1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những người không thích đùa, chỉ thích thật.

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi tantroremax, 07/03/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tantroremax

    tantroremax Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2007
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Cuối tháng giêng có những đêm không mưa, trời sáng lung linh như ngọc, chỉ chừng mười giờ tối thì trăng mọc cao lên đỉnh đầu.
    Cái trăng tháng giêng, non như người con gái mơn mởn đào tơ, hình như cũng đẹp hơn các tháng khác trong năm thì phải: sáng nhưng không đẹp lộng lẫy như trăng sáng mùa thu, đẹp nhưng không đẹp một cách úa héo như trăng tháng một. Cái đẹp của trăng tháng giêng là cái đẹp của nàng trinh nữ thẹn thùng, vén màn hoa ở lầu cao nhìn xuống để xem ai là tri kỷ, mặc dầu không có ai thấy để đoàn biết tâm sự mình, nhưng cứ thẹn bâng khuâng, thẹn với chính mình. Ánh trăng lúc ấy không vàng mà trằng như sữa, trong như nước ôn tuyền. Đi vào giũa ánh sáng mơ hồ ấy, mình cảm như thấy mình bay trong không gian vô bờ bến.
    Nằm trên cái giường tre ngoài vười kê dưới một gốc lan tây thơm phức, mình nghe rõ ràng có tiếng trăng thủ thỉ thì thầm. Ở nhà ngoài, vọng vào câu chuyện của mấy cô hàng xóm. Không, vào tháng giêng, người Bắc Việt ít có giải trí nghèo nàn trong rạp hát, nhà xinê hay tiệm nhảy: một bà nói chuyện mới đi lễ chùa Trầm về, xin được một cây xăm "thượng thượng"; một cô khác trịnh trọng đưa biếu người chị em thân một gói quá Thiết Quan Âm của ông bác vừa ở Trùng Khánh về ăn Tết; một bà khác nữa giở hộp trầu ra, vừa nhai vừa cuốn theo lối "sâu kèn" những điếu thuốc là ta ướp hoa ngâu.
    Em yêu ơi, sống là tin tưởng và chờ đợi, nhưng biết rằng mái tóc người ta có còn xanh mãi được chăng?
    Vũ Bằng ( lại là họ Vũ nhé)
  2. tulipvang

    tulipvang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2007
    Bài viết:
    1.619
    Đã được thích:
    0
    Mùa xuân bao giờ cũng đẹp, nhưng xuân năm nay đối với em không còn như xưa nữa. Em đã mất đi một người thân yêu nhất, anh cho em mượn topic của anh để được sống thực với cảm xúc thật một lần nhé, em muốn khóc thật nhiều để xoá sạch hết mọi nỗi buồn. Hi vọng chỉ lần này nữa thôi.
    Em lại trở về đắm mình giữa chiều mưa
    Vu vơ buồn
    Cồn cào bao nỗi nhớ
    Về những ký ức xưa
    Vẫn biết rằng quá khứ
    Chẳng thể là hiện tại
    Và người đã đi xa
    Là đi xa mãi mãi
    Dẫu biết cứ khắc khoải
    Chỉ khiến mình thêm đau
    Nhưng chẳng hiểu tại sao
    Trái tim không chịu ngủ
    Để giọt lệ cứ rơi
    Mưa hay nước mắt người
    Rớt vào lòng mặn đắng
    Sao mình thấy trống vắng
    Giữa dòng đời ngược xuôi
    Sao mưa cứ mãi rơi
    Mình chẳng thể tươi cười
    Như ngày còn thơ ấu
  3. tantroremax

    tantroremax Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2007
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Ừ em cứ tự nhiên đi. Hãy coi đây là nhà của mình và nếu em muốn anh cho em mượn vai nè. Đừng giấu trong lòng. Đọc Khoảng lặng, anh biết em buồn vì sự mất mát quá lớn đó, em hãy cố gắng nhé. Khi em biết vươn lên, khi em thành đạt trong cuộc sống là lúc ba em mỉm cười hạnh phúc đấy. Cố lên em nhé.
    Được tantroremax sửa chữa / chuyển vào 16:57 ngày 12/03/2007
  4. kite4ever

    kite4ever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2007
    Bài viết:
    627
    Đã được thích:
    0
    Hix , lại bùn ồi . Nhiều khi ta cười , nhưng đó chỉ là những niềm vui như bong bóng vỡ tan khi chạm vào những cạnh sắc của nỗi buồn phía dưới .......... đời là bể khổ!
  5. deepbluejean13

    deepbluejean13 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2003
    Bài viết:
    176
    Đã được thích:
    0
    vừa mất đi một chút gì, rất mơ hồ .... khi nhìn vào cuộc sống bằng cái nhìn không yêu thương như mọi ngày .......
    đã từng ôm anh trong tay, có thật một bờ môi để đặt lên đó niềm hạnh phúc, có thật một bờ vai để đặt lên đó một niềm cảm thông, có thật một ánh mắt để thả vào đó chút mộng mơ, có thật một tấm ngực rộng để cảm nhận sự chở che .... có thật những lời chúc mỗi sáng đi làm uể oải, có thật những lời động viên mỗi khi khó khăn, có thật những lời yêu tưởng như chỉ giành riêng cho mình ....
    mất mát , rất mơ hồ khi anh bên em, anh dường như luôn nhớ về quá vãng xa xôi, quá vãng anh cũng từng thường khi chia xẻ đôi bờ vai, lời yêu, làn môi ...
    EM đấy -rất thật , khi bên anh ! không phải một giấc mơ đâu ...
  6. tantroremax

    tantroremax Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2007
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Có những đêm chợt tỉnh giấc, co ro trong cái lạnh thấu xương của gió ngàn..mông lung ....lòng lại mơ về nơi xa lắm..
  7. thuylinh290184

    thuylinh290184 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2007
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Thế là tan vỡ một tình bạn đẹp. Mình biết sớm muộn gì điều này cũng xảy ra mà vẫn cảm thấy đau lòng và tiếc nuối. Vẫn nhớ có người thường nhắc nhở mình " cái gì càng đẹp, càng long lanh thì càng mong manh dễ vỡ". Phải chăng điều đó đã trở thành một chân lý?!?

  8. dauthaitukieptruoc

    dauthaitukieptruoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2007
    Bài viết:
    485
    Đã được thích:
    0
    9/3 đi chơi cùng bạn thân nhân ngày SN nhóm. Tưởng là vui ai dè chúng nó làm mình buồn quá. Buồn vô cùng k biết có phải tại mình cả nghĩ nhưng đúng là mình k hài lòng về việc làm của tui nó. Buồn vô cùng, hôm nay vân k nói chuyện gì với chúng nó cả. Chán lắm cơ, bạn bè gì mà lại thế.
  9. Tiamo_JFC

    Tiamo_JFC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/02/2007
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi cảm giác mông lung, có những thất vọng về bạn bè.Thất vọng về rất nhiều thứ đem theo cảm giác buồn chán.
    Ôi cuộc sống
  10. dauthaitukieptruoc

    dauthaitukieptruoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2007
    Bài viết:
    485
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay HN mưa quá anh ạ. Em đi trong gió lạnh và mưa xuân thấy nhớ anh quá. Lạnh buốt cả đôi tay, chẳng còn ấm để anh xuýt xoa nắm chặt hai bàn tay em như trứơc, cũng có anh ở đây đâu. Bài thơ này tặng em anh nhớ không?
    Mưa ngâu
    Ngô Văn Phú
    Thuở ấy, mưa ngâu cứ sụt sùi,
    Ðường về có một áo mưa thôi,
    Em đưa anh mặc, em về vội,
    Chiếc áo phong phanh ngược gió trời.
    Chẳng nói năng chi mà, hai phía thương.
    Mình đi nào có nhớ chi đường.
    Thương ai chiều rét về không áo,
    Mưa trời, hạt hạt mỗi dầy hơn.
    Rét lạnh lòng anh nhiều bữa khác,
    Bao giờ quên được chuyện đôi ta.
    Có ai ngờ thế mà dang dở,
    Trời mưa, mưa mãi đến bây giờ.
    1957
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này