1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những nẻo đường mang tên Liverpool ! (Nơi gửi gắm những tâm tư tình cảm với đội bóng thân yêu của ch

Chủ đề trong 'Liverpool (LFC)' bởi Amore1982, 22/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. gogoLiv

    gogoLiv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    1
    Chào tất cả mọi người!
    Tôi luôn tin rằng đối với bóng đá Anh, hiện tại và tương lai còn đang là sự tranh chấp để phân định ngôi thứ giữa Arsenal, Chelsea, Manutd... nhưng quá khứ oanh liệt đã mãi mãi thuộc về Liverpool.
    Lịch sử của CLB này, đã được kể với đầy tràn tự hào trong "Liverpool những điều bạn chưa biết", tôi thật khâm phục tình cảm của những thành viên trong Club đã dành cho LFC và các cầu thủ như Steve McManaman, Michael Owen, Jamie Carragher, Steven Gerrard... Xin đóng góp thêm một chút thông tin (và rất nhiều tình cảm) với một Quỷ đỏ khác: Robbie Fowler-một con quỷ mang đặc trưng đậm nét Reds, một quỷ đỏ đầy tài năng nhưng cũng đầy bản năng, phá phách (có lẽ) nhất trong bầy quỷ ở Liverpool.
    Gia nhập bầy quỷ Liverpool năm 1992, xuất hiện chính thức lần đầu tiên năm 1993. Cùng với Liv, Robbie đã giành được các danh hiệu League Cup 1993; League Cup, FA Cup và UEFA Cup năm 2001. Trong suốt nửa cuối của thập kỷ 90, Robbie luôn được coi là tiền đạo có khả năng ghi bàn tốt nhất giải ngoại hạng. Còn nhớ trong trận đấu với Arsenal năm 1994, Robbie đã ghi một hat-trick chỉ trong thời gian 4 phút 32 giây (đúng là...chỉ có quỷ mới làm được), đến nay vẫn chưa có cầu thủ nào vượt qua được kỷ lục này (cũng phải thôi, những kỷ lục luôn thuộc về Liv của chúng ta mà).
    Robbie Fowler từng thi đấu quốc tế trong màu áo đội tuyển Anh 26 lần, ghi được 7 bàn thắng. Kể từ khi HLV Sven Gorran Ericson xuất hiện, ông có thiên hướng ủng hộ cặp tiền đạo Michael Owen và Wayne Rooney.
    Thời gian thi đấu cho Liv, Robbie từng là niềm tự hào của các cổ động viên, họ gọi người hùng của mình bằng biệt danh "God", (nhưng tôi thích anh là một Con quỷ hơn là một Vị thần).
    Công bằng mà nói, đứa con cưng nhưng bất trị này cũng phải chịu nhiều nỗi truân chuyên. Đầu tiên là sự bất hoà với trợ lý HLV Phil Tompson, rồi những đồn đại chỉ trích không ngớt về những hành động ở trong và ngoài sân cỏ (kể cả những suy đoán độc địa của các cổ động viên Everton rằng Robbie có sử dụng cocaine).
    Tất cả những điều ấy đã làm quỷ Robbie nổi giận, và cơ hội đã đến: Trận derby vùng Merseyside với Everton năm 1999. Lẫn trong bầy quỷ đỏ cầm đinh ba rùng rùng ra trận, quỷ Robbie cũng có mặt với một toan tính riêng... Một bàn thắng nhớ đời với cách ăn mừng kiểu hít "trắng". án phạt là $82,000 và cấm thi đấu 4 trận. Sự trêu chọc ông Graeme Le Saux đồng tính cũng mang lại thêm cho Robbie một án cấm thi đấu 2 tuần.
    Tháng 10/2001, ghi một hat-trick nữa giúp Liv đánh bại Leicester City 4-1. Có thể quỷ Robbie không biết rằng đó là đỉnh vinh quang sau cùng mình có được, bởi chỉ một tháng sau (11/2001) Robbie được chuyển nhượng sang chơi cho Leeds Utd với giá 11 triệu. Tại Elland Road, mặc dù liên tục bị chấn thương và bắt đầu "bụ bẫm" quá mức cần thiết nhưng Robbie vẫn đóng góp số bàn thắng đáng nể. Những khó khăn về tài chính của Leeds lại một lần nữa đẩy Con quỷ đỏ bất trị của chúng ta vào một cuộc phiêu lưu mới. Tháng 1/2003, Robbie chuyển sang chơi cho ManCity với một hợp đồng 3 năm rưỡi. Gần đây, Robbie đã chiến đấu để giảm cân, tìm lại cảm giác ghi bàn và cả ánh hào quang từng có trong quá khứ bằng nguyên vẹn sức mạnh bản năng, tài và... tật của chính mình. Ai sẽ thành công nếu thiếu những điều ấy? nếu không sống đúng là mình? nếu không có khát khao đủ làm cháy rụi tất cả những gì xung quanh và cả... bản thân mình.
    Tên đầy đủ: Robert Berrnard Fowler (con trai của Bobby Fowler)
    Ngày sinh: 9/4/1975 tại Toxteth, Liverpool.
    Cao: 1m80
    Cân nặng: vẫn là 70kg (... nếu do bác sỹ của Liverpool cân !!!)
    Vị trí sở trường: Tiền đạo. Đôi khi thuận chân phải.
    "Các cổ động viên thường hay dao động...", nhưng chúng ta "Luôn ủng hộ đội nhà... luôn ủng hộ đội nhà..."
  2. toongvit

    toongvit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2004
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Đã 3 ngày rồi mà không có thêm một ai vào trong này vậy. Tình cảm dành cho đội bóng thân yêu đâu hết rồi hả mọi người ? H1.bmp
  3. toongvit

    toongvit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2004
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Đã 3 ngày rồi mà không có thêm một ai vào trong này vậy. Tình cảm dành cho đội bóng thân yêu đâu hết rồi hả mọi người ? H1.bmp
  4. Amore1982

    Amore1982 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/01/2002
    Bài viết:
    1.762
    Đã được thích:
    0

    Always&4ever !
  5. Amore1982

    Amore1982 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/01/2002
    Bài viết:
    1.762
    Đã được thích:
    0

    Always&4ever !
  6. Ameli_Pulanh

    Ameli_Pulanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2003
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Thế là đã gần một tuần. Thất bại trong trận chung kết chủ nhật tuần trước khiến nó cảm thấy rát mặt. Không có gì diễn tả nổi cảm xúc vui sướng tột cùng khi biết chúng ta đã dẫn trước. Cũng chẳng thể thốt lên lời nào khi những chữ Gerrard O.G. cứ thế nhảy múa trước mặt. Rồi sau đó như thấy một vực sâu hun hút, một tia hy vọng nhỏ bé... rồi tất cả vỡ ra... nhưng chợt nghẹn lại, ừ, có gì nghẹn lại...
    Cuống cuồng mở album ra, folder "Houllier", nhớ ông thế. Hình như khóc, lại lật lại "Rafa & 2004"... mình đang ở đâu, đây cơ mà... linh cảm Rafa và những cú về nhì thật là buồn. Mùa giải năm nay không phải là mùa giải của chúng ta. Đội bóng năm nay là một đội bóng hoàn toàn khác. Những gương mặt mới, nhiều lúc tự hỏi không biết mình có còn thích Liverpool nữa hay không. Tự hỏi xem cái gì khiến mình cứ phải ngồi trước ti vi xem trực tiếp, ngồi trước máy tính xem livescore. Lục lọi lại "Vinh quang 2001" không phải để tự an ủi mình, tôi muốn nhìn thấy họ, những cầu thủ yêu dấu của tôi, tôi xem hết tất tần tật... rồi thở, rồi vẫn thấy nghẹn... Tình cảm của mình không hề khác một tẹo nào, vẫn thấy đầy đủ vui sướng hay những nỗi buồn ở trong đó... Liverpool đối với nó trở thành một cái gì đó, không diễn tả được, không định hình được.... Lớn rồi, 14 tuổi đâu mà.... .... Ước gì 14 tuổi để được khóc tu tu "thua rồi..".... Bây giờ cũng ước được ở tuổi 14....
  7. Ameli_Pulanh

    Ameli_Pulanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2003
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Thế là đã gần một tuần. Thất bại trong trận chung kết chủ nhật tuần trước khiến nó cảm thấy rát mặt. Không có gì diễn tả nổi cảm xúc vui sướng tột cùng khi biết chúng ta đã dẫn trước. Cũng chẳng thể thốt lên lời nào khi những chữ Gerrard O.G. cứ thế nhảy múa trước mặt. Rồi sau đó như thấy một vực sâu hun hút, một tia hy vọng nhỏ bé... rồi tất cả vỡ ra... nhưng chợt nghẹn lại, ừ, có gì nghẹn lại...
    Cuống cuồng mở album ra, folder "Houllier", nhớ ông thế. Hình như khóc, lại lật lại "Rafa & 2004"... mình đang ở đâu, đây cơ mà... linh cảm Rafa và những cú về nhì thật là buồn. Mùa giải năm nay không phải là mùa giải của chúng ta. Đội bóng năm nay là một đội bóng hoàn toàn khác. Những gương mặt mới, nhiều lúc tự hỏi không biết mình có còn thích Liverpool nữa hay không. Tự hỏi xem cái gì khiến mình cứ phải ngồi trước ti vi xem trực tiếp, ngồi trước máy tính xem livescore. Lục lọi lại "Vinh quang 2001" không phải để tự an ủi mình, tôi muốn nhìn thấy họ, những cầu thủ yêu dấu của tôi, tôi xem hết tất tần tật... rồi thở, rồi vẫn thấy nghẹn... Tình cảm của mình không hề khác một tẹo nào, vẫn thấy đầy đủ vui sướng hay những nỗi buồn ở trong đó... Liverpool đối với nó trở thành một cái gì đó, không diễn tả được, không định hình được.... Lớn rồi, 14 tuổi đâu mà.... .... Ước gì 14 tuổi để được khóc tu tu "thua rồi..".... Bây giờ cũng ước được ở tuổi 14....
  8. amore_mio

    amore_mio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký 24/3/2005

    Fernando Morientes ngồi ngoài 3 tuần. Milan Baros tương tự - 3 tuần với 3 trận bị treo giò. Djibril Cisse, Florent Sinama Pongolle và Neil Mellor tạm xa sân cỏ đến hết mùa.
    Một danh sách đáng sợ. Nhìn vào đó, và nếu bảo tôi hết hy vọng, thì cũng không fải là không có cơ sở. 5 tiền đạo đồng loạt không thể ra sân, chúng ta sẽ như thế nào đây???
    Harry Kewell đã từng chơi ở vị trí tiền đạo. Nhưng anh cũng đang bị chấn thương.
    Benitez có thể trông chờ vào Anthony Le Tallec, anh đã trở về từ St Etienne hồi tháng 1. Ông cũng có thể đôn Steven Gerrard lên, nhưng ai sẽ lấp khoảng trống chơi vơi khi chẳng có Xabi Alonson và Didi Hamann để lại ??
    Hamann và Warnock, bị chấn thương ở đầu gối và mắt cá chân, chỉ có thể trở lại sau 3 tuần. Những hy vọng lạc quan nhất là họ có thể chơi trong đội hình gặp Juventus. Ai dám nghĩ Liverpool sẽ có được phong độ tốt nhất???
    Không đơn thuần là một nỗi lo, điều này có thể quyết định đến cả số mệnh. Chẳng nhẽ, vẫn cứ mãi sẽ là như thế? Khó khăn quá! Hết nỗi lo này, lại nỗi lo khác. Nhìn gương mặt của Benitez là đủ hiểu tất cả chuyện gì đang xảy ra. Cuối cùng, điều tôi muốn nói là: hãy cầu nguyện, và tin tưởng!
  9. amore_mio

    amore_mio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký 24/3/2005

    Fernando Morientes ngồi ngoài 3 tuần. Milan Baros tương tự - 3 tuần với 3 trận bị treo giò. Djibril Cisse, Florent Sinama Pongolle và Neil Mellor tạm xa sân cỏ đến hết mùa.
    Một danh sách đáng sợ. Nhìn vào đó, và nếu bảo tôi hết hy vọng, thì cũng không fải là không có cơ sở. 5 tiền đạo đồng loạt không thể ra sân, chúng ta sẽ như thế nào đây???
    Harry Kewell đã từng chơi ở vị trí tiền đạo. Nhưng anh cũng đang bị chấn thương.
    Benitez có thể trông chờ vào Anthony Le Tallec, anh đã trở về từ St Etienne hồi tháng 1. Ông cũng có thể đôn Steven Gerrard lên, nhưng ai sẽ lấp khoảng trống chơi vơi khi chẳng có Xabi Alonson và Didi Hamann để lại ??
    Hamann và Warnock, bị chấn thương ở đầu gối và mắt cá chân, chỉ có thể trở lại sau 3 tuần. Những hy vọng lạc quan nhất là họ có thể chơi trong đội hình gặp Juventus. Ai dám nghĩ Liverpool sẽ có được phong độ tốt nhất???
    Không đơn thuần là một nỗi lo, điều này có thể quyết định đến cả số mệnh. Chẳng nhẽ, vẫn cứ mãi sẽ là như thế? Khó khăn quá! Hết nỗi lo này, lại nỗi lo khác. Nhìn gương mặt của Benitez là đủ hiểu tất cả chuyện gì đang xảy ra. Cuối cùng, điều tôi muốn nói là: hãy cầu nguyện, và tin tưởng!
  10. amore_mio

    amore_mio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Đó không chỉ là điều thần kỳ. Đó là những trái tim dũng cảm, là tinh thần thi đấu bất khuất và kiên cường đến không thể đánh bại. Những giọt mồ hôi ướt đẫm trên những gương mặt tràn đầy hạnh phúc, niềm hạnh phúc của những người chiến thắng. 20 năm sau, nỗi ám ảnh đã được gỡ bỏ. Không còn những điều điên rồ, không có những nỗi sợ hãi. Những chàng trai áo đỏ không biết sợ hãi, họ tiến lên, bất chấp tất cả. Một đội hình thiếu nhiều trụ cột, đối thủ không phải là kẻ dễ chơi, thế mà họ đã vượt qua được. Những bài báo hàng ngày viết rằng, Juve đã sợ chính bản thân họ, rằng họ đã sai lầm về chiến thuật trong một trận đấu quan trọng đến như thế, nhưng có ai tự hỏi rằng, liệu có phải chính những cầu thủ Liverpool đã có một nỗ lực đến không ngờ, người thầy của họ đã có một đấu pháp quá tuyệt vời đến nỗi không thể xoay chuyển được cục diện của trận đấu ? Cuối cùng là, chúng ta đã có mặt ở bán kết, và trên đời này không có cái gì là không thể...
    [​IMG]

Chia sẻ trang này