1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

những mảnh đời riêng

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi gungcayvn, 29/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mimi80hn

    mimi80hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2003
    Bài viết:
    489
    Đã được thích:
    0
    Trên đời này còn có những số phận mà có khi kể ra nhiều người không thể tin được nhưng nó lại là sự thật. Tất cả nhân vầt trong này đều là bạn của Gừng. Làm sao mà 2 bạn đó có thể sống cùng với người cha như vậy? Những con ng`, những gia đình như thế ng`ngoài nhìn vào tưởng như là hoàn hảo, thế mà lại đến mức như vậy.... Những ông bố như thế có xứng đáng là con người không?

    love is cure-all
  2. sauthienthu_vn2001

    sauthienthu_vn2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    613
    Đã được thích:
    0
    Hix dọc bài của lovelinh2 tôi đã hiểu hơn một số điều về cuọc sống.Linh nói rất đúng,không thể phủ nhận rằng cuộc sống của họ là toàn những đau khổ,nhưng mà V,A cũng không thể vì như thế mà buông đi những gì mà mình đang có.Họ phải bít rằng rất nhiều người đi lên từ những điều bất hạnh trong cuộc sống.Họ không thể vì như thế mà trách người thân của mình,nhất là người đã tạo ra họ.Tạo nên tính cách của họ,hix đừng cho là tôi hoặc Linh quá ích kỉ,bởi vì đúng ra là thế.Như Linh nói trong xã hội này nếu xét người đau khổ còn nhiều người còn đau khổ hơn.Nhưng sao người ta ko nói lên chứ.Đơn giản chỉ vì người ta không nói được,hoặc là nói không ai nghe.Tại sao lại ko cảm thông cho họ,tôi đã nói rằng là người may mắn nhiều cảm thông cho người may mắn ít cơ mà.Thực ra thì tôi cũng muốn nói rằng(thay đổi một chút suy nghĩ của mình) Bạn cũng đừng trách những người đó.Tôi chỉ muốn hỏi bạn là: Bạn đã từng hỏi xem người ta nghĩ gì chưa hay nhung gì bạn noi vơi Gung chỉ là suy nghĩ một phía.Gung pót bài lên đây cũng là bởi vì Gung bức xúa cho ban(bạn bè mà).Hix tôi cũng ko dám nói rằng bạn noi thế là sai nhưng giờ thì tôi thấy bạn đã bắt đầu đi một con đường do bạn chon và con đường bạn đi tôi nghĩ là sai lầm.Tôi vẫn nói lời nói lúc trước,các bạn đừng buông xuôi tất cả,hãy tin rằng cuộc sống rất công bằng....................Có gì bạn cảm thấy khó hiểu có thể liên hệ với chúng tôi,rất mong sự tin tưởng của bạn....Thay mặt 80F cảm ơn bạn.................
    Muốn có một tình yêu!????
  3. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    cảm ơn mọi người đã đọc và chia sẻ với gungcayvn,mà nói đúng hơn là với những người bạn của Gungcayvn.Họ ,chắc chắn đãvà sẽ rất vui vì những chia sẻm,những cảm thông của các bạn,vì họ đã đuợc đọc những điều các bạn viết ở đây
    gungcayvn ko có ý kiến gì về những chuyện như thế này,vì gungcayvn đã nói,gungcayvn chỉ viết những chuyện có thật về những người bạn của g ra đây thôi,như một sự chia sẻ với họ,...chứ hoàn toàn Gungcayvn ko có ý định và cũng ko thể nào làm được cái việc vô cùng khó là nhận địn hay đánh giá về những câu chuyện hayđúng hơn là những nhân vật trong những câu chuyện này
    thân mến
  4. lovelinh2

    lovelinh2 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2002
    Bài viết:
    1.713
    Đã được thích:
    0
    Đúng là.......chúng ta chẳng thể làm gì...
    Chỉ có thể lắng nghe những câu truyện đó....và mong ước rằng những điều chúng ta nghe thấy được chỉ là ảo giác chứ ko có trong thực tại...
    Chúng ta chẳng hề muốn nghe chứ đừng nói gì đến chứng kiến thậm trí sống trong những điều mà những con người ấy goi là :"địa ngục trần gian"
    Bất công ko nhỉ? liệu ta tự có hỏi rằng cuộc sống quá bất công với những con người đó...như A, như V và hàng bao người khác cùng hoàn cảnh(thậm trí còn tệ hơn)
    Sự công bằng ư? sự thay đổi ư? ai có thể làm? chẳng ai cả ...ngay cả ngoài chính những con người ấy
    Những con người ở ngay trong hoàn cảnh đó.....chúng ta góp ý..! liệu có ích gì khi những người đó vẫn âm thầm chịu đựng điều đó mà chẳng hề làm gì cả ngoài mỗi việc kiếm một người chẳng quen biết trên mạng để tâm sự....
    Mong những người bạn đó có thể giúp mình một chút...hay chỉ đơn thuần là chia sẻ một chút......chẳng lẽ chúng tôi những con người ảo, những con người xa lạ chỉ là cái nhật kí của bạn thôi sao?
    Vậy bạn có biết rằng bạn chỉ thổ lộ chuyện của bạn mà ko hề biết đến chuyện của tôi ko? Tôi cũng có hoàn cảnh mà...tôi cũng có những điều tâm sự mà....
    Vậy tại sao tôi ko hề nói mà chỉ nghe.....? tôi cũng chẳng biết nữa...chẳng hiểu chính con người của mình....và tôi đang sống cho điều gì đây?
    Tất cả chỉ vì bản thân mình...vì gia đình và bạn bè xung quanh...ko những thế còn cho những người khác nữa..
    Những con nguời có thể tôi chẳng hề quen biết ..những con người chỉ vô tình sống trong một thế giới ảo
    Bạn có biết sự hy sinh của bạn chính là nguồn sống của người khác ko?....chẳng có ai là đáng trách cả...
    Và cũng đừng đổ lỗi cho ai...A hay V và tất cả chúng ta cũng thế..!
    Các bạn hãy suy nghĩ đi...các bạn đã từng làm gì, đã làm được điều gì? đã sống ra sao? sống thật với chính mình chưa? hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi các bạn định làm gì !
    N&L
  5. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Mỗi người khi đọc những câu chuyện này sẽ có những suy nghĩ riêng,những nhận định riêng của mình,không ai giống ai cả.Có người với hoàn cảnh tương tự hoặc đã từng chứng kiến thì nghĩ khác,còn những người chưa bao giờ tưởng tượng ra điều đó thì lại nghĩ khác......
    Gungcayvn tôn trọng ý kiến của các bạn,vì như Gungcayvn đã nói,Gungừ chỉ là người ghi lại những chuyện về bạn bè mình mà Gừng đã thấy,đã biết.
    Lovelinh2 thân !.Bạn có lí lẽ của bạn,nhưng những nhân vật như A,như V và cả g nữa,họ có lí do riêng khi quyết định một điều gì đó,bởi có thể họ chưa thực sự lớn thì họ cũng chẳng còn là trẻ con để quá nông nổi khi quyết định một điều gì.Gungcayvn cũng biết,những câu chuyện như của A,của v ko phải là cá biệt,thậm chí có thể trong chính chúng ta đã gặp những chuyện này,ko than trách,nhưng có thể trải lòng mình ra để mọi người cùng chia sẻ chứ???
    Bố của V,của A...các bạn ấy không có quyền phán xét họ,nhưng những hành động của những ông bố ấy thì không đáng được người ta tôn trọng,cho dù họ có nguỵ biện bằng cả một tá lí do nào đi chẳng nữa......Họ sinh ra V,sinh ra V,và cả G nữa...nhưng thử hỏi,đã bao giờ họ quan tâm xem trong cả một quãng đời dài đã trôi qua,họ nuôi nấng chúng được bao nhiêu ngày,được bao nhiều câu nói quan tâm tới chúng??????có mà cũng như không.....Tình cảm phải xuất phát từ chính cái tâm của con người,không thể khiên cưỡng mà có được.
    Gungcayvn biết,A,V và nhiều người bạn khác của Gungcayvn nưa,không cố tình đẩy những ngừời thân của mình vào những hoàn cảnh khó xử,vào bước đường cùng....nhưng cửa mở đã quá lâu,bóng ngươi đi không quay lại,các bạn ấy còn biết làm gì nữa.....
    Ở đâu đó,người ta vẫn nói rằng,khi không còn tình yêu thương nhau nữa,thì xin hãy giải thoát cho nhau,mỗi người sẽ tự do làm những gì mà mình muốn,mà mình cho là đúng.Xin đừng bao giờ ràng buộc nhau vởi những trách nhiệm và nghĩa vụ ,đừng sống với nhau như là một sự chịu đựng,ngột ngạt và khó chịu lắm,và chắc chắn là chẳng ai có thể mãi sống như thế được.
  6. ngoagiang1810

    ngoagiang1810 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2002
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    Thành tâm chia buồn với tất cả những nạn nhân chính trong
    các câu chuyện mà chị Gungcay đã tường thuật. Theo thiển
    kiến thì chúng ta nên Khách quan một tí mà nhận xét vấn đề:
    Gừngcay ơi mỗi : "đời Người một mãnh"
    Cả loài Người : mỗi tình cảnh khác nhau
    Bạn kể ra nhiều bi cảnh đau lòng
    Trách Trời đất sinh ra " Mình bạc phận "

    Ai đúng, ai sai... ai biết được
    Sự đã rồi, ta thương hại kẻ nạn tai
    Nhưng đã có khói làm sao không có lửa ?
    Tình đơn phương nhưng ?o cớ sự ?o chẳng ngang nhiên..
    Người ngồi nghe chỉ " tiếc việc đã rồi" ...
    Nhưng đâu biết ?o nội tình ? và cớ sự
    Ông Bà nói: ?o Đèn nhà ai nấy rạng?
    Đừng kêu than nên tìm hiểu ?z nguyên nhân ?z
    Kẻ khách quan tôi chẳng tiện luận bàn
    chỉ đáng tiếc những gì đang đỗ vỡ
    phải tìm thấy đầu dây của mối nhợ
    để tìm ra giãi pháp thật ôn hòa
    nước nhà ta ngày một tươi đẹp ra
    nhưng việc quốc gia không đi trước việc nhà
    hãy gắng " tề Gia " để mai đây ta còn " bình thiên hạ ... "
    Gungcayvn và đọc giã nhã giám - thân ái

    Được ngoagiang1810 sửa chữa / chuyển vào 04:52 ngày 22/04/2003
  7. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Chuyện về một thằng bạn thân tên Đ.Học cùng nhau từ đầu cấp 2,đến mãi tận lớp 9 mới thân nhau vì chuyện rất tình cờ.....
    Trung thu năm lớp 9.cắm trại,đêm...cả bọn quây quần ở bên nhau....hai đứa ôn lại chuyện xưa,những câu chuyện về những năm học trước,về những người bạn chung.....thấy xích lại gần nhau thêm một chút.......
    Sau đợt cắm trại,đến lớp thấy Đ buồn hơn.....hai đứa đã giành cả buổi để cùng nói chuyện ,cả hai đã cũng khóc....tôi khóc cùng Đ như một sự đồng cảm,một sự sẻ chia(sao hồi đó mình lại có thể yếu đuối đến thế nhỉ???)
    Gia đình Đ bây giờ xuất hiện thêm một đứa con gái nữa,kém chị của Đ đúng 1 tuổi,nói trọ trẹ giọng Quảng Bình.....Bố Đ bảo nó gọi chị Đ là chị,mẹ Đ là mẹ...nó,đứa con gái ấy ,là con ông ta với một người đàn bà Quảng Bình,nơi ông vẫn thường ghé lại trong mỗi chuyến đi(trước,bố Đ là lái xe
    Đàn ông là như thế đấy
    Không thể nói những ông lái xe ông nầo cũng thế,vầ đàn ông ai chẳng có lúc thế này,thế kia để nguỵ biện cho hành động này của bố Đ được...
    và điều còn tệ hại hơn là,trong suốt gần 20năm nay,chỉ có 3 mẹ con Đ là ko biết gì về câu chuyện kia,còn gia đình bên nội,đặc biệt là ông bà nội Đ đều biết chuyện.Họ đã từng vào thăm gia đình người đàn bà kia không chỉ1 lần,và người đàn bà kia,cũng đã từng đến quê của Đ.....
  8. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Câu chuyện không dừng ở đó,những người _họ _hàng_tốt_bụng của gia đình bên nội bây giờ bắt đầu lên tiếng.....
    có người còn đề nghị bố và mẹ Đ chia tay nhau đi,để cho bố Đ có thể cùng với người đàn bà kia......họ cho rằng,xưa,mẹ Đ lấy bố Đ chỉ vì tiền ...trong khi thực tế ai cũng nhìn thấy,mẹ Đ là người hoàn toàn độc lập về kinh tế chứ không phải là một người ăn bám chồng......
    mà cho dù có,thì cũng chỉ là chuyện nội bộ của gia đình Đ,họ có quyền gì,tư cách gì mà xen vào ?????Buồn cười hơn nữa,năm xưa,bố Đ và mẹ Đ lấy nhau ,ông bà nội đã sang xin hỏi ông bà ngoại Đ đàng hoàng,có đăng kí rõ ràng...........
    Rõ ràng chuyện người lớn ảnh hưởng quá nhiều đến con trẻ.....năm đó,chị Đ trượt DH,Đ thì trầm xuống,lúc nào cũng có cảm giác thật buồn......
    Chán đời và uống rượu đến say mèm cùng mấy thằng bạn,dù Đ ko phải là đứa có thể uống được nhiều cộng thêm vào đó là một sức khoẻ không tốt......
    Chị và mẹ buồn,Đ lầm lì và chán nản,xung khắc với người mà Đ gọi là bố,Một lần,ông đã giơ tay tát Đ,điều từ trước đế nay chưa từng có.....Sau đó ,bố Đ đánh số,cho Đ 400K,nhưng lại nói của ông ta thì lại dễ gây cho người ta hiểu sai đi.....ông nói với Đ khi đưa tiền..."hãy quên chuyện đó đi..."nhưng chuyện ông muốn Đ quên là chuyện nào,????
    cái tát ông mới giành tặng Đ hay là câu chuyện về đứa con gái Quảng Bình kia?????Không cần nghĩ gì nữa, H cầm 400K,xoè diêm đốt ngay trước mặt ông rồi bỏ đi.........
    Cuối cfng thig bây giờ bố và mẹ H vẫn ở cùng nhau,chẳng thể nào chỉ v> những lời cay nghiệt của những người họ hàng kia mà họ có thể bỏ nhau,mà bỏ nhau vì người đàn bà và đứa con gái xa lạ kia,đứa con gái mà bố Đ gọi là con đó, thì càng đáng buồn cười hơn nữa......
    Nhưng tất nhiên,tình cảm trong gia đình ko còn được êm đẹp như xưa nữa,đôi lúc có một cảm giác nó hơi dượng gạo và giả dối....cuộc sống vẫn trôi đi,mọi người vẫn sống bên cạnh nhau,nhìn nhau với những ánh mắt nghi ngờ.......
  9. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Nhìn áo em chiều nay rực lên như màu nắng,nắng chói mắt ta,cũng như những điều em nói chiều nay sao ta ko thể nào tin được,bàng hoàng như vừa qua một cơn ác mộng.......
    Em ngồi đấy,dáng người thu nhỏ,em vẫn cươi hồn nhiên như ngày nào,đôi mắt lấp lánh như biết nói.
    Tôi còn nhớ,cách đây một năm thôi,anh bạn đã nói rằng,em đẹp lắm,cái vẻ đẹp của em như thuỷ tinh ấy,nếu chưa có người yêu thì anh cũng không dám yêu.....
    Và con bạn thân chiều nay,vẫn cứ nhắc đi nhắc lại rằng,em giống đẹp như pha lê vậy,nhìn em, người ta dễ liên tưởng đến hiện thân của sự trong trắng, Vậy mà....
    Tin em sắp làm mẹ, em sắp lấy chồng làm tất cả chúng tôi bàng hoàng. Em nhỏ hơn tôi một tuổi,học cùng tôi từ những ngày cấp 3, bây giờ học ĐH,e m cũng học cùng tôi....nhưng em đã khác chúng tôi nhiều quá mất rồi.
    Những chuyện như của em bây giờ không phải là ít nữa, người ta vẫn nói đến những chuyện như thế này hàng ngày hàng giờ trên các phương tiện thông tin,nhưng sao khi biết tin ấy là em,chúng tôi ko thể thôi bàng hoàng chua xót.
    Hình như chúng tôi đã quá vô tâm khi hàng ngày ngồi cạnh em trong lớp học nhưng không nhạn ra những sự thay đổi nơi em,nước da tái xanh,đôi mắt mệt mỏi....chúng tôi đã vô tâm để rồi hôm nay mới bàng hoàng nhận ra ,dưới lớp áo kia là cái bụng lum lúp,em có mang đã gần 5 tháng mà giờ mới biết , em sắp làm mẹ khi bạn bè vẫn đang tuổi rong chơi.....
  10. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Chỉ còn mấy ngày nữa là em thành vợ người ta, mà thực ra em đã làm mẹ trước khi làm vợ, chẳng hiểu rồi cuộc sống của em sẽ ra sao......
    Hôm nay,một ngày sau rất nhiều ngày, chúng tôi lại lôi em vào cantin quen thuộc mà ngày xưa mấ yđưúa hay ngồi, có lẽ sau này rồi sẽ ít những dịp như thế này nữa.....
    em nhìn chúng tôi, cười và nói , hồn nhiên như không có chuyện gì...em bình thản trả lời những câu hỏi của chúng tôi, có vẻ như đã được chuẩn bị kĩ càng để trả lời tất cả. Mấy đứa đưa mắt nhìn nhau, vừa thương, vừa giận em...
    Tất cả chúng tôi, ko ai có thể nghĩ, có một ngày lại như thế này, nhưng cuộc sống là như thế,mọi điều đều có thể xảy ra, nhưng điều bất ngờ nhất chính là điều dễ xảy ra nhất
    thương em, vì những ngày tới với em sẽ đầy khó khăn, em sẽ sống như thế nào khi cả hai còn quá trẻ, chuyện học hành vẫn phải tiếp tục, rồi nhà cửa , chồng con, cái dáng nhỏ của em có kham nổi????
    Giận em, vì em đã không thể kiểm soát chính mình, em ko biết làm thế nào để bảo vẹ chính mình....ngay cả khi cái mầm sống cứa ngày một lớn lên trong em,em cũng không hề hay biết, vẫn vô tư, cười nói như biết bao nhiều người khác thôi.
    Uh thì em vẫn là một cô bé,nhưng làm sao cái mầm sống ấy tỏng em để đến 4 tháng rồi em mới nhận biết ra, em ko hề hay biết những khác lạ trong chính em?????em ngay thơ hay là vô tâm????

Chia sẻ trang này