1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những ngày xa anh...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi DuyKhanh156, 23/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Phải rồi, anh ta thật hèn và nhu nhược. Tương lai của anh ta rồi tất cả sẽ chỉ là những giả dối mà thôi
  2. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Anh bị tai nạn, đến thăm nhưng anh không muốn gặp vì không muốn em nhìn thấy những vết thương trên gương mặt anh. Anh bảo, khi nào anh muốn gặp, anh sẽ tự tìm đến em. Em đành chấp nhận, hơn nữa, đó cũng là đợt em ôn thi bận rộn. Đến nay đã hai tháng rồi... Nhanh quá...
    Hôm qua gọi điện cho anh hẹn gặp, anh không dùng DĐ nên em đành liên lạc qua S, nhưng sao anh lại không nghe máy, sao anh lại không muốn gặp em? Em không hiểu thời gian không gặp nhau đó, anh đã suy nghĩ những gì, anh cho rằng em quên anh và không muốn gặp anh ( anh đã nhắn cho em như vậy mà) nhưng sao hôm qua em gọi điện, anh không muốn nói chuyện với em??? Chiều qua, ngồi quán cafe cùng S, S bảo anh đang đi chơi cùng người yêu cũ rồi.... Thật thế sao anh? Từ lúc đó, em thấy thất vọng quá. EM không đau khổ đâu vì em biết, tình yêu em dành cho anh chưa đủ lớn và anh cũng vậy, nhưng như thế không có nghĩa là em chấp nhận mất anh. Có thể sau tai nạn đó, khuôn mặt anh không còn được như ngày xưa, nhưng chẳng lẽ vì thế mà anh mặc cảm, vì thế mà chúng ta chia tay sao? Nhưng lời chia tay còn chưa nói, mà sao anh đã làm như vậy. EM cảm thấy mình bị phản bội, vì em chưa từng bị như thế... Em nghĩ là phải gặp anh, dù sao thì mọi chuyện phải rõ ràng chứ. Anh cứ im lặng mà làm như vậy sao? Anh thật hèn... Em ghét anh... Em không còn tin vào con trai nữa... Mãi mãi
  3. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    09-08-05
    Ngày thứ 46...
    Chiều nay nằm nhà xem phim, tự dưng lại khóc sướt mướt vì chuyện trong phim, và vì sự yêu thương quan tâm của người ta dành cho nhau...
    Vậy là em đã đổi số đt. Hôm qua mở lại số cũ thì có người nháy máy, tự dưng lại nổi hứng hài hước nhắn lại một cái tin ngồ ngộ rồi tắt máy.
    Hôm qua anh gửi offline nói rằng đã đổi pass, và còn gửi cả pass mới đấy cho em. Để làm gì, em sẽ ko vào nữa. Những thứ em gửi trong mail của anh vì một lí do gì đấy anh đã xoá đi (???), và em sẽ ko còn gửi nữa...
    Anh vẫn có thể nhắn rằng anh yêu em...Em nghe mà thấy lòng dửng dưng, và buồn cho anh...
    Đêm trước nằm đọc lại "Quạ đen", thấy đời người con gái "Tiểu long nữ" sao mà khốn cùng, và...rẻ mạt. Cả tình yêu cũng khốn cùng nhưng lại vượt lên trên sự rẻ mạt ấy. Những sự xấu xa đan xen với thứ tình cảm chân thành đến đau đớn. Nhưng điều quan trọng là con người ta có thể nhận ra nhau...
  4. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    12-08-05
    Ngày thứ 49...
    Những ngày này mưa nắng thật thất thường. Những cơn mưa rào đổ xuống vội vã để rồi nắng cũng lên vội vã.
    Em hầu như ở suốt trong nhà, thỉnh thoảng ra ngoài một chút, để đi học, đi mua một cái gì đấy, ra hàng Net, hay đi khám bệnh mà ko được như trưa nay. Trưa nay mưa thật dữ dội, ướt hết người nhưng vẫn cố đi lên Nguyễn Xí mua thêm 2 quyển sách về đọc.
    Đã lâu lắm rồi, sau 1 thời gian dài rất dài em lại mê mẩn với những cuốn sách, nhưng rồi lại nhận ra rằng dường như mình đọc để xua đi sự trống trãi đến rỗng tuyếch trong lòng, để ko cảm thấy cô đơn nữa...Đọc mà ko cảm nhận được những gì sâu sa trong đấy. Chợt nhớ đến lời của một người khi nghe mình nói về "Cây không gió": "Cảm nhận của mày tốt hơn anh" Nhưng bây giờ thì sao?
    Sáng sớm nay một người con ******** cửa, mắt nhắm mắt mở xuống mở cửa và ngồi trong nhà nói chuyện rất lâu. 1h đêm phóng xe máy từ Hải Phòng về HN giữa trời mưa bão, để làm gì nhỉ? Về nhà thay quần áo bị ướt hết...và làm gì ko biết nữa để chờ đến lúc trời sáng đến gọi cửa nhà mình. Anh ta luôn khác người như thế. Anh ta giống "Hâm" của mình, nhưng có lẽ anh ta hâm hơn thế, và đôi khi thật cũ kĩ như người của thời nào sót lại. Anh ta chê mình đủ thứ, nhà cửa bề bộn, thiếu nữ tính vì suốt ngày ăn nói ngông nghênh bắt nạt anh ta, mà hình như chỉ với anh ta mới thế.
    "Sao tự dưng lại về giữa đêm như thế?". "Thì đi chơi về chán quá nên muốn về HN thôi". "Đúng là dở hơi, chả để làm gì, thật dại dột.." Mình luôn thế, luôn nói với anh ta những câu như thế. "Anh thấy dù sao nói chuyện với em như thế này vẫn hơn là khi Chat, lúc Chat em bi quan hơn, và khiến anh đau đầu hơn". Tối qua mình Chat với anh ta, một thời gian rồi mới gặp lại, từ cái hôm anh đưa mình ra bến xe về quê nghỉ hè...Đôi khi anh có nhắn trên mạng "Anh nhớ em, chắc em ko nhớ anh đâu.." và "người yêu" của mình đọc được, gửi lại cho mình một cách đầy ngụ ý, có lẽ muốn nói rằng "anh biết rồi đấy", trong khi đấy hàng bao nhiêu tin nhắn khác lại ko hề gửi lại. Thật buồn cười. Uh, biết thì sao nhỉ? Cũng như ngày hôm qua khi Chat mình nói với anh ta rằng đừng nói yêu mình nếu muốn còn chơi với nhau được...Mình biết, lí do duy nhất để anh ta phóng xe giữa đêm mưa về HN là để gặp mình, dù chỉ ngồi nghe mình nói những câu đầy ương bướng bất cần. Hình như mình đã từng nói rằng "Em thích bắt nạt anh" thì phải?
    Ngồi nói chuyện đến 7h hơn anh ta đi, quay lại HP để làm việc tiếp, và hẹn tháng sau công tác về sẽ gặp lại.

    Vừa rồi nhận được mail của anh. Anh gửi cho em một bài viết dài nói về tình yêu. Những gì viết trong đấy còn có ý nghĩa gì đâu anh, bởi vì anh đối với em lúc này đâu phải là tình yêu, chỉ là một cái gì đấy thật xa vời, những tổn thương, sự hèn nhát nhu nhược. Em bỗng thấy anh đáng thương vô cùng, một cách thật lòng nhất, liệu điều đấy có làm anh tự ái hay ko?
    "Anh không bao giờ muốn nhận từ em lời tạm biệt, anh chỉ muốn nói rằng anh rất yêu em."
    Anh có biết ngoài này đang mưa, đang bão, những cơn mưa ko còn là kỉ niệm, những cơn mưa chỉ làm cho lòng em thanh thản hơn mà thôi...
  5. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    -ằ Something About Love ô-​

    Tơnh yêu chỏằ? 'ỏn vỏằ>i nhỏằng ngặỏằi vỏôn còn niỏằm tin khi 'Ê tỏằông bỏằi nhỏằng  ngặỏằi vỏôn còn muỏằ'n yêu khi hỏằ 'Ê tỏằông bỏằi có 'ỏằĐ quyỏằn lỏằc xua tan màn 'êm u tỏằ'i trong bỏĂn.
    BỏĂn hÊy chỏằn mỏằTt ngặỏằi mà muỏằ'n nhỏằng thỏằâ tỏằ't nhỏƠt 'ỏn vỏằ>i bỏĂn và sỏàn sàng 'ỏằf sỏằ vui vỏằ cỏằĐa bỏĂn trên hỏt mỏằi thỏằâ, trên cỏÊ sỏằ vui vỏằ cỏằĐa chưnh mơnh. BỏĂn hÊy chỏằn ngặỏằi mà bỏĂn có thỏằf cạng tÂm sỏằ, chia sỏằ niỏằm vui vỏằ>i nỏằ-i buỏằ"n, sỏàn sàng ôm bỏĂn vào lòng khi cỏĐn thiỏt và hoàn toàn hiỏằfu rà tỏƠt cỏÊ vỏằ bỏĂn và nhỏằng gơ bỏĂn muỏằ'n. BỏĂn hÊy chỏằn ngặỏằi mà chỏằi bỏĂn và không bao giỏằ 'òi hỏằi bỏƠt cỏằâ 'iỏằu gơ ngoỏĂi trỏằô 'ặỏằÊc nghe lỏằi nói dỏằ<u dàng cỏằĐa bỏĂn và làm mỏằTt nặĂi nặặĂng tỏằa tỏằ't nhỏƠt khi bỏĂn cỏĐn 'ỏn.
    Tơnh yêu bỏt 'ỏĐu tỏằô mỏằTt nỏằƠ cặỏằi, chỏằ>m nỏằY bỏng mỏằTt cĂi hôn và cỏÊm nhỏưn 'ặỏằÊc tỏằô nhỏằng cĂi ôm ỏƠp dỏằng nhơn thỏng vỏằ phưa trặỏằ>c chỏằâ 'ỏằông bao giỏằ ngoĂi nhơn lỏĂi dâ vÊng. BỏĂn sỏẵ không thỏằf nào tiỏp tỏằƠc sỏằ'ng vui vỏằ nỏu nhặ bỏĂn không chỏằn tỏằông xỏÊy 'ỏn trong 'ỏằi.BỏĂn nên có nghỏằi nhỏằng chỏằ- nào bỏĂn muỏằ'n tỏằ>i. BỏĂn hÊy làm nhỏằng gơ bỏĂn muỏằ'n làm, tỏĂi vơ bỏĂn chỏằ? có mỏằTt cuỏằTc 'ỏằi và mỏằTt lỏĐn cặĂ hỏằTi 'ỏằf làm nhỏằng gơ bỏĂn muỏằ'n.
    BỏĂn nên nhỏằ> lúc nào câng phỏÊi 'ỏãt bỏÊn thÂn mơnh vào vỏằn) , mỏằTt lỏằi tàn nhỏôn có thỏằf làm tan nĂt mỏằTt 'ỏằi ngặỏằi, mỏằTt lỏằi nói hỏằÊp thỏằi có thỏằf làm dỏằi tiỏn trơnh cỏằĐa nó.Niỏằm vui chỏằ? chỏằ 'ỏằÊi nhỏằng ngặỏằi 'Ê tỏằông khóc, nhỏằng ngặỏằi 'Ê tỏằông thặặĂng tÂm và nhỏằng ngặỏằi 'Ê tỏằông tơm kiỏm, tỏĂi vơ chỏằ? có nhỏằng ngặỏằi 'ó mỏằ>i biỏt tỏằông yêu quẵ trong niỏằm vui cỏằĐa mơnh và cỏằĐa nhỏằng ngặỏằi bên mơnh.
    BỏĂn sỏẵ cỏÊm thỏƠy rỏƠt 'au khi bỏĂn thÂt sỏằ thặặĂng yêu mỏằTt ngặỏằi mà ngặỏằi ỏƠy lỏĂi không yêu bỏĂn. Nhặng cĂi ỏƠy còn chặa 'au bỏng nỏu bỏĂn thỏưt sỏằ thặặĂng yêu mỏằTt ngặỏằi nhặng lỏĂi không có can 'ỏÊm 'ỏằf nói cho ngặỏằi 'ó biỏt. Có thỏằf là ThặỏằÊng Đỏ, ngài muỏằ'n chúng ta quen trặỏằ>c nhỏằng ngặỏằi mà không phỏÊi thuỏằTc vỏằ mơnh trặỏằ>c khi cho mơnh gỏãp 'ặỏằÊc õ?ongặỏằi bỏĂn trfm nfmõ? 'ỏằf cuỏằ'i cạng mơnh sỏẵ biỏt quẵ trỏằng ngặỏằi 'ó hặĂn.Nhặng bỏĂn hÊy nên nhỏằ> rỏng trên 'ỏằi sỏẵ không có mỏằTt ai có thỏằf biỏt 'ặỏằÊc õ?ongặỏằi bỏĂn trfm nfmõ? cỏằĐa mơnh sỏẵ là ngặỏằi nhặ thỏ nào? Có thỏằf bỏĂn 'Ê gỏãp 'ặỏằÊc ngặỏằi 'ó nhặng vơ sỏằ rỏằƠt ră nhút nhĂt không dĂm nói cỏằĐa bỏĂn sỏẵ làm bỏĂn mỏƠt 'i cĂi ngặỏằi lẵ tặỏằYng 'ó.
    BỏĂn sỏẵ không thỏằf ngỏằ 'ặỏằÊc nhiỏằu khi ngặỏằi 'ó câng có nhỏằng tơnh cỏÊm nhặ bỏĂn nhặng còn 'ang chỏằ 'ỏằÊi bỏĂn ngỏằ lỏằi. BỏĂn nghâ thỏằư coi, bỏĂn 'Ê tơm 'ặỏằÊc mỏằTt ngặỏằi trỏĐn quẵ nhỏƠt thơ ngặỏằi thiỏằ?t thòi nhỏƠt chưnh là bỏĂn mà thôi. Nhặng mà thỏưt sỏằ cĂi buỏằ"n thỏÊm nhỏƠt chưnh là khi bỏĂn 'Ê tơm 'ặỏằÊc ngặặĂi tơnh trong mỏằTng cỏằĐa bỏĂn rỏằ"i nhặng 'ỏằf tỏằ>i cuỏằ'i cạng mỏằ>i phĂt hiỏằ?n ra rỏng ngặỏằi 'ó lỏĂi không có duyên phỏưn vỏằ>i bỏĂn và bỏĂn không còn 'ặỏằng chỏằn lỏằa nào khĂc hặĂn là 'ành phỏÊi xa nhau. CĂi 'ó là mỏằTt 'iỏằu 'au khỏằ. nhỏƠt nỏu xỏÊy ra trong 'ỏằi bỏĂn.Cuỏằ'i cạng hÊy yêu quẵ nhỏằng gơ bỏĂn 'ang có và 'ỏằông nên vơ nhỏằng giỏưn hỏằn nhỏằ nhỏãt nàp 'ỏằf rỏằ"i dỏôn 'ỏn cuỏằTc chia tay không nguyên cỏằ>. HÊy thặặĂng yêu và tôn trỏằng lỏôn nhau vơ trong 'ỏằi ngặỏằi, tơnh yêu có khi chỏằ? 'ỏn có 1 lỏĐn mà thôi.
    [green]
    Có thỏằf bỏĂn sỏẵ nghâ 'ỏn sỏằ thỏƠt bỏĂi khi nghâ vỏằ cuỏằTc tơnh 'Ê qua, nhặng nó lỏĂi chưnh là bài hỏằc cho bỏĂn khi tơm 'ỏn mỏằTt tơnh yêu mỏằ>i. Trong trò chặĂi tơnh yêu, vỏƠn 'ỏằ không phỏÊi ai là kỏằ thỏng cuỏằTc hay thua cuỏằTc. Điỏằu quan trỏằng cỏằĐa Tơnh yêu mà bỏĂn cỏĐn biỏt 'ó là khi nào bỏĂn nên giỏằ lỏĂi hay thỏằi 'iỏằfm nào nên 'ỏằf nó ra 'i !
    [green]Chỏằ? khi bỏĂn thỏưt sỏằ mong muỏằ'n ai 'ó 'ặỏằÊc hỏĂnh phúc, thỏưm chư hỏĂnh phúc 'ó không phỏÊi dành cho bỏĂn, bỏĂn mỏằ>i hiỏằfu rỏng bỏĂn 'Ê yêu ngặỏằi 'ó thỏưt sỏằ mỏƠt rỏằ"i. Mỏằi viỏằ?c bỏĂn làm 'ỏằu dành cho 'iỏằu tỏằ't 'ỏạp nhỏƠt. Vỏưy khi ngặỏằi bỏĂn yêu không dành chút tơnh yêu nào cho bỏĂn, 'ỏằông ngỏĂi ngỏĐn mà không 'ỏn vỏằ>i ngặỏằi khĂc nỏằa - 'ặĂn giỏÊn - vơ bỏĂn sỏẵ không bao giỏằ biỏt tơnh yêu là gơ nỏu không thỏằư nó. BỏĂn sỏẵ không tỏằ nhiên yêu ai 'ặỏằÊc trỏằô khi chưnh bỏĂn phỏÊi mỏĂo hiỏằfm vỏằ>i tinh yêu. Tơnh yêu luôn phỏÊi giỏng xâ vỏằ>i niỏằm 'au. Nỏu bỏĂn chặa tỏằông 'au 'ỏằ>n ặ? Thỏ thơ bỏĂn sỏẵ chỏng hỏằc 'ặỏằÊc thỏ nào là yêu 'Âu. Tuy vỏt thặặĂng bỏằYi tơnh yêu không phỏÊi lúc nào câng làm bỏĂn 'au 'ỏằ>n. nhặng nỏằ-i 'au vỏôn còn 'ó ....'ỏằf thỏằư thĂch bỏĂn, .... 'ỏằf giúp bỏĂn trặỏằYng thành hặĂn. 
    Đỏằông tơm kiỏm Tơnh yêu, hÊy 'ỏằf Tơnh yêu tơm ra bỏĂn. Điỏằu 'ó giỏÊi thưch tỏĂi sao ta gỏằi " ngÊ vào tơnh yêu " ....bỏằYi vơ bỏĂn câng không thỏằf tỏằ buỏằTc mơnh ngÊ 'ặỏằÊc. Chỏằ? 'ặĂn giỏÊn là bỏĂn bỏằi mà thôi . Tơnh yêu không bỏằ trêu lỏằ>n nhỏƠt cỏằĐa Tơnh yêu là ta lỏĂi 'ỏằf nó ra 'i 'úng lúc ta nên giỏằ lỏĂi hay lỏĂi cỏằ' nưu kâo thay vơ nên 'ỏằf nó ra 'i. Ta mỏƠt 'i mỏằTt ngặỏằi chỏằ? khi sỏằ' phỏưn 'Ê sỏp 'ỏãt ta phỏÊi gỏãp ngặỏằi khĂc - ngặỏằi có thỏằf yêu ta thỏưm chư hặĂn cỏÊ chưnh ta yêu bỏÊn thÂn ta. Khi bỏằi cĂi chỏt. Hy vỏằng là liỏằu lânh vỏằ>i sỏằ thỏƠt bỏĂi. Nhặng không mỏĂo hiỏằfm thơ 'Ê là thỏƠt bỏĂi rỏằ"i vơ trong cuỏằTc sỏằ'ng 'iỏằu nguy hiỏằfm nhỏƠt là không thỏằư thĂch 'iỏằu gơ . Đỏằf 'ỏĂt 'ặỏằÊc cĂi kỏ tiỏp, bỏĂn phỏÊi dĂm mỏĂo hiỏằfm vỏằ>i nhỏằng gơ liên quan. Đỏằf bỏằTc lỏằT cỏÊm xúc là chưnh bỏĂn 'ang nói lên sỏằ thỏưt. Thỏằư thĂch trong tơnh yêu chưnh là bỏĂn yêu mà có thỏằf không 'ặỏằÊc 'Ăp trỏÊ. Làm thỏ nào 'ỏằf 'ỏằng và sỏằâc mỏĂnh.


    Được duykhanh156 sửa chữa / chuyển vào 20:50 ngày 12/08/2005
  6. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    16-08-05
    Ngày thứ 53...Những cơn mưa không còn gợi nhớ?
    Không còn gợi nhớ, ko còn đau đớn...Đi dưới mưa em đã nguôi nhớ về những kỉ niệm ngắn ngủi những ngày đầu yêu anh, những con đường HN bao người qua đã mất dấu chân anh.
    M nhắn cho em. Mấy hôm trước anh gọi điện về cho M hỏi có biết số đt của em ko? Ko biết là M và anh đã nói những gì. M bảo dường như em đã quyết tâm được rồi. Dù là bạn thân thiết của bọn anh nhưng M luôn đứng về phía em, ngay từ đầu đã khuyên em "đừng tin vào mọi điều anh ấy nói" và ủng hộ chuyện cắt liên lạc với anh vì anh "ko xứng đáng".
    Có phải là em đã rất cứng rắn ko? Em đã vượt qua được sự tổn thương, vượt qua những đêm vừa nghẹn ngào vừa nhớ anh muốn phát điên. Nhiều khi tưởng như ko chịu được, những lúc anh gọi em đã phải rất cố gắng bỏ qua một cách lạnh lùng cho dù rất muốn được nói với anh, dù chỉ là lời trách móc...
    Em nói với M rằng em thương anh. Em thực sự thương anh, ko fải là một sự bênh vực hay biện minh cho anh, nhưng em cảm thấy được sự chịu đựng của anh trong chuyện này, chịu đựng một con người như G, và chịu đựng chính cái nhu nhược hèn nhát của bản thân. Nhưng em biết, mỗi ngày trôi qua anh vẫn luôn vui cười như ko, em chẳng có lí do gì để mà vương vấn thêm.
    Anh đã nói sẽ viết thư ra cho em, nói sẽ "gửi trả" đồng hồ...nói nhiều và ko làm được. Và cũng chẳng có lí do gì khó khăn đến nỗi anh ko thể làm được bất kì điều gì để mà níu giữ em ngoài những lời nói cửa miệng.
    Anh biết ko, em luôn cảm thấy tiếc cho anh. Cách đây 6 năm trong mắt em anh là một người hoàn toàn khác, hoàn toàn khác...
  7. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    18-08-05
    Ngày thứ 55...
    Ngày về...
    Ngày anh về
    Mưa...
    không còn rơi
    không còn nghiêng
    Mùa thu gom từng mảnh kí ức
    trả lại anh
    Em gom tóc
    trả mùa thu mong manh...
    Trăng trên cao vời vợi
    như con mắt đợi
    một con mắt
    Em đã đợi anh
    bao nhiêu mùa trăng không biết
    không thấy con mắt nào nhìn em tha thiết
    Thấy chỉ toàn mưa
    xiên xiên...
    thấy gió
    thấy lá
    nghiêng nghiêng...
    Em đã đợi anh
    như đợi từng ánh trăng
    từng ánh trăng đổ xuống biển
    nhạt nhoà giữa một vùng đêm
    nhạt nhoà như kí ức đã cùng em cùng anh cùng mưa rơi vào lãng quên
    Anh về...
    trăng
    đã lặn rồi
    không còn con mắt đợi
    không còn em đợi
    Chỉ còn một chiếc bóng đổ dài
    Trên chiếc bóng ấy
    anh cúi nhặt sợi tóc người con gái đã gửi lại mùa thu...
    Ngày anh về
    có một người đã ra đi
  8. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    20-08-05
    Ngày thứ 57...
    Em ra đường trong một sáng sớm mùa thu, cảm thấy mọi thứ đều thật dễ chịu. Một vòng tay be bé quàng quanh eo cũng làm cho em cảm thấy yêu đời hơn.
    Sáng nay em sẽ đi đám cưới một người bạn cùng lớp. Đám cưới thứ 3, và cuối tháng sau sẽ có thêm một đám cưới của một người bạn nữa. Và...cuối năm, có thể...ở một nơi xa anh sẽ cùng một người con gái khác. Khi ấy em sẽ cảm thấy như thế nào nhỉ? Em vẫn chưa thể hình dung ra được, cho dù mỗi khi người ta hỏi về người yêu em em vẫn đùa rằng "đi lấy vợ rồi".
    Hôm qua nói chuyện với M. M bảo "yêu một người và cưới một người ko còn là chuyện khiến chị phải ngạc nhiên đâu", "Thấy chị thế này em ghét ông T lắm"
    M bảo tại sao anh vẫn nói với em những lời yêu như thế, phải chăng vì anh vẫn còn hi vọng.
    Hi vọng, hi vọng là gì, hạnh phúc là gì?
    Thôi em đi đây, mọi người đang đợi em, những nụ cười, những niềm vui của ngày hạnh phúc.
  9. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Em vừa đi cắt tóc về. Sao mỗi lần cắt tóc em luôn cảm thấy buồn và tiếc thế nhỉ? Sờ mái tóc đã bị ngắn đi, dù chỉ một chút thôi, em lại thấy buồn buồn thế nào ấy.
    Mấy hôm trước có một người con trai do Th và cô đòi "mai mối" nhắn tin nói lời yêu em. Lời yêu nói ra thật dễ dàng làm sao. Em chỉ biết nói rằng "có lẽ anh chỉ thích em thôi chứ anh đã hiểu gì về em đâu mà yêu em"
    Tối nay Th gọi điện cho em hỏi chuyện 2 đứa có đi đến đâu ko. Em kể cho Th nghe về những tin nhắn. Th bảo anh ta đã có người yêu rồi đấy, nhưng hình như còn đang băn khoăn gì đấy nên nửa nọ nửa kia. Em bỗng bật cười. Em có còn tin ai nữa đâu, và em luôn nghĩ rằng sẽ như thế mà.
    Anh ah, lúc này anh đang làm gì nhỉ? Có lẽ anh đang ở bên cạnh G. Mong sao anh cảm thấy hạnh phúc, bởi vì em ko muốn em thương và lo lắng cho anh nữa.
    Sao bỗng dưng em lại mong đến mùa đông thế nhỉ. Mùa đông, để em cảm thấy lòng mình ấm áp hơn!!!
  10. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    22-08-05
    Ngày thứ 59...
    May mà ko bị ốm trong những ngày này, đi lại nhiều quá, cứ suốt từ sáng đến tối mới về, nhưng như thế lại ngủ được ngon hơn..
    Chiều qua đi ra cửa hàng đứa bạn. Gần tối thì bọn lớp kéo đến phá đám ầm ĩ cả lên. 2 ông bà người Mỹ bước vào, 1 thằng bạn xổ 1 tràng tiếng Anh "hàng ở đây xấu lắm, đắt lắm, đừng mua vào" làm cả bọn cười nghiêng ngả, 2 ông bà cũng cười với câu đùa của nó và tỏ ra rất thích những chiếc bình và những bức tranh
    Một đứa con gái rất đặc biệt. Khi bước vào cửa hàng, cả 2 đứa đều tưởng nó là người Hàn hay Nhật gì đấy. Em lại gần hỏi thì nó nhìn em cười "Em chỉ xem thôi, tại em thấy hấp dẫn quá", cái cười của nó cũng rất đặc biệt, có cái gì đấy thật khó diễn tả ở phong cách giản dị nhưng rất Tây của nó, ở đôi mắt nằm sau cặp kính, một gương mặt thanh thoát. Nó thường nhìn thẳng vào mặt em và cười cười, đôi khi lại buông ra những câu ngắn thật khó hiểu. Em cảm thấy bị ấn tượng bởi đứa con gái ấy, tưởng như nó là người có thể đọc được suy nghĩ của người khác vậy!!! Bỗng dưng tự nhủ nếu gặp lại nó một lần nữa em sẽ nói chuyện với nó nhiều hơn, và nói rằng em hay nhíu mày có lẽ là vì thói quen chứ ko fải bị cận như nó hỏi, hoặc ko fải vì khó chịu bởi nó "chỉ xem thôi" nếu nó nghĩ thế.
    H bảo có người về VN và sẽ gọi điện cho em để gửi quà của H, nhưng em lại quên chưa nói với H số đt mới, thật là xui xẻo, có lẽ mấy ngày này lại fải chuyển về dùng số cũ để chờ họ gọi thôi.

Chia sẻ trang này