1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những mẫu chuyện hài hước quanh LP...

Chủ đề trong 'Linkinpark (LPFC)' bởi Gold_apple, 25/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. gianglele

    gianglele Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2007
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    dịch cái gì bây giờ? "những chuyện kì cục về LP" à?
  2. gianglele

    gianglele Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2007
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    mấy cái này cũ rồi, và cũng hơi "lạc đề" chút, nhưng mà mỗi lần coi lại vẫn cười lăn lộn như thường, cười xong đói quá đi ăn khỏi dịk dọk gì luôn
    http://www.youtube.com/watch?v=8tE5MYkGaU8&feature=related
    http://www.youtube.com/watch?v=UIlVGIe2NwM&feature=related
    http://www.youtube.com/watch?v=gObDTuU7IC8&feature=related
  3. greenstraw

    greenstraw Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2007
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    chi giang co'' bai` hay e^'' ^^
    độc ra fết ^^
  4. gianglele

    gianglele Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2007
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    vừa tìm ra cuốn lyrics, té ra là bị nhét lộn vô trong inf.on.hi của FOB, hèn chi kiếm hoài không thấy, lật ra, ngó vài giây rồi bắt đầu chơi trò "dịch không cần từ điển", kết quả là:
    Quá trình thực hiện Minutes To Midnight:
    Dù đã được viết ra giấy hẳn hoi nhưng album vẫn chưa hoàn chỉnh. Chưa cách thể hiện nào được chọn. Chúng tôi không còn pha trộn và điều khiển những bài hát nữa. Nói một cách thận trọng, dù sao thì nó cũng sẽ chứng tỏ album lần này mang một thể loại khác. Những con số nói lên tất cả: các album trước chỉ cần từ 3 đến 6 tháng là hoàn tất, lần này là hơn 14 tháng; thường thì lyrics ?ora lò? sau 1 tháng, nhưng giờ phải mất hơn 6 tháng; trung bình chúng tôi có khoảng 40 ý tưởng khác nhau cho một album, nhưng với MTM, nó vượt qua con số 100. Album này đã đưa chúng tôi lên một đẳng cấp cao hơn.
    Lần đầu tiên gặp Rick Rubin, ông ấy hỏi chúng tôi muốn album này mang ấn tượng như thế nào. Đi lòng vòng suy nghĩ, và rồi cả 6 đứa đều trả lời câu đó một cách hài hước rằng: muốn tạo nên thứ gì đó có thể phá bỏ mọi rào cản nhưng vẫn duy trì được nét riêng của ban nhạc. Rick đặt ra thách thức cho chúng tôi: giới hạn không được phép tồn tại trong việc theo đuổi sự sáng tạo.
    Chúng tôi cố gắng đấu tranh để tìm ra sự thật trong suốt vài tháng sau đó. Và vô cùng thất vọng khi mà ý tưởng cứ biến đi đâu mất, nhiều lúc sáng tác ra tới 50 hay 60 phiên bản cho một bài hát nhưng rốt cuộc nó lại nghe y chang như lúc đầu. Chúng tôi rất ngạc nhiên khi có bài hát nào đó ra đời một cách nhanh chóng và dễ dàng. Một party đã được tổ chức để kỉ niệm thời điểm từng thành viên quyết định nhảy ra khỏi thói quen cố hữu để biểu diễn hoặc sáng tác theo phong cách hoàn toàn khác trước.
    Quy trình nào rồi cũng đến hồi kết thúc, sau một năm dâng hiến, thử nghiệm, và tự vấn lương tâm, chúng tôi tin rằng mình đã hoàn thành nhiệm vụ. Album này không chỉ trình bày các tác phẩm, nó còn nói lên lí do tại sao chúng tôi là một ban nhạc.
    Trong cuộc thảo luận với rất nhiều nhạc sĩ và nhà sản xuất, chúng tôi thường hỏi họ: ?oMọi người nghĩ sao về một album thắng lợi hả??. Câu trả lời đi từ ?orất tỉ mỉ, đầy sinh lực? đến ?okhông biết phải nói sao nữa, thật may mắn?. Thực hiện MTM, chúng tôi đã học được rất nhiều, lời giải đáp là: hãy tận hưởng thành quả lao động. Chúng tôi hi vọng các bạn thích những bài hát này.
    Wake:
    ?oSinh sau đẻ muộn? nhưng lại mang ý nghĩa ?othức tỉnh? nên nó có vẻ rất thích hợp làm đoạn mở đầu cho CD.
    Given Up:
    Để thêm sự quằn quại có 1-0-2 vào nhạc hiệu punk/industrial của guitar, Brad đã đưa vào đoạn intro tiếng vỗ tay liên hồi cộng thêm tiếng chìa khóa leng keng.
    Leave Out All The Rest:
    Phiên bản cuối cùng của track này gần giống với bản demo đầu tiên. Chỉ thay đổi rất ít ở phần nhạc, và phiên bản cuối cùng đã xuất hiện trong album.
    Bleed It Out:
    Một trong những tiêu chí của ban nhạc là: hãy tận hưởng, nên nó được đặt ở ngay vị trí số 4 này, đó là chuyện đương nhiên [???].
    Shadow Of The Day:
    Tiếng keyboard xuyên suốt Shadow Of The Day được thử rất nhiều kiểu khác nhau trong thời gian sáng tác. Đã có hàng tá lựa chọn: piano, accoustic guitar, marimba, xylophone, và cả đàn banjo điện nữa. Cuối cùng thì phiên bản với reversed/ e***ed keyboard xuất hiện ở đây.
    What I?Tve Done:
    Là một trong những track hoàn thành cuối cùng, lời bài hát này được đặt rất nhiều kì vọng, bao gồm sự tự do, nghệ thuật, và cả ẩn dụ về cái chết nữa.
    Hans Held High:
    Trong quá trình viết lời, Rick đã sớm gợi ý là ban nhạc nên thử làm ngược hẳn với nhau để gây ngạc nhiên coi sao.Vì nhạc khí được biết như là ?oSong Q?, âm thanh hoàn hảo cho tiếng hát du dương, nên Rick gợi ý sự đối lập. Tiếng pipe organ và đoàn diễu hành là phần đệm hoàn hảo cho 2 trong số những bài thơ hay nhất mà Mike từng viết.
    No More Sorrow: Khi ban nhạc đang ghi âm tại Laurel Studio, Rick gợi ý cho Brad nên thử đưa ebow vào The Little Things Give You Away. Đến phút cuối Brad lại quyết định không thêm ebow vào trong đó nữa, nhưng cuộc thí nghiệm của anh ấy cũng đã tạo ra những âm thanh đặc biệt khác, và thế là No More Sorrow ra đời.
    Valentine?Ts Day:
    Mặc dù được hoàn thành tại Laurel Studio nhưng Valentine?Ts Day vẫn giữ nguyên chất nhạc ban đầu, vì nó được ghi âm cùng lúc với quá trình viết lời. Thực tế là cho dù ban nhạc có ?oxào nấu? các demos nhiều đến đâu chăng nữa thì họ cũng thường chọn bản ghi âm đầu tiên làm album.
    In Between:
    Rick khuyến khích ban nhạc nên đưa chất giọng thô vào bản demo, nếu có thể, vì ông ấy tin rằng đôi khi một bài hát với giai điệu ?olệch pha? lại trở nên tuyệt vời nếu nó tìm được giọng hát phù hợp. In Between là một ví dụ điển hình. Chỉ với tiếng hát của Mike và âm bass, nó vẫn đứng chung hàng ngũ ?ofavorites list? với những bài hát được nhà sản xuất bình chọn.
    In Pieces:
    Lời một có keyboard và beat, sau đó thêm staccato guitar trong lời hai. Chester hát bằng giọng trầm khá trôi chảy. Bài hát chính thức hầu như không thay đổi so với lúc đầu.
    The Little Things Give You Away:
    Phần nhạc bắt đầu từ một track trống của Rob, nó thường xuất hiện quanh đoạn bridge. Phần lời được hoàn thành khi ban nhạc đến New Orleans sau cơn bão Katrina [nên nó rất buồn].
    Brad Thanks:
    Album đặc biệt này là kết quả của sự nỗ lực và sáng tạo vô hạn. Tôi thực sự biết ơn mọi người vì đã ủng hộ và góp phần thực hiện MTM. Tôi hi vọng tất cả những ai nghe album này đều cảm nhận được ý nghĩa của nó.
    Chester Thanks:
    Talinda, nếu vắng em cuộc sống sẽ không còn niềm vui, anh sẽ mất đi người bạn nhảy tuyệt nhất của đời mình, you de baste! Các con tôi, Jaime, Isaiah, Draven, và Tyler. Chúng là gia đình đáng yêu và là nguồn động viên lớn nhất mà một người đàn ông cần có. Ryan Shuck và Amir Derakh, ? [đoạn này là một lô một lốc tên họ nên mạn phép lược bớt] ? Xin cám ơn tất cả.
    Joe Thanks:
    Gởi lời cám ơn tới bạn bè và gia đình tôi. Karen, Brenda, và Winston (I love you). Renson Mateo và Mark Fojas (What Up Duggies). www.suru-la.com www.nolenniu.com
    Mike Thanks:
    Anna, Mẹ, Bố, Jay, Corey, Mark, Dub, S.O.B., Pam, Chris, Sof, Carolyn, Russell, gia đình tôi, và những người bạn. Cám ơn vì đã thấu hiểu nỗi ám ảnh của tôi về lần ghi âm này, và vì đã cho phép tôi thực hiện những điều mình cần làm. Love you guys.
    Phoenix Thanks: Chúa và Linsey (Yêu hai người nhiều lắm, chúng ta là một đội tuyệt vời!). Regan, Mẹ, Bố, Vicky, Tyler, Joe và Anne (và dĩ nhiên cả Gabe với Makena nữa), họ hàng nhà Farrells và Braeunigs, Beau và Bella. Cuối cùng là những người thân thiết nhưng không phải họ hàng: Bradford, Chaz, Mikey, Rob, và Joe ? thanks guys.
    Rob Thanks:
    Tôi muốn cám ơn gia đình và bạn bè thật nhiều, những người luôn yêu quý và ủng hộ tôi. Tôi thật may mắn vì có họ trong đời. Đặc biệt là: Allen Agler, Nessi, mẹ Patty và bố Greg, Dr D., Ben (Nu!!), LT, người quản lí của ban nhạc và Rick Rubin đã giúp tôi trưởng thành hơn trong nghệ thuật, tất cả các fans, street team và thành viên Linkin Park Underground P.O. Box 36915 Los Angeles, CA 90036.
  5. Gold_apple

    Gold_apple Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2004
    Bài viết:
    830
    Đã được thích:
    0
    HAPPY BIRTHDAY, ROB!!!
    UI chu choa, em xin lỗi anh, rob, đại ca của em. Em có nhớ mang máng là 20/1 là sinh nhật của ai đó rồi. Nhưng mãi tới hôm nay mới nhớ ra là sinh nhật của anh. Hu hu, sorry ( nhưng hình như ngoài sinh nhật của anh ra, nó còn là sinh nhật của ai khác nữa á, sorry người đó luôn)
    Chỉ có thể Happy B-day bằng nước miếng thôi. Chúc anh có thiệt là nhiều quà. Ít ra là nhiều hơn quà của LP.
    Quà của LP: Sau bài No more sorrow ở buỗi biểu diễn tại Frankfurt, LP và tất cả mọi người đã hát Happy B-day cho ảnh , => Chỉ có như vậy thôi là qua chuyện à! Không chơi nước đó đâu.
  6. Feenux

    Feenux Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    BIO*
  7. thuphuong92

    thuphuong92 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2007
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    0 hiểu Fee nói rì :|
    Được thuphuong92 sửa chữa / chuyển vào 10:18 ngày 22/01/2008
  8. gianglele

    gianglele Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2007
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    á, chơi gì kì vậy. Đồ keo kiệt, ít ra cũng phải tặng quà gì đó mà người ta xài được chớ
  9. 7lucky

    7lucky Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2007
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    chắc lại bài ca : " Cái chính là tấm lòng "
  10. Gold_apple

    Gold_apple Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2004
    Bài viết:
    830
    Đã được thích:
    0
    @: (Chị Táo đang trả lời thư của fan hâm mộ, cấm đọc lén)
    LPTV14 - Làm album MTM
    BBB: Khi chúng tôi mới nhen nhúm nghĩ đến việc thu âm đĩa hát này, chúng tôi chỉ biết rằng chúng tôi muốn phải làm cho được một cái gì đó mới mẻ.
    Mikey: Chúng tôi nhìn lại quá khứ, về việc đã làm ra Hybrid Theory, Meteora,...
    Chazz: Bạn biết đó. Chúng tôi thật sự không muốn làm mất đi những gì mà các fan hâm mộ yêu thích ở band chúng tôi. NHững gì mà mọi người thấy thú vị, cái gì bốc nhất... chúng tôi phải gom góp lại tất cả chúng, nhưng là trong một cái nhìn mới. Đó thực sự là một ý tưởng đáng sợ.
    Rob: Đây thực sự là một sự khác biệt lớn với nhữg gì chúng tôi từng làm trước đây. Chúng tôi nhốt mình trong studio, gần như không bao giờ rời khỏi studio. Chúng tôi thực sự có được sự cô lập hoàn toàn để toàn tâm toàn ý cho việc sáng tác những bài hát. Chúng tôi hình như đã ở trong studio cả năm trời trước ngày hoàn thành đĩa hát.
    Hahn: Khi bắt đầu làm album này, chúng tôi phải chắc chắn rằng sẽ gói gém hành lý để mà "biến mất" một thời gian dài.
    Phoenix: Lúc nào cũng là sáng sớm tinh mơ khi Bradley với Mike mới bước chân ra khỏi phòng thu âm. Tất cả những gì chúng tôi đang làm thực sự khác thường.
    Mike: Rick mang tới cho chúng tôi hệ thống làm việc tiên tiến nhất. Mỗi người làm việc với máy móc riêng của mình. Sáu phần cứng khác nhau. Sáu phần mềm. Mọi người làm việc riêng lẽ trong phần của mình và mỗi tuần một lần chúng tôi gặp nhau và thảo luận về những phần đó.
    Phoenix: Chúng tôi lấy tất cả những gì đã làm được cả ngày ở studio, rồi mang về nhà bằng ổ cứng và làm tiếp.
    Hahn: Lúc bắt đầu chúng tôi làm được 160 bài hát.
    Brad: Chúng tôi học cách làm việc với những hệ thống lý tưởng nhất, bạn có thể gọi nó là sự phát triển.
    Chazz: ..<nói nhiều tiếng lóng quá, táo dịch không ra> ...
    Brad: CHúng tôi có hàng triệu ý tưởng mà chúng tôi thích, và ngay lập tức thử ngay. Và bởi vì thực ra phải mất rất lâu để viết cho câu cú có nghĩa, nên tất cả những gì Mike và Chazz phải làm là cả ngày ở trong phòng thu và liên tục thử những đoạn mới viết ra.
    Mike: Lấy tất cả từ khúc này... bỏ lên hàng 2...Đó là cách mà chúng tôi ráp đấy.
    Brad: Hầu hết ai cũng chơi được piano. Mike biết chơi piano. Rob cũng chơi được piano. Rob rất thường chơi piano. Ai cũng thích được chơi một nhạc cụ khác, theo một cách khác. Như là khi bạn sáng tác được một ca khúc trên guitar, bạn sẽ nghĩ cách khác làm sao đó để thể hiện nó ra.
    PHoenix: Đây là 1 phòng thu. Còn đây là một thứ rất hay ho mà chúng tôi kiếm được.
    Brad: Lại đây coi cái này này. Đây là một cái loa đời cũ kiểu Italy. Mấy thứ thỉnh thoảng vẫn có thể thấy ở mấy hotel cũ. Chúng tôi đã copy lấy bản mẫu.
    Phoenix: Nó là một trong những thứ đặt trong vòng nguy hiểm trong căn nhà này. Chúng tôi không được tự tiện đụng vô nó.
    Brad: Cái công ty sản xuất cái này chỉ xuất xưởng có khoảng 20 cái như thế này thôi.
    Phoenix: Người ta chỉ làm khoảng 50 cái như thế này thôi.
    (Không biết ai trong 2 cha này nói xạo đây)
    Brad: Tôi tin rằng nó hầu như đã bị phá nát ra rồi.
    Phoenix: Tôi nghĩ tôi đã giới thiệu nó với người ta gần 30 lần rồi.
    Brad: ...không nghe được... (headphone trong quán này quá tệ, sorry)
    Phoenix: Tôi thật sự không biết tại sao người ta lại cấm không được làm như thế này. Tôi biết là chúng tôi không được chạm vào mấy cái nút này... (nói giọng nhỏ dần)... như thế này này...
    Mike: Khi bắt đầu thu âm album, chúng tôi gần như ngay lập tức dọn vào căn nhà này, tôi biết là chuyện này làm hầu hết mấy gã kia cảm thấy rất tiện lợi, thoải mái. Lúc đầu ai cũng nói: " Ừm, không biết nữa, nhưng mà nghe có vẻ hay đó", nói cho chắc ăn, không thêm gì nữa.
    Chazz: Căn nhà giúp chúng tôi khơi gợi nên trí tưởng tượng, tạo nên một bầu không khí giúp kéo đến những ý nghĩ, những tiếng gọi. Đó là một trải nghiệm thú vị.
    Brad: Tôi thích cái studio chúg tôi đang làm việc. Chúng tôi có phòng thu âm lớn, có thể gọi là sân khấu 1, 3 phòng thu đầy đủ thiết bị.
    Mike: Chúng tôi có 4 phòng làm việc, studio chiếm hết tầng dưới. Tôi viết và chỉnh sửa ở đây. Joe có một xó để mà làm việc của hắn ở phòng bên cạnh . Còn trước mặt là chỗ để mấy tay guitar thu âm.
    Rob: Rick đã cho chúng tôi được một studio rất vui nhộn. Tôi giờ đang thu âm một trong những bài hát, tôi là người quyết định phần trống phải như thế nào. Từ ở đây là phần trống nên tôi phải tập. Có rất nhiều đồ ăn trong nhà bếp mà bài hát thì cần phải chỉnh sửa nhiều, nên cả ngày hôm nay phải ở đây mà nghĩ ra nhiều ý tưởng nữa. Sau đó sẽ phải tập luyện còn nhiều hơn nữa.
    Chazz: Chúng tôi quay trở lại cái trạng thái đầy năng lượng và nhiệt tình.
    Mike: Ở đây có một màn rất hay. Khi bạn bước qua cánh cửa đó.... Tôi thích quá chừng.
    Mike: Hey, Chester, anh đang định hát cái gì đấy?
    Chester: Hotter topper. (đố biết là cái gì?)... Ở những đoạn cao nhất, phải dùng màn lọc âm này, nó làm âm thanh nghe ...thật hơn, rock hơn, thô hơn.
    Mike: Ê, Chazz, bỏ màn lọc âm xuống để cho cameraman xem thử chuyện gì sẽ xảy ra khi không có màn lọc âm nào.
    Chazz: Nghe đoạn điệp khúc này này... rồi bỏ bộ lọc âm ra...
    Mike: Làm lại coi..
    Chazz: Nghe thiệt là tuyệt vời. Giống như là... "chửi tục". (không muốn hiểu)
    Chazz: Những gì mọi người hay nói về chúng tôi, "những gì chúng tôi đạt được những năm qua thật là hoàn hảo", "Những tấm hình thật là tuyệt"... Nó không có nghĩa gì cả. Chúng tôi kết nối được với tâm trạng của bạn, với trái tim bạn... Đó mới là cái có nghĩa.
    Mike: Chúa ơi!
    Hahn: Bài hát cuối cùng chúng tôi hoàn thành. à, bài hát tên là What I''ve done. Nó xuất hiện trong lúc làm album. Chúng tôi hoàn thành gần hết album rồi, chúng tôi nhận ra chúng tôi cần một cái gì đó nói về sự chuyển động tới tương lai, và một cái gì đó nói lên một cách rõ ràng là album này muốn nói lên về điều gì.
    Rob: Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã làm nên được những bài hát tuyệt vời. Tôi nghĩ bản thân chúng tôi cũng đã trở nên mới mẻ hơn. Đó là một cái gì đó vẫn là Linkin Park. nhưng là một cái gì đó mới mẻ hơn, sống động hơn.
    Phoenix: Rick Rubin hoàn toàn khác với những người chúng tôi từng làm việc chung trong quá khứ.
    Rob: Ông ta không nói chúng tôi phải làm gì. Chỉ nói chúng tôi biết LP là thế nào, LP nghe ra làm sao, cứ vậy mà viết nhạc. Viết ngay lập tức những ý tưởng xuất hiện trong đầu, không cần nghĩ gì nhiều hay là nghĩ nó "nên" được viết ra sao, cứ viết hết những gì xuất hiện trong tâm trí.
    Chazz: Chúng tôi không muốn đánh mất những gì mọi người thích thú ở chúng tôi. CHúng tôi đồng thời lại không muốn đánh mất... bạn biết đó... tính thử thách bản thân. Bạn biết đó, cứ thử làm một album với những âm thanh mà nằm ngoài sự phỏng đoán của mọi người.
    Brad: Chúng tôi đã không hề cố ý khống chế những gì sẽ xuất hiện trong album, những đoạn nhạc chúng tôi làm, những bài hát chúng tôi sáng tác, ... Và đó là chỗ mà tôi rất thích thú.
    ...XONG... Dài quá hà...

Chia sẻ trang này