1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những người bạn - Mở lại chào đón thành viên trở về

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi milosa, 25/02/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. liu_tiu

    liu_tiu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2007
    Bài viết:
    5.627
    Đã được thích:
    0
    Cafe thì tớ chẳng chê
    Cơ mà đắng thế ai mờ nuốt vô
    Cho xin tí sữa đi cô
    Ngọt ngào dư thế trầm trồ tớ xơi
    Ới ời ơi ơi ơi ...
    Nhà mới iêm cóc nhái tí đú theo ss Sa mí anh Gấu nhá

  2. cafe1102

    cafe1102 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2007
    Bài viết:
    138
    Đã được thích:
    0
    ói xời, thế kia thì chít ạ??? Ko dám đâu ạ. đắng uống đc thì uống, ko uống đc thi thui, em chẳng cho sữa đâu
    em thích nhấu câu này
    " Thị nở còn còn có chí phèo
    anh rồi cũng sẽ rơi vào tay em"
    he..he..he.....
  3. Vn_Sakura

    Vn_Sakura Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    8.580
    Đã được thích:
    0

    Nhanh thật, mới đó mà đã sắp 1năm rùi
  4. sakurasamza

    sakurasamza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/07/2007
    Bài viết:
    1.787
    Đã được thích:
    0

    Tháng Giêng, Mơ Về Trăng Non Rét Ngọt
    Wednesday, 24. January 2007, 03:56:18
    Thương Nhớ Mười Hai
    Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, **** đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân.
    Ới ời người em gái xoã tóc bên cửa sổ! Em yêu mùa xuân có phải vì nghe thấy rạo rực nhựa sống trong cành mai, gốc đào, chồi mận ở ngoài vườn? Chàng trai kia yêu mùa xuân, phải chăng là tại lúc đôi mùa giao tiễn nhau, chàng tưởng như nghe thấy đồi núi chuyển mình, sông hồ rung động trong cuộc đổi thay thường xuyên của cuộc đời? Mà thiếu phụ ở chân trời góc biển yêu mùa xuân có phải vì đấy là mùa xanh lên hy vọng được trở về nơi bến đợi sông chờ để ngâm lại khúc bạc đầu với người ra đi chưa biết ngày nào trở lại?
    Tôi yêu sông xanh, núi tím; tôi yêu đôi mày ai như trăng mới in ngần và tôi cũng xây mộng, ước mơ, nhưng yêu nhất mùa xuân không phải là vì thế.
    Mùa xuân của tôi - mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội - là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xam có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng ...
    Người yêu cảnh, vào những lúc trời đất mang mang như vậy, khoác một cái áo lông, ngậm một ống điếu, mở cửa đi ra ngoài tự nhiên thấy một cái thú giang hồ êm ái như nhung và không cần uống rượu mạnh cũng nghe như lòng mình say sưa một cái gì đó - có lẽ là sự sống!
    Anh có thể đạp cỏ trên Hồ Gươm, đợi đến sâm sẩm tối ra ngồi ở Thuỷ Tạ nhìn các cô gái đẹp như tiên mặc áo nhung, áo len trăm mầu ngàn sắc, in bóng hình xuống đáy nước lung linh; anh có thể vào một nhà hát thưởng vài khẩu trống, "mở quả mứt" phong bao cho các chị em, rồi uống với mỗi em một ly rượu "lấy may"; anh có thể đi vào một ngôi chùa khói nhang nghi ngút, đưa mắt nhìn xem có cô nào thực xinh thì quỳ nganh xuống bênh cạnh cầu Trời khấn Phật cho cô càng ngày càng đẹp và trong năm lấy được một người chồng xứng ý như ... anh vậy.
    Ấy đấy, cái mùa xuân thần thánh của tôi nó làm cho người ta muốn phát điên lên như thế đấy. Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống ở trong người căng lên như máu cũng căng lên trong lộc của loài nai, như mầm nôn của cây cối, nằm im mãi không chịu được, phải trỗi ra thành những cái là nhỏ tí ti giơ tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh.
    Cùng với mùa xuân trở lại, tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn trong những ngày đông tháng giá. Lúc ấy, đường sá không còn lầy lội nữa, mà cái rét ngọt ngào chứ không còn tê buốt căm căm nữa.
    Y như những con vật nằm thu mình một nơi trốn rét thấy nắng ấm trở về thì lại bò ra để nhảy nhót kiếm ăn, anh cũng "sống" lại và thèm khát yêu thương thực sự. Ra ngoài trời, thấy ai cũng muốn yêu thương, về đến nhà lại cũng thấy yêu thương nữa....

  5. Capuccino

    Capuccino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    1.701
    Đã được thích:
    0
    không yêu thì nói rằng không
    sao mà lấp lửng, má hồng chóng phai
    không yêu chớ hứa ngày mai
    tình thì vô tận, tuổi dài bao nhiêu
    một mai trăng ngả bóng chiều
    lang thang một bóng, ráng chiều quạnh hiu
    tình xa xôi quá tình ơi!
    vào đây toàn người quen, em làm 1 bài xin gia nhập hội ạ! hối đấy chưa có dịp để biết thơ anh "Không say không thích mà lại thế" em xin góp vài câu thơ nhái bên làng
  6. ksktmlt

    ksktmlt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.598
    Đã được thích:
    0
  7. ksktmlt

    ksktmlt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.598
    Đã được thích:
    0
  8. confused

    confused Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2008
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0

    Cảm ơn trước ạ.Tham gia nhiệt tình và vui vẻ hình như là iem cũng có thể làm được thế nên sẽ tham gia nhà nhiều hơn.Nhưng sợ tham gia nhiệt tình quá mà lên cột thì mọi người bảo lãnh cho iem nhé.Thế mà!
  9. liu_tiu

    liu_tiu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2007
    Bài viết:
    5.627
    Đã được thích:
    0
    Tơu 'ặĂi, tơu 'ặĂi
    Soài Ă Em chỏng thưch xoài
    Thưch kem hoa quỏÊ fn roài tê tê (cặĂ)
    Thỏ mà!

  10. Vn_Sakura

    Vn_Sakura Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    8.580
    Đã được thích:
    0
    Cuối tháng giêng có những đêm không mưa, trời sáng lung linh như ngọc, chỉ chừng mười giờ tối thì trăng mọc cao lên đỉnh đầu.
    Cái trăng tháng giêng, non như người con gái mơn mởn đào tơ, hình như cũng đẹp hơn các tháng khác trong năm thì phải: sáng nhưng không đẹp lộng lẫy như trăng sáng mùa thu, đẹp nhưng không đẹp một cách úa héo như trăng tháng một. Cái đẹp của trăng tháng giêng là cái đẹp của nàng trinh nữ thẹn thùng, vén màn hoa ở lầu cao nhìn xuống để xem ai là tri kỷ, mặc dầu không có ai thấy để đoàn biết tâm sự mình, nhưng cứ thẹn bâng khuâng, thẹn với chính mình. Ánh trăng lúc ấy không vàng mà trằng như sữa, trong như nước ôn tuyền. Đi vào giũa ánh sáng mơ hồ ấy, mình cảm như thấy mình bay trong không gian vô bờ bến.
    Nằm trên cái giường tre ngoài vười kê dưới một gốc lan tây thơm phức, mình nghe rõ ràng có tiếng trăng thủ thỉ thì thầm. Ở nhà ngoài, vọng vào câu chuyện của mấy cô hàng xóm. Không, vào tháng giêng, người Bắc Việt ít có giải trí nghèo nàn trong rạp hát, nhà xinê hay tiệm nhảy: một bà nói chuyện mới đi lễ chùa Trầm về, xin được một cây xăm "thượng thượng"; một cô khác trịnh trọng đưa biếu người chị em thân một gói quá Thiết Quan Âm của ông bác vừa ở Trùng Khánh về ăn Tết; một bà khác nữa giở hộp trầu ra, vừa nhai vừa cuốn theo lối "sâu kèn" những điếu thuốc là ta ướp hoa ngâu.
    Em yêu ơi, sống là tin tưởng và chờ đợi, nhưng biết rằng mái tóc người ta có còn xanh mãi được chăng?
    [nick]
    Được vn_sakura sửa chữa / chuyển vào 17:05 ngày 25/02/2008

Chia sẻ trang này