1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những lời ngọt ngào nhất mà nam giới dành cho phái nữ...qua CHAT và email

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi dangtuanson, 03/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    Thao Dung a
    To vua gui bai len thi gap ngay cau tra loi cua ban >ban noi tuyet lam .Chung ta cung quan diem dung khong ?Doi voi chung ta bac son la nguoi tuyet voi ,duoc chia se voi bac nhung tinh cam rieng tu thi chung ta la nhung nguoi hanh phuc boi duoc chia se >khong the chap nhan mot con nguoi ick ki nhu ban kia vua noi
    Chung ta se va luon luon ung ho chia se voi bac Son ca khi bac buon va vui nhe
    Than
    hoa quynh
  2. dunkcha

    dunkcha Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.485
    Đã được thích:
    0
    Chú ý:Bài này có liên quan đến bác Sơn
    Tất nhiên là đàn ông,có chút lãng mạn thì tốt,nhưng không có thì cũng chả sao.Lãng mạn như bác Sơn chỉ có tác dụng trong tức thời thôi,thử hỏi vài năm nữa xem:liệu bác còn lãng mạn được không?Lúc đó,nhỡ bác cũng lại CHAT và chuyện này sẽ lập lại-ai mà biết được....
    Đàn ông phải là chỗ dựa vững chắc cho gia đình.
    Xin thưa,tôi cũng đọc bài bác Sơn,nhưng tôi chỉ xem đó như 1 mảnh đời,1 bài báo,1 tâm sự...chứ thực sự nó cũng chẳng đọng lại trong tôi 1 chút gì,mà nếu có cũng chỉ là những câu nói ngọt ngào hay những bài thơ.Đại loại thế
    Vâng.Tất nhiên.Tôi phản đối
    Hương rừng thơm đồi vắng
    Nước suối trong thầm thì
    Cọ xoè ô che nắng
    Râm mát đường em đi

  3. dunkcha

    dunkcha Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.485
    Đã được thích:
    0
    Tới tất cả những ai ủng hộ anh Sơn
    Họ,quá thơ ngây.
    Họ,quá non trẻ
    Họ,chỉ biết bây giờ
    Họ,quá vị kỉ
    Họ,quá mù quáng
    Họ,quá lãng mạn

    .................................
    Hương rừng thơm đồi vắng
    Nước suối trong thầm thì
    Cọ xoè ô che nắng
    Râm mát đường em đi

  4. dontnod

    dontnod Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Xin chào,
    Tôi vẫn muốn nói đến đôi điêu mà bản thân tôi một người xin được tự nhận là lớp hậu sinh cảm thấy không thể để trong lòng
    Tôi có tham gia nói lên một vài suy nghĩ của cá nhân mình thi đó là do tôi cảm thấy tâm huyết, tôi (và tôi nghĩ cả những thành viên khác cũng vậy) không bao giờ nghĩ mình lại phản đối một quan điểm nào đó chỉ vì thấy nó được xếp vào topic có kỉ lục về số người đọc.... ????
    Tôi tham gia ttvn, quan tâm theo dõi các bạn thảo luận, nhưng tôi ít khi trực tiếp post bài, khi thì do tôi cảm thấy chưa nắm bắt thật đúng những chủ đề mà các bạn thảo luận (khi đó mà lên tiếng tham gia thì dù có là ủng hộ hay phản đối đều là khiếm khuyết), mà có khi đó là một chủ đề tôi hiều nhưng tự cam thấy mình chưa đủ tư cách tham gia, hoặc đơn giản hơn nữa là do tôi muốn lắng nghe, chiêm nghiệm. Ban Sơn chắc là sẽ hiểu điều này, khi con người ta 40 tuôi, người ta suy nghĩ khác lúc 25 tuổi nhiều lắm (tôi cũng phải học tâp ở cuộc sống này 10 năm nữa mới đến được cái tuổi tứ tuần của bạn Sơn)
    Tôi nghĩ rằng topic này được lập ra không phải để các bạn ca ngơi sự lang mạn của tình yêu ngoài hôn nhân (tôi hiêu như thế về các bạn co sai sót điều gì không?) Vậy những người có quan điểm trái ngược thì đâu có phải là đang muốn bày tỏ về "ngoại tình".... ???
    Tôi chưa muốn nói đến nhưng quan niêm đạo đức xã hôi, nó to tát quá... Tôi chỉ muốn nói với xấp xỉ 3 vạn lựot thiếu niên, thanh niên, và có thể cả lớp người trung niên đọc, họ se thu được những gì?
    Bạn Sơn mở đầu chủ đề của minh rất thú vị. Xin lỗi bạn Sơn khi tôi nói điều này, lúc đọc bài đầu tiên tôi thấy rất hợp với tiêu đề của thảo luận, tôi nghĩ qua đây mọi người sẽ học được nhiều điều, đàn ông sẽ biết cách nói chuyện với phụ nữ hơn, còn nhũng người phụ nữ sẽ thấy cân phải làm gì đó để luôn xứng đáng với những lời khen ngợi đó. Nhưng đọc tiếp tôi mới thây mình sao mà nông cạn thế. Bạn muốn nói nhiêu hơn thế....
    Tôi còn nhớ có một bạn rât ung hộ quan điểm của bạn Sơn (xin lôi tôi không nhớ chinh xác la ai vi ở đây rất nhiêu người như vậy) cũng phải công nhân rằng chuyện của bạn Sơn có thể thuộc 10% phần trăm ngoại lệ mà không thể dung lý thuyết hay lý trí, hay nhưng ràng buộc đạo đức xã hội thông thường đê đánh giá được. Nhưng các bạn biết không, cái cách bày tỏ nhưng suy tư của các bạn, ủng hộ quan điểm của bạn Sơn, thẳng tay vùi dập những người không cùng ý kiến các bạn đã làm cho hàng vạn thanh niên Việt Nam nghi rằng 10% ngoại lệ của các bạn mới thật sự là chân lý của cuộc sống.
    Tôi rất tâm huyết hỏi các bạn môt câu, các bạn đa thât sự suy nghĩ như thế nào khi có những cô bé, cậu bé luôn chúc cho bạn Sơn thật khoẻ để tiếp tuc kể cho chung nghe những "câu chuyện tình tuyệt vời", lớp thanh niên đó sẽ ra sao khi mai đây chính họ sẽ đứng trước ngưỡng cửa của hôn nhân, gia đình.
    Cuộc sống luôn khó khăn, nhưng liệu có cần đê khó khăn đó luôn hiên diện bên ta hay không?
    Lúc này đây sao ma tôi ao ước thật sự nôi dung của topic nay giống như cái ma tôi hiểu lầm ban đầu thế, tôi sẽ cố tìm lai bản thân mình cái thời sinh vien trai trẻ lãng mạn đầy nhiêt huyết, và quan trọng nhất chưa bị nhưng lo toan cuộc sông đè nặng...
    Trên đây là một vài suy nghĩ thiển cận của cá nhân tôi.
  5. friendly

    friendly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    Chào
    Khuya lắm rồi, đêm không còn dài nữa nhưng mình lại nghe một lời ngọt ngào, nên nán lại chào dontnod một tiếng.
    Theo mình. Đây thật là những lời ngọt ngào không chỉ dành cho phụ nữ mà còn là cho forum này nữa.
    Mình đã chờ từ lâu và rất lâu rồi...mới đọc được một bài như thế này. Không biết ai đó sẽ thấy thú vị vì có một lời phản đối thế này. Từ lúc tham gia forum và post bài, mình chỉ mong ước đọc một ý kiến thảo luận "ngọt ngào" như thế. Mình biết rồi cũng sẽ có ai đó khác mình, thành thật và nghiêm túc "nhận xét" quan điểm này như ý định của ai đó...
    Mình có thể bắt tay bạn một cái, được không, dontnod (xin phép gọi là bạn tại vì không biết tên họ, tuổi tác). Mình đã chờ và tin như thế, nên mình đã được thấy... Cám ơn quan điểm "vì người khác" của bạn.
    BAN BE
    Được sửa chữa bởi - friendly vào 17/05/2002 01:08
  6. tungbeo

    tungbeo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Một cái gật đầu cho:
    dunkcha
    vietchau
    Thewarrior
    Tôi là smallgoat đây. Ngoảnh đi ngoảnh lại vẫn thấy mấy người cãi nhau văng cả mỳ chính vào mặt.
    Trước hết xin nói với bạn vietchau. Tôi không phải là bạn(tất nhiên) như mấy người con gái(?) kia nói. Tôi đọc bài của bạn và tôi thấy là bạn cũng khá nhạy cảm và chịu suy nghĩ chứ không như ai đó nói là không chịu "uốn lưỡi bảy lần trước khi nói"( Một câu tục ngữ mà tôi rất thích). Mỗi người có một lập trường riêng và có cách bảo vệ lập trường của mình. Nhưng điều quan trọng là phải biết cách bảo vệ sao cho có cơ sở lập luận, sao cho không bị lố bịch. Tôi thấy bạn đạt được điều này tuy có những lời lẽ hơi năng nề.
    Bạn dunkcha, tư tưởng của bạn tôi ủng hộ. Hãy suy nghĩ và viết những bài thật hay để bảo vệ lập trường của mình.
    Bạn Thewarrior, bạn hơi bị phân biệt bắc nam đấy nhé. Không có chuyện đấy đâu. Không thiếu người miền bắc thích và người miền nam phản đối đâu. Mà theo tôi nghĩ chắc mấy bạn ở TP dễ được bác S gặp mặt (có thể còn cho ăn kẹo nữa) thôi.
    Còn mấy bạn thaodung gì gì đó ơi. Sư phụ của các bạn la bác S (không biết có thật là bác không vì tính tình giống nhóc quá) đi đâu mất tiêu rồi. Cạn nguồn suy nghĩ rồi à?
    Nếu các bạn muốn tranh luận theo kiểu có logic thì hãy thử bàn luận về những đièu mà tôi đã viết ở trang 19 coi? Xem có những biện chứng để đả kích những suy luận đó không?
    Nói thế thôi. Nếu các bạn thích thì cứ việc nói ngọt ngào. "Mật ngọt chết ruồi" mà. May quá. Tôi không phải là ruồi
    ..dT_Tb..d^_^b...
  7. leyen

    leyen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    666
    Đã được thích:
    0
    Em công nhận là chuyện cua dangtuanson rất hay. Nhưng em chỉ muốn nói một lời về chuyện đó với tư cách là một người con.
    Em hiểu ai cũng cần có một chút lãng mạn nhưng xin hãy lãng mạn sao cho cuộc sống tốt đẹp hơn chứ đừng vì nó mà sao nhãng trách nhiệm với gia đình. Có chắc rằng với tình cảm lãng mạn dành cho Thuỳ Linh, dangtuanson vẫn có thể dành tình cảm cho gia đình? Điều này xin cho phép em nghi ngờ.
    Riêng em, nếu ba mẹ em không cảm thấy hạnh phúc, hai người có quyền tự do chọn lựa cho mình. Nhưng chừng nào còn chung sống với nhau thì xin hãy thành thật, cả trong suy nghĩ và hành động.
    Một vài lời trình bày với những người lớn tuổi hơn em.
  8. khacthuan

    khacthuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    TINH NGUOI (bai 2) Tiep theo trang 26
    Trước khi rời khỏi nhà hàng BT nói với TM:
    -Có thể anh sẽ gọi điện cho em vì có chuyện muốn trao đổi.
    TM nói:
    -Anh cứ gọi theo số nhà hàng, sau đó nhắn gọi em cũng được.
    BT cùng đám khách ra về.
    Khi gặp tôi tại nhà, BT đã kể cho tôi về TM và nói:
    -Không hiểu tại sao mình thấy thương cho hoàn cảnh của cô bé đó quá, nếu tất cả là sự thật như TM kể thì đúng là nên ra tay giúp đỡ. Nhưng nếu đó là sự giản dối thì thật là khủng khiếp.
    Không biết có phải cách BT truyền đạt sự việc cho tôi bằng chính bức xúc của mình không mà trong tôi cũng có một cái gì đó cảm thông như BT.
    -Ông có ý định yêu cố bé đó không đấy?
    -Không, tôi chỉ quý và thương hoàn cảnh của cô gái đó, không nghĩ một tý gì về tình yêu hay một vấn đề thiếu trong sáng nào khác. Ông thì quá hiểu tính tôi rồi còn gì.
    Tôi nói:
    -Mình cũng nghe mọi người kể về các cô gái làm nghề này, bọn họ hay nói dối, nhưng nghe ông kể tôi tin và không phản đối quyết định của ông. Nếu việc này ông và bây giờ là cả tôi nữa bị lừa thì cũng xin ông từ nay đừng bao giờ ngu dại nữ nghe không. Tôi cũng không chống lại quyết định của ông, nghĩa là tôi phần nào ủng hộ ông. Nhưng ông phải cho biết rõ mục đích cụ thể của ông?
    -Thú thực cố bé đẹp quá mà phải làm nghề này thì quả là chua xót. Mình thấy xót xa vì hoàn cảnh của cô ấy, mặt khác thấy nếu làm được một việc gì đó có ích cho đời thì cũng hay chứ sao? Vả lại từ trước đến giờ mình chỉ làm những vấn đề liên quan đến vấn đề kinh doanh, bây giờ mình cũng muốn thử sức trong lĩnh vực mới xem sao. Mình chỉ muốn làm từ thiện thôi, không có mục đích nào khác.
    - Vậy tôi đồng ý.
    Mấy ngày hôm sau khi kết thúc các công việc làm ăn để chuẩn bị vào Nam, BT có gọi điện cho TM và hẹn gặp. Họ đã gặp nhau vào 9h00 sáng hôm kế tiếp. Trong quán Lipton gần khách sạn Daewoo, hai người ngồi nói chuyện rất thận trọng. BT nói:
    -Em có biết anh mời em ra để nói chuyện gì không?
    -Chắc lại chuyện mà các anh thường hay nói với các cô bạn ở nhà hàng chứ gì?
    -Nếu không phải thế thì sao?
    -Vậy thì có thể anh ít bạn nên mới gọi em để nó chuyện để giết thời gian trước giờ bay phải không?
    -Nếu cũng không phải vậy ?
    -???
    TM nhìn BT lạ lùng và lại một lần nữa BT thấy TM như thiên thần giáng trần, đôi mắt đen nâu với hàng mi dài cong tự nhiên, làn tóc xoăn do cha mẹ để lại cùng dáng dong dỏng cao và đôi môi lúc nào cũng tươi hồng quyến rũ đến xiêu lòng. BT thầm nghĩ, giá cũng con người này sinh ra trong một gia đình trung bình ở thành phố ắt hẳng sẽ có một cuộc sống rất thuận lợi, nhưng cuộc đờI thường trớ trêu???
    -Anh không muốn em phải làm ở nhà hàng nữa, anh muốn giúp em làm lại cuộc đời, em nghĩ sao?
    -Cám ơn lóng tốt của anh. Nhưng em nghĩ rằng anh sẽ thất bại.
    -Tại sao?
    -Tại vì không ai đủ cam đảm làm việc này đến tận cùng đâu.
    -Nếu anh làm được?
    -Em không tin.
    -Nhưng nếu anh quyết tâm, em có thực hiện không?
    -Anh chưa biết hết những khó khăn nên nói cho vui thôi.
    -Không, anh đã quyết tâm rồi.
    -Anh có biết em còn mẹ, còn hai đứa em ở nhà không? Anh có biết em mới học đến lớp 9 thì bỏ học không? Anh có biết em không có nhà có cửa, không có ai thân thích tại Hà Nội đầy cạm bẫy đối với bọn con gái trẻ như bọn em này không???? Mà anh thì lại ở tận Sài Gòn, vả lại anh với em cũng không họ hàng ruột thịt gì cả???.
    -Anh biết, nhưng anh chưa thất bại việc gì bao giờ, anh không muốn thất bại trong quyết định này.
    - Nhưng anh hãy nói đi vì lý do gì anh lại định giúp em?
    - Có những điều người ta làm mà chẳng hiểu vì cái gì cả, em có tin như vậy không?
    - Anh nói làm em sợ...
    - Anh chỉ biết rằng giá em có một cuộc sống không phải như hiện nay mà chỉ cần bình thường như hàng triệu cô gái khác ở thành phố khác thì tuyệt vời biết nhường nào.
    TM cúi xuống, chân di di dưới đất, mắt cô rớm rớm...TM thấy BT nói với mình bằng tất cả lòng nhiệt thành và cô cảm thấy trong giọng nói có một cái gì đó chân tình và tha thiết đến lạ kỳ. TM, im lặng một hồi, như suy tính một việc gì đó rất mung lung, như lo sợ, như vui mừng??? Cuối cùng thì TM nói với BT:
    -Em rất cám ơn anh vì tình cảm của anh dành cho em. Nhưng em sợ làm mất thì giờ của anh, em sợ ngay cả chính em, sợ em không vượt qua những phút khó khăn của cuộc sống mà làm dang dở những ý định tốt đẹp của anh.
    -Anh không muốn tranh luận vấn đề này nữa. Anh sẽ hoãn chuyến bay chiều nay. Bây giờ em sẽ về thu xếp đồ đạc thật khéo đừng cho chủ nhà hàng biết. Anh sẽ đi tìm thuê nhà cho em trong vòng 6 tháng đầu, tối em dọn đến đó. Anh sẽ gặp người mấy người bạn của anh ở đây tìm chỗ cho em đi học vi tính và tiếng Anh. Còn cách thức học hành như thế nào anh sẽ nói chuyện với em kỹ hơn sau này. Vì em biết rồi đó không biết vi tính và tiếng Anh thì chẳng ai có thể tìm cho em một công việc nào đâu. Bao nhiêu người có bằng cấp xin việc còn chưa được, huống hồ là mình không có tý kiến thức gì trong tay thì khôgn có cách nào tiến lên được. Nói xong, không đợi TM phản ứng gì, BT tính tiền nước và thuê xe cho TM về. Trước lúc chia tay, BT nói như ra lệnh:
    -Anh không sợ khó khăn thì mong em hãy cố gắng lên, 15h30 sẽ có một người bạn anh đến Nhà hàng với một cái túi rỗng lớn giả vờ vào uống bia và em tìm cách các đưa đồ cho anh để anh ấy mang ra, còn em sẽ giả vờ xin ra ngoài vào lúc 16h15 có anh trên taxi cách nhà hàng một căn hộ, anh sẽ đón em đi.
    Đến lúc này TM như bị dồn vào thế không lui được, mà TM hình như cũng cảm nhận được cơ hội cho mình, nên bước lên xe vội vàng và ngoái lại nhìn BT với ánh mắt dịu dàng chưa từng có??? Họ chia tay thật chóng vánh ???
    TINH NGUOI (bai 2) con tiep ----- >
    Khac Thuan
    Được sửa chữa bởi - khacthuan vào 06/05/2002 16:01
  9. Out_of_luv

    Out_of_luv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2002
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Chào mọi người!
    Trước tiên xin ngã nón trước bài post của bạn dontnod, bạn thật sự làm mình cảm phục vì những lý lẽ xác đáng và vì "người đàn ông trong bạn"...Diễn đạt được ý kiến chủ quan của cá nhân, phản bác một các nhẹ nhàng mà rất sâu sắc và hơn hết là những lời văn của bạn thì ngay cả những người "khó tính nhất" cũng không cảm thấy mình bị "đụng chạm"...Tuyệt vời bạn ạ!!!
    Vào diễn đàn là để tranh luận, để học hỏi, mà các bạn tranh luận bằng những lời lẽ "đao to búa lớn", không tiếc lời để thóa mạ nhau thì còn gì là ý nghĩa của một diễn đàn...
    Dùng lời văn để diễn đạt suy nghĩ của mình, dùng lý luận sắc bén để thuyết phục người khác, điều đó mới thể hiện được bản lĩnh chứ, phải không các bạn?
    Có một điều không thể phủ nhận rằng diễn đàn này là nơi "nóng nhất" trong tất cả các diễn đàn, và bản thân tôi hy vọng từ nay sẽ được đọc thêm nhiều bài viết có giá trị của các bạn để có "cái nhìn sâu sắc hơn về một vấn đề", một vấn đề rất rất nhạy cảm...
    Các bạn có đồng ý không ạ?

    Luv 4 All

    Được sửa chữa bởi - out_of_luv vào 06/05/2002 16:35
  10. ranrua

    ranrua Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/04/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    SỰ BIẾN DẠNG CỦA TÌNH YÊU
    "Chao ơi chưa bao giờ gặp một cô gái dễ thương như nàng, trông nàng mới mảnh dẻ, yêu kiều làm sao? Nàng ăn nói rất có duyên, giá mà ta được nghe nàng nói suốt đời... Con mèo nhỏ của anh!"
    "Quả tình trong đời mình đã gặp nhiều chàng trai, nhưng chưa có ai galăng với phụ nữ như chàng... Chàng ăn mặc rất hợp mốt... Con công nhỏ của em!'.
    "ánh mắt nàng nhìn ta mới dịu dàng làm sao... Ta sẽ chết đuối trong đó mất thôi... Ta đã yêu nàng, yêu cả cái cách nàng làm dáng với ta... Nàng nhỏ bé, ta chỉ muốn che chở cho nàng, ôm ấp nâng niu nàng suốt đời trên cánh tay ta... kẻ nào dám gây buồn phiền cho nàng ta sẽ... nghiền nát sẽ ... nghiền nát chúng ... Gia đình nàng mới nề nếp, đáng kính chứ. Mặc dù bố mẹ nàng có vẻ chưa tin tưởng ở ta lắm, nhưng ta sẽ chứng tỏ rằng ta xứng đáng với gia đình nàng'.
    "Chàng có một cái nhìn quả quyết, âu yếm... Mình chỉ muốn đắm mình trong ánh mắt đó... Mình đã yêu chàng, yêu cả cách thổ lộ tình cảm thẳng thắn của chàng ... Mình chỉ muốn nép vào chàng suốt đời ... Sẽ không bao giờ mình làm cho chàng buồn phiền... Mà bố mẹ chàng mới đáng quý làm sao, mọi người ai cũng làm cho mình vui'.
    "Nàng đã thức suốt mấy đe^m để đan cho ta chiếc áo kịp ngày sinh nhật, ôi nàng nấu ăn mới tuyệt diệu làm sao... sống bên nàng ta sẽ không thể buồn chán... mà nàng lại rất yêu thích trẻ con... cứ nghĩ đến lúc chính nàng đẻ cho ta những đứa con xinh xắn là ta đã thấy đời lên tiên rồi... Ta sẽ chăm sóc chúng, sẽ yêu thương chúng vô vàn nếu như chúng giống nàng'.
    "Chàng rất thích mua hoa tặng mình, tự hào đưa mình đi chơi khắp nơi khắp chốn... Chàng phóng khoáng vui tính, chàng tán chuyện thật hay khiến cả mình lẫn đám bạn bè đông đúc của chàng đều phải cười rũ rượi... Mà rất may là chàng cũng thích con trẻ như mình... Cứ nghĩ đến lúc mình sinh ra những đứa con giống chàng, nó sẽ khoẻ mạnh, ham thể thao, năng động... mình sẽ yêu chúng biết bao...'
    "Nàng đi làm gặp trời mưa, ta đã nóng ruột mà bất chấp cơn mưa như trút nước để mang áo mưa đến đón nàng... Sau này khi đã lấy nhau rồi, ta nhất quyết kiếm đủ tiền để nuôi vợ con... nàng đỡ vất vả...'
    'Chàng đội mưa đi đón mình thế là chàng lên cơn sốt nóng, mình đã nghỉ làm cả buổi để chăm sóc chàng... Gớm, chàng làm nũng như một đứa trẻ vậy, mình thấy sung sướng khi được tự tay bón từng thìa cháo cho người yêu dấu suốt đời'.
    "Hôm qua ta đã ngỏ lời cùng nàng, ta xin cưới nàng làm vợ bởi vì ta cảm thấy thiếu nàng trong từng giây phút nếu phải xa nàng... Nếu không lấy được nàng đời ta thật vô nghĩa, ôi người vợ bé bỏng của anh'.
    " Chàng đã muốn tổ chức lễ cưới, và mình đã chờ mong ngày hạnh phúc ấy trong từng giây phút... bởi vì nếu không được sống cùng chàng thì ta sẽ chết... Người chồng thương yêu của em!'.

    'Thế là ngày cưới đã qua đi, ta đã chính thức được giặt quần bò của nàng... ta đã được xách nước cho nàng tắm. Giờ nàng đã là của ta... Thằng nào mà dám tán tỉnh nàng ta đấm vỡ mũi ngay... Hôn nhân muôn năm, bé con của anh!'.
    "Mình đã là người vợ yêu của chàng, mình đã đi chợ nấu những món ăn mà chàng ưa thích... Tối tối hai vợ chồng chở nhau đi xem, đi thăm bạn bè... ai cũng khen vợ chồng mình đẹp đôi... Hạnh phúc là vĩnh cửu, cưng yêu của em!'.
    'Vợ ta ốm nghén, xanh xao nằm bẹp trên giường... ta thương nàng biết bao... nhưng sao nàng lẵm mồm thế cơ chứ, nàng đòi hỏi luôn miệng, thèm ăn toàn những thứ trái mùa, khó kiếm...Nếu không vừa ý là nàng cằn nhằn... Trời ơi, chẳng lẽ ta phải nghe nàng nói đến hết đời ư, cô vợ lắm điều?'.
    'Phải chăng hết 'trăng mật' là đến trăng đắng... Mình thì ốm nghén nằm nhà trong khi chàng lúc nào cũng tắm rửa sạch sẽ thơm tho, ăn mặc chải chuốt để đi... Nhìn kìa chàng ta soi gương ngắm vuốt... Ðàn ông mà làm dáng quá đàn bà... lại thêm mấy cô bạn gái ở cơ quan chàng nữa chứ, lúc nào cũng đến khen nịnh 'anh lịch sự, anh tốt với chúng em lắm... nhờ anh làm việc nọ, việc kia'... Chúng nó mà ới một tiếng là cắp đít đi ngay, chứ vợ mà nhờ ấy à, còn lâu, thế mới đáng đời cho mình... thích lựa chọn anh chồng hình thức... chẳng nhẽ ta phải chịu đựng sự dằn vặt này đến hết đời ư, anh chàng hời hợt?'.
    'Chà, ánh mắt hằm hằm của cô ta nom mới khiếp làm sao... Ta đã trót yêu cô ta, một người đàn bà õng ẹo, đòi hỏi phải được quan tâm quá đáng... Nhiều lúc ta chỉ muốn bóp nát cái đầu bướng bỉnh của cô ta bằng đôi cánh tay này... Mà bố mẹ cô ta cũng khó chịu như vậy... Cô ta dỗi bỏ về nhà bố mẹ đẻ thế là ông bà ấy lên đây mách tội ta, bắt ta phải thân chinh lên làm lành đón cô ấy về... Thật là rách việc!'.
    'Anh ấy nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống mình ấy ... có lẽ anh ấy đang toan tính phải đánh mình chết mới thỏa lòng đây. Mình phải tự vệ mới được, tốt nhất là kêu toáng lên. Mà bố mẹ anh ấy cứ bênh con chằm chặp... thật đáng chán!'.
    'Cô ta đã quên cả sinh nhật của ta, quên cả việc phải nấu ăn ngon cho ta chỉ vì đứa con gái mà cô ta mới sinh ra... Ngày phải giặt tã, tối ngồi xem tivi là con ranh con ngoạc mồm ra khóc có bực không chứ? Ta chỉ thích trẻ con với điều kiện chúng không làm bận gì đến ta... Ðã đẻ con gái lại còn không biết thân, đòi hỏi cái gì, may mà đứa bé còn xinh đẹp giống ta nên ta còn yêu chứ mà xấu thì cứ gọi là vứt... Thật là đồ không biết đẻ!'.
    'Anh ấy đã quên mất rằng mình và con gái anh ấy rất cần sự chăm sóc của người đàn ông với tình cảm trìu mến, mình luôn thích có hoa tươi trong nhà. Vậy mà anh ấy đã quên. Anh ấy đã mặc hai mẹ con mình ở nhà trông nhau để đi chơi, đi xem, đi giải trí. Dường như anh ấy buồn chán khi ở nhà với vợ con... Cuộc đời của anh ấy là phải hội hè, bạn bè tán chuyện tào lao, vô bổ... Sao mà mình căm ghét các hội bạn ấy thế. Anh ta coi đứa con như chỉ thuộc trách nhiệm về người vợ thôi. Mình đã sai lầm mà đẻ con cho anh ta... Cũng may nó là con gái chứ nếu là con trai mà giống bố nó thì... mình phát rồ mất...'.
    'Trời mưa, mụ vợ vì lo cho con mà đội trời về... cẩu thả cả đời quên áo mưa ướt như chuột thật đáng đời... sao mà cái số mụ vợ của ta vất vả thế không biết, lúc nào cũng lo toan kiếm tiền, nuôi con... thỉnh thoảng lại còn kiểm soát đòi tiền lương của ta nữa... Ðừng hòng mà ta nộp hết nhé, đây cũng còn phải chi tiêu bạn bè chứ... quỹ đen cất giấu ở cơ quan, đố mụ vợ biết!'.
    'Con nhỏ đã vất vả rồi, lão chồng mình lại còn lăn quay ra ốm.. rên ư ử sốt cả ruột, lại còn bắt mình mua phở, mua sữa về tẩm bổ nữa... khoẻ mạnh nhởn nhơ đi với gái, còn ốm đau thì về đòi vợ hầu ư... Ðừng hòng nhé!'
    'Ðời ta đã trót ràng buộc vào một mụ phù thuỷ rồi ... Ta chỉ sung sướng được nếu thoát khỏi tay mụ ta ... Giá mụ buông tha ta ra, ôi từng giây phút sống bên mụ chỉ là địa ngục...'
    'Tại sao mình lại có thể trao gửi đời mình vào tay một lão đàn ông vô lương tâm đến thế được? ... Mình sẽ hồi sinh nếu lão ta buông mình ra không sống bám vào mình... Mình đang chờ đợi cái giây phút thoát khỏi lão ta như là lên thiên đường...'
    'Hôn nhân là một cái thòng lọng, càng cựa quậy lại càng bị thít chặt. Tự do muôn năm! Ðả đảo các bà vợ!'
    'Hạnh phúc là một cái bẫy, càng quẫy lại càng đau, xót xa thay phận làm vợ! Tẩy chay các anh chồng!'
    Có một khoảng không nào đo chiều dài nỗi nhớ .Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu

Chia sẻ trang này