1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những mẫu chuyện - những mẫu banh mì.........

Chủ đề trong 'Thanh Hoá' bởi kingofair, 18/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kingofair

    kingofair Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    1.638
    Đã được thích:
    0
    Những mẫu chuyện - những mẫu banh mì.........

    Thực hiện chủ trương Cop - Pết để có được các mẫu chuyện nho nhỏ mà có ích. Tớ mở cái Topict này.
    Khai trương cái nhẫy:

    [​IMG]
    Ai Nớp Viu​

    Họ cưới nhau được hai năm. Anh thích văn chương và thường ?opost? những sáng tác của mình lên mạng, nhưng chẳng mấy ai đọc chúng. Anh cũng thích nhiếp ảnh và hay chụp hình cho người thân, bạn bè. Anh yêu chị. Chị cũng yêu anh. Chị khá bướng bỉnh và luôn ?obắt nạt? anh. Còn anh là một người đàn ông nhã nhặn, luôn bỏ qua những lỗi lầm của chị. Hôm nay, chị lại nổi cáu với anh.


    - Sao anh không chụp hình đám cưới cho nhỏ bạn của em? Nó hứa là sẽ trả tiền mà.

    - Hôm nay anh không có thời gian.

    - Hừ!

    - Gì cơ?

    - Không có thời gian à? Anh viết ít lại một chút là có thời gian ngay ấy mà.

    - Anh,? Rồi sẽ có ngày, sẽ có ai đó ?onhìn ra? tác phẩm của anh.

    - Em không quan tâm. Anh phải chụp hình cho nhỏ bạn em.

    - Không được.

    - Chỉ lần này thôi.

    - Không.

    Sự thương lượng ?ohạ màn? nhưng lại chưa có kết thúc. Tuy nhiên, chị cũng cố đưa ra lời cảnh báo: ?oAnh phải đồng ý sau ba ngày, nếu không??.

    Ngày thứ nhất. Chị chiếm giữ nhà ăn, phòng tắm, máy vi tính, tủ lạnh, ti vi, và cả máy nghe nhạc? Để tỏ ra ?orộng lượng?, chị cho phép anh được vào phòng ngủ. Dĩ nhiên là chị cũng ngủ trên chiếc giường đó. Anh chẳng tỏ vẻ gì bận tâm, ít ra anh cũng còn một ít tiền trong ví.

    Ngày thứ hai. Chị quyết tâm làm một cuộc ruồng bố. Chị dốc hết tất cả những gì có trong ví của anh và cảnh báo lần nữa: ?oHãy quyết định nhanh, nếu không anh sẽ phải nhận lãnh hậu quả??. Lúc này thì anh có vẻ bối rối. Đêm. Trên giường. Anh năn nỉ chị hãy mau chóng kết thúc chuyện ?oquái quỉ? này. Chị không hề lay động. Chị đã nói là sẽ giữ lời, cho đến khi nào anh đồng ý mới thôi.

    Ngày thứ ba. Đêm. Trên giường. Anh nằm quay mặt qua một phía, chị nằm quay mặt qua một phía. Anh mở lời trước:

    - Chúng ta cần nói chuyện.

    - Nếu không phải là về đám cưới thì thôi.

    - Một chuyện rất quan trọng.

    Chị im lặng.

    - Chúng ta ly hôn nhé.

    Chị như không tin vào tai mình.

    - Anh mới gặp một cô gái.

    Chị hoàn toàn giận dữ và muốn lao vào anh. Nhưng chị đã cố bình tĩnh để anh nói hết, mắt ngấn nước. Một cách rất cẩn thận, anh rút ra từ ngực mình một tấm hình.

    - Cô ấy rất đẹp.

    Mắt chị đầm đìa nước mắt.

    - Cô ấy có một nhân cách tốt.

    Tim chị như vỡ ra từng mảnh, bởi vì anh đã đặt một bóng hình khác nơi ?ogần trái tim anh?.

    - Cô ấy nói rằng sẽ ủng hộ sự nghiệp viết lách của anh sau khi kết hôn.

    Chị cảm thấy ghen với người phụ nữ đó, bởi vì cô ấy đã nói ra điều mà chị cũng đã từng nói với anh trước khi họ kết hôn.

    - Cô ấy thật lòng yêu anh.

    Chị ước gì có thể hét lên: ?oEm thì không à??.

    - Nên anh nghĩ, cô ấy sẽ không bao giờ ép anh làm những điều mà anh không muốn làm.

    Sau khi nghe anh nói như vậy, chị cũng có suy nghĩ, nhưng cơn thịnh nộ vẫn không nguôi được.

    - Em có muốn xem tấm hình anh đã chụp cho cô ấy không?

    Chị (?)

    Anh đưa tấm hình trước mặt chị. Chị hất tay anh ra và tát anh một cái thật mạnh. Anh chỉ còn biết thở dài. Chị thì khóc. Anh cất tấm hình vào túi áo. Chị quấn mình vào chăn. Anh tắt đèn và nhắm mắt. Chị ngồi dậy, bật đèn. Anh ngủ rồi. Chị thì không tài nào chợp mắt nổi. Chị hối hận vì đã có thái độ không phải đối với anh. Chị khóc và nghĩ ngợi lung tung. Chị muốn đánh thức anh dậy và nói chuyện nhẹ nhàng với anh. Chị không muốn cáu gắt với anh nữa. Chị liếc nhìn vào ngực anh. Chị muốn trông xem khuôn mặt cô ấy như thế nào. Chị khẽ đưa tay lấy tấm hình. Chị như vừa muốn khóc, vừa muốn cười. Đó là một tấm hình của chị. Tấm hình mà chính anh đã chụp cho chị. Chị cúi xuống hôn vào má của anh. Anh mỉm cười. Anh chỉ giả vờ ngủ

    Link đây: http://thanhnien.com.vn/Doisong/2006/3/18/142420.tno
  2. arcvubale

    arcvubale Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2002
    Bài viết:
    2.676
    Đã được thích:
    0
    Bài học
    Nỗi uất ức của một thanh niên bị xúc phạm nhân phẩm !
    00:31:49, 17/03/2006
    Hữu Phú

    Một thanh niên đã tố cáo một vụ việc hết sức đặc biệt: lực lượng Công an phòng chống mại dâm đã đánh đập và làm nhục anh ta cùng bạn gái khi hai người đang thuê phòng nghỉ trong một khách sạn trên địa bàn Q.10, TP.HCM! Sự việc rõ ràng không nhỏ chút nào bởi vấn đề này liên quan đến tác phong tác nghiệp của một bộ phận thuộc cơ quan chức năng đang thi hành nhiệm vụ...
    Người thanh niên quyết tâm khiếu nại
    Bằng một giọng nói vô cùng bức xúc, người thanh niên trong điện thoại cho biết đã làm đơn gửi đến đại tá Phan Anh Minh - Phó giám đốc Công an TP.HCM, đồng thời muốn gặp chúng tôi để phản ảnh nỗi oan của mình...
    16 giờ chiều 16.3.2006 chúng tôi có cuộc tiếp xúc, trao đổi với thượng tá Võ Tương Lai - Trưởng công an Q.10, TP.HCM - xung quanh lá đơn khiếu nại của anh Nguyễn Quang Vũ. Ông Lai cho biết: "Nếu hoàn toàn không có sự xâm phạm của lực lượng công an đối anh Vũ và bạn gái, sẽ không có lá đơn, bởi anh Vũ không có động cơ. Như vậy, dù diễn biến của vụ việc có như thế nào đi nữa thì trước mắt Công an Q.10 sẽ nhận phần lỗi về mình - khi đã để một công dân lương thiện như anh Vũ phải khiếu nại. Chúng tôi sẽ lập tức cho mời anh Vũ lên để xin lỗi đồng thời sẽ bồi thường những chi phí về thuốc men - nếu có. Qua sự việc vừa nêu, dù là rất thông cảm với tâm lý muốn hoàn thành nhiệm vụ của các chiến sĩ công an nhưng chắc chắn tôi sẽ chấn chỉnh lại tác phong làm việc của thuộc cấp, không để những sự việc tương tự diễn ra trong tương lai".
    Ngồi trước mặt chúng tôi là một nam thanh niên dáng người tầm thước, để đầu đinh, tên Nguyễn Quang Vũ, SN 1975, ngụ P.Bình Trị Đông, Q.Bình Tân, TP.HCM. Nguyễn Quang Vũ kể: "Vào khoảng 12 giờ ngày 15.3, tôi cùng bạn gái đang nghỉ tại khách sạn Thủy Trúc trên đường Sư Vạn Hạnh nối dài thì bất ngờ nghe tiếng ầm ầm ở bên ngoài... Lúc đầu, chúng tôi tưởng là ẩu đả hoặc đánh ghen gì đó nên không mở cửa vì sợ bị liên lụy... Lát sau, cửa phòng tôi bị đập ầm ầm, tôi có hỏi: "Ai đó?" nhưng không thấy tiếng trả lời nên không mở cửa... Nghe đập một hồi, tôi ra mở chốt cửa thì thấy cửa phòng bị đập tanh banh bằng búa - loại dùng trong xây dựng. Một thanh niên dáng cao, da ngăm đen, to con, mặc đồ tây nhào vào đánh tới tấp vào đầu, cổ tôi khiến tôi ngã xuống giường. Người thanh niên này đè tôi xuống và hỏi: "Đ.M mày biết tao là ai không?". Tôi tưởng là giang hồ nhìn lầm người nên nói: "Dạ em không biết!". Người thanh niên này móc súng kê vào đầu tôi... Đến lúc này thì tôi mới biết đó là công an. Cùng lúc, có khá đông người kéo thêm vào phòng tôi. Họ bắt tôi úp mặt vào tường đồng thời không cho bạn gái tôi mặc quần áo vào, xem chúng tôi như tội phạm dù chúng tôi đã hết lời giải thích. Phải đến 14 giờ cùng ngày, chúng tôi mới được cho về sau khi đã chứng minh được là bạn của nhau. Chúng tôi không nhận được một lời xin lỗi nào của những người đã bắt giữ chúng tôi...". Trong lúc kể lại câu chuyện, anh Vũ đã bức xúc đến rưng rưng nước mắt. Lý giải về việc này, anh Vũ uất ức: "Cho dù là khám xét khách sạn hay thi hành nhiệm vụ gì đó cũng không thể hành động như xã hội đen! Là một cán bộ thi hành luật pháp mà như vậy sao? Chúng tôi phạm tội gì?... Tôi bây giờ rất nhức đầu ! Suốt đêm qua tôi không thể ngủ được vì còn bị ám ảnh bởi những gì đã diễn ra...". Kèm theo lá đơn là một xấp giấy tờ bệnh viện mà anh Nguyễn Quang Vũ vừa lấy từ Bệnh viện cấp cứu Trưng Vương về, trong đó có đơn thuốc, phiếu chụp X quang, biên lai thu viện phí... với chẩn đoán anh Vũ bị chấn thương đầu và cổ.
    Bằng một thái độ rất kiên quyết, anh Vũ yêu cầu chúng tôi đưa sự việc ra trước công luận cho dù có chuyện gì không hay xảy ra với anh cũng được, chỉ với một yêu cầu: cho bạn gái của anh được ẩn danh, vì cô ấy đã bị xúc phạm quá mức rồi!
    Cơ quan nào đã tiến hành cuộc truy quét mại dâm?
    Chiều cùng ngày, chúng tôi đã xác định được vào thời điểm sau 12 giờ trưa ngày 15.3, Công an Q.10 có tiến hành truy quét mại dâm tại khách sạn Thủy Trúc trên đường Sư Vạn Hạnh nối dài. Trong buổi truy quét này, cơ quan chức năng đã phát hiện 2 gái mại dâm và các đối tượng bị tạm giữ đã thừa nhận hoạt động mại dâm trong biên bản lấy lời khai sau đó. Về vụ việc xảy ra tại phòng 101, khách sạn Thủy Trúc - nơi anh Vũ và bạn gái nghỉ - lực lượng công an ập vào phòng họ là có thật nhưng diễn biến chi tiết thì lại có 2 nội dung tường thuật khác nhau: một nội dung thì như anh Vũ đã tường thuật; nội dung kia lại có thêm tình tiết "khi lực lượng công an phá cửa xông vào phòng, anh Vũ đã đứng chặn ngay cửa, các trinh sát hình sự Q.10 tưởng anh chống cự nên khống chế anh...".
    Cũng theo tường trình của anh Vũ, bạn gái của anh đã không được phép mặc quần áo vào khi lực lượng công an ập đến. Đối với những người lương thiện, khi bị buộc phải trần truồng trước mặt người khác là một sự xúc phạm thô bạo nhân phẩm. Có thể hiểu rằng đây là một biện pháp đối với gái mại dâm nhưng theo chúng tôi, ngay cả đối với những đối tượng này, đây có phải là biện pháp nên làm?...
    Hữu Phú

  3. tchyp

    tchyp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    1.305
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu
    Sáng sớm :
    Em yêu , anh yêu em vô cùng , còn em , em có yêu anh không ?
    - Em cũng yêu anh vô cùng
    Tình yêu của chúng mình sẽ không bao giờ chia cắt phải không em , sẽ không bao giờ em chia tay anh phải không em ?
    - Đến bao giờ mặt ttrời ngừng chiếu sáng thì em mới chia tay anh .
    Ôi , anh hạnh phúc quá
    Buổi tối :
    Anh à , em có chuyện này muốn nói với anh ?
    - Chuyện gì hả em yêu
    Em muốn chúng mình chia tay
    - Sao , sao lại như thế ?
    Em không còn yêu anh nữa , đơn giản vậy thôi .
    - Em nói với anh là đến bao giờ mặt trời ngừng chiếu sáng thì em mới chia tay anh mà
    Thì đây , anh hãy nhìn đi , ánh sáng điện hay là ánh sáng mặt trời ....................
  4. ke_tron_tu

    ke_tron_tu Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/06/2002
    Bài viết:
    3.671
    Đã được thích:
    2
    Phụ nữ thật sự muốn gì ???​
    Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, có một ngôi làng của bộ tộc Adam sống trong một thung lũng. Tất cả mọi người trong bộ tộc đều lấy tên của bộ tộc để đặt trước tên của mình như một sự tôn vinh, Adam1, Adam2, và cứ thế tăng dần lên ..
    Một ngày nọ, tù trưởng của làng, Adam1, bỗng nẩy ra ý định mình sẽ làm một chuyến phiêu lưu. Anh ta đem theo tất cả những thứ cần thiết, trao quyền tù trưởng cho người bạn thân nhất của mình là Adam2 rồi lên đường.
    Chuyến phiêu lưu nào cũng đến lúc kết thúc, và Adam1 giờ đây đang trên con đường trở về ngôi làng yêu quí của mình. Gần về đến làng, Adam1 chỉ còn phải đi qua một con đường nhỏ xuyên qua núi.
    Bỗng nhiên, một con quái vật khủng khiếp nhảy ra ngay trước mặt anh, nói với Adam1 rằng nó sẽ giết chết anh nếu không trả lời được câu đố của nó.
    Nó nói rằng đây là một câu đố vô cùng khó, hàng trăm hàng ngàn năm nay, những bộ óc siêu việt nhất của loài người cũng không tài nào có câu trả lời đúng, vì thế nó sẽ cho Adam1 thời gian một năm để tìm ra câu trả lời. Quá thời hạn đó nó sẽ tìm đến để giết chết Adam1 (đương nhiên là nó sẽ làm được- quái vật mà ) và tiện thể tiêu diệt luôn cả làng của anh ta.
    Và câu hỏi đó là : ?oPhụ nữ thật sự muốn gì ?? .
    Đây quả là một câu hỏi quá sức khó đối với Adam1, nhưng không còn cách nào khác, anh đành chấp thuận.
    Trở về, Adam1 hỏi tất cả mọi người trong làng, nhưng không ai đưa ra được câu trả lời hoàn hảo. Adam1 cũng mời tất cả các nhà thông thái của bộ tộc Adam đến để hỏi, các nhà thông thái tranh cãi với nhau rất lâu, rất lâu mà vẫn không tìm ra được câu trả lời .
    Cuối cùng họ khuyên Adam1 nên đến hỏi mụ phù thuỷ già sống gần đó, tuy nhiên cái giá phải trả cho mụ thường là rất đắt ..
    Những ngày cuối cùng của thời hạn một năm cũng đã tới gần. Adam1 không còn cách nào khác là đến xin ý kiến của mụ phù thuỷ. Cô ta đồng ý sẽ đưa câu trả lời nhưng với một điều kiện. Đó là cô ta muốn lấy Adam2, vị tù trưởng rất đẹp trai, phong độ và mạnh mẽ của bộ tộc Adam, bạn thân nhất của Adam1.
    Adam1 thất kinh và nghĩ, nhìn mụ phù thuỷ mà xem, mụ vừa cực kì xấu xí lại vô cùng độc ác. Adam1 chưa từng bao giờ thấy một ai đáng sợ như mụ ta. Không, Adam1 sẽ không để bạn thân của mình phải chịu thiệt thòi đến như vậy. Adam1 cố thuyết phục mụ ta nhưng không, mụ không chấp nhận ai khác ngoài Adam2.
    Khi biết chuyện, Adam2 đã nói với Adam1 rằng sự hi sinh đó của chàng làm sao có thể so sánh được với sự sống của Adam1 và sự tồn tại của ngôi làng yêu quý. Và Adam2 quyết định hy sinh.
    Cuộc hôn nhân được chấp thuận và Adam1 cũng nhận được câu trả lời. Điều phụ nữ thật sự muốn đó là: ?o Có thể tự quyết định lấy cuộc sống của mình ?o .
    Ngay lập tức tất cả mọi người đều nhận ra rằng mụ ta vừa thốt ra một chân lý. Adam1 của họ nhất định sẽ được cứu. Quả thật con quái vật khủng khiếp nọ đã rất hài lòng với câu trả lời và giải thoát cho Adam1 khỏi cái án tử hình kia.
    Sau đó tất nhiên là đám cưới của mụ phù thủy và Adam2. Tưởng chừng như không có gì có thể khiến Adam1 hối hận và đau khổ hơn nữa vì đã để cho bạn mình phải hy sinh như vậy. Tuy nhiên chàng tù trưởng Adam2 của chúng ta vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch sự..
    Đêm tân hôn, Adam2 thu hết can đảm bước vào động phòng. Nhưng, gì thế này? Trong phòng không phải là mụ phù thủy già nua xấu xí mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp đợi chàng tự bao giờ.
    Nhận thấy sự ngạc nhiên trên nét mặt chàng, mụ phù thuỷ từ tốn giải thích là vì chàng rất tốt với cô lúc cô là phù thuỷ nên để thưởng cho chàng, cô sẽ trở thành một người xinh đẹp dễ mến đối với chàng trong một nửa thời gian của ngày . Vấn đề là chàng phải lựa chọn hình ảnh của nàng vào ban ngày và ban đêm.
    Chao ôi sao mà khó thế? Adam2 bắt đầu cân nhắc:
    Ban ngày nếu nàng là một cô gái xinh đẹp thì ta có thể vênh mặt, ưỡn ngực tự hào cùng nàng đi khắp nơi cùng anh em, nhưng ban đêm làm sao mà chịu cho nổi?
    Hay là ngược lại nhỉ, học ở BachKhoa bao năm rồi ta đâu cần sỹ diện với bạn bè cơ chứ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt mọi người đi, còn khi màn đêm buông xuống ta sẽ tận hưởng thiên đường cùng nàng công chúa kiều diễm kia ?
    Adam2 đã nghĩ ra câu trả lời cho mình, trước khi nhìn xuống dưới, nếu bạn là 1 Adam, bạn cũng nên có câu trả lời, ai mà biết được liệu bạn có rơi vào tình huống này hay không .
    ???
    Adam2 đã bảo mụ phù thuỷ hãy ?~tự quyết định lấy số phận của mình?T . Tất nhiên câu trả lời này đã làm cho mụ phù thuỷ đội lốt cô nàng xinh đẹp kia hài lòng và nàng ta nói rằng nàng ta sẽ hóa thân thành một cô nương xinh đẹp suốt đời. Đó là phần thưởng cho người biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ.
    Vậy bài học rút ra từ câu chuyện này là gì ???????
    Như Adam2 sau này vẫn nói đi nói lại với con cháu ?
    Vợ bạn đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, từ sâu bên trong cô ta vẫn là một mụ phù thuỷ.
  5. tocboduoiga2005

    tocboduoiga2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2005
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    0
    ... nhưng quan trọng.... bạn có phải là vợ hắn ta hay không? Lúc đó xét sau....

Chia sẻ trang này