1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những người Tuyên Quang đang xa quê, bạn nhớ điều gì nhất???

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi cho_xu_beo_mum_mim, 02/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Anh thân mến , chào mừng anh đã tìm thấy box của quê hương mình, anh hãy nói để bạn bè cùng biết nhé ?
    Năm nay cũng lụt à ? sao hôm trước em về không thấy ?
  2. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Quê ngoại!
    Mỗi khi nhắc tới hai tiếng ấy, lòng tôi lại thổn thức... Nhà tôi bờ bên này sông Lô, quê ngoại bên kia, vào mùa lũ, dòng nước hung hãn chia đôi bờ như hai hoang đảo cô độc..
    Tôi thuờng chạy về quê ngoại để được Dì ôm vào lòng mà dỗ dành - lúc nào tôi cũng là con bé xinh xẻo và nhõng nhẽo của Dì, để sau mỗi trận mè nheo tôi lại được Dì đan cho bao nhiêu là mũ len và búp bê len...
    Quê ngoại còn là những buổi chiều ngòi bên bờ suối và thắc mắc tại sao phía bên này Núi là bóng đêm, bên kia trời vẫn nắng.. Hình ảnh trái núi chia làm hai nửa, nửa Đêm và nửa Ngày đã đi theo tôi trên bao con đường tôi đi qua..
    Trưa nắng. Trưa mùa thu quê ngoại ủ chín quả ổi mà lũ trẻ con kiếm được trong rừng, mọc tự nhiên như cỏ gianh và chát xít, nhưng lũ trẻ vẫn háo hức cắn chung như một món quà của thuợng đế, bao giờ chẳng vậy. Rồi cả bọn chợt oà lên khi phát hiện nơi chân núi kia một cây gì có hoa vàng, nhị đỏ rực rỡ cả một góc rừng.. Mình sẽ chẳng thể quên được cái rung động ngọt ngào khi phát hiện ra cây "hoa" ấy, một dây mướp đắng rừng mọc hoang, không ai hái quả nên khi quả mướp già đã tự tách vỏ ra, để lộ lớp hạt bên trong đỏ tươi như hạt gấc. Mãi về sau này, mình vẫn làm sống lại khoảnh khắc ấy trên những bức tranh, từng bông hoa vàng đỏ như vệt nắng rực rỡ trên nền đá xám nơi quê ngoại.
    Nhớ. Quê ngoại có cái tên đẹp như cổ tích: Thôn Phong Vân.
  3. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Quê ngoại!
    Mỗi khi nhắc tới hai tiếng ấy, lòng tôi lại thổn thức... Nhà tôi bờ bên này sông Lô, quê ngoại bên kia, vào mùa lũ, dòng nước hung hãn chia đôi bờ như hai hoang đảo cô độc..
    Tôi thuờng chạy về quê ngoại để được Dì ôm vào lòng mà dỗ dành - lúc nào tôi cũng là con bé xinh xẻo và nhõng nhẽo của Dì, để sau mỗi trận mè nheo tôi lại được Dì đan cho bao nhiêu là mũ len và búp bê len...
    Quê ngoại còn là những buổi chiều ngòi bên bờ suối và thắc mắc tại sao phía bên này Núi là bóng đêm, bên kia trời vẫn nắng.. Hình ảnh trái núi chia làm hai nửa, nửa Đêm và nửa Ngày đã đi theo tôi trên bao con đường tôi đi qua..
    Trưa nắng. Trưa mùa thu quê ngoại ủ chín quả ổi mà lũ trẻ con kiếm được trong rừng, mọc tự nhiên như cỏ gianh và chát xít, nhưng lũ trẻ vẫn háo hức cắn chung như một món quà của thuợng đế, bao giờ chẳng vậy. Rồi cả bọn chợt oà lên khi phát hiện nơi chân núi kia một cây gì có hoa vàng, nhị đỏ rực rỡ cả một góc rừng.. Mình sẽ chẳng thể quên được cái rung động ngọt ngào khi phát hiện ra cây "hoa" ấy, một dây mướp đắng rừng mọc hoang, không ai hái quả nên khi quả mướp già đã tự tách vỏ ra, để lộ lớp hạt bên trong đỏ tươi như hạt gấc. Mãi về sau này, mình vẫn làm sống lại khoảnh khắc ấy trên những bức tranh, từng bông hoa vàng đỏ như vệt nắng rực rỡ trên nền đá xám nơi quê ngoại.
    Nhớ. Quê ngoại có cái tên đẹp như cổ tích: Thôn Phong Vân.
  4. hact31

    hact31 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2004
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Ây da!
    Hoá ra chi " chó xù mũm mĩm" nhà ta cũng là dân Chuyên ah, em cũng vậy chỉ có điều em sau chị một chút ( khoá 98-00).
    Nếu không nhầm thì chị CXMM nhà ta cũng là dân khối C đấy cả nhà ah! hihi văn hay quá không ai theo nổi...
    Nhắc đến thời còn đi học cấp 3 có quá nhiều chuyện để nói phải không các bạn, với tôi đó là quãng thời gian đẹp tuyệt vời, đẹp đến mộng mơ của mối tình áo trắng, đẹp sáng trong của tình bạn học trò... hic hic văn quá nhiễm của ai đó rồi...
    Tôi nói thế các bạn đừng nghĩ rằng tôi ngoan lắm mà nhầm nhé, tôi cũng là một tay quậy có số đấy. Tôi đã từng tổ chức cho cả lớp trốn hóc giữa buổi để ra Công viên cây xanh chơi chỉ vì cô giáo lên muộn 5'', hic hic dù tôi biết tôi làm như vậy thế nào cái đuôi gà của tôi cũng bị xé tơi bời mà. Đau lắm!
    Hôm nọ tôi về hè trên TQ nhà mình lớp tôi cũng tổ chức họp một trận tơi bời khói lửa, mấy thằng con trai bị bọn con gái đập cho không còn manh giáp. Vậy mới biết con gáo TQ nhà mình cái gì cũng giỏi. Bái phục!
    H@CT31
  5. hact31

    hact31 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2004
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Ây da!
    Hoá ra chi " chó xù mũm mĩm" nhà ta cũng là dân Chuyên ah, em cũng vậy chỉ có điều em sau chị một chút ( khoá 98-00).
    Nếu không nhầm thì chị CXMM nhà ta cũng là dân khối C đấy cả nhà ah! hihi văn hay quá không ai theo nổi...
    Nhắc đến thời còn đi học cấp 3 có quá nhiều chuyện để nói phải không các bạn, với tôi đó là quãng thời gian đẹp tuyệt vời, đẹp đến mộng mơ của mối tình áo trắng, đẹp sáng trong của tình bạn học trò... hic hic văn quá nhiễm của ai đó rồi...
    Tôi nói thế các bạn đừng nghĩ rằng tôi ngoan lắm mà nhầm nhé, tôi cũng là một tay quậy có số đấy. Tôi đã từng tổ chức cho cả lớp trốn hóc giữa buổi để ra Công viên cây xanh chơi chỉ vì cô giáo lên muộn 5'', hic hic dù tôi biết tôi làm như vậy thế nào cái đuôi gà của tôi cũng bị xé tơi bời mà. Đau lắm!
    Hôm nọ tôi về hè trên TQ nhà mình lớp tôi cũng tổ chức họp một trận tơi bời khói lửa, mấy thằng con trai bị bọn con gái đập cho không còn manh giáp. Vậy mới biết con gáo TQ nhà mình cái gì cũng giỏi. Bái phục!
    H@CT31
  6. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Bài viết này là ngọn nến dành cho bạn tôi là Đinh Đức Quang, cựu học sinh PTTH Chuyên Tuyên Quang, khoá 94-97.
    Hôm nay là sinh nhật Quang đấy, ở cái thế giới xa xôi ấy, có ai tổ chức sinh nhật cho Quang không? H vẫn nhớ và năm nào cũng thế, đốt lên một ngọn nến trong lòng và cầu nguyện cho Quang được bằng an. Biết đâu, sáu bảy chục năm nữa, lớp mình lại được đầy đủ bên Quang như ngày nào, và cùng Quang hát bài "Heal the world".
    Sau cái ngày 30/4 định mệnh đó, tụi lớp mình trở nên khác hẳn, sợ sệt và ngơ ngác, làm cho các thầy cô giáo cũng phải ngạc nhiên! Chẳng phải chúng nó kinh hoàng trước cái tai nạn không đáng có ấy đâu, mà chúng nó thẫn thờ vì sự ra đi của Quang - bất ngờ quá phải không? H vẫn giứ tấm ảnh Quang chụp hôm đi Chùa Thầy cùng lớp BK của Quang đấy, có người bảo H rằng đốt đi cho Quang chẳng còn vương vấn gì nữa, Quang sẽ thanh thản hơn, nhưng H không có đủ can đảm làm chuyện đó. H vẫn như ngày xưa thôi, hay yếu đuối và dễ tổn thương như cái hồi đạp xe cùng Quang trên đường đi học về... Ngày Quang ra đi, H là đứa duy nhất trong lớp mình không có mặt, H nợ Quang điều ấy. Hôm đó, H ở lại HN và đã làm cái điều rồ dại để mãi về sau này vẫn còn ân hận - liệu đó có phải là điềm báo trước một sự mất mát vĩnh viễn không?
    Bọn lớp mình khác xưa nhiều lắm, khác theo kiểu người lớn, vẫn tụ tập nhau và mỗi lần ấy vẫn nhắc tới Quang như thể Quang ở đâu đây như ngày xưa. Nếu hôm nay Quang có nghe được những gì H nói, cứ cười như ngày xưa khi Quang nhìn thấy H khóc, H sẽ chẳng giận Quang như hồi ấy nữa đâu...
  7. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Bài viết này là ngọn nến dành cho bạn tôi là Đinh Đức Quang, cựu học sinh PTTH Chuyên Tuyên Quang, khoá 94-97.
    Hôm nay là sinh nhật Quang đấy, ở cái thế giới xa xôi ấy, có ai tổ chức sinh nhật cho Quang không? H vẫn nhớ và năm nào cũng thế, đốt lên một ngọn nến trong lòng và cầu nguyện cho Quang được bằng an. Biết đâu, sáu bảy chục năm nữa, lớp mình lại được đầy đủ bên Quang như ngày nào, và cùng Quang hát bài "Heal the world".
    Sau cái ngày 30/4 định mệnh đó, tụi lớp mình trở nên khác hẳn, sợ sệt và ngơ ngác, làm cho các thầy cô giáo cũng phải ngạc nhiên! Chẳng phải chúng nó kinh hoàng trước cái tai nạn không đáng có ấy đâu, mà chúng nó thẫn thờ vì sự ra đi của Quang - bất ngờ quá phải không? H vẫn giứ tấm ảnh Quang chụp hôm đi Chùa Thầy cùng lớp BK của Quang đấy, có người bảo H rằng đốt đi cho Quang chẳng còn vương vấn gì nữa, Quang sẽ thanh thản hơn, nhưng H không có đủ can đảm làm chuyện đó. H vẫn như ngày xưa thôi, hay yếu đuối và dễ tổn thương như cái hồi đạp xe cùng Quang trên đường đi học về... Ngày Quang ra đi, H là đứa duy nhất trong lớp mình không có mặt, H nợ Quang điều ấy. Hôm đó, H ở lại HN và đã làm cái điều rồ dại để mãi về sau này vẫn còn ân hận - liệu đó có phải là điềm báo trước một sự mất mát vĩnh viễn không?
    Bọn lớp mình khác xưa nhiều lắm, khác theo kiểu người lớn, vẫn tụ tập nhau và mỗi lần ấy vẫn nhắc tới Quang như thể Quang ở đâu đây như ngày xưa. Nếu hôm nay Quang có nghe được những gì H nói, cứ cười như ngày xưa khi Quang nhìn thấy H khóc, H sẽ chẳng giận Quang như hồi ấy nữa đâu...
  8. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Mẹ gọi điện và nhắc là đã gửi xuống cho mình ít trám trắng. Dưới HN, người ta ăn nhiều trám đen hơn, và nếu là trám trắng thì đã được chế biến theo kiểu HN mất rồi.
    Quả trám ở TQ nhỏ, xanh và có vị chát đậm đà. Đến mùa, người ta mang từng bao trám ra đổ ở chợ, tha hồ chọn. Mình hay đi chợ vào sáng sớm và chọn trám mang về kho thịt. Quả trám ngon nhất khi được đập dập cả hạt, cái nhân nằm dọc hạt trám sẽ ngấm ra thịt quả, rồi được kho kỹ với thịt ba chỉ... vị chua chát quyện với miếng thịt nửa nạc nửa mỡ làm miếng cơm ngon miệng hơn và đậm đà một cách giản dị. Thịt không còn quá ngấy và béo, còn quả trám lúc đó đã trở thành cả một tặng vật ẩm thực của núi rừng và bàn tay chế biến của mẹ, hơi chát dịu, chua chua man mát, và ngậy, cái ngậy của thịt ba chỉ và nhân trám tiết ra.
    Tụi trẻ con miền núi còn có cái thú đi gom những hạt trám chưa được đập dập, sau khi ăn để chặt đôi ra, lấy tăm moi cái nhân trám quý giá ấy... Các cụ đã có câu răn rằng: "Muốn đui thì lùi hạt mít, muốn què thì ghè hạt trám" để căn dặn lũ trẻ. Biết thế, nhưng cái vị nhân trám bùi và đậm đà ấy quá hấp dẫn, nên chẳng đứa nào bỏ qua được.
    Thêm một mùa trám xa nhà, tám năm rồi đấy nhỉ?
  9. cho_xu_beo_mum_mim

    cho_xu_beo_mum_mim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2004
    Bài viết:
    778
    Đã được thích:
    0
    Mẹ gọi điện và nhắc là đã gửi xuống cho mình ít trám trắng. Dưới HN, người ta ăn nhiều trám đen hơn, và nếu là trám trắng thì đã được chế biến theo kiểu HN mất rồi.
    Quả trám ở TQ nhỏ, xanh và có vị chát đậm đà. Đến mùa, người ta mang từng bao trám ra đổ ở chợ, tha hồ chọn. Mình hay đi chợ vào sáng sớm và chọn trám mang về kho thịt. Quả trám ngon nhất khi được đập dập cả hạt, cái nhân nằm dọc hạt trám sẽ ngấm ra thịt quả, rồi được kho kỹ với thịt ba chỉ... vị chua chát quyện với miếng thịt nửa nạc nửa mỡ làm miếng cơm ngon miệng hơn và đậm đà một cách giản dị. Thịt không còn quá ngấy và béo, còn quả trám lúc đó đã trở thành cả một tặng vật ẩm thực của núi rừng và bàn tay chế biến của mẹ, hơi chát dịu, chua chua man mát, và ngậy, cái ngậy của thịt ba chỉ và nhân trám tiết ra.
    Tụi trẻ con miền núi còn có cái thú đi gom những hạt trám chưa được đập dập, sau khi ăn để chặt đôi ra, lấy tăm moi cái nhân trám quý giá ấy... Các cụ đã có câu răn rằng: "Muốn đui thì lùi hạt mít, muốn què thì ghè hạt trám" để căn dặn lũ trẻ. Biết thế, nhưng cái vị nhân trám bùi và đậm đà ấy quá hấp dẫn, nên chẳng đứa nào bỏ qua được.
    Thêm một mùa trám xa nhà, tám năm rồi đấy nhỉ?
  10. vadermod

    vadermod Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Nhớ là chẳng nhớ gì cả va đến đây là hết nhớ .
    Được vadermod sửa chữa / chuyển vào 22:59 ngày 13/08/2004

Chia sẻ trang này