1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những mảnh giấy xé nhỏ.......

Chủ đề trong 'ĐH Hàng Hải Việt Nam (VIMARU)' bởi nttl_a4, 22/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Những mảnh giấy xé nhỏ.......

    Theo truyền thuyết, khi bạn tặng người mình yêu 1000 con hạc giấy do chính tay bạn gấp , bạn và ngưòi ấy sẽ hạnh phúc bên nhau



    " Hạc Giấy "



    Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.


    Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.


    Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.


    Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm đổi thay nụ cười ấy, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Vì vậy, nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.
  2. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Hoa Xưa
    ( và tất cả cho tháng Ba)
    -Con đi chơi!
    Tôi nói một câu ngắn gọn, chạy ra ngoài. Con đường vắng đến nao lòng.
    -Về sớm đấy con ạ.
    Mẹ nằm trong chăn ấm nói vọng ra.
    Đi đâu nhỉ? Lúc nãy tôi đã gọi điện cho Hoàng không đến. Tối thứ bảy tôi không bao giờ dành cho Hoàng. Anh ta chắc đang ở nhà bạn, hoặc vào một cái quán nào đấy buôn chuyện như những đứa con gái rỗi việc. Tôi lên xe Bus, xe vắng tanh. Tôi lại xuống.
    Tôi đi bộ một mình. Đã lâu rồi, tôi bỏ cái thói quen sống một mình. Tôi hội hè, tôi tiệc tùng, tôi quán xá, tốc độ....
    Ánh đèn đường lạnh, soi mờ mờ bóng những cây bằng lăng nước mùa ra lá. Tất cả đều phải mọc lá sau mùa đông.
    "Một mình đi với một mình"
    Tôi cười câu thơ ngớ ngẩn, nếu cứ đi mãi thế này, có khi tôi đến được một nơi nào đấy hợp với tôi hơn chăng?
    Một mùi hương chạm vào vai tôi, chạm khẽ đến mức làm tôi thảng thốt. Tôi ngẩng lên, một bầu trời màu trắng vây lấy tôi. Vậy là tôi lại đi đến nơi ấy. Giận mình, tôi định bước đi, nhưng không thể. Tôi đứng lại giữa một biển xác hoa.
  3. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Có gì ướt nơi mắt tôi. Hi vọng không phải là nước mắt.
    Mùa hoa Sưa. Anh đã từng kể cho tôi cho nghe về hoa Sưa. Ngày ấy anh hay đi vắng bất ngờ. Anh không giải thích. Anh nói:
    - Ở Thành Phố này chỉ có một nơi có hoa. Còn anh đã thấy một rừng hoa. Hoa đẹp lắm em ạ. Hoa trắng bạt ngàn. Anh cô đơn lắm!
    - Ở cạnh em mà anh bảo cô đơn- Tôi dỗi.
    - Em không hiểu đâu, hoa trắng như một trời mây. Cây đầu bạc. Cây bạc đầu vì thương nhớ.
    Anh vuốt tóc tôi. Ngày ấy tóc tôi dài. Bây giờ tóc tôi đã bị cắt ngắn, lù xù lởm chởm cho đúng kiểu một con người phóng túng.
    Tôi ngước mắt nhìn hoa. Má tôi ướt lạnh. Hoa nở dầy không đủ che sương rơi. Hoa rụng nhiều quá. Hương hoa lạnh lùng xa vắng. Tôi chênh chao giữa ngàn cánh rụng. Tôi dựa vào cây. Con đường vắng vẫn vắng. Nơi này chỉ có mình tôi. Tôi khóc thoả thích.
    Anh không đợi đến mùa hoa. Anh nói lời chia tay vội vã:
    - Anh và em khác nhau nhiều quá. Em nên tìm một ai khác hợp với em hơn.
    - Được thôi- Tôi nhìn thẳng vào mắt anh. Anh không thấy tôi đau xót. Mà, tôi cũng không đau xót, tôi chỉ thấy trống rỗng. Anh cứ đi nếu anh muốn. Tôi quen được nuông chiều.
  4. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Tôi tìm bạn mới rất nhanh. Nhanh hơn cả chính tôi tưởng. Những người không bao giờ nói "em không hiểu đâu".
    Anh đến tìm tôi. Tôi đang chơi điện tử với đám bạn.
    -Anh đến làm gì?
    -Dẫn em đi xem hoa. Mùa hoa Sưa em ạ. Anh đã hứa.
    Tôi gật đầu.
    Hoa Sưa, gốc cây này. Tôi nhất định gọi nó là hoa Xưa. Anh bảo:
    - Chúng ta lại là người yêu trong ngày hôm nay nhé?
    - Không! Tôi chán trò ấy rồi.
    - Anh xin lỗi.
    - Không cần, anh đi đi.
    - Ừ, anh đi đây.
    Hoa rụng tan tác. Rụng trắng mái tóc anh, trắng bờ vai anh, trắng cả cái nhìn của anh.
    Cũng như bây giờ, hoa rụng trắng đếm. Sao anh lại tàn nhẫn với tôi?
    Tôi nhặt hoa. Nhặt đầy cả mũ, nhặt đầy cả túi áo. Hoa rụng nát dưới chân người qua đường.
  5. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Một bàn tay cúi xuống nhặt hoa cùng tôi. Không ngẩng lên, tôi biết đó là anh. Bàn tay ấy đã lau nước mắt cho tôi khi tôi bảo anh đi.
    -Anh đấy ư? Anh lại về à?
    -...
    -Anh luôn muốn đi cùng em trong mùa hoa, sao anh lại ra đi?
    -...
    -Anh thấy em thay đổi nhiều hả anh? Chỉ để anh không nhận ra em thôi.
    -....
    - Em không muốn nhớ anh đâu, chỉ tại hoa Sưa, chỉ tại cái cây bac đầu thương nhớ của anh. Em sẽ mang hoa về, chôn trong vườn nhà em. như chôn tất cả những chuyện buồn này
    -...
    -Anh à, em đã đợi anh đấy, đợi mãi.
    -...
    - Anh à, em yêu anh. Sao anh lại bỏ em? Tại sao hả anh?
    Hoa vẫn rụng, tôi không thể nhặt hết được.
    -Cô gì ơi!
    Tôi giật mình. Một người cảnh sát đang nhìn tôi tò mò:
    -Cô có ốm không? Sao cô lại nói chuyện một mình?
    -Tôi không nói một mình.- Tôi phác một cử chỉ bất cần.
    Tôi quay người bước vội, đi như chạy.
    Mà hoa thì, cứ rơi miên man như mưa. Hoa rụng nhiều, tôi làm sao nhặt hết?
    Hết.
  6. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Hic...Hic....Gõ xong mấy mẩu chuyện mà mỏi tay quá..
  7. Bin_hp

    Bin_hp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    1.126
    Đã được thích:
    0
    ......và chàng trai đã ko có 1 chút xúc động gì trước hành động ngu xuẩn của cô gái
    ......chàng đã đốt hết cái đống hạc giấy kia, vì chàng nhận ra: chàng đã làm 1 việc cực kì vô nghĩa để tặng cho 1 con người - 1 con người dã man, 1 con người đã giết chết tình yêu chân thành trong chàng, biến chàng thành người sống chỉ vì tiền, sống chỉ vì để trả thù cho số phận
    ......giàu rồi thì sao đây????? giàu rồi thì hạnh phúc à????? Hay chỉ đem lại sự đâu khổ cho chàng trai kia trong suốt một thời gian dài kiếm tiền và kiếm tiền?????
    Hết.
    Bình:
    ......Thà rằng cô gái hãy cứ để những ngày cuối cùng, chàng trai được ở bên cạnh, được chăm sóc, được yêu thương, có thể chàng sẽ rất buồn khi cô gái nhắm mắt trong vòng tay chàng......nhưng rồi chỉ một thời gian ngắn chàng sẽ wên nỗi buồn, nhưng tình yêu trong chàng sẽ ko mất đi, mà chỉ chuyển từ cô gái này sang cô gái khác, hé hé
    người ta cứ nói mình cứ tin, người ta cứ nói mình cứ yêu​
  8. nttl_a4

    nttl_a4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    To Bin_hp:nếu như tớ là cô gái trong bài thì có thể cũng sẽ làm như bạn nói.Là nói cho người đó biết để được chăm sóc và gần gũi người mình yêu trước khi chết.
    Nhưng nội dung của câu chuyện không phải là như vậy.Nó muốn nói đến sự hy sinh của cô gái,cô ta có thể chịu đựng một mình,đến lúc chết mà người yêu của mình không hề biết.Để cho anh ta có thể quên đi, và nghĩ rằng cô đang ở một nơi thật xa, có một gia đình hạnh phúc.Trong anh luôn đọng lại hình ảnh người con gái có nụ cười dịu dàng ,đằm thắm.Đó là những kỷ niệm đẹp.
    Nếu như cô gái được chết trong vòng tay của nguời mình yêu như bạn nói thì liệu anh ta có lao vào công việc,để gây dựng cho mình một sư nghiệp? Hay là chỉ thương tiếc người đã chết và sau đó một thơi gian thi đi tìm cho mình người mới để quên người cũ.Khi quay lại nhìn thấy bia mộ của cô có khi anh không còn thấy cô đẹp như trong kỉ niệm nữa,mà thay vào đấy là hình ảnh của một cô gái đau ốm.
    cái gì cũng có hai mặt cả đúng không?
    L'' amour est un soleil
  9. seabird82_hkid12

    seabird82_hkid12 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2003
    Bài viết:
    528
    Đã được thích:
    0
    Ừ,bắt đầu một tình yêu đã khó,kết thúc nó lại còn khó hơn.Cô gái đó sợ nhìn thấy những ngày kết thúc tình yêu của mình nên mới làm như vây....
    it's me,not you or nobody,only it's me.
  10. hoangfnhung

    hoangfnhung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.323
    Đã được thích:
    180
    người con gái ngu ngốc
    điều bí mật lớn nhất là k0 có gì bí mật cả

Chia sẻ trang này