chiến trường, nhưng khi kẻ thù biết hối cải, bị thương không còn ngoan cố chống cự, lúc tàn chiến trận, họ không hề thù hận, không trả thù bất cứ ai. Bản thân tôi có cha chiến đấu ở Thành cổ Quảng Trị đã được ông kể rất nhiều tình huống cứu chữa lính N.gụ.y cũng như nói chuyện với lính N.gụ.y như những người bình thường. Họ chả việc gì mà phải kể công như lão này
  6. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    Chậc, trong chiến tranh lính tráng đều được dạy về quy chế tù binh, tuy có người này người kia nhưng cứu chữa tù binh bị thương là việc cả 2 phía đều có làm. Giờ 2 phía đã nhập 1 là điều mừng, ông cựu binh QGP và ông cựu binh VNCH trong câu chuyện trên đã hòa hợp hòa giải xong từ những năm 78, 79. Ko hiểu sao vẫn còn những ông cóc phải cựu binh, chưa từng bắn phát nào mà động tí là soắn suýt tít mù trên mạng ảo :D

    Chào thân ái và quyết thắng!
  7. TrymAiToThe

    TrymAiToThe Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/11/2010
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Bộ đội nào thế này =)), bộ đội này tham gia kháng chiến chống nuớc cứu Mỹ hả =))
  8. muuthan

    muuthan Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/01/2011
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Có 1 điều lạ là trong 20 năm chiến tranh hầu như không có tù binh VNCH nào sống sót về với gia đình cả.Bi bọn VC bắt thì coi như tiêu. Vậy mà các bạn vẫn ra rả nhân nghĩa và đạo đức . Trong khi người lính Bắc Việt được trả về năm 72 thì béo tốt , những tù binh VNCH đâu hết rồi ? Chẳng lẽ trong 20 chiến tranh trên chiến trường miền Nam các bạn không bắt được tù binh nào?
  9. yukiter1408

    yukiter1408 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/11/2010
    Bài viết:
    2.203
    Đã được thích:
    3
    @ này ăn sh!t đái gì mà thở ra câu nào y rằng câu ý thối không chịu được.
    Đề nghị BQT box và diễn đàn nghiêm khắc sử phạt những trường hợp xuyên tạc, bôi nhọ lịch sử 1 cách trắng trợn như thế này.
  10. evannalynch

    evannalynch Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    13/01/2008
    Bài viết:
    4.146
    Đã được thích:
    1.242
    Hết đường nói với thể loại này rồi, gông xiềng tư tưởng đè não đến mức không có 1 chút nếp nhăn như thế này sao? :-??
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này