1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những rung cảm không bao giờ thành tình yêu !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi sea_nymph, 18/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    .................................Khổ thân em gái quá............................
    Anh trai.
    Sống trên đời cần có một tấm lòng...
  2. ThienDuongKhongTimThay

    ThienDuongKhongTimThay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2003
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Mình đã làm khổ em rồi......khi quen biết nhau người ta thường mang lại niềm vui, niềm hạnh phúc cho nhau nhưng mình thì lại không quen em chỉ mang lại cho em toàn những nỗi buồn, sự suy nghĩ quá nhiều chuyện làm cho cái đầu với khoảng chứa dù bao la đến đâu cũng như muốn nổ tung ra..... Baron nói đúng hình như mình không thể là người mang lại hạnh phúc cho em được..... hình như là mình sinh ra chỉ có mỗi một việc là làm cho người khác đau đầu vì mình..... hình như mình được thượng đế quá "yêu thương" đã giành cho mình cái tính cách đó một sự lạnh lùng và khó hiểu.... Con "cám ơn" thượng đế vì điều đó nhờ ngài mà con đã có được cái tĩnh lặng của mình đó là sự cô đơn trống trải.... đó là chỉ một mình con hiểu được con trong cả cuộc đời này, một mình con bước trên con đường con bên cạnh những người đồng hành câm lặng trong khi chỉ mình con biết nói.....Con "cảm ơn" người rất nhiều vì điều đó..... Nhưng thưa thượng đế con không thích nhận ơn huệ của ai cả.....dù "ân huệ" của Ngài dành cho con rất "tốt đẹp" con muốn là chính con là một người bình thường như bao người khác biết yêu thương biết chăm sóc mọi người...con muốn đi bằng đôi chân của chính mình.... hix..hix....thượng đế đã "giúp đỡ" con đánh mất được tình yêu của em giành cho con....người con rất yêu thương......
    <FONT color=blue size=4>"Trèo cao ngã đau"  <==== Các cụ nói thế nhưng mình cứ trèo đấy làm gì được nhau nào....</FONT>
    Được ThienDuongKhongTimThay sửa chữa / chuyển vào 10:07 ngày 08/10/2003
  3. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Đang ngồi nghe A dress of Mirror anh à, sao lòng lại buồn đến vậy, nên hay không nên, cái nào thì tốt nhỉ, tất cả rồi sẽ qua nếu em quyết định, em biết, nhưng cách nào là tốt nhất, trái tim khi này không thể chỉ đường. Vậy là mục này lại có hai bài viết cho anh rồi, anh cũng sẽ thành một rung cảm sao, một rung cảm để rồi em lại gửi vào quá khứ, gửi vào để khi đọc lại lòng vẫn buồn thương, xót xa vì một cái gì đó dở dang. Anh có biết anh đã nói anh vô tâm mấy lần với em không ? hình như là gần 5 lần thì phải, đó có thể là những lần anh và em giận dỗi, cũng lạ thường, chưa ai em từng giận như giận anh và em cũng ương bướng không bao giờ làm lành hay níu kéo anh lại nếu anh giận mà không muốn gặp em nữa vì em sống với suy nghĩ là không nên níu kéo cái gì không thuộc về mình. Và em dù buồn bao nhiêu, có khi đã từng rơi lệ vì nghĩ đến không thể gặp anh, khi đó cũng chỉ là thoáng chốc thôi nhưng nó cũng đủ nhiều với một đứa đã không thể dành nhiều nước mắt cho bất cứ cái gì rồi. Ít khóc thì khi khóc sẽ thành nhiều phải không anh ? Em đã từng phải nói chuyện với người khác, một người cũng biết anh và em, đó là cái lần anh giận em lâu nhất, không thanh minh và cũng không chịu nhận lỗi của mình khi gặp anh, lòng em buồn lắm lắm, vậy mà người đó bảo: nếu anh yêu em thực lòng thì anh sẽ làm lành, anh sẽ tìm em, khi đó anh và em đã có gì đâu, đã nói gì đâu, em cũng nói vậy, người đó lại bảo, nếu vậy thì cái gì qua sẽ qua thôi. Nhưng cuối cùng anh lại tìm em, nói lời xin lỗi, bảo rằng anh trẻ con, em đã là trẻ con rồi thì anh phải bao dung vậy mà anh cũng vì tự ái quay ra bảo vệ cái tự tôn của mình, không chịu xin lỗi để anh và em hiểu lầm hết lần này qua lần khác, hiểu lầm giận dữ để rồi chẳng gặp nhau, chẳng một lời................................sao em lại nhớ kỹ thế nhỉ, sao lại có thể nhớ nhiều thứ như vậy.....................................anh nói rằng anh bị mất đi tình cảm đó vậy là thôi à, vậy anh quyết định thế sao, vậy sao không viết cho em 1 lời nào, sao phải viết lên đây, trừu tượng quá, em không hiểu được, vậy những gì em viết cho anh thì sao, anh có cần đọc lại mail không, hãy đọc lại đi nếu không thể nhớ, em biết anh có nhiều việc phải nhớ hơn, vậy hãy dành cho em ít thời gian đó, hãy đọc lại mail em gửi đó, em viết về anh đó, viết cho anh để anh biết em cảm thấy gì, hay em nói năng không rõ ràng, không rành rẽ nên anh không hiểu..................................vậy anh định cho qua tất cả sao, nếu vậy thì cũng được thôi, sẽ là hư ảo, em cũng sẽ không thể ở bên anh nữa đúng không ? tất cả sẽ gửi vào xa xôi như mọi khi em vẫn làm, không phải rung cảm cũng chẳng phải tình yêu thực sự, vậy nó là cái gì, em gửi đi đâu bây giờ, không thể giữ trong trái tim được, nó sẽ cào xước trái tim mất.............em không đủ sức chịu đựng.........................................................................
    If You love someone, just say it, out loud
    Or the moment will pass You by....
     
  4. Ami_girl

    Ami_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2003
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    Là một con người ai chẳng có những rung động đầu đời nhưng có những rung động để lại cho ta những cảm xúc ngọt ngào mà không bao giờ ta có thể quên và cũng có những rung động làm con tim bé nhỏ của ta phải đau đớn, làm trí óc của ta rối bời. Có những rung động đưa ta đến với tình yêu cũng có những rung động chỉ là sự ngộ nhận của một tâm hồn nhạy cảm hoặc do người ta cứ tưởng.Nói chung những rung động của con người là những điều rất khó hiểu mà chúng ta nên khám phá
    Và cuối cùng chốt lại chị và anh hãy thử nghĩ xem những rung động mà mình đã gây ra cho người kia là ngọt ngào hay cay đắng để mai sau khi nghĩ lại không phải nói "giá như mà...."
    (Nhắn ông : Hãy làm những gì ông muốn nhé, ông cũng giống như mọi người thôi mà và nhớ đừng làm chị cháu buồn nha ông)
    !($nhoc!&&
  5. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Em gái yêu quý, lại nick khác thế à, , hì, nói vui 1 chút cho nó có không khí nhỉ. Sis cảm ơn em gái nhiều nha, đọc bài mà thấy em gái cũng lớn rồi, đúng là lớn lên từng ngày, mong là chuyện của sis không làm phiền em quá, có nhiều điều em cũng không hiểu được hết mà sis toàn bắt em gái nghe và đọc thôi. Sis xin lỗi nhiều mặc dù biết em gái không thích nhận lời xin lỗi đó đâu.
    Có lẽ mọi chuyện sẽ như sis nói với em hôm trước thôi em à, có lẽ là vậy, sẽ như vậy thôi................mãi mãi là kỷ niệm.
    If You love someone, just say it, out loud
    Or the moment will pass You by....
     
  6. Twoheartonelove

    Twoheartonelove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2003
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Đã có lúc em mơ đến cảnh một gia đình đầm ấm với anh nhưng rồi em lại hiểu với hai thế giới khác nhau hoàn toàn thì điều đó khó có thể thành hiện thực ... Giữa chúng mình chúng mình chỉ có thể làm Bạn thế và chỉ thế mà thôi Những kỉ niệm ít ỏi của chúng mình em sẽ nhớ mãi và em hiểu một điều với em những gì bên anh sẽ không bao giờ phai mờ ....Nhưng ngay khi này , lúc này em muốn nói : Em nhớ anh thật nhiều chúc anh hạnh phúc với người ấy
  7. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Đoản khúc về những điều ta đôi khi ta quên lãng

    Aki Kokoro
    Ta có ngờ đâu,
    Mùa đông về nhanh đến vậy
    Héo khô cây hoa giấy
    Bông cúc vàng tàn phai.
    Ta có ngờ đâu,
    Giọt nước mắt lăn dài
    Muộn mằn, tiếc nuối,
    Cho một thời theo đuổi
    Những điều viển vông.
    Ta có ngờ đâu,
    Kí ức giữa hư không
    Chợt quên, chợt nhớ
    Đôi khi ta e sợ
    Những điều đã qua.
    Ta có ngờ đâu,
    Kỉ niệm vỡ òa
    Ngọt ngào, ngây ngất
    Tình yêu là có thật
    Khi ta đã để mất đi.
    Ta có ngờ đâu,
    Một người vội chia ly
    Một người ở lại,
    Cuộc tình dài mãi mãi
    Chỉ nỗi nhớ dần phai.
    Ta có ngờ đâu,
    Giờ ta chẳng còn ai
    Một mình đứng đó,
    Mặt trời tự đốt mình đến đỏ
    Chiều buồn loang bóng nước mênh mang.

    Ta có ngờ đâu, chẳng thể ngờ nổi ngày mai sẽ ra sao, ta đâu tài giỏi thế, vậy mà nhiều khi ta vẫn đoán được nhiều thứ thế, ta cũng bất ngờ bởi cái tài đoán biết đó, thường là những điều nhỏ nhặt thôi nhưng cũng đủ khiến ta choáng váng chút ít vì cái giác quan thứ 6 tiềm ẩn, nhiều khi nghi ngờ, lo sợ vì có những điều mình nghĩ có thể thành hiện thực. Đáng sợ lắm chứ vì nếu có được khả năng đó nghĩa là ta cũng sẽ mất đi 1 cái gì đó để bù vào, sống là cho và nhận mà, đâu phải có được là được hết, không mất mát gì đâu, mình đang lo hão huyền cái gì ý nhỉ, hôm nay chẳng có hứng thú nói về cái rung cảm nào cả, mà sắp tới có lẽ cũng là zero thôi, chắc sẽ cho cái topic này trôi nổi dần, đến khi lặn tăm, rung cảm gì nữa chỉ làm khổ mình. Trái tim cứ băng giá chút sống tốt hơn, lại ăn nói cái kiểu bất cần rồi, chẳng muốn làm khổ ai hay ai suy nghĩ đâu, chỉ là quyết định của mình. Hoá băng nhiều thứ để nhiều thứ khác nở hoa. Vậy đấy, chẳng biết là cái nào thì tốt hơn nhỉ, vì mình không thể sống cùng một lúc với 2 con người đó được, chỉ được chọn 1 thôi, thích cái nào hơn nhỉ
    Ước sao những gì mình viết chẳng ai đọc được và phải suy nghĩ, hay là lập tiếp 1 cái nick khác nhỉ, nghe cũng có vẻ ổn, cứ cho biết rồi chuốc lo lắng cho người khác. Đúng là rắc rối.
    If You love someone, just say it, out loud
    Or the moment will pass You by....
     
  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ............
    Từng ngày qua, từng ngày nhớ mong về em
    Những tháng năm sống bên nhau không đầm ấm
    Rồi ngày qua mình sống không cần nhau
    Sống bơ vơ không biết đâu ngày mai
    Từng ngày qua, từng ngày ước mơ thật nhiều
    Nhưng có khi ước mơ không hề đến
    Rồi ngày qua ngậm ngùi bước theo cuộc đời
    Muốn nói với em cho anh thêm một lần
    Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
    Dù nay cách xa tình yêu vẫn nồng cháy
    Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
    Một lần nữa thôi, dù mãi mãi... mất nhau
    Từng ngày qua, từng ngày ước mơ thật nhiều
    Nhưng có khi ước mơ không hề đến
    Rồi ngày qua ngậm ngùi bước theo cuộc đời
    Muốn nói với em cho anh thêm một lần
    Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
    Dù nay cách xa tình yêu vẫn nồng cháy
    Một lần nữa thôi, người ơi! một lần nữa thôi
    Một lần nữa thôi, dù mãi mãi... mất nhau
    Sống trên đời cần có một tấm lòng...
  9. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...Em biết rằng sẽ chẳng bao giờ ta gặp lại nhau, dù cả hai đều rất mong "có một ngày..." .
    Tại sao vậy anh ??
    Phải chăng là "định mệnh" như một chiều mưa anh đã nói.
    "Định mệnh" hai tiếng ấy vang lên cứ day dứt mãi trong em. Em đã từng yêu, từng nâng niu, từng khắc tô hai tiếng "ĐỊNH MỆNH" vào nhật ký của anh. "Định mệnh" đã đưa anh đến bên em và đã mang anh ra xa em vô tận.
    Em tự trách mình, không đủ sức, thiếu tự tin đã không níu anh lại được hay sức mạnh tình yêu không thắng nổi sức mạnh của đồng tiền? Tất cả đều như nhau - anh đã mãi xa em...
    Anh sẽ quên nhưng em thì mãi nhớ mối tình đầu lãng mạn, ngây thơ và trong sáng - như bầu trời mùa hè sau những cơn giông. Ta hẹn nhau nơi cuối phố đầu đường. Em vẫn nhớ anh lấm tấm những giọt mồ hôi trên vầng trán thân thương, hơi thở dồn từng lời đứt quãng: Xin lỗi anh đến muộn. Em yêu lắm những lần anh như thế nhưng vẫn nũng nịu hờn dỗi xa xăm. Em bắt đền anh bài thơ xin lỗi, que kem lạnh tan vội nơi đầu lưỡi, quả me chua anh vẫn dấu dỗ dành...
    Em trẻ con nhưng chẳng trẻ con, đã biết yêu, biết ghét, biết giận hờn, đã trộm nghe tim mình lạc nhịp, bàn tay vụng về khi được anh khen.
    Anh nói đến "ngày mai" em chỉ cười và bảo: xa lắm - và đúng như vậy - Xa lắm phải không anh? Một thời ngây thơ và vụng dại đã xa khỏi tầm tay. Còn đâu nữa những chiều tan học - anh vẫn thầm đứng đợi ở cuối sân? Em giả vờ làm "cô bé vô tư" để anh là "cây si biết nói" - còn nhớ không anh những chiều mưa bất chợt - anh chỉ sợ hương tóc em phai...
    Em biết ôn lại tất cả chỉ thêm buồn, thêm nhớ - nhưng em lại là con gái nên không thể nào quên và chẳng thể nào quên.
    Tất cả giờ đây đã trở thành "kỷ niệm". Những "kỷ niệm" đẹp được dệt bằng những giấc mơ hồng của cổ tích tình ta, được tô điểm bằng nụ cười rạng rỡ của một thời quá vãng... của những con người với niềm đồng cảm, sự thấu hiểu của chính trái tim .
    Thời gian nghiệt ngã đã cuốn trôi kỷ niệm thành vết trắng mờ mùa lũ xiết... Đẩy lùi "kỷ niệm" vào sâu thẳm ngăn kéo tâm hồn. Nhưng với em, dường như chỉ mới hôm qua - chưa bắt đầu đã vội vàng kết thúc. Dẫu sao, em cũng cảm ơn anh. Cảm ơn một ngươi đã đem đến cho em một tình đầu vụt sáng như ánh sao băng...
    Em viết cho em, viết cho hoài niệm về tình đầu dang dở, thoảng qua... cơn gió ấy cuốn đi về một thẳm sâu, xa lắc đến không cùng. Để rồi chiều nay, một nỗi buồn vô cớ lại ùa về choáng ngợp niềm đau.
    Không biết em đang vui hay đang buồn, chỉ thấy lòng mình da diết nhớ xa xăm. Những chiều mưa - một mình - em lại nhớ đến anh - người đã bên em những chiều mưa trước...
    Sống trên đời cần có một tấm lòng...
  10. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ....Đêm nay anh về, em lo sợ quá. Có lẽ tất cả rồi cũng trôi qua . Thời gian sẽ là phương thuốc thần xoa dịu vết thương trong tim anh. Anh nào biết, khi anh nói lời yêu, tim em không hề xao động, em đã cố gắng lắng nghe nhịp đập của con tim nhưng nó vẫn thản nhiên, chẳng mảy may lạc nhịp, chẳng ngân nga bài hát của riêng nó. Và em đã hiểu, cái mà em ngỡ là tình yêu đầu đời, chẳng bao giờ tồn tại . Mối tình học trò ngây ngô, khờ khạo nghĩ lại em cứ tự cười mình.
    Ngày ấy anh như vầng hào quang chói sáng, cao lớn, rắn rỏi, xuất sắc về mọi phương diện, đã là niềm mơ ước của vô số trái tim, trong đó có trái tim nghịch ngợm, láu táu của em và em đã chờ đợi, đợi chờ mãi cho đến khi anh đã nói lên những lời của trái tim, vậy mà trong lòng em cứ dửng dưng. Lúc đó tình cảm của anh thật là mãnh liệt còn em thì lại sợ, nếu em nói câu từ chối, anh sẽ ra sao ?...
    Và em đã nói dối, chẳng phải lần đầu tiên em nói dối, em đã từng nói dối một cách trơn tru nhưng sao lần này lời nói dối bật ra khỏi đôi môi một cách khó khăn, khi lời nói bật ra thì em đã không níu kéo lại được, nhìn anh rạng rỡ vì hạnh phúc em lại ray rứt trong lòng, lương tâm dằn vặt em lại không nỡ lừa dối anh, em sợ anh sẽ đau khổ hơn khi biết sự thật.
    Em đã quyết định nói thật, nhưng lời nói thật của em đã làm tổn thương anh, em chỉ biết nói câu xin lỗi, em chẳng đo lường được phản ứng của anh. Anh đã chán nản đã buông xuôi tất cả, anh căm ghét thế giới này đòi sang thế giới khác, nơi đó anh sẽ được bình yên hơn. Em mong muốn em và anh sẽ là bạn bè nhưng anh lại từ chối em. Em đã mong anh hãy quên em như khi xưa em từng mong anh hãy nhớ đến em. "Tình yêu chỉ là một trò chơi cút bắt, suốt đời cứ mãi đuổi nhau, tìm nhau". Em cay đắng khi nhận thấy sự nhận xét của mình là chính xác, tình yêu chỉ là một trò đùa không hơn không kém. Và em đã bất lực nhìn anh lao vút qua đời mình, lòng trống rỗng và vô vọng. Một cơn lốc đã đi qua đời em, trái tim em ngân lên một điệp khúc thật buồn.
    Bây giờ em và anh ở hai phương trời khác nhau, em cảm thấy buồn và bế tắc trong suy nghĩ, làm người lớn sao thật rắc rối, khó khăn. Em lại thầm ao ước em nhỏ bé như thuở nào, mơ mộng về một cuộc sống màu hồng êm ả. Mơ ước cũng chỉ là ước mơ, cuộc sống nhuộm một màu xám không hứa hẹn một điều gì tốt đẹp.
    Bây giờ anh lại viết thư nói câu xin lỗi và anh sẽ mãi mãi chờ em, nhưng để làm gì? Anh hãy đừng chờ đợi dù biết là vô vọng, hãy đừng hy vọng ở một kẻ đã quay lưng. Em cầu mong anh hãy quên em như quên một kỷ niệm buồn. Hãy để câu chuyện chôn sâu vào dĩ vãng, đừng tuyệt vọng bởi cuộc đời này còn có ánh nắng, nó xua tan những cụm mây xám trên bầu trời, trả lại cho bầu trời một màu xanh hòa bình và hạnh phúc. Lúc ấy trái tim của anh sẽ ngân nga bài ca mà chỉ riêng một trái tim khác mới hiểu được...
    Sống trên đời cần có một tấm lòng...

Chia sẻ trang này