1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những lát cắt .

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi nguyenminh720, 09/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Thêm vào những dòng viết với ThiCa.
    Từ lâu tôi coi box Thica là một nơi rất yên bình, có thể bình thản mà viết ra những câu thơ ...( có khi ngô nghê thật ) rồi an tâm với chúng không để ý tới rằng sẽ bị dè bỉu hay soi mói, chúng cứ thế mà tồn tại cho tới khi nào cón hững thứ để đọc và viết, tự coi như "lát cắt " cuộc sống chính mình để lên đây.
    Một số lúc Thica có trào lên đợt sóng gió ...và bây giờ có vẻ cũng đang có sóng gió.
    Nếu đấy được coi như sự vui của ai đó thì cũng đành vậy ! Nhưng với vị trí một member của box tôi yêu cầu các mod nên bình tĩnh hơn trong cách xử lý tình huống...Công việc của các bạn quả thực "làm dâu trăm họ", khó có thể làm vừa lòng tất cả, chỉ cần chúng ta giữ một tinh thần sau.
    Thica mở rộng với con người, với thơ ( mà người có xấu tốt, xấu tốt lại tuỳ lúc tuỳ thời ); không câu nệ nhiều về thơ đó có hay hoặc không hay; chỉ cần đảm bảo các nguyên tắc cơ bản:
    - không vi phạm các vấn đề luật pháp nhà nước Việt Nam nghiêm cấm,
    -không xúc phạm tới danh dự cá nhân của thành viên trong box .
    -có thể đề ra một vài quy định riêng để chống ngập lụt cho box dựa trên sự đồng ý của các member và được thông báo rõ ràng.
    Một nơi để vui với thơ mà !
    Được nguyenminh720 sửa chữa / chuyển vào 18:55 ngày 09/12/2004
  2. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Thêm vào những dòng viết với ThiCa.
    Từ lâu tôi coi box Thica là một nơi rất yên bình, có thể bình thản mà viết ra những câu thơ ...( có khi ngô nghê thật ) rồi an tâm với chúng không để ý tới rằng sẽ bị dè bỉu hay soi mói, chúng cứ thế mà tồn tại cho tới khi nào cón hững thứ để đọc và viết, tự coi như "lát cắt " cuộc sống chính mình để lên đây.
    Một số lúc Thica có trào lên đợt sóng gió ...và bây giờ có vẻ cũng đang có sóng gió.
    Nếu đấy được coi như sự vui của ai đó thì cũng đành vậy ! Nhưng với vị trí một member của box tôi yêu cầu các mod nên bình tĩnh hơn trong cách xử lý tình huống...Công việc của các bạn quả thực "làm dâu trăm họ", khó có thể làm vừa lòng tất cả, chỉ cần chúng ta giữ một tinh thần sau.
    Thica mở rộng với con người, với thơ ( mà người có xấu tốt, xấu tốt lại tuỳ lúc tuỳ thời ); không câu nệ nhiều về thơ đó có hay hoặc không hay; chỉ cần đảm bảo các nguyên tắc cơ bản:
    - không vi phạm các vấn đề luật pháp nhà nước Việt Nam nghiêm cấm,
    -không xúc phạm tới danh dự cá nhân của thành viên trong box .
    -có thể đề ra một vài quy định riêng để chống ngập lụt cho box dựa trên sự đồng ý của các member và được thông báo rõ ràng.
    Một nơi để vui với thơ mà !
    Được nguyenminh720 sửa chữa / chuyển vào 18:55 ngày 09/12/2004
  3. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Xác xơ chưa đám cỏ trên đồi?
    Gió cuốn bay
    Cuốn bay
    Cuốn bay
    Cuốn bay...
    Ngày qua ngày
    Chỉ chờ tàn lửa nhỏ
    Cháy bừng hoang cả đất đá cỗi già
    Cháy
    Cháy
    Cháy...
    Nếu có ngước mặt nhìn đám mây
    Vần vũ đi qua
    Chắc là mong ước
    Mưa
    Mưa
    Mưa...
    Cho đẫm tình
    Trong khô cạn
    Nắng trưa
  4. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Xác xơ chưa đám cỏ trên đồi?
    Gió cuốn bay
    Cuốn bay
    Cuốn bay
    Cuốn bay...
    Ngày qua ngày
    Chỉ chờ tàn lửa nhỏ
    Cháy bừng hoang cả đất đá cỗi già
    Cháy
    Cháy
    Cháy...
    Nếu có ngước mặt nhìn đám mây
    Vần vũ đi qua
    Chắc là mong ước
    Mưa
    Mưa
    Mưa...
    Cho đẫm tình
    Trong khô cạn
    Nắng trưa
  5. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Đứng trước người ta là ngọn cỏ
    Rất hoang vu xơ xác giữa gió đồi
    Thèm nghiêng ngả trong ngày mưa dữ dội
    Đẫm yêu thương ân ái tưới dập dồi
    Trong năm tháng khô cằn đâu biết được
    Phía nơi xa biển rộn bão đêm ngày
    Sao cơn gió vội vàng đi qua thế?
    Chẳng cho ta đi tới chốn dạt dào...
    Mây rất cao
    Còn cỏ kia ngã rạp
    Đất đang khô
    Cỏ cũng cháy khô...
    Đứng trước đời ta là ngọn cỏ
    Rất hoang vu xơ xác giữa gió đồi !
  6. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Đứng trước người ta là ngọn cỏ
    Rất hoang vu xơ xác giữa gió đồi
    Thèm nghiêng ngả trong ngày mưa dữ dội
    Đẫm yêu thương ân ái tưới dập dồi
    Trong năm tháng khô cằn đâu biết được
    Phía nơi xa biển rộn bão đêm ngày
    Sao cơn gió vội vàng đi qua thế?
    Chẳng cho ta đi tới chốn dạt dào...
    Mây rất cao
    Còn cỏ kia ngã rạp
    Đất đang khô
    Cỏ cũng cháy khô...
    Đứng trước đời ta là ngọn cỏ
    Rất hoang vu xơ xác giữa gió đồi !
  7. PhanPhongDuong

    PhanPhongDuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Tôi rất đồng ý những gì bạn đã viết
  8. PhanPhongDuong

    PhanPhongDuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Tôi rất đồng ý những gì bạn đã viết
  9. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1

    Đoản văn
    Mặt trời rất lạ, cứ đưa những tia nắng vàng chiếu lên khuôn mặt em. Anh bước vào ngôi nhà với một cảm xúc về ánh sáng...Ánh sáng nhảy chân sáo trên cầu thang gỗ, cùng vui với tiếng cọt kẹt dưới bước chân em. Loáng trong góc tường một ngọn đèn vàng chiếu vào bức tranh, bức tranh vẽ chân dung một cô gái có nét mặt buồn.Đặc biệt nhất, anh thấy từ mắt em...nồng hơn cả nắng!
    Rồi đi ra lan can, nơi có giỏ phong lan tím, hơi đu đưa, em quay lại mỉm cười rồi nói : phong lan đang lạnh ...! Oi, anh vội vàng cầm lấy bàn tay em, đưa ra ngoài, nắng mơn man tay anh, mơn man tay em!
    Phía xa, dưới con đường, cô học trò nhí nhảnh đang réo tên bạn...chợt hình như em đang suy tư, tuổi 20 vừa đến không còn đủ ngây thơ đến chẳng cần phải đắn đo trước mỗi lời nói, nhưng cũng còn kém từng trải để biết gìn giữ ngôn từ cho khỏi làm đau chính mình.
    Em này ! Mùa đông vẫn đẹp đấy chứ, chỉ cần ta còn hiểu khi bên nhau có nắng cười!
    Tự nhớ lấy một giấc mơ cũ , cố gắng nắn nót lại để những hình ảnh được xâu chuỗi với nhau. Giấc mơ về sự tự do, về một cảm giác căng tràn sức sống. Có chú mèo hoang vươn mình khoe vẻ đẹp mềm mại mà rắn chắc , dáng vẻ đầy tự tin trong mỗi bước nhảy. Mắt long lanh, cặp nangh sắc, cuộn lên thớ thịt trên lưng, tiêng kêu đanh chắc. Nó hiển hiện tự do, hiển hiện sức sống. Chà! Đó là điểm ẩn giấu trong em đấy! Con đường hun hút, đen thẫm, mưa lạnh, chẳng ngại ngần bởi tự hiểu : cuộc đi còn tiếp tục...!
    Em vẫn khát tình !
  10. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1

    Đoản văn
    Mặt trời rất lạ, cứ đưa những tia nắng vàng chiếu lên khuôn mặt em. Anh bước vào ngôi nhà với một cảm xúc về ánh sáng...Ánh sáng nhảy chân sáo trên cầu thang gỗ, cùng vui với tiếng cọt kẹt dưới bước chân em. Loáng trong góc tường một ngọn đèn vàng chiếu vào bức tranh, bức tranh vẽ chân dung một cô gái có nét mặt buồn.Đặc biệt nhất, anh thấy từ mắt em...nồng hơn cả nắng!
    Rồi đi ra lan can, nơi có giỏ phong lan tím, hơi đu đưa, em quay lại mỉm cười rồi nói : phong lan đang lạnh ...! Oi, anh vội vàng cầm lấy bàn tay em, đưa ra ngoài, nắng mơn man tay anh, mơn man tay em!
    Phía xa, dưới con đường, cô học trò nhí nhảnh đang réo tên bạn...chợt hình như em đang suy tư, tuổi 20 vừa đến không còn đủ ngây thơ đến chẳng cần phải đắn đo trước mỗi lời nói, nhưng cũng còn kém từng trải để biết gìn giữ ngôn từ cho khỏi làm đau chính mình.
    Em này ! Mùa đông vẫn đẹp đấy chứ, chỉ cần ta còn hiểu khi bên nhau có nắng cười!
    Tự nhớ lấy một giấc mơ cũ , cố gắng nắn nót lại để những hình ảnh được xâu chuỗi với nhau. Giấc mơ về sự tự do, về một cảm giác căng tràn sức sống. Có chú mèo hoang vươn mình khoe vẻ đẹp mềm mại mà rắn chắc , dáng vẻ đầy tự tin trong mỗi bước nhảy. Mắt long lanh, cặp nangh sắc, cuộn lên thớ thịt trên lưng, tiêng kêu đanh chắc. Nó hiển hiện tự do, hiển hiện sức sống. Chà! Đó là điểm ẩn giấu trong em đấy! Con đường hun hút, đen thẫm, mưa lạnh, chẳng ngại ngần bởi tự hiểu : cuộc đi còn tiếp tục...!
    Em vẫn khát tình !

Chia sẻ trang này