1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những người bạn...

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi xanxan, 15/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. twofaces

    twofaces Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    316
    Đã được thích:
    0
    Viết cho MS

    Bạn thân mến !!!
    Có lẽ bạn đã không hiểu đúng về tôi, cũng như mọi người và thậm chí ngay cả bản thân tôi cũng có lúc cảm thấy không hiểu mình. Tôi không có ý định thanh minh cũng như làm một việc gì tương tự, nhưng có lẽ không thể không viết mấy dòng, còn nghĩ gì (nếu bạn muốn suy nghĩ) thì là hoàn toàn ở bạn.
    Tôi giờ không còn bên bạn nữa, nhưng đó không có nghĩa là một sự ra đi trong im lặng hay thờ ơ chủ định gì cả, bởi tôi đã chỉ muốn tĩnh tâm chốc lát trong ốc đảo tĩnh mịch của riêng mình. Có thể bạn đã thấy tôi đến và đi như một ảo ảnh, phù du nhưng trong ý niệm bản thân, tôi luôn trân trọng những kỹ niệm thú vị, những nét đồng cảm,... tất cả đều là sự thật, hữu hình.
    Mỗi hành trình đều có những khoảng lặng, như ngôi sao băng trong thiên hà vô định có lúc mờ đi, nhưng để một lúc khác lại sáng lên ánh sáng mới tươi tràn sinh khí. Tất nhiên cũng có ngoại lệ, đó là khi ngôi sao mờ dần rồi chuyển hoá thành một hố đen vũ trụ, chỉ còn dấu ấn của sự hiện hữu qua những tương tác mà người ta chỉ có thể cảm nhận một cách mơ hồ. Tuy nhiên, sự vụt tắt vĩnh viễn đó chỉ xuất hiện ở điểm cuối cuộc hành trình, khi mà nó đã hoàn thành chặng đời tồn tại sau những chu kỳ tối - sáng.
    Tôi sẽ không bao giờ hối tiếc về những gì đã qa, và cũng không băn khoăn về những điểm nút kỳ dị. Nếu còn chăng sự áy náy thì chính là ở sự thiếu chu toàn trong những điều mà tôi còn chưa thể đem đến cho bạn, chỉ vậy thôi. Tôi đã muốn thay đôi mình, nhưng chỉ là thay đổi để hoàn thiện hơn trong phản xạ với cuộc sống chứ tuyệt nhiên không có ý phủ nhận những cảm thúc thực của mình trong quá khứ. Có lẽ tôi đã không diễn đạt được suy nghĩ và khiến bạn hiểu sai. Thời gian, phải, thời gian sẽ ấn chứng lại tất cả những cảm xúc của bạn, và cả tôi.
    Có lần bạn chỉ cho tôi giàn hoa Tigôn đang không còn đỏ nữa, chúng đang chuyển dần sang thứ trắng bợt bạt, héo rữa. Nhưng chúng ta đều hiểu những bông hoa nhỏ bé kia sẽ không vụn ra để chìm vào quá khứ mà chúng đang tạm lui và góc khuất để khi mùa sang lại tươi rọi sắc hồng.

    Tôi vẫn mong một ngày không xa lại được cùng bạn ngắm những dòng sông ...
    One person just like a bottle ò wine, both better with age

Chia sẻ trang này