1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những điều từ nghe, đọc và thấy - Anh biết nói lời yêu không?

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi bichong82, 25/02/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. JohnSteve

    JohnSteve Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    + Thứ ba, dù cuối cùng, nếu vẫn phải chết, theo tôi, chàng trai như vậy vẫn là ích kỷ, người chết thì không phải suy nghĩ gì cả, chỉ còn người sống là đau khổ. Liệu ai có dám chắc khi cô gái còn sống sót cô sẽ hạnh phúc và không bị dằn vặt vì cái chết của chàng trai là do mình? [​IMG] Nếu chàng trai nói ra, nếu không còn cách nào cứu vẵn, cô gái sẽ nói: "Nếu chết cả hai cùng chết", có khi lúc đó Tình yêu của họ là chẳng cảm động đến một thế lực siêu nhiên nào đó thì sao? Nếu không thì lúc đó chàng trai có thể yên tâm rằng cô gái đã an toàn hơn mình (vì đội mũ bảo hiểm) và lúc đó anh có thể nói: "Hãy hứa ai còn sống thì hãy sống thay cho cả người kia nữa". Chắc chắn khi đó nếu chàng trai có bị chết thì người con gái cũng không bị dằn vặt và đau khổ...
    _______________________________________________________________________________________________________
    Vì có thắc mắc của cụ lí trưởng ALL4 cho nên ngay hôm ấy báo An Ninh Thủ Đô có đi điều tra cẩn thận và biết được rằng chàng không những là tổ lái và còn là một cậu ấm có hạng ở thị thành. Chàng đã từng kinh qua các thể loại ăn chơi và đang trong "giai đoạn cuối". Chàng, trước lúc lâm chung cũng đã ân hận vì đã ... lây bệnh cho nàng ... nên muốn có một chút gọi là ... đền đáp. Chàng làm thế không hề ích kỷ như cụ lí ALL4 phán xét bởi chàng biết nàng sẽ không còn phải đau khổ lâu nữa.
  2. booatoa

    booatoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  3. PhuthuyAli

    PhuthuyAli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2004
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    Ứ hự bác này, được gì đâu bác oan cho nhà báo quá thể chứ bác ơi
  4. booatoa

    booatoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Cái này hay quá.....
    Để có tiền bù khú bạn bè và cá độ, H., sinh viên Đại học M., chấp nhận cặp với một phụ nữ hơn nhiều tuổi. "Bà chị" chu cấp đủ mọi thứ cho H. ăn học và ăn chơi.
    Buổi tối quanh hồ Phùng Khoang, gần chục quán rượu ốc đông nghịt khách, chủ yếu là SV trong xóm trọ kéo ra tụ tập. Đáp vào một quán, chúng tôi gặp một cô gái khá xinh đeo cặp kính trắng ngồi một mình bên chai rượu. Thấy lạ, chúng tôi làm quen, biết cô là M., SV năm thứ ba Trường đại học dân lập P.: ?oGần đến ngày tình yêu mà không có ai yêu nên chán ra ngồi cho đỡ buồn?. Dũng thấy ?ocá kiếm? được nên cầm ly rượu ?othả dê?, không ngờ mời chén nào, cô ?obắc cạn? chén ấy. Nói chuyện kiểu đong đưa ?oà ơi? một lúc, Dũng gạ gẫm. Thật bất ngờ cô bé OK ngay với điều kiện: ?oĐi chơi thì phải đủ ?ođô?.
    Thế là bắt đầu một cuộc chơi ?omát trời?, cả hai leo lên con Vespa quý tộc của Dũng phóng ra Mỹ Đình tìm nhà nghỉ . Ít ai biết rằng cách đó chừng nửa giờ họ là hai người hoàn toàn xa lạ và cô bé kia mới chỉ là SV năm thứ ba.
    Một cậu SV kể ?oCon bé đó là gái ấy mà, thi thoảng ra ngồi đây giả nai câu khách đấy. Con bé này đi với em mấy lần, ai chứ nó em biết từ gốc đến ngọn. Chính nó đã ?oăn? đứt mất học phí kỳ vừa rồi của em".
    M. từ T.H. ra Hà Nội nhập học năm 2003. Không thật xinh đẹp nhưng M. có thân hình khá khêu gợi, cái liếc mắt hút hồn đàn ông. Người phát hiện ra vẻ đẹp chết người của M. là một thương gia Hàn Quốc. Vừa vào quán ông đã chối đây đẩy các em tiếp viên, đòi bà chủ ?otâm sự? bằng được với M., ông sẵn sàng trả giá 100 USD để có được M. một đêm.
    Từ một SV chăm chỉ làm thêm kiếm tiền ăn học, M. trở thành ?ogái mồi? chuyên ngồi trước cửa để câu khách. Mua sắm trang sức đắt tiền, ăn mặc hở hang, ra sức khơi gợi để kiếm được những đồng tiền bo của khách. Cứ đến hạn nộp học phí hay tiền nhà trọ, M. lại phải chấp nhận ?ođi khách? để kiếm tiền trang trải. Khi ?ođói khách?, không dám câu kéo lộ liễu, M. lại ra khu vực đông người khoác bộ mặt ngây thơ để câu khách một cách kín đáo.
    H. sinh viên Đại học M. được trời phú cho vẻ bề ngoài rất bảnh, ?oto con? và đặc biệt biết chiều chuộng chị em?. Năm đầu tiên H học hành chăm chỉ nhưng từ khi dính vào cá độ bóng đá, H. ngập đầu trong nợ nần. Để có tiền bù khú bạn bè và cá độ, H. chấp nhận cặp với một phụ nữ hơn nhiều tuổi, đổi lại chị ta sẽ chu cấp đủ mọi thứ cho H. ăn học.
    Đánh ?oquả lô? bằng... 10 năm học phí
    B. ?okhòng? đã làm cả giới SV các trường đại học khu vực quận Thanh Xuân ?ochoáng? khi chơi hẳn quả lô 800 điểm (mỗi điểm lô 23 nghìn đồng). Hôm đó, B. trúng 64 triệu đồng - số tiền bất cứ một SV nào cũng phải mơ.
    Có tiền, B. thuê hẳn 3 chiếc ôtô đến đầu ngõ chở cả xóm trọ xuống Đồ Sơn đập phá linh đình... Chỉ hết có 20 triệu. Hơn 40 triệu đồng còn lại, B. tiếp tục ?ođầu tư? cho 3 trận bóng đá, mỗi trận bắt mười ?obóng? (mỗi ?obóng? 1 triệu đồng). Chỉ được vài ngày, số tiền ?otrời cho? đã mất hết, B. lại đi vay mượn khắp nơi đóng tiền nhà trọ. Một phép tính hài hước: 64 triệu đồng, nếu đóng tiền nhà trọ 200 nghìn đồng/tháng, sơ sơ cũng có chỗ ở gần 30 năm.
    Mất hết, B. vẫn chưa từ bỏ mộng đen đỏ, ngày nào cũng bớt một nửa tiền ăn để đánh đề cầu may lần nữa. Chuyện học hành với B. giờ chỉ là... phù phiếm. Hơn một tháng nay, B. chưa hề có mặt ở giảng đường.
    Tôi gặp ông Nguyễn Văn Ph. lặn lội từ miền tây Nghệ An mang 50 triệu đồng ra Hà Nội chuộc lại thẻ SV cho con. Ông nói như mếu: ?oNhà làm nông, bán hết nửa mảnh vườn rồi, nhà không còn chi nữa. Không mang ra thì sợ nó bị đuổi học mất?. Không biết chàng SV mải cờ bạc có thấm được những giọt nước mắt của người cha (?!).
    Không chỉ lô đề cờ bạc, SV uống rượu, bị kích động còn gây ra bao chuyện đau lòng: Vụ SV đâm chém nhau gây chết người trên địa bàn thôn Phùng Khoang vào tháng 6/2004 là ví dụ.
    Nghị - SV năm cuối Trường cao đẳng GTVT cùng nhóm bạn đi uống rượu ốc mừng sinh nhật ở hồ Phùng Khoang. Về nhà trọ, thấy chị Hoa ở phòng bên cạnh ở nhà một mình, cả nhóm mời Hoa sang phòng chơi rồi hò nhau đóng cửa nhốt chung với Nghị. Nghị đạp cửa ra ngoài nhưng không được. Đúng lúc đó em trai chị Hoa là Tân về. Bức xúc tưởng nhóm này trêu ghẹo chị mình liền rủ thêm 3 người bạn về ?ogiải quyết?. Cuộc hỗn chiến đã xảy ra, Hoan bạn Tân đã chạy vào phòng bên cạnh vớ một con dao Thái Lan đâm Nghị một nhát. Nhát dao làm Nghị chết ngay tại chỗ.
    Đau lòng hơn, trước đây Tân và Nghị ở cùng phòng với nhau. Chỉ vì hơi men, sự bông đùa và hiểu nhầm: Nghị mất mạng, Hoan chôn vùi tương lai trong nhà giam khi bị TAND TP Hà Nội tuyên phạt 20 năm tù.
    Áo trắng sau song sắt
    Chúng tôi gặp Đinh Thị Kiều D. SV năm thứ 2 Khoa Toán Trường đại học Sư phạm II khi đang thụ án 24 tháng tù ở trại giam Quyết Tiến tỉnh Tuyên Quang.
    D. sinh ra trong một gia đình nền nếp ở Mộc Châu, Sơn La. Khi vừa đỗ đại học, D. như một đóa hoa rừng xuống phố đã được nhiều chàng trai tán tỉnh, ve vãn. Choáng ngợp bởi cuộc sống thị thành, không đủ bản lĩnh nên cô ?olột xác? nhanh chóng. D. thích đua đòi, chưng diện và nhận lời yêu một chàng công tử học ở Hà Nội. Để có tiền lao vào những cuộc chơi buông thả, D. phải đi vay nợ rồi có bầu.
    Để có tiền trả nợ và giải quyết cái thai trong bụng, D. đã lừa đảo chiếm đoạt một chiếc xe đạp giá 750 nghìn đồng. Sau những tháng ngày cải tạo D. nói những lời thấm thía: ?oEm phụ công cha mẹ, thầy cô. Được học hành như em nếu không ăn chơi đua đòi thì chắc chắn sẽ hạnh phúc. Giá như được làm lại từ đầu, em sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm cũ?.
    Cuối năm 2003, Lực lượng CSHS Công an TP Hà Nội đã triệt phá đường dây ******* của ?omá mì? Nguyễn Thu Hương ở quận Hai Bà Trưng phát hiện một số SV tham gia. Nguyễn Thu Hương đã thả mồi câu vào những SV xinh đẹp và rất cần tiền. Ban đầu Hương ?obao? cho các ?onai vàng? ăn chơi, lao vào cuộc sống phù hoa. Đến lúc không thể rút chân, họ buộc phải chấp nhận trở thành gái làm tiền trong đường dây của chúng.
    Lực lượng CSHS Công an TP Hà Nội đã triệt phá tụ điểm mại dâm trá hình trong quán karaoke ở phố Bạch Mai cũng có sự tham gia của nhiều SV đại học. Thủ đoạn lôi kéo của chủ chứa là: dùng CMND và hợp đồng để khống chế ép đi khách, nếu không sẽ thông báo cho gia đình là các cô đã ******* ở quán của ông ta.
    Vụ triệt phá động mại dâm ở khách sạn Lake Side, những cô gái có thẻ SV, biết ngoại ngữ được ưu tiên hàng đầu: được cấp thẻ đỏ với mức giá mỗi lần đi khách là 100 USD. Mức giá cao gấp 2 lần so với các loại gái cao cấp không phải là SV (loại này được cấp thẻ vàng với mức giá đi khách là 50 USD/lần).
    Theo ông Nguyễn Văn Quang, Trưởng Công an xã Trung Văn, huyện Từ Liêm - địa bàn tập trung đông nhất TP Hà Nội với hơn 4.000 SV tạm trú, đa số SV là người ngoại tỉnh nên việc nắm các đối tượng rất khó. Công an xã chỉ kiểm soát được qua việc khai báo nhân khẩu tạm trú.
    Ông Quang cho biết thêm: Các tệ nạn xã hội như đánh bạc, gây mất trật tự, trộm cắp hầu hết xảy ra ở những nhà trọ mà chủ nhà ở nơi khác, chỉ hàng tháng đến thu tiền nhà. Hiện tại xã có 360 hộ có SV ở trọ, nhưng mới chỉ 250 hộ có hồ sơ quản lý. Lực lượng Công an xã chỉ có 9 đồng chí cùng với 15 dân phòng không đủ để quản lý địa bàn phức tạp này.
    Chưa kể đến việc: Công an khó có thể can thiệp đến cuộc sống đời tư của SV. Có lần tổ tuần tra ban đêm phát hiện nam nữ SV ngủ chung với nhau cũng chỉ nhắc nhở chứ không thể xử phạt vì không biết quy vào tội gì

    Hoàng Chiến Thắng
  5. all4country

    all4country Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/02/2005
    Bài viết:
    1.492
    Đã được thích:
    0
    Một người bạn gửi cho cái link có list hình ảnh này khá thú vị:
    *Chú thích: Đoạn nhạc này được thêm vào sau khi đọc hình ảnh cuối cùng: "...Nhất là lắng nghe, sự căng thẳng sẽ tan dần theo tiếng nhạc". Lúc đó mới bật loa lên, hóa ra có nhạc thật, dù là nhạc midi nhưng nghe cũng thú vị . Cũng để ở chế độ AutoPlay giống trang web gốc, nếu ai không thích đành mất công nhấn chuột vào Stop nhé! Chúc vui!
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được all4country sửa chữa / chuyển vào 13:44 ngày 10/05/2006
  6. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
     
    [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
    __________________
  7. all4country

    all4country Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/02/2005
    Bài viết:
    1.492
    Đã được thích:
    0
    Hãy bỏ học - Diễn văn của Larry Ellison (Chủ tịch Oracle)
    Ðây là bài diễn văn của Larry Ellison (Chủ tịch Oracle) tại ÐH Yale vào lễ tốt nghiệp năm 2000 và cũng vì nó, ông bị lôi ra khỏi sân khấu khi đang diễn thuyết. ​
    "Là SV của ÐH Yale, tôi xin lỗi nếu các bạn có thể chịu đựng được phần mở đầu trước, nhưng tôi muốn các bạn làm một điều gì đó cho tôi. Xin hãy nhìn chung quanh bạn. Hãy nhìn người bạn cùng lớp bên trái bạn. Hãy nhìn người bên phải bạn. Bây giờ, hãy xem xét điều này: 5 năm nữa, 10 năm nữa, thậm chí 30 năm nữa, kì quặc là những người bên trái bạn sẽ trở thành người thua cuộc. Người ngồi bên phải bạn lúc đó cũng là người thua cuộc. Và bạn, người ở giữa sẽ như thế nào?
    Bạn có thể mong mỏi điều gì hơn? Rốt cục bạn cũng sẽ là một gã tồi mà thôi. Tất cả đều thua. Tất cả. Thực tế, khi tôi tìm kiếm trong số những người trước mặt tôi hôm nay, tôi không thấy được hàng ngàn tia hi vọng cho một ngày mai tươi sáng. Tôi không thấy hàng ngàn người lãnh đạo tương lai trong hàng ngàn ngành công nghiệp. Tôi chỉ thấy hàng ngàn kẻ thua cuộc. Bạn lo lắng ư? Dễ hiểu thôi. Sau cùng, tôi, Lawrence "Larry" Ellison, người bỏ học đại học nửa chừng, cả gan hùng hồn thốt ra những điều trái lẽ phải như thế trước khóa tốt nghiệp của một trong những viện có uy tín nhất đất nước này?
    Tôi sẽ nói cho các bạn biết tại sao?
    Bởi vì tôi, Lawrence "Larry" Ellison, người giàu thứ hai trên hành tinh, là một kẻ bỏ học giữa chừng, mà các bạn thì không. Bởi vì Bill Gates, người giàu nhất thế giới dù sao đi nữa cũng là một kẻ bỏ học giữa chừng, mà các bạn thì không. Bởi vì Paul Allen, người giàu thứ ba trên thế giới, cũng bỏ học ÐH giữa chừng, và bạn thì không làm điều đó. Và cứ tính như thế tiếp tục đi. Cho đến Michael Dell, người giàu thứ 9 trên thế giới và ngày càng đi lên rất nhanh, cũng là một thằng bỏ học giữa chừng và bạn, vâng chính lại là bạn, không như thế. Bạn thấy đảo lộn rồi ư? Có thể hiểu được mà.
    Vì vậy hãy để tôi chọc giận cái tôi trong bạn bằng cách chỉ ra, một cách thẳng thắn, là bằng cấp của bạn chẳng có giá trị gì hết. Phần lớn các bạn, tôi tưởng tượng là, đã trải qua 4,5 năm ở đây, bằng nhiều cách bạn cố gắng học và chịu đựng những gì sẽ có lợi cho bạn trong những năm sắp tới. Bạn đã lập ra một thói quen làm việc tốt. Bạn đã thiết lập nên một mạng lưới các quan hệ để có thể giúp đỡ bạn khi bạn vấp ngã trên con đường của mình. Và bạn đã tạo ra những gì có quan hệ suốt đời với từ "cách chữa bệnh".
    Tất cả điều đó đều tốt. Sự thật là bạn sẽ cần đến mạng lưới đó. Bạn sẽ cần những thói quen làm việc chăm chỉ. Bạn sẽ cần "cách chữa bệnh". Bạn sẽ cần nó vì bạn không bao giờ bỏ học nửa chừng, và chính vì thế, vâng, bạn sẽ không bao giờ ở trong số những người giàu nhất thế giới. Oh, chắc chắn là làm theo cách của bạn sẽ không bao giờ vươn tới số 10, 11 như Steve Ballmer. Nhưng mà, tôi không nói cho bạn biết là thực sự ông ta đang làm cho ai phải không?
    Và để có được thành tích đó, ông ta đã bỏ học. Hơi trễ, đó là sai lầm lớn. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng, nhiều bạn ở đây, hi vọng là đa số các bạn, tự hỏi rằng " Tôi có thể làm cái gì đây? Không còn hi vọng cho tôi nữa sao?"
    Thật sự là không. Quá trễ rồi. Bạn đã miệt mài quá nhiều, tôi nghĩ là bạn biết là quá nhiều. Bạn sẽ không là người thứ 9. Bạn có một cái mũ dính liền, tôi không ám chỉ đến cái mũ vuông ( trong đồng phục lễ tốt nghiệp) mà bạn đang đội trên đầu. Hmm? Bạn thực sự thấy lo lắng ư ? Dễ hiểu mà. Vì thế đây có lẽ là dịp tốt để nuôi dưỡng niềm hi vọng. Không phải cho các bạn mà là cho khóa mới sắp tới kia. Các bạn là đồ phế thải rồi, vì thế tôi sẽ để các bạn lãnh mức lương thảm hại 200.000 đô la một năm, nơi mà đơn xin vào làm của các bạn sẽ được những thằng bỏ học hai năm trước đây kí.
    Thay vào đó, tôi muôn mang lại hi vọng cho những bạn mới vào trường. Tôi muốn nói với các bạn, là tôi nhấn mạnh điều này: nên bỏ học. Hãy xếp đồ đạc và cả những ý tưởng lại và đừng quay trở lại nữa. Bỏ học đi. Ðứng dậy đi. Ðiều tôi muốn nói với bạn là cái mũ và áo choàng tốt nghiệp sẽ kéo bạn xuống chắc chắn như là những người bảo vệ kia sẽ lôi cổ tôi xuống khỏi sân khấu này?
    (Ðến lúc này thì chủ tịch của Oracle bị mời xuống khỏi sân khấu)

    Bản tiếng Anh​
    "Graduates of Yale University, I apologize if you have endured this type of prologue before, but I want you to do something for me. Please, take a good look around you. Look at the classmate on your left. Look at the classmate on your right. Now, consider this: five years from now, 10 years from now, even 30 years from now, odds are the person on your left is going to be a loser. The person on your right, meanwhile, will also be a loser. And you, in the middle? What can you expect? Loser. Loserhood. Loser *** Laude.
    "In fact, as I look out before me today, I don''t see a thousand hopes for a bright tomorrow. I don''t see a thousand future leaders in a thousand industries. I see a thousand losers.
    "You''re upset. That''s understandable. After all, how can I, Lawrence ''Larry'' Ellison, college dropout, have the audacity to spout such heresy to the graduating class of one of the nation''s most prestigious institutions? I''ll tell you why. Because I, Lawrence "Larry" Ellison, second richest man on the planet, am a college dropout, and you are not.
    "Because Bill Gates, richest man on the planet -- for now, anyway -- is a college dropout, and you are not.
    "Because Paul Allen, the third richest man on the planet, dropped out of college, and you did not.
    "And for good measure, because Michael Dell, No. 9 on the list and moving up fast, is a college dropout, and you, yet again, are not.
    "Hmm... you''re very upset. That''s understandable. So let me stroke your egos for a moment by pointing out, quite sincerely, that your diplomas were not attained in vain. Most of you, I imagine, have spent four to five years here, and in many ways what you''ve learned and endured will serve you well in the years ahead. You''ve established good work habits. You''ve established a network of people that will help you down the road. And you''ve established what will be lifelong relationships with the word ''therapy.'' All that of is good. For in truth, you will need that network. You will need those strong work habits. You will need that therapy.
    "You will need them because you didn''t drop out, and so you will never be among the richest people in the world. Oh sure, you may, perhaps, work your way up to No. 10 or No. 11, like Steve Ballmer. But then, I don''t have to tell you who he really works for, do I? And for the record, he dropped out of grad school. Bit of a late bloomer.
    "Finally, I realize that many of you, and hopefully by now most of you, are wondering, ''Is there anything I can do? Is there any hope for me at all?'' Actually, no. It''s too late. You''ve absorbed too much, think you know too much. You''re not 19 anymore. You have a built-in cap, and I''m not referring to the mortar boards on your heads.
    "Hmm... you''re really very upset. That''s understandable. So perhaps this would be a good time to bring up the silver lining. Not for you, Class of ''00. You are a write-off, so I''ll let you slink off to your pathetic $200,000-a-year jobs, where your checks will be signed by former classmates who dropped out two years ago.
    "Instead, I want to give hope to any underclassmen here today. I say to you, and I can''t stress this enough: leave. Pack your things and your ideas and don''t come back. drop out. Start up.
    "For I can tell you that a cap and gown will keep you down just as surely as these security guards dragging me off this stage are keeping me dow..."
  8. all4country

    all4country Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/02/2005
    Bài viết:
    1.492
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó? đầu tiên hãy yêu người đó trước đã...
    Phần 1:
    Cây​
    Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
    Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó?
    Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói ?o cứ tự nhiên? trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ ?và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng
    Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình
    Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.
    Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
    Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?
    Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói: ?olá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại"
    Phần 2
    Lá​
    Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu? chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình ko thể có ?" Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
    Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
    Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình? Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
    Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn?cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.
    Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??
    Gió​
    Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
    Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi
    ?oTrái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu?
    ?oKhông phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây?
    Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
    Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy ?o em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy?, cô ấy nói ?o Đầu của em đau lắm? ?ohả?? ?ođầu em đau lắm? cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng?.và từ hôm đó?chúng tôi là một cặp .
    Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...
    ----------------------------------------------------
    English Version:
    Tree, Leaf, Wind & Love​
    Tree​
    People call me "Tree".
    I had dated 5 girls when I was in Pre-U. There is one girl who I love a lot but never dared to go after. She didn''t have a pretty face, good figure or an outstanding charm. She was just a very ordinary girl. I liked her. I really liked her. I liked her innocence, her frankness, her intelligence and her fragility. Reason for not going after her was that I felt somebody so ordinary like her was not a good match for me. I was also afraid that after we were together all the feelings would vanish. I was also afraid other''s gossip would hurt her.
    I felt that if she were my girl, she''d be mine ultimately & I didn''t have to give up everything just for her. The last reason, made her accompanying me for 3 years. She watched me chase other girls, and I have made her heart cry for 3 years.
    She was a good actor, and me a demanding director. When I kissed my second girlfriend, she bumped into us. She was embarrassed but smiled & said, "Go on!" before running off. The next day, her eyes were swollen like a walnut. I did not want to know what caused her to cry. Later that day, I returned from soccer training to get something & watched her cry in the classroom for an hour or so. My fourth girlfriend did not like her. There was once when both of them quarreled. I know that based on her character she is not the type that will start the quarrel. However, I still sided my girlfriend. I shouted at her & ignored her feelings and walked off with my girlfriend. The next day, she was laughing & joking with me like nothing happened. I know she was hurt but she did not know deep down inside I was hurt too.
    When I broke up with my fifth girlfriend, I asked her out. Later that day, I told her I had something to tell her. I told her about my break up. Coincidentally, she has something to tell me too, about her getting together.. I knew who the person was. His pursuit for her had been the talk of the School. I did not show her my heartache, just smiles & best wishes. Once I reached home, I could not breathe. Tears rolled & I broke down. How many times have I seen her cry for the man who did not acknowledge her presence?
    During graduation, I read a SMS in my mobile. It said, "Leaf''s departure is because of Wind''s pursuit. Or because Tree didn''t ask her to stay"
    Leaf..​
    People call me Leaf..
    During the 3 years of Pre-U, I was on very close terms with a guy as buddy kind. However, when he had his first girlfriend, I learnt a feeling I never should have learnt ?" Jealousy. Sourness to the extreme limit. They were only together for 2 months. When they broke up, I hide my happiness. But after a month, he got together with another girl.
    I liked him & I know he liked me. But why won''t he pursue me? Since he loves me why he didn''t he make the first move? Whenever he had a new girlfriend, my heart would hurt. After some time, I began *****spect that this was one-sided love. If he didn''t like me, why did he treat me so well? It''s beyond what you will normally do for a friend. I know his likes, his habits. But his feelings towards me I can never figure out. You can''t expect me a girl, to ask him. Despite that, I still wanted to be by his side. Care for him, accompany him, and love him. Hoping that one day, he will come to love me. Because of this, I waited for him. Sometimes, I wondered if I should continue waiting. The pain, the dilemma accompanied me for 3 years.
    At the end of my 3rd year, a junior pursues me. Everyday he pursues me. He''s like the cool & gentle wind, trying to blow off a leaf from a tree. In the end, I realized that I wanted to give this wind a small footing in my heart. I know the wind will bring the leaf to a better land. Finally, leaf left the tree, but the tree only smiled & didn''t ask me to stay.
    Leaf''s departure is because of Wind''s pursuit. Or cause Tree didn''t ask her to stay..
    Wind..​
    People call me Wind..
    Because I like a girl called leaf. Because she''s so dependent on tree, so I have to be a gust wind. A wind can blow her away. When I first met her, it was 1 month after I was transferred to this new school. I saw a petite person looking at my seniors & me playing soccer. During ECA time, she will always be sitting there. Be there alone or with her friends, looking at him. When he talks with girls, there''s jealousy in her eyes. When he looked at her, there''s a smile in her eyes. Looking at her became my habit. Just like, she likes to look at him.
    One day, she didn''t appear. I felt something missing. I can''t explain the feeling except it''s a kind of uneasiness. The senior was also not there as well. I went to their classroom, hid outside and saw my senior scolding her. Tears were in her eyes while he left. The next day, I saw her at her usual place, looking at him. I walked over and smiled to her. Took out a note & gave to her. She was surprised. She looked at me, smiled & accepts the note. The next day, she appeared & passes me a note and left.
    It read, "Leaf''s heart is too heavy and wind couldn''t blow her away.."
    "It''s not that leaf heart is too heavy. It?Ts because leaf never want to leave tree." I replied her note with this statement and slowly she started to talk to me & accept my presents & phone calls. I know that the person she loves is not me. But I have this perseverance that one day I will make her like me. Within 4 months, I have declared my love for her no less than 20 times. Every time, she will divert away from the topic. But I never give up. If I decide I want her to be mine, I will definitely use all means to win her over. I can''t remember how many times I have declared my love to her. Although I know, she will try to divert but I still bear a small ray of hope.
    Hoping that she will agree to be my girlfriend. I didn''t hear any reply from her over the phone. I asked, "What are you doing? How come you didn''t want to reply?" She said, "I''m nodding my head". "Ah?" I could n''t believe my ears. "I''m nodding my head" She replied loudly. I hang up the phone, quickly changed and took a taxi and rush to her place & press her doorbell. During the moment when she opens the door, I hugged her tightly.
    Leaf departure is because of Wind pursuit. Or because Tree didn''t ask her to stay?
    Moral?
    In love, we win very rarely, but when love is true, even if you lose, you still win just for having the tingle of loving someone more than you love yourself.
    There comes a time when we stop loving someone, not because that person has stopped loving us but because we have found out that, they''d be happier if we let go..
    Why do we close our eyes when we sleep? When we cry? When we imagine?
    When we kiss?
    This is because THE MOST BEAUTIFUL THINGS IN THE WORLD ARE UNSEEN.
    There are things that we never want to let go of, people we never want to leave behind, but keep in mind that letting go isn''t the end of the world. It''s the beginning of a new life. Happiness lies for those who cry those who hurt, those who have searched and those who have tried. For only they can appreciate the importance of the people who have touched our lives.
    A great love? It''s when you shed tears and still you care for them, it''s when they ignore you and still you long for them. It''s when they begin to love another and yet you smile and say, "I''m happy for you." If love fails, set yourself free, let your heart spread its wings and fly again. Remember you may find love and lose it, but when love dies, you never have to die with it.
    The strongest people are not those who always win but those who stand back up when they fall. Somehow, along the course of life, you learn about yourself and realize that there should never be regrets, only a lifelong appreciation of the choices you''ve made.
    Loving is not how you forget but how you forgive, not how you listen but how you understand, not what you see but how you feel, and not how you let go but how you hold on.
    It''s more dangerous to weep inwardly rather than outwardly. Outward tears can be wiped away while secret tears scar forever..
    It''s best to wait for the one you want than settle for one that''s available. It''s best to wait for the right one because life is too short to waste on just someone . . .
  9. JohnSteve

    JohnSteve Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài của cụ lý ALL4 post tớ giật cả mình, sợ con cháu vua Hùng bỏ học hết để thành tỷ phú giàu nhất thế giới thì chết! Sao lại chết? Vì đến lúc đấy Việt nam nhà mình lại giàu có hơn Mỹ rồi Mỹ nó ghét nó lại ném bom thì khổ. Vì thế xin phép cụ lý cho tớ viết thêm vài hàng thông tin.
    Bài của cụ lý all4 post là bài của trang tin tức SatireWire, bài này có thể đọc online trực tiếp tại: http://www.satirewire.com/news/0006/satire-ellison.shtml
    Trang tin tức SatireWire là một trang tin lập ra để viết những thông tin bậy gây cười và chỉ viết những chuyện không có thật hoặc viễn tưởng. Các bạn có thể đọc thông báo của trang tin này tại: http://www.satirewire.com/about/index.shtml#disclaimer, với nội dung là:
    [blue]
    DISCLAIMER
    SatireWire is a fictionalized, satirical publication. Its content should in no way be interpreted as an actual record of events, unless a story specifically states that its contents are an actual recording of events. These stories are also not intended to be, nor should they be construed as, attempts to predict the future course of any individual or entity, but should be viewed only as parody. SatireWire is not associated with any other news service. Names used in SatireWire stories, unless those of public figures or entities, are fictional, and any resemblance to actual persons or entities is coincidental, unintentional, and accidental. Any event described in SatireWire that actually comes to pass should also be considered coincidental, unintentional, and accidental. And pretty damned amazing.
    The content of SatireWire is of a mature nature and is intended for use by those age 18 and over.
    ....
    ------------------------------------
    Lời khuyên của riêng tớ: Ai đang đi học thì cứ tiếp tục học để sau này cứu Việt Nam mình khỏi vị trí giàu nhất thế giới, tránh việc nước Mỹ nó ghét mình nó lại ném bom nữa.
    Được johnsteve sửa chữa / chuyển vào 12:10 ngày 23/05/2006
  10. all4country

    all4country Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/02/2005
    Bài viết:
    1.492
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bác @John đã trích rõ nguồn thông tin và đưa ra Lời khuyên xác đáng. Tiêu đề của bài đó cũng chính là link dẫn đến trang mà tớ đã lấy bài viết này. Đọc thấy thú vị nên Post lại, bài này nếu tớ không nhầm thì đã từng được đăng trên báo HHT. Chính Bill Gates khi sang Việt Nam cũng khuyên các SV không nên bỏ học như ông ta . Một người bạn của tớ nói rằng: "SV VN hâm mộ Bill Gates vì ông ta bỏ học giữa chừng, mà SV ta cũng không muốn học mà lại muốn giàu nhanh" .

Chia sẻ trang này