1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những mẩu chuyện vui về Vật Lý.

Chủ đề trong 'Vật lý học' bởi ngocquynh85, 15/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Khớ khớ khớ .... Muốn đi buôn thì cũng phải biết đường mà ... khuyến mại chứ. Chẳng thế mà đôi khi cái quần bò mới coong giá trị trăm xèng còn đem cho không.... Nay ngoclong cũng bắt chước dân kinh tế ...khuyến mãi một bài thơ...
    Hê hê hê... Bài này không lấy xèng bản quyền ... hơ hơ ... Bà con có thể dùng thoả mái. Chứ không lại nói là dân Vật Lý chúng ta khô khan...
    ......
    Nói dài quá. Đọc thơ nè ... Tựa đề bài thơ là "DAO ĐỘNG"

    Em cũng vậy
    Muốn cân bằng nơi vực thẳm thế năng
    Nơi trần gian không một giờ gió thổi
    ....
    Phút dao động, em chuyển mình thay áo
    Hoá động năng thổn thức trái tim anh...
    ***
    Có những lúc, tâm hồn sao thấy lạ
    Một cánh rung rinh, em dao động trước tình
    Sang bên phải em chờ ngày dừng bước
    Sang trái, nơi anh, em gửi giọt những động năng
    Ơi em gái, hồn sâu trong ánh mắt
    Muốn trao nhau cũng chỉ dám nhìn đo
    Anh chỉ sợ, lực lạ, chu kì em thay đổi
    Để phép tính anh sẽ hối hận, bẽ bàng (hớ hớ ...điểm kém)
    Sân thế năng anh dâng tràn ánh sáng
    Những vực sâu, muốn nhốt trái tim yêu
    Những dao động , nhỏ thôi nhưng làm ta thổn thức
    Anh vẫn lo
    Một ngày em thoát khỏi trái tim anh
    Ước!
    Nếu chỉ vậy, điều hoà trong dao động
    CHỉ chút lìa xa, thành nỗi nhớ gọi nhau
    Em quay lại, lực tình yêu mãnh liệt
    Dao động không gian, ... mải trao chút ẩn tình...

    KHớ khớ khớ.... Em mới nghĩ ra . Chưa kịp sửa chữa .. Các bác thông cảm . Hàng khuyến mại , mới ra lò... Dùng tạm để đo chất lượng thô ... Đợi khi nào Việt Nam có nhà máy lọc dầu thì em sẽ tặng các bác mấy lọ ... pinixinin... Hớ hớ hớ....
    Ngoclong80
  2. xuan_hieu

    xuan_hieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Xin tặng riêng bác bài thơ , để thay cho một lời bình .
    DAO ĐỘNG ? !!
    Mới phút chốc , mới chỉ là dao động
    Cớ sao anh vội lo lắng miên man
    Ngày mai đó trái tim rồi trống vắng
    Cái chu kì dao động của ngày xưa
    Tâm hồn em muôn vàn cánh chim trắng
    Yêu tự do , ham mới mẻ xa xôi
    Ừ ! anh dao động tự do đấy nhé !
    Sao muốn em theo chu kì của anh ?
    Chẳng phút chốc chẳng chỉ là dao động
    Em sẽ biết mùa xuân từ trong anh
    Mắt bừng lên nắng hoa đào hồng thắm
    Én sẽ về bởi khao khát tình xuân .....
    Tại sao cứ nhìn sang con đường của người khác mà lại chẳng quyết tâm thành công trên con đường của riêng mình hả bạn ngọcquynh85 ? Văn học là rượu của cuộc sống , nhưng KHTN cũng là bành mì đấy chứ ?
  3. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Nếu như thế thì văn học không tốt phải không ? vì xen nhiều văn chương quá sẽ bị ...hại gan
    ***************
    Với thế giới bạn chỉ là một người , nhưng có thể với một người bạn là cả thế giới.
  4. xuan_hieu

    xuan_hieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Thế có sai lầm không cơ chứ ? Thế mới biết khoa hoá toàn người " chỉ biết ăn bánh mì " . Nhưng thôi không sao để em giả thích cho nhá . Đấy là trích dẫn từ câu danh ngôn của ... " Văn học không phải là banh mì nhưng nó là rượu của cuộc đời "
    Nếu bác thích em cũng chẳng ngần ngại tặng riêng bác hội phó một bài thơ . Đảm bảo còn sướt hơn nữa , dến độ có thể chết đưối được ...
    Xuân Hiểu .
  5. leRomeo

    leRomeo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/09/2001
    Bài viết:
    6.009
    Đã được thích:
    0
    văn học thì đúng là rượu rồi... không cãi được...
    còn khoa học kĩ thuật là bánh ngọt, là thịt gà, là coffee... nó đem lại hương vị cho cuộc sống... thiếu chúng nó thì cũng chả chết nhưng sẽ phải ăn gạo sống và uống nước lã...
    [​IMG]
  6. farmer

    farmer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Bài viết:
    407
    Đã được thích:
    0
    Cơ mà thiếu cả khoa học và văn học thì chết cả đấy bác nhỉ. Tôi thấy chỉ cần thiếu một trong hai cũng đủ chết.
    F./
    Thế giới thật rộng lớn
  7. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Dà , xin chào bà con. Sau khi cái xích cổ của em vừa mới được tháo xuống. Em vội vàng đu mình lên dây trên rạp xiếc để tới đây cùng tán chuyện, cùng học những điều thú vị trong Vật Lý cùng bà con.
    Nói như mọi người , hay như bạn Xuân Hiếu thì văn học là rượu và khoa học tự nhiên là bánh mì, thì hình như chúng ta khó có thể mà cùng một lúc có thể yêu cũng như say cả hai mất rồi. Bởi Ngoclong80 tôi chưa thấy ai ...uống rượu với bánh mì cả, trừ một lần. (Vật lý chúng ta là thế mà, bao giờ cũng vậy, lí thuyết chung chung bao giờ cũng trừ ra những trường hợp đạc biệt). Lần đó em xuống tỉnh , một tỉnh rất nổi tiếng về rượu của Hungary, và cũng nổi tiếng về thành tích chống quân Thổ trong thế chiến thứ nhất. Ở đó em đã vào một hầm rượu và được thưởng thức rượu chấm ...bánh mì .Hì...vì uống rược là chính còn bánh mì là có phết bơ, hành và có vị cay để giã rượu thôi..nên thành rược chấm bánh mì là thế.
    ....
    Còn trên thực tế. Em say rược hình như cúng là số nhiều rồi. Mà vẫn chưa say văn học. Mí lại , em ăn bánh mì là để cho không phải đi học muộn thôi, chứ còn với khoa học tự nhiên đặc biệt là Vật lý thì em lại vừa yêu, ,vừa thích lại vừa sợ. (Có lẽ các nhà bác học Vật lý coi Vật lý như là vợ của mình cũng là vì thế chăng????)
    Ngoclong80
  8. xuan_hieu

    xuan_hieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Chà......... cứ như thể một người cố hiểu cái lãng mạn bằng căn bệnh hiện thực chủ quan đã trở thành mãn tính ấy ............
    Mở ngoặc thêm Xuân Hiểu _ buổi sớm mùa xuân . Chứ không phải Xuân Hiếu
  9. leRomeo

    leRomeo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/09/2001
    Bài viết:
    6.009
    Đã được thích:
    0
    Tớ làm 1 bài, nhưng mà nghe nó cứ ngô ngố...
    Anh bất định trong trường thế tình yêu
    Trót hấp dẫn em và bỗng nhiên khờ dại
    Dao động quanh em để em tương tác lại
    Hút mất hồn anh, đẩy lại sự lạnh lùng...
    Em vẫn hồn nhiên truyền thẳng trong chân không
    Mặc cho anh vòng vèo qua tạp chất
    Lực Magnus nào tách chân anh khỏi đất
    Thoát khỏi trọng trường khi chạm ánh mắt em...
    Anh sẽ nhớ mãi thời điểm đầu tiên
    Lăng kính mắt em trong suốt như ngơ ngẩn
    Tim anh hóa hơi, tan ra thành bụi phấn
    Rồi ion hóa lúc nào mà anh cũng chẳng hay...
    Thế năng trong anh tựa như mất hết ngay
    Động năng của anh cũng chẳng còn một chút
    Chuyển thành nội năng để con tim thùm thụp
    Rồi hóa nhiệt năng, mặt anh bỗng đỏ dừ...
    Mômen tình em đẩy anh xoay ngất ngư
    Vẫn trượt, không lăn dù đầy đời ma sát
    Bông hoa quán tính cứ tỏa hương bát ngát
    Xui anh đi bước về, đồng pha với chân em...
    Nhưng tiếc thay, từ trường bỗng biến thiên
    Đẩy anh và em, mỗi người một ngả
    Nhiệt độ hạ, tim em rồi băng giá
    Còn tim anh, siêu dẫn đến lạ lùng.
    Anh càng cố đẩy những đường sức bùng nhùng
    Thì em lại nạp vào bằng đợt xung nháy mắt
    Khối óc anh tưởng như làm bằng sắt
    Đã tôi rồi, nay mãi hóa nam châm.
    Anh lại ôm đàn, gẩy ra những âm câm
    Mang tần số tim anh truyền đến em, cộng hưởng
    Nhưng sóng phản xạ từ em luôn lệch ra muôn hướng
    Truyền đi trong trong không gian, để làm nhiễu tình người...
    Anh chỉ là ngôi sao chổi mà thôi
    Còn em là tinh vân rực những màu chói lọi
    Anh lãng du trong thời gian tăm tối
    Cứ mỗi một chu kì anh lại đến bên em...
    leRomeo
    1:06 - 11 May,2003

Chia sẻ trang này