1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những điều nho nhỏ về cuộc sống!!

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ 1987-1989 Hà nội (87-89 Club)' bởi hitori_vodanh, 09/01/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    Ðừng....
    Đừng quên hi vọng, sự hi vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.
    Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.
    Đừng lấy của cái vật chất để đo lường thành công hay thất bại. Chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ ?ogiàu có? trong cuộc sống của mình.
    Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.
    Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ, ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.
    Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.
    Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy tìm đến chúng.
    Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạc và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.
    Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.
    Đừng quên tìm cho mình một người bạn thật sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.
    Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  2. macodon87

    macodon87 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2002
    Bài viết:
    589
    Đã được thích:
    0
    Biết nói thía nèo nhẻy? Bài của anh post hay vật vã. Em nói thật sau khi đọc xong chuyện quà của người cha. Ặc! Tí nữa em chảy nước. Chẳng hiểu xem những phim Hàn Quốc lâm ly bi đát em cũng ko thấy buồn bằng những chuyện co nội dung con bất hoà với cha mẹ để cuối cùng khi cha mẹ chết mới quay trở về thì ko kịp nữa... Hay thật!

    Mất em rồi anh như làn mây trắng
    Mây không nhà mây sống lang thang
  3. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    mỗi truyện đều có ý nghĩa của nó cả em ạ... hãy cố gắng nhận ra một chút gì đó... hôm nào anh sẽ viết lên đây truyện ngắn về thế nào là ý nghĩa của những mẩu truyện thế này...
    Tiếng vọng rừng sâu
    Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: "Tôi ghét người". Từ khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người". Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểu được từ trong rừng lại có người ghét cậu.
    Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ thì con hãy hét thật to: "Tôi yêu người". Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: "Tôi yêu người". Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: "Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con.

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  4. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    chậc!! mọi người nhớ vote cho mình cái nèo!! :) coi như an ủi... mấy hôm nay đang buồn quá... online mà chả muốn chat với ai cả... ngồi post bài khắp nơi giải toả tâm lý... chậc!! forget someone is really difficult!!!
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  5. chipbo_blue

    chipbo_blue Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    3.452
    Đã được thích:
    0
    bài của anh hitori_vodanh viết hay quá
    tuy em chưa đọc hết mới đọc được 1 fần nhưng thấy nó rất ý nghĩa
    em bi h chưa va chạm với cs,chưa thể hiểu được nên nhìn cái rì cũng tròn xoe à .Tuy nhiên em cũng hiểu được 1 điều rằng sống phải chân thành thế thôi,vì ngay em đây cũng chỉ thích chơi với ai chân thành,thực lòng với em !



    Love is a big illsusion.
    I should try to forget.
    But there's something
    left in my head.
  6. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    thanks a lot 4 reading....
    Giá trị của những câu danh ngôn
    John Wayne Schlatter
    "Tại sao chúng em phải học tất cả những điều ngu ngốc này?"
    Trong tất cả những câu hỏi và phản đối mà tôi đã nghe từ học trò của mình suốt bao nhiêu năm dạy học đây là câu mạnh nhất. Tôi trả lời học trò của mình bằng một câu chuyện sau.
    Một đêm, một đám người du mục chuẩn bị nghỉ đêm giữa đồng thì bất ngờ họ thấy mình bị bao quanh bởi một luồng sáng. Họ tin là thiên thần đang đến với họ. Họ chờ đợi với niềm tin rằng thiên thần sẽ nói cho họ những điều quan trọng chỉ dành riêng cho họ thôi.
    Một giọng nói vang lên "Hãy nhặt tất cả những viên sỏi xung quanh. Bỏ chúng vào trong túi mang theo bên mình. Hãy đi một ngày và đêm mai các anh sẽ thấy vui mừng và cả nỗi buồn."
    Sau khi thiên thần biến mất, những người du mục ngạc nhiên và thất vọng. Họ chờ đợi một sự khám phá lớn, những bí mật giúp họ trở nên giàu có, mạnh khỏe và làm bá chủ thế giới. Nhưng thay vào đó họ chỉ phải làm một việc cỏn con không có ý nghĩa gì cả. Dẫu sao, nghĩ đến lời nói của thiên thần, mỗi người cũng nhặt vài viên sỏi rồi bỏ vào túi dù không hài lòng chút nào.
    Đi suốt một ngày, khi đêm đến họ dừng chân cắm trại. Mở túi ra họ thấy những viên sỏi đã trở thành những viên kim cương. Họ vui mừng vì có kim cương, nhưng cũng buồn tiếc đã không lấy thêm vài viên sỏi nữa.
    Tôi có một học trò, tên Alan, từ thời kỳ đầu tiên đi dạy học đã chứng minh chuyện trên là sự thật. Khi Alan học lớp 8, cậu bé này rất giỏi "gây chuyện" và hay bị đuổi học. Cậu ta đã trở thành một tên "anh chị" trong trường và trở thành bậc thầy về "chôm chỉa".
    Mỗi ngày tôi cho học trò học thuộc lòng những câu danh ngôn. Khi điểm danh, tôi đọc đoạn đầu của một câu danh ngôn. Để được điểm danh, học trò phải đọc nốt phần cuối của câu danh ngôn.
    "Alice Adams - Không có thất bại ngoại trừ..."
    "'Không tiếp tục cố gắng', em có mặt thưa thầy Schlatter."
    Như vậy đến cuối năm, những học trò của tôi nhớ được khoảng 150 câu danh ngôn.
    "Nghĩ bạn có thể, nghĩ bạn không thể - cách nào cũng đúng!"
    "Nếu bạn thấy chướng ngại, bạn đã rời mắt khỏi đích đến."
    "Người cay độc là người biết giá cả mọi thứ nhưng chẳng biết giá trị của cái gì cả."
    Và tất nhiên câu danh ngôn của Napoleon Hill "Nếu bạn nghĩ ra nó, và tin vào nó, bạn có thể đạt được nó."
    Alan là người phản đối nhiều nhất về cách học này - một ngày kia cậu bị đuổi khỏi trường và biến mất suốt năm năm. Một ngày nọ, cậu ta gọi điện thoại cho tôi. Cậu vừa được bảo lãnh ra khỏi trại cải tạo.
    Sau khi cậu ta bị ra tòa và cuối cùng bị chuyển đến trại cải tạo trẻ vị thành niên vì những điều mình đã làm, cậu ta chán ghét chính bản thân mình và cậu đã lấy dao cạo cắt cổ tay mình.
    Cậu kể "Thầy có biết không, em nằm đó khi mà sự sống đang chảy ra khỏi thân thể em, em chợt nhớ đến một câu danh ngôn thầy đã bắt em chép đi chép lại 20 lần một ngày. "Không có sự thất bại trừ việc không tiếp tục cố gắng." Và đột nhiên em thấy nó có ý nghĩa. Nếu em còn sống, em không thất bại, nhưng nếu em để cho mình chết, em sẽ thất bại hoàn toàn. Vì thế với sức lực còn lại em gọi người tới cứu và bắt đầu một cuộc sống mới."
    Khi cậu nghe câu danh ngôn đó, nó là viên sỏi. Khi cậu cần một chỉ dẫn vào thời điểm quan trọng của cuộc đời, nó trở thành viên kim cương. Và như tôi nói với bạn, hãy tìm cho mình thật nhiều viên sỏi, và bạn sẽ nhận được những viên kim cương

    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  7. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    bên 84 cái chủ đề Một ngày bình yên được trên 1000 lượt đọc rồi mà bên này có vẻ hơi ít nhỉ??
    Tiếng vọng rừng sâu
    Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: "Tôi ghét người". Từ khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người". Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểu được từ trong rừng lại có người ghét cậu.
    Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ thì con hãy hét thật to: "Tôi yêu người". Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: "Tôi yêu người". Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: "Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con.

    post tiếp nào...
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  8. Mashimaro_love_u

    Mashimaro_love_u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2003
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    1 câu truyện mà tôi rất thích, vì tôi chỉ nhớ lại nên có thể không chính xác lắm:
    Có một cậu bé, cậu sống cô đơn và rất ít bạn bè, vì cậu rất dễ nổi giận, xúc phạm và gây tổn thương cho những người bạn của cậu. Thấy vậy cha của cậu bèn bảo cậu: " - Mỗi lần con nổi giận, hãy cầm lấy cái búa này và đóng 1 chiếc đinh vào chỗ hàng rào kia." Chẳng bao lâu sau, cậu bé dễ dàng nhận ra rằng kiềm chế bản thân mình dễ dàng hơn nhiều so với việc đóng hàng chục chiếc đinh vào hàng rào mỗi ngày. Thời gian trôi qua, cậu trở nên hiền hoà, thân ái với mọi người hơn. Người cha bèn bảo cậu: " - Mỗi ngày con không nổi giận, xúc phạm hay gây tổn thương đến ai, hãy nhổ 1 chiếc đinh trên hàng rào kia." Thời gian lại qua đi, 1 ngày kia cậu bé nói với cha rằng cậu đã nhổ hết đinh trên hàng rào. Ông bèn dẫn cậu ra chỗ hàng rào và hỏi: " - Con thấy gì?" cậu bé trả lời " - 1 hàng rào với chi chít lỗ đinh ạ." Người cha bèn nói: " - Mỗi lần con xúc phạm, hay gây tổn thương ai, chúng sẽ như những chiếc đinh kia, cắm sâu vào hàng rào. Cho dù sau này con có nhổ đi được những chiếc đinh, thì vẫn còn đó những vết nứt, không bao giờ liền..."
  9. moschino_love_you

    moschino_love_you Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2003
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    0
    ai cũng viết chuyện buồn thé.Nhức hết cả đầu
    Thôi mọi người cười cùng moschino nha

    Con với cái
    1:Mày ăn nói cho cẩn thận ko là tao đánh cho mày 1 trận về mumy mày nhận ko ra mày nữa đó!!!!!!!!!!!
    2:tưởng gì,,,,,,,Bà ý nhận ko ra thì thôi!!!!!Quan trọng em yêu của tao nhận ra tao là ok rồi

    You can't stop me

    Được moschino_love_you sửa chữa / chuyển vào 02:23 ngày 23/01/2003
  10. Baby_net88

    Baby_net88 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.135
    Đã được thích:
    0
    2 Hit.. bài của anh em công nhận là càng đọc càng hay mà... ko ý kiến luôn.. Vote áh... oki? 1 * nhơ' hè... đùa đấy.. 5 * oki??
    NOW ... WISH U WERE HERE ... BESIDE ME... - MOSCHINO !!!

Chia sẻ trang này