1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những ngày qua

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hpcaro, 03/06/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Mệt mỏi với cuộc sống này
  2. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Cái cảm giác này là gì nhỉ
  3. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    ĐỊnh viết nhưng hết buồn ngủ và hết ức chế rồi,
  4. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Mây hôm nay rất chi là buồn ngủ, chả vui nhưng chả đến mức ủ rũ ra, cứ chả buồn nói cười,
    Lúc nào cũng cần nói trước khi nghĩ,
    Hôm trước trót nói là em đi chơi về em thấy áy náy với gđ, .....
    Thế là một hôm mọi ng đi chơi chả rủ mình đi, hôm sau thấy bảo ca 2 đến tận 12 h. Mình hỏi là hôm qua mọi ng đi chơi à chị, thế là ầm ầm lên, e P đi chơi rồi về lại áy náy nên chả dám rủ, ......rồi em ko cần cơ quan anh chị em thì thôi. Mình bực mình và chưa bao h cãi nhau ở cơ quan cả, chị ấy hơn tuổi mình (bt chỉ là em sẽ rút kinh nghiệm hay là theo em thế này thế nọ rất nhẹ nhàng), rồi mình cãi lý do, nào là mẹ em chỉ mắng chút nhưng em gái em nó chỉ nói 1 câu là" mây h rồi chị",.....nói chung làm chị suốt ngày phải gương mẫu, trẻ con ít tuổi đi chơi tối nhiều ko hay. Rồi vì tớ ko muốn cậu sau này gặp tớ thấy tớ thay đổi nhiều, ko muốn những ng xung quanh suy nghĩ nói.
    Và thế thôi, nói nhỏ nhưng mà ko hiểu sao lại....Mặc dù mình đã cố ra ngoài rồi.
  5. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Rồi đến chiều 1 anh gọi dt về cho chị ấy, (a ấy chuyển ra phòng giao dịch), a ấy gọi chị Khánh là chị Hánh giống con gái chị K, nhưng mà rồi chị H chị ấy bảo là ..., thôi ko nói nữa ko cái P nó lại khóc bây h.(vì chị ấy toàn trêu là giọng em thế này thế nọ, rồi.....)
    Rồi vẫn mấy chuyện, là e P chuyên KH doanh nghiệp lớn này nọ
    Nhưng những điều đó ko làm mình buồn nữa, cái gì cũng kệ, vì dần mọi ng sẽ hiểu, sếp bảo làm thì nên để những ng khác nhận....ko rồi lại mang tiếng, phức tạp.
    Rồi lại chuyện ,mọi ng trêu , một anh bảo : "chuyện lớn như thế thì phải lên mách GĐ",,, bực mình
    Rồi người nhà sếp mở công ty vay vốn mà mình chả làm xong, thế là lên ký cóp, GĐ lại khó chịu.
    Kệ, hết h em về, lúc nào có thể cười thì cười ko thì cả đống việc cho xong rồi về sớm.
    Cơ bản mình ko thể "buông "được, ko thể "hư trong khuôn khổ" được,cái đó mình ko thể làm được
  6. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Cái quan trọng nhất đối với mình là tìm được định hướng và theo định hướng đó
    Đến đâu thì đến, kệ
  7. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Rồi cái vụ "màn chào hỏi nữa ", tớ được bác T bảo là "có màn chào hỏi tốt nhất cơ quan", và cả trung tâm và các PGD đều biết điều đó, lúc khen, nhưng có lúc lại ko hẳn, Khi một anh sang trình ký cô PGĐ, cô ấy mắng anh ấy, rồi tớ sang, rồi mấy cô ở PGD bảo là "thế màn chào hỏi để đâu rồi(hỏi anh kia), cứ như kiểu mình....
    Chuyện nhỏ, có lúc thấy mọi người quá quí, ai cũng sợ mình buồn(nhiều lần rồi) nhưng vẫn thấy có khoảng cách nên muốn ở nhà, chả muốn nói chuyện với ai(khi mọi ng hiểu ra điều gì đó)
    Nhưng cái cảm giác mọi ng cứ để ý quá, và nhiều khi có ng buồn quá, mình ko thích cảm giác đó. Cái cảm giác như thế này chả sao kệ nó
  8. uocmo2009

    uocmo2009 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2009
    Bài viết:
    1.636
    Đã được thích:
    0
    nhữg ngày qua...
    trôi đi nhah qá
  9. cupiecake

    cupiecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2009
    Bài viết:
    1.381
    Đã được thích:
    0
    Những ngày qua đối với em là nỗi sợ hãi và sự cô đơn
    Mỗi ngày qua đi trong em chỉ còn lại là nỗi nhớ và sợ hãi
    Em sống trong nỗi nhớ và sự sợ hãi này bao lâu rồi vậy?
  10. iwcotte

    iwcotte Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    1.293
    Đã được thích:
    0
    BẠN NÀY CÓ CÁI GÌ ĐÓ HƠI GIỐNG EM.
    Uhm... ít nhất cũng là NHỮNG NGÀY QUA.... sống trong sự sợ hãi và nhớ nhung...
    Em không biết là do mình mạnh mẽ
    Hay là do cái người ta gọi : Thời gian xoa nhoà vết thương???

    Hoặc có thể là em đã mất đi một mảng kí ức nào đó.... chắc chắn k phải kí ức về anh.....
    MÀ GIỜ ĐÂY EM CHỈ CẢM THẤY, NHỮNG NGÀY QUA.... EM ĐÃ ĐƯỢC SÔNG VÌ CHÍNH MÌNH!

Chia sẻ trang này