1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những lời tâm sự qua thơ ...

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi HoangTrangAnh, 28/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Nguyễn Bính cũng viết nhiều trưòng ca.Trong số đó nổi tiếng và cũng nhiều ngưởi thích là 2 tập "Lỡ bước sang ngang" và "Mười hai bến nước".Hôm nay post 1 đoạn trích hay trong "Lỡ bước sang ngang" vậy.
    Lỡ Bước Sang Ngang
    Nguyễn Bính
    "Em ơi em ở lại nhà
    Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương
    Mẹ già một nắng hai sương
    Chị đi một bước trăm đường xót xa .
    Cậy em, em ở lại nhà
    Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương
    Hôm nay xác pháo đầy đường
    Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng
    Chuyến này chị bước sang ngang
    Là tan vỡ giấc mộng vàng từ nay .
    Rượu hồng em uống cho say,
    Vui cùng chị một vài giây cuối cùng.
    (Rồi đây sóng gió ngang sông,
    Đầy thuyền hận,, chị lo không tới bờ)
    Miếu thiêng vụng kén người thờ,
    Nhà hương khói lạnh, chị nhờ cậy em.
    Đêm nay là trắng ba đêm,
    Chị thương chị, kiếp con chim lìa đàn.
    Một vai gánh vác giang san...
    Một vai nữa gánh muôn vàng nhớ thương.
    Mắt quầng, tóc rối tơ vương
    Em còn cho chị lược gương làm gì !
    Một lần này bước ra đi
    Là không hẹn một lần về nữa đâu,
    Cách mấy mươi con sông sâu,
    Và trăm nghìn vạn nhịp cầu chênh vênh
    Cũng là thôi... cũng là đành...
    Sang ngang lỡ buớc riêng mình chị sao ?
    Tuổi son nhạt thắm phai đào,
    Đầy thuyền hận có biết bao nhiêu người !
    Em đừng khóc nữa, em ơi !
    Dẫu sao thì sự đã rồi nghe em !
    Một đi bảy nổi ba chìm,
    Trăm cay nghìn đắng, con tim héo dần
    Dù em thương chị mười phần,
    Cũng không ngăn nỗi một lần chị đi ."
    Chị tôi nước mắt đầm đìa,
    Chào hai họ để đi về nhà ai...
    Mẹ trông theo, mẹ thở dài,
    Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran.
    Tôi ra đứng ở đầu làng
    Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa.
    II
    Giời mưa ướt áo làm gì ?
    Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy chồng.
    Người ta: pháo đỏ rượu hồng
    Mà trên hồn chị: một vòng hoa tang .
    Lần đầu chị bước sang ngang,
    Tuổi son sông nước đò giang chưa tường.
    Ở nhà em nhớ mẹ thương
    Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ .
    Mẹ ngồi bên cửi se tơ
    Thời thường nhắc: "Chị mầy giờ ra sao ?"
    "-- Chị bây giờ"... nói thế nào ?
    **** tiên khi đã lạc vào vườn hoang.
    Chị từ lỡ bước sang ngang
    Trời dông bão, giữa tràng giang, lật thuyền.
    Xuôi dòng nước chảy liên miên,
    Đưa thân thế chị tới miền đau thương,
    Mười năm gối hận bên giường,
    Mười năm nước mắt bữa thường thay canh.
    Mười năm đưa đám một mình,
    Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên .
    Mười năm lòng lạnh như tiền,
    Tim đi hết máu, cái duyên không về.
    "Nhưng em ơi một đêm hè,
    Hoa soan nở, xác con ve hoàn hồn.
    Dừng chân bên bến sông buồn,
    Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang .
    Đoái thương, duyên chị lỡ làng.
    Đoái thương phận chị dở dang những ngàỵ
    Rồi ... rồi ... chị nói sao đây !
    Em ơi, nói nhỏ câu này với em...
    ...Thế rồi máu trở về tim
    Duyên làm lành chị duyên tìm về môi .
    Chị nay lòng ấm lại rồi,
    Mối tình chết, đã có người hồi sinh.
    Chị từ dan díu với tình,
    Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng."
    Tim ai khắc một chữ "nàng"
    Mà tim chị một chữ "chàng" khắc theo .
    Nhưng yêu chỉ để mà yêu,
    Chị còn dám ước một điều gì hơn .
    Một lần hai lỡ keo sơn,
    Mong gì gắn lại phím đàn ngang cung .
    Rồi đêm kia, lệ ròng ròng
    Tiễn đưa người ấy sang sông chị về.
    Tháng ngày qua cửa buồn the,
    Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa .
    III
    Úp mặt vào hai bàn tay,
    Chị tôi khóc suốt một ngày một đêm .
    "Đã đành máu trở về tim,
    Nhưng không ngăn nỗi cánh chim giang hồ.
    Người đi xây dựng cơ đồ...
    Chị vềtrồng cỏ nấm mồ thanh xuân .
    Người đi khoác áo phong trần,
    Chị về may áo liệm dần nhớ thương .
    Hồn trinh ôm chặt chân giường,
    Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ ngây .
    Năm xưa đêm ấy giường này,
    Nghiến răng... nhắm mắt... chau mày ... cực chưa !
    Thế là tàn một giấc mơ,
    Thế là cả một bài thơ não nùng !
    Tuổi son má đỏ môi hồng,
    Bước chân về đến nhà chồng là thôi !
    Đêm qua mưa gió đầy giời,
    Trong hồn chị, có một người đi qua ...
    Em về thương lấy mẹ già,
    Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công.
    Chị giờ sống cũng như không
    Coi như chị đã sang sông đắm đò.​
    i]Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^[/i]
  2. HoangTrangAnh

    HoangTrangAnh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2004
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Thoáng một giấc mơ
    Thu tàn lá đếm đông sang
    Người qua một thoáng sao ngàn lệ rơi
    Chiều phai nắng tắt sau đồi
    Ai đi, ai nhớ một thời bên nhau
    Tình hồng tha thiết trọn trao
    Mà nay tựa gió bay vào cơn mê
    Đêm thâu lạnh buốt tái tê
    Bàn tay nâng bút tìm về trang thơ
    Ai đi , có biết đợi chờ
    Người đang lẻ bóng từng giờ trông mong
    trangkhuyet
    --------------------------------------------------
    Ai xa ai nhớ lạnh lòng
    Ai mang tơ ướt sương hong sớm chiều
    Những ngày nồng thắm hương yêu
    Chỉ là mộng mị tiêu diêu cuộc đời
    Nhớ thương rồi mới nghẹn lời
    Mỏi mong rồi mới lệ rơi gối thầm
    Trăm năm nhỡ một bước chân
    Ngàn năm lỡ nhịp tần ngần oán ai...
    Hoàng Trang Anh​
  3. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    1 trong vài bài thơ rất nổi tiếng của Huy Cận là bài "Ngậm ngùi".Thơ về tình yêu và gây ấn tượng mạnh đối với người đọc chủ yếu nhờ câu từ bóng bẩy và mang tình hình tượng.Bài này rút từ tập:"Lửa thiêng"
    Ngậm Ngùi
    Huy Cận
    nắng chia nửa bãi; chiều rồi
    vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu
    sợi buồn con nhện giăng mau
    em ơi hãy ngủ...anh hầu quạt đây
    lòng anh mở cái quạt này
    trăm con chim mộng về bay đầu giường
    ngủ đi em mộng bình thường
    ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ
    cây dài bóng xế ngẩn ngơ...
    hồn em đã chín mấy mùa thương đau ?
    tay anh em hãy tựa đầu
    cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi
    1938
    Huy Cận

    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  4. HoangTrangAnh

    HoangTrangAnh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2004
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Tình​
    Tiễn anh đến cuối con đường
    Tiễn anh những nẻo phong sương đợi chờ
    Tháng năm tình chỉ là thơ
    Gió mây phiêu lãng mộng mơ một đời
    Thuyền tình khắp nẻo dong chơi
    Bến bờ quên lãng tiếng cười năm nao
    Xa rồi luyến nhớ dạt dào
    Sóng buồn sương khói hanh hao đông tàn
    Những lời mật ngọt xốn xang
    Giờ đây tuyết phủ miên man trong lòng
    Ân tình là chút hư không
    Bến bờ đợi mỏi mòn trông bóng người
    Âm thầm nuốt ngọc châu rơi
    Xa xăm liễu rủ lả lơi cung buồn
    Tháng năm qua lối phong sương
    Mưa rơi cho nhớ vấn vương tơ chùng
    Người xưa nay hóa người dưng
    Người dưng nay cũng lệ mừng trao tay
    Lá rơi phủ kín vai gầy
    Khói lam chiều tỏa bóng mây cuối đường
    Hương xưa man mác vấn vương
    Bài ca năm cũ nghê thường còn đâu
    Biết là xa xót trong nhau
    Tim còn buốt nhói lệ sầu hoen mi
    Sống mòn thương nhớ chút gì
    Trăm năm một phút quên đi canh dài
    Một lần cho mãi phôi phai
    Một lần cho lỡ oán ai ngậm cười
    Giấc mơ chỉ giấc mơ thôi
    Người quay lưng bước vụt trôi tháng ngày
    Đông buồn xa xót heo may
    Mình ta nhặt lá thêu đầy trang thơ ... ​

Chia sẻ trang này