1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những đoạn trích hay từ những cuốn sách hay.

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi trietgia2006, 31/01/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. domino_123

    domino_123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2006
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Đừng vì ai đó không yêu thương bạn như lòng bạn mong muốn mà cho rằng họ không yêu thương bạn bằng cả tấm chân tình của họ (Hạc giấy)
  2. susu2003nguyen

    susu2003nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
    Vô duyên đối diện bất tương phùng...
    (Người xưa nói)
  3. susu2003nguyen

    susu2003nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
    Vô duyên đối diện bất tương phùng...
    (Người xưa nói)
  4. susu2003nguyen

    susu2003nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Câu này hay đấy bác ạT
  5. susu2003nguyen

    susu2003nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Câu này hay đấy bác ạT
  6. hoatnhiendonngo

    hoatnhiendonngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2005
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    "Không biết mình có đọc ở đâu - Raxkônnikôp nghĩ thầm trong khi dời bước - không biết mình có đọc ở sách nào có đoạn nói một người bị xử tử hình , một giờ trước khi chết có nói hay nghĩ rằng ví thử có phải sống ở một nơi nào cao ngất , trên một tảng đá hẹp chỉ vừa đặt hai bàn chân , còn xung quanh là vực thẳm , là đại dương , là bóng đêm vô tận , cô đơn vĩnh viễn và bão táp không cùng , và cứ phải đứng co ro như thế suốt đời , hàng nghìn năm , mãi mãi , thì thà sống như thế vẫn còn hơn là phải chết bây giờ ! Miễn sao được sống , sống và sống ! Sống thế nào cũng được , miễn là sống !... Đúng quá ! Trời ơi , đúng quá đi mất ! Con người thật hèn mạt !... Và hèn mạt thay kẻ nào vì thế mà bảo con người hèn mạt - chàng nghĩ thêm sau một phút ".
    ( Tội ác và trừng phạt - F.M. Dostoevsky )
  7. hoatnhiendonngo

    hoatnhiendonngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2005
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    "Không biết mình có đọc ở đâu - Raxkônnikôp nghĩ thầm trong khi dời bước - không biết mình có đọc ở sách nào có đoạn nói một người bị xử tử hình , một giờ trước khi chết có nói hay nghĩ rằng ví thử có phải sống ở một nơi nào cao ngất , trên một tảng đá hẹp chỉ vừa đặt hai bàn chân , còn xung quanh là vực thẳm , là đại dương , là bóng đêm vô tận , cô đơn vĩnh viễn và bão táp không cùng , và cứ phải đứng co ro như thế suốt đời , hàng nghìn năm , mãi mãi , thì thà sống như thế vẫn còn hơn là phải chết bây giờ ! Miễn sao được sống , sống và sống ! Sống thế nào cũng được , miễn là sống !... Đúng quá ! Trời ơi , đúng quá đi mất ! Con người thật hèn mạt !... Và hèn mạt thay kẻ nào vì thế mà bảo con người hèn mạt - chàng nghĩ thêm sau một phút ".
    ( Tội ác và trừng phạt - F.M. Dostoevsky )
  8. LucThaiMy

    LucThaiMy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/11/2002
    Bài viết:
    9.815
    Đã được thích:
    0
    Tự sát
    ?oTất cả những người tài hoa chân chính đều luôn tự sát.? Có một câu nói có tác hại rất lớn, đó là ?oKẻ thức thời thì tồn tại.? Xin thưa, nói vậy là hòan tòan sai lầm. Những ai tài hoa chân chính đều chết cả, những người còn sống đều là lọai bình thường hoặc đã vi phạm nguyên tắc của mình. Xin hãy thử nhìn vào số người tự sát: Khuất Nguyên, Lão Xá, Cố Thành, Hải Tử, Qua Mạch, Hermingway, Van Gogh, Marilyn Monroe,?và rất nhiều người nữa.
    Trong số họ, có người được tôn kính, có người bị phỉ nhổ, nhưng họ đều có chung một điểm: khí khái cốt cách. Trước sự nhục nhã, họ thà chết chứ không van xin để được sống. Có thể các bạn cho rằng, tự sát là hành vi yếu đuối, còn tôi thì ngược lại, thấy không phải thế. Tự sát ở đây không phải là anh bị ai đó bức phải chết, mà là anh chủ động chọn cái chết. Từ bỏ sự trong sạch hay cứng rắn tới cùng, để giữ được cốt cách của con người. Lỗ Tấn cũng đã từng nói, tự sát là một cách phản kháng. Cố Thành, Hải Tử, Qua Mạch đều là những nhà thơ nổi tiếng ở Trung Quốc. Cố Thành cầm đầu nhóm thơ mơ hồ, Hải Tử là người tổng kết thơ ca lãng mạn những năm 80. Qua Mạch là nhà thơ thiên tài từ trường Bắc Đại, trẫm mình trên sông Vạn Tuyền, trở thành ?omột xác người trẻ nhất? trong chính thơ của ông; Hải Tử tháng Năm năm 1989 đã nhảy vào, đường tàu ở Sơn Hải Quan, chọn cái chết để khẳng định thơ, phủ định cuộc sống lạnh lùng dung tục?
    Do nhạy cảm, mơ mộng, những người tài hoa thường cảm thấy xã hội, thế giới là đen tối, xấu xa. Cuối cùng thì thiên tài chân chính đã cảm thấy tuyệt vọng. Họ đã thấy trước mọi thứ, biết rằng đường đi đã hết, thì việc gì phải lãng phí thời gian? Bây giờ có thể bạn sẽ hỏi: ?oThế thì vì sao có rất nhiều người giỏi vẫn đang sống?? Tôi có thể trả lời ngay rằng, họ sống vì họ đã thỏa hiệp. Những người đó đã mài bớt sự sắc bén của mình, để rồi lẫn vào trong đám đông, trở thành một thứ vũ khí không cá tính, không tư tưởng, tự hạ thấp mình.
    Vì vậy, người chân chính cần phải đấu tranh. Cuộc sống chân chính phải được bộc lộ hết mình. Giữa nhục nhã và nhân cách thì nên chọn nhân cách; giữa tồn tại và tự do thì hãy chọn tự do?
    [ Trích Búp bê Bắc Kinh _ Xuân Thụ ]
  9. vitheon

    vitheon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2007
    Bài viết:
    54
    Đã được thích:
    0
    Tự sát thể hiện được cái nhân cách cao cả của mỗi cá nhân, nhưng với tôi TỰ SÁT là cách dễ dàng nhất để thực hiện, người tài giỏi phái là người đứng vững trước khó khăn của cuộc sống, trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng luôn có nhiều lựa chọn, và tự sát là một sự lựa chọn mà thôi.
    Các cụ ta dạy: Một điều nhịn là chín điều lành, câu này chẳng hề sai.
    Tôi nghĩ nếu đã là người giỏi thì phải chịu được nhục, phải biết dẹp cái TÔI của mình để phục vụ mục đích cao cả hơn, Tôn Tẫn giả điên để được sống vì ông biết xã hội cần mình. VIệt vương Cầu Tiễn nhẫn nhục liếm phân của Phù Sai, vì biết cả nước Việt cần sự tồn tại của mình. Hồ Chủ Tịch chấp nhận liều thân, hy sinh cả cuộc đời để tìm đường giải phóng đất nước.... Tất cả những con người đó đều biết rằng cái CHẾT là cách quá dễ đang để thực hiện, họ thà dẹp đi bản thân để phục vụ mục đích cao cả hơn, đây mới là những người thực sự tuyệt vời, họ vượt qua cả cái chết.
    Nói gì thì nói, khi anh chết tức lâ anh chấp nhận rời bỏ cuộc chơi, tức là cái thằng muốn anh chết đạt được mục đích là loại anh ra khỏi cuộc chơi của nó. Chết tức là thua cuộc - - Thua đau đớn vì không còn ý chí chiến thắng.
  10. manxwoman

    manxwoman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Hic hic, nhớ quá trời ơi cái cảm giác ấy, cảm ơn roilungu nhiều.

Chia sẻ trang này