1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những nẻo đường mang tên Liverpool ! (Nơi gửi gắm những tâm tư tình cảm với đội bóng thân yêu của ch

Chủ đề trong 'Liverpool (LFC)' bởi Amore1982, 22/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dangduyphuong

    dangduyphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2004
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    3
    Liverpool thật đặc biệt, thật vĩ đại. Tôi yêu và tự hào về các bạn. Mãi mãi sẽ không bao giờ thay đổi kể cả trong ý nghĩ.
  2. ironmask_007

    ironmask_007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Khi còn học cấp I suốt ngày tôi chạy theo quả bóng, mà cũng có phải là bóng đâu chỉ là quả bưởi xanh ngâm dưới nước mấy ngày cho mền rồi vớt lên đá. Chúng tôi đá mọi lúc mọi nơi có thể. Khi ở trường thì đá ở sân trường, lúc ở nhà thì mang ra đá ở sân, khi ở ngoài đồng thì đá trên đường hoặc khi đã gặt xong xuôi thì đá ngay trên cánh đồng đầy những gốc rạ đâm vào những đôi chân trần không thương tiếc nhưng cũng chẳng hề gì
    Vậy mà lên cấp II tôi khác hẳn, bởi gia đình chuyển nhà lên thành phố. Mọi thứ đều thay đổi, lúc đầu tôi rất hào hứng vì được lên thành phố sóng, nhưng rồi những ánh mắt, những lời trêu ghẹo, bởi giọng nói của vùng quê tôi hay bị ngọng. Vậy là tôi không còn cười nói tự nhiên, không còn sôi nổi như trước nữa mà thay vào đó là thằng tôi trầm tính ít nói và chẳng có bạn bè. Thủa nhỏ tôi hăng đá bóng là thế mà giờ không cả động chân vào quả bóng (không biết đã bao lâu rồi). Nhưng có lẽ tôi phải cảm ơn điều đó chính vì cô đơn ít bạn bè mà tôi đến với Liverpool (hay là Liverpool đến với tôi). Với tôi Liverpool không chỉ đơn thuần là 1 CLB bóng đá mà với tôi Liverpool là người bạn thân qua bao năm tháng của tôi. Sau này nhờ có Rock mà tôi đã mạnh mẽ hơn tự tin hơn (tuy vẫn trầm tính) nhờ có bạn bè xung quanh mà tôi cảm thấy cuộc sống đẹp hơn, Giờ đây đã khôn lớn đã có những người bạn thân khác, nhưng với tôi Liverpool là một người bạn thật đặc biệt. Xem Liverpool đá tôi chẳng la hét cũng chẳng reo hò cổ vũ, tôi chỉ ngồi yên lặng xem, xem xong tắt TV đi ngủ. Nhưng trong lúc xem Liverpool đá là bao tình cảm đan xen trong lòng những vui, những buồn, những xót xa, trách móc...Trên góc học tập của tôi cũng chẳng có một poster hay đại loại 1 cái gì đó liên quan đến Liverpool cả bởi tất cả những cầu thủ và những gì thuộc và Liverpool đã ở hết trong tâm trí tôi rồi.Ngay đến bạn bè tôi cũng ít người biết tôt yêu Liverpool đến thế, bởi không hiểu sao tôi không hề thể hiện tình yêu đó cho người xung quanh biết (có thể do tôi là ngưòi trầm tính và kín đáo). Đó là tình cảm rất riêng của tôi với Liverpool, nó không phải là thứ tình cảm của 1 Fan dành cho thần tượng mà chỉ đơn giản là tình cảm bạn bè mà thôi. Cảm ơn cuộc đời vì đã cho tôi ngưòi bạn ấy, người mà đã bên tôi trong nhưng tháng năm học trò, người mà đã bên tôi khi quanh tôi không có bạn bè, khi tôi cô đơn.
    Tình cờ hôm nay đọc thấy những suy nghĩ những tình cảm của mọi người trong forum LFCfan này mới thấy còn nhiều rất nhiều người cũng yêu Liverpool đến thế. Mong rằng sẽ ngày càng có nhiều người yêu Liverpool như chúng đã, đang và mãi yêu Liverpool.
  3. ironmask_007

    ironmask_007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Khi còn học cấp I suốt ngày tôi chạy theo quả bóng, mà cũng có phải là bóng đâu chỉ là quả bưởi xanh ngâm dưới nước mấy ngày cho mền rồi vớt lên đá. Chúng tôi đá mọi lúc mọi nơi có thể. Khi ở trường thì đá ở sân trường, lúc ở nhà thì mang ra đá ở sân, khi ở ngoài đồng thì đá trên đường hoặc khi đã gặt xong xuôi thì đá ngay trên cánh đồng đầy những gốc rạ đâm vào những đôi chân trần không thương tiếc nhưng cũng chẳng hề gì
    Vậy mà lên cấp II tôi khác hẳn, bởi gia đình chuyển nhà lên thành phố. Mọi thứ đều thay đổi, lúc đầu tôi rất hào hứng vì được lên thành phố sóng, nhưng rồi những ánh mắt, những lời trêu ghẹo, bởi giọng nói của vùng quê tôi hay bị ngọng. Vậy là tôi không còn cười nói tự nhiên, không còn sôi nổi như trước nữa mà thay vào đó là thằng tôi trầm tính ít nói và chẳng có bạn bè. Thủa nhỏ tôi hăng đá bóng là thế mà giờ không cả động chân vào quả bóng (không biết đã bao lâu rồi). Nhưng có lẽ tôi phải cảm ơn điều đó chính vì cô đơn ít bạn bè mà tôi đến với Liverpool (hay là Liverpool đến với tôi). Với tôi Liverpool không chỉ đơn thuần là 1 CLB bóng đá mà với tôi Liverpool là người bạn thân qua bao năm tháng của tôi. Sau này nhờ có Rock mà tôi đã mạnh mẽ hơn tự tin hơn (tuy vẫn trầm tính) nhờ có bạn bè xung quanh mà tôi cảm thấy cuộc sống đẹp hơn, Giờ đây đã khôn lớn đã có những người bạn thân khác, nhưng với tôi Liverpool là một người bạn thật đặc biệt. Xem Liverpool đá tôi chẳng la hét cũng chẳng reo hò cổ vũ, tôi chỉ ngồi yên lặng xem, xem xong tắt TV đi ngủ. Nhưng trong lúc xem Liverpool đá là bao tình cảm đan xen trong lòng những vui, những buồn, những xót xa, trách móc...Trên góc học tập của tôi cũng chẳng có một poster hay đại loại 1 cái gì đó liên quan đến Liverpool cả bởi tất cả những cầu thủ và những gì thuộc và Liverpool đã ở hết trong tâm trí tôi rồi.Ngay đến bạn bè tôi cũng ít người biết tôt yêu Liverpool đến thế, bởi không hiểu sao tôi không hề thể hiện tình yêu đó cho người xung quanh biết (có thể do tôi là ngưòi trầm tính và kín đáo). Đó là tình cảm rất riêng của tôi với Liverpool, nó không phải là thứ tình cảm của 1 Fan dành cho thần tượng mà chỉ đơn giản là tình cảm bạn bè mà thôi. Cảm ơn cuộc đời vì đã cho tôi ngưòi bạn ấy, người mà đã bên tôi trong nhưng tháng năm học trò, người mà đã bên tôi khi quanh tôi không có bạn bè, khi tôi cô đơn.
    Tình cờ hôm nay đọc thấy những suy nghĩ những tình cảm của mọi người trong forum LFCfan này mới thấy còn nhiều rất nhiều người cũng yêu Liverpool đến thế. Mong rằng sẽ ngày càng có nhiều người yêu Liverpool như chúng đã, đang và mãi yêu Liverpool.
  4. dangduyphuong

    dangduyphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2004
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    3
    Đọc bài của bạn tôi thấy chúng ta có rất nhiều điểm giống nhau, thật đấy.
  5. dangduyphuong

    dangduyphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2004
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    3
    Đọc bài của bạn tôi thấy chúng ta có rất nhiều điểm giống nhau, thật đấy.
  6. amy1892

    amy1892 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2003
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Họ là ai?
    Họ là ai mà khi nhắc đến nước Anh người ta đều nhắc đến họ.
    Họ không giàu tiền bằng Manchester, London hay Birmingham, nhưng chẳng ai có thể phủ nhận họ không giàu, giàu truyền thống, giàu văn hoá. Họ hoan hỉ đón năm 2008 không phải vì thế vận hội, mà vì thành phố họ được bầu là "Thủ đô văn hoá của Châu âu"
    Họ là ai mà người họ luôn nồng nàn vị biển, tâm hồn họ đỏ rực và miệng họ hát vang "You''''''''ll never walk alone"
    Họ là ai mà ít người trong số họ không biết và không yêu "Now I need the place to hide away"
    Họ là ai mà thập kỷ 80, họ ngồi đấy, nơi có tên là Anfield để khóc cho 96 người cùng trái tim với họ nhưng không được cùng vận mệnh với họ. Những người đã ra đi.
    Họ là ai mà họ hiền đến thế, mà lại có thể chạy trên sân nhiệt tình như một con mãnh hổ.
    Họ là ai mà họ luôn hò hét, chỉ huy như giận dữ nhưng lại âm thầm cầu nguyện một chiến thắng. Sao âm thanh ấy chìm nghỉm trong sân vận động mà Chúa lại nghe thấy nhỉ? Chúa nghe nhịp tim mà.
    Họ là ai mà những khuôn mặt từ mọi nơi trên Thế Giới, khác màu da, quốc tịch mà trông giống nhau thế và giống khuôn mặt thiên thần.
    Họ là ai mà cho dù họ đã ra đi thì họ vẫn không thể quên một dòng sông Mersey, không quên nổi Kop.
    Họ là ai mà họ có thể ôm chầm lấy nhau ngay khi lần đầu gặp mặt. Họ còn cùng biết một bài hát, đọc lên những thứ hằng ngaỳ họ ít khi đọc. Hình như trái tim họ quen nhau và trái tim ấy đã ghi nhớ những điều đó.
    Họ là ai mà trước khi click chuột vào Liverpool(LFC), họ luôn nghĩ mình đơn độc, luôn cổ vũ đội bóng yêu thích một mình và cũng một mình cố bảo vệ màu đỏ.
    Họ là ai mà tôi luôn tâm niệm họ là người tốt cho dù tôi chưa một lần gặp hết bọn họ.
    Họ là ai?
    Tôi sẽ không bao giờ nhớ hết mặt họ, không bao giờ nhớ hết tên họ. Như tôi biét trái tim họ màu đỏ, và mang một cái tên chung: Liverpool
    Được amy1892 sửa chữa / chuyển vào 12:14 ngày 30/12/2004
    Được amy1892 sửa chữa / chuyển vào 12:15 ngày 30/12/2004
  7. amy1892

    amy1892 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2003
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    Họ là ai?
    Họ là ai mà khi nhắc đến nước Anh người ta đều nhắc đến họ.
    Họ không giàu tiền bằng Manchester, London hay Birmingham, nhưng chẳng ai có thể phủ nhận họ không giàu, giàu truyền thống, giàu văn hoá. Họ hoan hỉ đón năm 2008 không phải vì thế vận hội, mà vì thành phố họ được bầu là "Thủ đô văn hoá của Châu âu"
    Họ là ai mà người họ luôn nồng nàn vị biển, tâm hồn họ đỏ rực và miệng họ hát vang "You''''''''ll never walk alone"
    Họ là ai mà ít người trong số họ không biết và không yêu "Now I need the place to hide away"
    Họ là ai mà thập kỷ 80, họ ngồi đấy, nơi có tên là Anfield để khóc cho 96 người cùng trái tim với họ nhưng không được cùng vận mệnh với họ. Những người đã ra đi.
    Họ là ai mà họ hiền đến thế, mà lại có thể chạy trên sân nhiệt tình như một con mãnh hổ.
    Họ là ai mà họ luôn hò hét, chỉ huy như giận dữ nhưng lại âm thầm cầu nguyện một chiến thắng. Sao âm thanh ấy chìm nghỉm trong sân vận động mà Chúa lại nghe thấy nhỉ? Chúa nghe nhịp tim mà.
    Họ là ai mà những khuôn mặt từ mọi nơi trên Thế Giới, khác màu da, quốc tịch mà trông giống nhau thế và giống khuôn mặt thiên thần.
    Họ là ai mà cho dù họ đã ra đi thì họ vẫn không thể quên một dòng sông Mersey, không quên nổi Kop.
    Họ là ai mà họ có thể ôm chầm lấy nhau ngay khi lần đầu gặp mặt. Họ còn cùng biết một bài hát, đọc lên những thứ hằng ngaỳ họ ít khi đọc. Hình như trái tim họ quen nhau và trái tim ấy đã ghi nhớ những điều đó.
    Họ là ai mà trước khi click chuột vào Liverpool(LFC), họ luôn nghĩ mình đơn độc, luôn cổ vũ đội bóng yêu thích một mình và cũng một mình cố bảo vệ màu đỏ.
    Họ là ai mà tôi luôn tâm niệm họ là người tốt cho dù tôi chưa một lần gặp hết bọn họ.
    Họ là ai?
    Tôi sẽ không bao giờ nhớ hết mặt họ, không bao giờ nhớ hết tên họ. Như tôi biét trái tim họ màu đỏ, và mang một cái tên chung: Liverpool
    Được amy1892 sửa chữa / chuyển vào 12:14 ngày 30/12/2004
    Được amy1892 sửa chữa / chuyển vào 12:15 ngày 30/12/2004
  8. toongvit

    toongvit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2004
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Thật là một tình yêu bất diệt ! Bạn thân mến , chúng ta có một điểm chung : Đó là tình yêu dành cho Liverpool. Và có gì hạnh phúc hơn khi có biết bao trái tim đồng cảm với mình phải không ban ?
  9. toongvit

    toongvit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2004
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Thật là một tình yêu bất diệt ! Bạn thân mến , chúng ta có một điểm chung : Đó là tình yêu dành cho Liverpool. Và có gì hạnh phúc hơn khi có biết bao trái tim đồng cảm với mình phải không ban ?
  10. gogoLiv

    gogoLiv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    1
    Chào tất cả mọi người!
    Tôi luôn tin rằng đối với bóng đá Anh, hiện tại và tương lai còn đang là sự tranh chấp để phân định ngôi thứ giữa Arsenal, Chelsea, Manutd... nhưng quá khứ oanh liệt đã mãi mãi thuộc về Liverpool.
    Lịch sử của CLB này, đã được kể với đầy tràn tự hào trong "Liverpool những điều bạn chưa biết", tôi thật khâm phục tình cảm của những thành viên trong Club đã dành cho LFC và các cầu thủ như Steve McManaman, Michael Owen, Jamie Carragher, Steven Gerrard... Xin đóng góp thêm một chút thông tin (và rất nhiều tình cảm) với một Quỷ đỏ khác: Robbie Fowler-một con quỷ mang đặc trưng đậm nét Reds, một quỷ đỏ đầy tài năng nhưng cũng đầy bản năng, phá phách (có lẽ) nhất trong bầy quỷ ở Liverpool.
    Gia nhập bầy quỷ Liverpool năm 1992, xuất hiện chính thức lần đầu tiên năm 1993. Cùng với Liv, Robbie đã giành được các danh hiệu League Cup 1993; League Cup, FA Cup và UEFA Cup năm 2001. Trong suốt nửa cuối của thập kỷ 90, Robbie luôn được coi là tiền đạo có khả năng ghi bàn tốt nhất giải ngoại hạng. Còn nhớ trong trận đấu với Arsenal năm 1994, Robbie đã ghi một hat-trick chỉ trong thời gian 4 phút 32 giây (đúng là...chỉ có quỷ mới làm được), đến nay vẫn chưa có cầu thủ nào vượt qua được kỷ lục này (cũng phải thôi, những kỷ lục luôn thuộc về Liv của chúng ta mà).
    Robbie Fowler từng thi đấu quốc tế trong màu áo đội tuyển Anh 26 lần, ghi được 7 bàn thắng. Kể từ khi HLV Sven Gorran Ericson xuất hiện, ông có thiên hướng ủng hộ cặp tiền đạo Michael Owen và Wayne Rooney.
    Thời gian thi đấu cho Liv, Robbie từng là niềm tự hào của các cổ động viên, họ gọi người hùng của mình bằng biệt danh "God", (nhưng tôi thích anh là một Con quỷ hơn là một Vị thần).
    Công bằng mà nói, đứa con cưng nhưng bất trị này cũng phải chịu nhiều nỗi truân chuyên. Đầu tiên là sự bất hoà với trợ lý HLV Phil Tompson, rồi những đồn đại chỉ trích không ngớt về những hành động ở trong và ngoài sân cỏ (kể cả những suy đoán độc địa của các cổ động viên Everton rằng Robbie có sử dụng cocaine).
    Tất cả những điều ấy đã làm quỷ Robbie nổi giận, và cơ hội đã đến: Trận derby vùng Merseyside với Everton năm 1999. Lẫn trong bầy quỷ đỏ cầm đinh ba rùng rùng ra trận, quỷ Robbie cũng có mặt với một toan tính riêng... Một bàn thắng nhớ đời với cách ăn mừng kiểu hít "trắng". án phạt là $82,000 và cấm thi đấu 4 trận. Sự trêu chọc ông Graeme Le Saux đồng tính cũng mang lại thêm cho Robbie một án cấm thi đấu 2 tuần.
    Tháng 10/2001, ghi một hat-trick nữa giúp Liv đánh bại Leicester City 4-1. Có thể quỷ Robbie không biết rằng đó là đỉnh vinh quang sau cùng mình có được, bởi chỉ một tháng sau (11/2001) Robbie được chuyển nhượng sang chơi cho Leeds Utd với giá 11 triệu. Tại Elland Road, mặc dù liên tục bị chấn thương và bắt đầu "bụ bẫm" quá mức cần thiết nhưng Robbie vẫn đóng góp số bàn thắng đáng nể. Những khó khăn về tài chính của Leeds lại một lần nữa đẩy Con quỷ đỏ bất trị của chúng ta vào một cuộc phiêu lưu mới. Tháng 1/2003, Robbie chuyển sang chơi cho ManCity với một hợp đồng 3 năm rưỡi. Gần đây, Robbie đã chiến đấu để giảm cân, tìm lại cảm giác ghi bàn và cả ánh hào quang từng có trong quá khứ bằng nguyên vẹn sức mạnh bản năng, tài và... tật của chính mình. Ai sẽ thành công nếu thiếu những điều ấy? nếu không sống đúng là mình? nếu không có khát khao đủ làm cháy rụi tất cả những gì xung quanh và cả... bản thân mình.
    Tên đầy đủ: Robert Berrnard Fowler (con trai của Bobby Fowler)
    Ngày sinh: 9/4/1975 tại Toxteth, Liverpool.
    Cao: 1m80
    Cân nặng: vẫn là 70kg (... nếu do bác sỹ của Liverpool cân !!!)
    Vị trí sở trường: Tiền đạo. Đôi khi thuận chân phải.
    "Các cổ động viên thường hay dao động...", nhưng chúng ta "Luôn ủng hộ đội nhà... luôn ủng hộ đội nhà..."

Chia sẻ trang này