1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những lát cắt .

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi nguyenminh720, 09/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Thêm vào trong ngọn gió
    Hơi ẩm mùa bão đổ nỗi nhớ nhung​
  2. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Thêm vào trong ngọn gió
    Hơi ẩm mùa bão đổ nỗi nhớ nhung​
  3. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Góc phố
    Từ góc phố nghiêng nhìn theo ánh đèn pha
    Có chú mèo khoang ven theo bờ tường trắng
    Vươn vai nhìn người qua lại thật buồn nản
    Tự như rằng hỏi họ vội vã đi đâu.
    Nằm ẩn theo tán lá rất sâu
    Có lẩn khuất con tắc kè lạc lõng
    Nghiến răng não nề mặc kệ kẻ lại qua
    Không cần biết rằng ngoài kia vội vã
    Chiều ánh sáng mang chút gì khác lạ
    Cô gái cười đùa mái tóc cặp màu hoa
    Cho bớt nhoà
    Sắc phố xá mờ xa...
  4. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Góc phố
    Từ góc phố nghiêng nhìn theo ánh đèn pha
    Có chú mèo khoang ven theo bờ tường trắng
    Vươn vai nhìn người qua lại thật buồn nản
    Tự như rằng hỏi họ vội vã đi đâu.
    Nằm ẩn theo tán lá rất sâu
    Có lẩn khuất con tắc kè lạc lõng
    Nghiến răng não nề mặc kệ kẻ lại qua
    Không cần biết rằng ngoài kia vội vã
    Chiều ánh sáng mang chút gì khác lạ
    Cô gái cười đùa mái tóc cặp màu hoa
    Cho bớt nhoà
    Sắc phố xá mờ xa...
  5. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Tôi chợt thấy qua mỗi lần mẹ hát
    Tiếng ru con thủa xưa nay ru cho cháu nhỏ
    Có mênh mang đất nước vọng êm đềm
    ( Chép ý Nguyễn Khoa Điềm)

    Sau mỗi lần tang thương
    Con đường dài phía trước
    Vẫn ngời xanh bóng dáng luỹ tre làng
    Những triền đê dài ngút mắt
    Những dòng sông cũng ngút mắt
    Chắt đều đều con nước
    Quê hương
    Và vọng về từ ngọn gió Nam
    Nhịp nhàng câu ầu ơ nơi bến nước
    Mang hồn yêu mộng ước
    Của ai?
    "Bên sông vắng vẻ một mình
    Có ông ngư phủ biết tình mà thôi"...
    Nghiêng qua một khoảng bầu trời
    Có con cò trắng mang vời nước non
    Nước non là nặng nước non
    Bắc Nam một dải nay còn vẹn nguyên
    Chiều sa xuống bóng con thuyền
    Chờ người kéo lưới thắm duyên sông hồ...
    Nào có thể phôi phai
    Khi thấm vào mạch đất
    Là phù sa
    Của khát vọng tình yêu
    Nên trong câu ca dao:
    "Chiều chiều ra đứng ngõ sau
    Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều"
    Quằn quặn nỗi niềm người con
    Tựa như:
    Màu hoa đỏ nỗi sắt son
    Đậm mang cả dáng mẹ mòn ban trưa.
    Thơ yêu thiếu nữ chưa đưa,
    Nước Nam con thấy hạt mưa nặng đầm...!
    Rầm rầm bẫo nổi mùa sang,
    Ong ong nắng cháy lá bàng quạnh hiu...!
    Đời thì mong manh,
    Thân thể cũng mong manh,
    Nhưng sâu thăm thẳm trong lành thầm mong:
    Thầm mong qua tháng
    Thầm mong qua năm
    Trái tim Việt đỏ lời ru của "bầm"!
    Ầu ơ...
    Về qua sông Đáy - Sông Gâm
    Về qua Hồng Lĩnh tình thâm nước nhà
    Chan hoà Rạch Giá
    Lấp loá Cửu Long
    Trong lòng
    Sáng mắt
    Non Sông vẹn tròn.

  6. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Tôi chợt thấy qua mỗi lần mẹ hát
    Tiếng ru con thủa xưa nay ru cho cháu nhỏ
    Có mênh mang đất nước vọng êm đềm
    ( Chép ý Nguyễn Khoa Điềm)

    Sau mỗi lần tang thương
    Con đường dài phía trước
    Vẫn ngời xanh bóng dáng luỹ tre làng
    Những triền đê dài ngút mắt
    Những dòng sông cũng ngút mắt
    Chắt đều đều con nước
    Quê hương
    Và vọng về từ ngọn gió Nam
    Nhịp nhàng câu ầu ơ nơi bến nước
    Mang hồn yêu mộng ước
    Của ai?
    "Bên sông vắng vẻ một mình
    Có ông ngư phủ biết tình mà thôi"...
    Nghiêng qua một khoảng bầu trời
    Có con cò trắng mang vời nước non
    Nước non là nặng nước non
    Bắc Nam một dải nay còn vẹn nguyên
    Chiều sa xuống bóng con thuyền
    Chờ người kéo lưới thắm duyên sông hồ...
    Nào có thể phôi phai
    Khi thấm vào mạch đất
    Là phù sa
    Của khát vọng tình yêu
    Nên trong câu ca dao:
    "Chiều chiều ra đứng ngõ sau
    Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều"
    Quằn quặn nỗi niềm người con
    Tựa như:
    Màu hoa đỏ nỗi sắt son
    Đậm mang cả dáng mẹ mòn ban trưa.
    Thơ yêu thiếu nữ chưa đưa,
    Nước Nam con thấy hạt mưa nặng đầm...!
    Rầm rầm bẫo nổi mùa sang,
    Ong ong nắng cháy lá bàng quạnh hiu...!
    Đời thì mong manh,
    Thân thể cũng mong manh,
    Nhưng sâu thăm thẳm trong lành thầm mong:
    Thầm mong qua tháng
    Thầm mong qua năm
    Trái tim Việt đỏ lời ru của "bầm"!
    Ầu ơ...
    Về qua sông Đáy - Sông Gâm
    Về qua Hồng Lĩnh tình thâm nước nhà
    Chan hoà Rạch Giá
    Lấp loá Cửu Long
    Trong lòng
    Sáng mắt
    Non Sông vẹn tròn.

  7. PublicHanoi

    PublicHanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2005
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Đọc thơ bạn thấy buồn, nhiều suy nghĩ và hơi khó hiểu.
    Sao không suy nghĩ đơn giản hơn ?
  8. PublicHanoi

    PublicHanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2005
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Đọc thơ bạn thấy buồn, nhiều suy nghĩ và hơi khó hiểu.
    Sao không suy nghĩ đơn giản hơn ?
  9. HuynhHac79

    HuynhHac79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2003
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Câu trả lời trước một chút băn khoăn
    Điều dễ hiểu là cuộc sống - con người - thơ đều không đơn giản.
    Nghĩ và suy theo đuổi suốt cuộc đời
    Không bảng lảng như mây trời tan hợp
    Chẳng lửng lơ bèo dạt trốn ao tù
    Viết để hiểu
    Và cũng mong rằng hiểu
    Nhưng:
    Trong đôi câu chắc chưa đủ rõ được nhiều.
    Qua chiều xuống - đêm buông màn kéo sập
    Ngày bừng lên đôi mắt biếc rộn nắng vàng

  10. HuynhHac79

    HuynhHac79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2003
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Câu trả lời trước một chút băn khoăn
    Điều dễ hiểu là cuộc sống - con người - thơ đều không đơn giản.
    Nghĩ và suy theo đuổi suốt cuộc đời
    Không bảng lảng như mây trời tan hợp
    Chẳng lửng lơ bèo dạt trốn ao tù
    Viết để hiểu
    Và cũng mong rằng hiểu
    Nhưng:
    Trong đôi câu chắc chưa đủ rõ được nhiều.
    Qua chiều xuống - đêm buông màn kéo sập
    Ngày bừng lên đôi mắt biếc rộn nắng vàng

Chia sẻ trang này