1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những dòng thư không bao giờ gửi

Chủ đề trong 'ĐH Dân lập Hải Phòng - DHP Club' bởi hahuyduonghp20012002, 27/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. saochoi81

    saochoi81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/11/2002
    Bài viết:
    740
    Đã được thích:
    0
    Thư gì mà ngắn thế này, hoá ra spam bài à
  2. hanhphuc_buon

    hanhphuc_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Nhưfng giọt nước mắt sẽ không rơi một cách vô nghifa, trong cuộc đơ?i không gi? la? vô nghifa, cufng như không gi? la? mãi mãi. Hợp rô?i tan, tan rô?i hợp đó la? điê?u rất tự nhiên, tự nhiên như chính sự tô?n tại cu?a em trên cõi đơ?i na?y, tự nhiên như sự gặp gơf cu?a hai ta đê? rô?i em yêu anh...
    Em đaf luôn mơ giấc mơ thật đẹp, nhưfng giấc mơ ma? em khao khát trong đó anh đến bên em như vốn dif, va? yêu em nô?ng na?n, say đắm như sự sắp đặt cu?a số phận.
    Trong mơ em la? ngươ?i hạnh phúc. Giá như giấc mơ có thê? kéo da?i mãi mãi, giá như em cứ ngu? một giấc da?i vô tận va? mơ vê? anh có lẽ lại tốt hơn vì em khỏi pha?i ca?m thấy chơi vơi, không pha?i ca?m thấy hụt hâfng, mất phương hướng môfi khi ti?nh giấc...
    Dù thế nào đi nữa, nhưng tình cảm của em luôn hướng về anh, nó vẫn luôn chân thành và nồng nhiệt...
    Anh có biết tâm trạng của em lúc này không?. Ngồi một mình và nhớ về anh trong sự cô đơn mòn mỏi... Một mong ước nhỏ nhoi bây giờ của em là được bên anh lúc này để có thể hét lên "Em yêu anh!" hàng trăm hàng nghìn lần và trao cho anh nụ hôn nóng hổi chân thành để mọi người cùng biết, cùng sẻ chia cho tình cảm của Em dành cho anh.
    Em viết cho riêng anh, người trong trái tim em. Em muốn nói với anh rằng, em nhớ anh nhiều lắm, nhớ anh ngay cả khi bên anh. Em luôn monganh hạnh phúc. Mong anh luôn vui vẻ và may mắn...
    Chúc anh luôn làm tốt mọi việc và vững tin trong cuộc sống... Em luôn mong anh có hạnh phúc thật sự. Nếu như tình cảm này sẽ không có tươnglai! Em hổng biết mình sẽ ra sao bởi vì em yêu anh, rất yêu anh...
    Tháng năm có thể làm phai mờ những kỷ niệm nhưng em có thể khẳng định rằng những kỷ niệm về anh sẽ mãi là những báu vật trong trái tim em. Em sẽ luôn bảo vệ và giữ gìn nó. Bóng dáng của anh đã, đang và sẽ mãi mãi trong trái tim em mãi mãi không bao giờ mất đi.
    Tình yêu có thể chứa đựng nhiều yêu thương và cả những đau khổ nhưng em không bao giờ hối hận vì đã dành tình yêu của em cho anh...
    Mai sau dù có thế nào đi nữa thì em luôn tin rằng chúng ta sẽ mãi giữ những kỷ niệm đẹp nhất về nhau ha cưng!
    Yêu anh mãi mãi... (ST)
  3. hanhphuc_buon

    hanhphuc_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Khi anh đọc được những dòng này, có lẽ chúng ta đã trở thành hai kẻ xa lạ mất rồi. Thật đau lòng khi kết cục lại là thế. Em chẳng muốn tý nào, tại sao không thể có một tình bạn sau một tình yêu đã đổ vỡ?
    Có rất nhiều chuyện xảy ra trước mắt khiến em phải ngờ vực những gì bấy lâu nay mình đang có. Bây giờ nhìn lại em cảm thấy thất vọng về anh vô cùng, về tất cả những gì anh đã làm?
    Anh là người như thế sao? Em luôn tự nói với bản thân mình rằng không phải, rằng có một lý do nào đó anh phải xử sự như vậy, rằng anh cũng đau lòng lắm và rằng nhiều lắm nhiều lắm.
    Nhưng em đã sai. Có lẽ phải thực tế một tý. Em đã yêu, mối tình đầu em dành trọn và cũng đã phạm nhiều sai lầm. Anh đã lấy mất tất cả những gì có trong em. Trách anh ư? Cũng có đấy nhưng trên hết vẫn là lỗi ở bản thân mình. Em đã quá tin vào những gì anh mang đến, em đã không biết phân loại nó ra. Thì thôi giờ đây em phải gánh chịu mọi thứ.
    Yên tâm đi em sẽ không bao giờ làm phiền anh nữa đâu, dù cho cuộc sống em có thế nào đi nữa, anh cũng không bao giờ tồn tại trong dòng suy nghĩ hiện thời nữa.
    Những gì đã qua em khắc sâu trong tim mình, mãi mãi nhớ, không bao giờ quên và cũng không bao giờ muốn nghĩ đến. Chúc anh thật hạnh phúc và thành công với những gì mình đã chọn.
    Đừng bao giờ nói với em rằng anh đã tiếc khi xa em, em sẽ hận anh khi nói với em như thế. Và cũng không cần anh phải làm gì cho em nữa đâu, đã không còn cần nữa rồi... (ST)
  4. hanhphuc_buon

    hanhphuc_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Anh hỏi em mơ gì trong cuộc sống
    Lại gần đây em sẽ nói anh nghe
    Sống là mơ và mơ để mà sống
    Cuộc sống nào không đượm những ước mơ ?
    Hai hai tuổi lớn lên trên đất lạ
    Nhưng vẫn còn mơ mộng một tình yêu
    Thiết tha như ánh nắng nhỏ buổi chiều
    Dịu dàng như cánh hoa vừa hé nhụy
    Hỏi đi anh em còn mơ gì nữa
    Lại gần đây em sẽ nói anh nghe
    Sống là mơ và mơ để mà sống
    Em muôn đời sẽ sống bằng ước mơ. . .
  5. hanhphuc_buon

    hanhphuc_buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Hè lại đến. Đâu đó trong cái nắng cháy da là màu đỏ rực của những cánh phượng . Phượng vốn dĩ như 1 người con gái thủy chung , ít nói nhưng sâu sắc . Phải , cứ hễ cuối tháng 4 thì phượng đã đem màu đỏ yêu kiều của mình rải đều trên những tán cây . Hè năm nay T bất chợt thấy buồn , T đã chẳng nghe thấy nổi 1 tiếng ve kêu râm ran , tuyệt nhiên không . Có lẽ ve là vậy , một người con trai thất thường , nhiều lời và .. to mồm .
    Cuộc sống dẫu yên bình hay sóng gió thì vẫn cứ đang trôi qua , đều đều và hờ hững . Lắm lúc , giữa cái thinh không của sự huyễn hoặc , T lại lừa dối mình rằng T đang hạnh phúc , T đang thành công , T đang bước đúng trên con đường của mình . Nhưng .... !!!
    Nhưng dù sao thì T cũng là người hạnh phúc thật , ít ra T hạnh phúc vì T biết hài lòng với những ji` mình đang có , mình đang đạt được , có phải vậy không ? Thế rồi đôi lúc T mỉm cười khi người ta nhắc đến em , người ta là những người bạn của cả em và T đã nói về cuộc sống của em , hạnh phúc của em , cái hạnh phúc mà " khó khăn lắm em mới tìm thấy " , T đã mỉm cười hờ hững . T không cao thượng đến mức có thể vui khi nhìn thấy em hạnh phúc bên người khác , người mà em gọi là chồng , nhưng dường như T đã mất đi cảm giác đau nhói , cảm giác mà đã từng có lúc T tưởng nó sẽ theo T đến suốt cuộc đời này . T học được cách chấp nhận , T học được cách quên em và T học được cách yêu 1 người con gái khác , không phải em .
    Thượng đế thật công bằng , người ấy đã đến với T theo đúng cách mà T và em vẫn mong muốn , vào cái thời điểm T nghĩ rằng cả em và T phải bước trên 2 con đường khác nhau , T đã yêu người ấy thật lòng .
    Đó là 1 ngày đầu hè , trời đột ngột chuyển lạnh , và đó cũng chính là ngày T quyết định sẽ về lại nơi xưa thêm 1 lần nữa , để dẫm chân trên bờ cát ươn ướt , nghe tiếng biển thì thầm như khi xưa T còn bên em , ngày đó 2 năm về trước T đã nói yêu em .
    T gục xuống khóc như 1 đứa trẻ con khi nhìn thấy biển , biển vẫn thế , hiền hòa nhưng lạnh ngắt . T không muốn , ngàn lần không muốn nhưng chẳng hiểu sao , những kỷ niệm ngày xưa bất chợt trở về - đầy ắp và nguyên vẹn , T vẫn chẳng thể nào quên được em .
    Ừ thì điều đó cũng chẳng có ji` là lạ , đây cũng chẳng phải lần đầu tiên T cố quên em rồi thất bại , nhưng khi đó , T tự nhủ lòng mình đây sẽ là lần cuối T khóc vì em , lần cuối T tưởng niệm " Tình yêu kỳ diệu " của mình .
    Đã lâu T không vào HHT , không làm 1 thói quen xấu khi bắt đầu login , đó là tìm tất cả những bài viết của em . Lần trước con số bài của em là 48 , rồi hôm nay là 52 . Xin lỗi em nhé , nếu như T lại một lần nữa tò mò .
    Em đang buồn , T biết cũng chẳng thể làm ji` được nữa , T và em xa nhau quá , cả khoảng cách địa lý và cả khoảng cách của trái tim , nhưng không hiểu sao , T thấy đau nhói trong tim . Đành rằng T vẫn còn nhớ em , đành rằng T vẫn không thể quên em , vậy tại sao khi đọc những dòng chữ em viết , những lời tự sự buồn của em về cuộc sống với người ta , T lại đau ? T không hiểu , thực sự không hiểu .
    "Giờ này ở nơi ấy chắc em đã dậy rồi để chuẩn bị cho một ngày mới , em sẽ mỉm cười với người chồng của mình, hôn nụ hôn chào buổi sáng với người ta , làm món điểm tâm sáng rồi đi học , rồi đi làm , rồi trở về với mái ấm nhỏ bé của em . Cuộc sống như vậy chắc sẽ làm em mập lắm , mà em thì vốn dĩ không thích mập ... " - Đó là điều T vẫn đôi khi nghĩ tới vào giờ này , 6h chiều ở Việt Nam . Nhưng hôm nay thì không , hôm nay T ngồi đây , viết những dòng chữ này không hiểu có phải để cho em đọc không , hay cho riêng T , vì T không biết " Giờ này em đang nghĩ ji` ? "
    Cầu mong cho những ji` T đã vô tình đọc được chỉ là nỗi buồn và cảm xúc trong thoáng chốc của em thôi và em sẽ lại tiếp tục hài lòng , hạnh phúc với tình yêu của mình , T thực lòng không muốn em đau khổ và T cũng không muốn mình lại phải đơn phương đau cùng nỗi đau của em .
    Đêm nay T sẽ lại về bên biển với những người bạn của T . T sẽ lại nghe tiếng biển và hình dung em đang ở bên nắm tay T và nghe T khe khẽ hát bài hát T viết cho em . T sẽ buồn , nhưng nỗi buồn đó là nỗi buồn hoài niệm do T tự huyễn hoặc mình và T muốn được cảm nhận thật sâu cái cảm giác ấy .
    Em ạ , mỗi con người đều chọn cho mình một lối đi , lối đi của T , T đi tìm cơn mưa truyền thuyết , đơn giản vì T là người lãng mạn và T vẫn đang sống trong môi trường nghệ thuật , đó là 1 phần công việc của T . Còn lối đi của em , em chọn cho mình sự hạnh phúc dù là nhỏ nhoi hay tạm bợ , em hãy hài lòng và học cách chấp nhận điều đó đi , có đôi khi điều đó là sai lầm . Thượng đế rất công bằng , ngài lấy đi em từ T nhưng ngài trả lại cho T những ji` mà bấy lâu T khao khát , ước mơ . Ngài lấy đi một tình yêu mãnh liệt của em nhưng chẳng phải ngài đã trả lại cho em một bờ vai để em có thể dựa vào hay sao ? T xin em , đừng buồn nữa nhé , T sẽ đau lắm . (ST)
  6. black_snow

    black_snow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Gửi ... Lục bình
    Hôm nay về quê , thực sự là chẳng mún đâu mà thấy quá mệt mỏi với cuộc sống nơi này , bạn bè cũng ko như mình nghĩ - đừng quá kỳ vọng vào cái gì đó , để rùi lại tự làm khổ mình ....
    Lục bình nở tím ngắt 1 khoảng sông ... mới giật mình hè tới rồi . Hè đến , ko còn những buổi đi ngắt Lục bình , lại nhớ đến con bạn thân , ko bít hiện giờ thế nào nữa , ko bít có còn lang mạn như trước ko , ko bít có hay lang thang trong mưa như trước 2 đứa vẫn làm .... ko bít còn hay đọc thơ , lang thang ngắt hoa Lục Bình về cắm ko ...
    Hoàng Hậu ơi ! Có lẽ ở nơi nào đó ,vẫn sẽ nhớ về Lục Bình ...
    Lục Bình yêu !

Chia sẻ trang này