1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những lát cắt .

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi nguyenminh720, 09/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1

    Ngó lên thấy một cánh diều
    Lạc ngang cả một ánh chiều tênh tênh
    Thương cho cái cảnh bồng bềnh
    Cô đơn một mảnh ghập ghềnh gió đu
    Màu hoa lạnh lẽo tàn thu
    Chắc không giữ đủ ,lời ru ân tình
    Nên sao tự nhắc chính mình
    Biết sâu khắc lại dáng hình người thương
    Lạ thường ,đôi phút lạ thường
    Cũng mong không nhạt niềm vương của người
    Viết bằng nick Zoo
  2. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1

    Ngó lên thấy một cánh diều
    Lạc ngang cả một ánh chiều tênh tênh
    Thương cho cái cảnh bồng bềnh
    Cô đơn một mảnh ghập ghềnh gió đu
    Màu hoa lạnh lẽo tàn thu
    Chắc không giữ đủ ,lời ru ân tình
    Nên sao tự nhắc chính mình
    Biết sâu khắc lại dáng hình người thương
    Lạ thường ,đôi phút lạ thường
    Cũng mong không nhạt niềm vương của người
    Viết bằng nick Zoo
  3. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Cảm nhận thời gian và tình cảm]
    Hoa bằng lăng mùa hạ đã nhạt màu rồi,
    Tôi không còn da diết niềm mong nhớ,
    Và giấc mơ chẳng chập chờn thúc giục nữa ,
    Khi lắng nghe cơn mưa đêm cũng nhẹ dịu hơn nhiều.
    Có bao điều, có bao điều gửi lại,
    Trong màu hoa tím lặng cả người ,
    Tôi hiểu rằng hoa tàn phôi pha,
    Tình cảm cũng phôi pha...
    Đã nhạt nhoà ...
    Đã nhạt nhoà năm tháng,
    Điều tưởng chừng mênh mang,
    Điều cho rằng bất tận.
    Cạn kiệt dần...
    Theo mệt nhọc tuổi đi qua .
    Chỉ mong rằng vẫn hiền hoà
    Nụ cười để lại cạnh nhành hoa !!

    Được nguyenminh720 sửa chữa / chuyển vào 19:41 ngày 18/08/2004
  4. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Cảm nhận thời gian và tình cảm]
    Hoa bằng lăng mùa hạ đã nhạt màu rồi,
    Tôi không còn da diết niềm mong nhớ,
    Và giấc mơ chẳng chập chờn thúc giục nữa ,
    Khi lắng nghe cơn mưa đêm cũng nhẹ dịu hơn nhiều.
    Có bao điều, có bao điều gửi lại,
    Trong màu hoa tím lặng cả người ,
    Tôi hiểu rằng hoa tàn phôi pha,
    Tình cảm cũng phôi pha...
    Đã nhạt nhoà ...
    Đã nhạt nhoà năm tháng,
    Điều tưởng chừng mênh mang,
    Điều cho rằng bất tận.
    Cạn kiệt dần...
    Theo mệt nhọc tuổi đi qua .
    Chỉ mong rằng vẫn hiền hoà
    Nụ cười để lại cạnh nhành hoa !!

    Được nguyenminh720 sửa chữa / chuyển vào 19:41 ngày 18/08/2004
  5. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Đẽo gọt một giấc mơ
    Bằng trái tim nóng bỏng
    Và đôi tay sức sống
    Liệu thành nổi một tượng đài ?
  6. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Đẽo gọt một giấc mơ
    Bằng trái tim nóng bỏng
    Và đôi tay sức sống
    Liệu thành nổi một tượng đài ?
  7. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1

    Về lại đó bên thềm ta đếm nắng
    Những chiều nghiêng ,chiều thẳng của tâm hồn
    Nắng bình minh dập dồn toả rạng
    Nắng ban trưa vồ vập nỗi mênh mang
    Và chiều tới bỗng như từng nuối tiếc
    Mảng thớt thưa chiếu lên tường vắng lặng.
    Về lại đó, chừng bao điều nằng nặng
    Hoà nắng tan đem lại khoảng yên bình
    Bao nhiêu chuyện cũ âm thầm
    Kể với nắng, nắng vang cười ròn rã
    Ngày qua !!
  8. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1

    Về lại đó bên thềm ta đếm nắng
    Những chiều nghiêng ,chiều thẳng của tâm hồn
    Nắng bình minh dập dồn toả rạng
    Nắng ban trưa vồ vập nỗi mênh mang
    Và chiều tới bỗng như từng nuối tiếc
    Mảng thớt thưa chiếu lên tường vắng lặng.
    Về lại đó, chừng bao điều nằng nặng
    Hoà nắng tan đem lại khoảng yên bình
    Bao nhiêu chuyện cũ âm thầm
    Kể với nắng, nắng vang cười ròn rã
    Ngày qua !!
  9. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Nhìn thẳng chưa hẳn bằng nhìn nghiêng
    Nét nghiêng nghiêng tạc lại chút lặng trầm
    Sự âm thầm chịu đựng
    Nỗi băn khoăn gợn nhẹ ở đầu mày...
    Và ánh mắt cũng nhíu,
    Dường như mang đắn đo
    Đang hiện hữu nơi nét nghiêng nhìn sau nắng !!
  10. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Nhìn thẳng chưa hẳn bằng nhìn nghiêng
    Nét nghiêng nghiêng tạc lại chút lặng trầm
    Sự âm thầm chịu đựng
    Nỗi băn khoăn gợn nhẹ ở đầu mày...
    Và ánh mắt cũng nhíu,
    Dường như mang đắn đo
    Đang hiện hữu nơi nét nghiêng nhìn sau nắng !!

Chia sẻ trang này