1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những sở thích quái dị !!!! hehheh

Chủ đề trong 'Huế' bởi leductai, 05/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. duongphuongbay

    duongphuongbay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    1.108
    Đã được thích:
    0
    Nghe kể chuyện đi du lịch Trung Quốc nhân đây có đôi lời nhắn nhủ của người đã từng ở TQ để bà con rút kinh nghiệm:
    Mua sắm
    Người Việt Nam ta rất thích mua sắm, đó là một phần không thể thiếu trong các tour du lịch, nếu bạn không muốn bị mua nhầm hàng giả , hoặc mua với "giá cắt cổ?, thì lúc nào cũng phải cảnh giác vì dễ bị lừa ở khắp nơi. Thậm chí ở Bắc Kinh có cửa hàng mang tên Hữu Nghị^cửa hàng, công ty nuôi ngọc trai nước ngọtOtrai nhân tạo vì người bán rất khéo tiếp thị. Ðể kích thích thú mua sắm của du khách, họ có thể dẫn bạn đi tham quan và sẽ nhặt lên một con trai ở trong bể, sau đó dùng dao tách vỏ và nhặt ra viên ngọc trai méo mó tặng bạn làm kỷ niệm. Có nhiều du khách đã "bị dụ? mua đến cả ngàn USD sản phẩm ngọc trai nước ngọt, chất lượng không cao.
    Nên tìm đến những khu chợ đêm ở Nam Ninh, chợ Ngầm Quế Lâm, Quảng Châu, Thượng Hải, Thâm Quyến sẽ tìm thấy những sản phẩm có giá rẻ bất ngờ, đó là các lọai hàng còn mới nhưng chậm tiêu thụ do lỗi mùa. Nhưng phải chú ý mặc cả vì ở các chỗ này họ nói thách cao gấp 2, 3 thậm chí gấp 10 lần giá bán.
    Khám chữa bệnh
    Hãy chú ý khi được hướng dẫn viên đưa đến những bệnh viện đông y ở Quế Lâm, bệnh viện y học dân tộc ở Quảng Châu, nhà thuốc Ðồng Nhân Ðường (O仁,Omột địa chỉ thường thấy trong các tour du lịch ở Bắc Kinh) chuyên quảng cáo thuốc chữa bỏng gần khu Vạn lý trường thành.
    Ðến những nơi này, du khách sẽ được cả đội ngũ các giáo sư bác sĩ nhiệt tình chào đón, giới thiệu các thành tựu y học kèm theo nước chè uống miễn phí và sau đó là phần khám mạch cũng miễn phí, có cả người biết nói tiếng Việt phục vụ.Thuốc ở đây không hề rẻ, chí ít cũng khoảng vài trăm USD cho một toa. Nhiều lần có du khách phải vay mượn khắp đoàn mà vẫn không đủ khiến các thầy thuốc phải ?ohữu nghị giảm giá đến 2/3?. Nếu không bán thì du khách? chạy mất! Cũng giống như các cửa hàng, trước khi chia tay, hướng dẫn viên được các thầy thuốc chia lại lợi nhuận vào một phong bì đỏ gọi là quà cảm ơn.
    Ði lại
    Ở Trung Quốc, một số thành phố vẫn có loại hình chở khách bằng xe máy như "xe ôm" ở Việt Nam. Tại các góc phố, nhà hàng? có một người đội mũ bảo hiểm tay cầm thêm một chiếc mũ nữa dành cho khách - đó chính là người chở xe ôm. Mọi cái đều không an toàn cho du khách cũng như tài sản, tốt nhất là không nên thuê dù giá rẻ.
    Hãy tránh đến nhà ga tàu hỏa, bến xe vào ban đêm. Ðặc biệt nhà ga Quảng Châu, nhà ga Quế Lâm. Nơi đây tàu thường không dừng và mở cửa ở dọc đường, kể cả trong sân ga. Trong khoảng sân tối, đường tối bạn sẽ rất dễ bị cướp tài sản, hành động của bọn trộm cắp vô cùng trắng trợn và liều lĩnh, nhất là nhà ga Quảng Châu^广zT?, một nơi được các bạn TQ gọi là "khách sạn ngàn sao", nơi có đủ các thứ tệ nạn hàng đầu TQ?,
    Nếu công việc buộc phải đi tàu xe ban đêm, bạn hãy mua ngay một dây xích có ổ khoá liền (khoảng 10 NDT/cái) đem theo. Ðể sau khi ổn định chỗ ngồi, bạn hãy khoá tất cả hành lý vào giá để hàng, bạn có thể yên tâm ngủ cho đến sáng. Chỉ nên đi loại taxi mà ở hai bên cửa kính có dán công khai giá cả, rẻ nhất chỉ có 1NDT/km, đắt nhất là 2,6 NDT/km. Khi lên xe bạn nhớ ghi số xe, điều này sẽ rất cần thiết khi bạn lỡ quên hành lý hay gặp sự cố bất thường và chỉ trả tiền đúng với con số trên đồng hồ đã báo.
    Dịch vụ giải trí
    Hãy tránh một mình vào nhà hàng, quán bar, vũ trường, quán karaoke tối tăm, khuất nẻo, không quen ai. Bạn sẽ dễ gặp nhiều rắc rối về tiền bạc, đôi khi cả mạng sống của chính mình. Cũng giống như ta đi vào ?ocửa tử? ở một nơi ngôn ngữ bất đồng, thân cô thế cô, phần thua luôn thuộc về phía ta.
    Tránh đi một mình vào các quán thẩm mỹ gần giống quán gội đầu thư giãn, cắt tóc máy lạnh ở Việt Nam mà biểu tượng của nó là ở ngoài cửa có gắn một trục ống đèn xanh, đỏ, xoắn ốc quay suốt ngày. Bạn sẽ được các "mỹ nhân" chăm sóc tận tình cho đến khi nhẵn ví? vì thông thường ở các thành phố lớn Trung Quốc mỗi lần gội đầu khoảng 150 NDT (xin nói đó là chỉ gội đầu chân chính với đúng nghĩa của nó).
    Các tệ nạn
    Tệ nạn tại các thành phố lớn ở Trung Quốc vẫn còn rất phổ biến. Nạn móc túi có ở khắp nơi công cộng, các tụ điểm vui chơi giải trí, như bến xe, nhà ga, cửa hàng lớn, cầu vượt qua đường, các nơi có trò giải trí lạ. Ðiển hình là ở thàh phố Quế Lâm, Nam Ninh, Quảng Châu, Thâm Quyến? Các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải có vẻ nghiêm hơn. Tốt nhất các bạn hãy cất bớt tiền vào túi bên trong người, hoặc gửi khách sạn.
    Nạn "*******" quấy rầy du khách cũng là chuyện thường xảy ra. Mặc dù chính quyền địa phương các cấp ra sức truy quét loại tệ nạn này nhưng trên thực tế nó vẫn còn tồn tại ở khắp các thành phố lớn ở Trung Quốc, nhiều nhất ở Quế Lâm, Bắc Hải, Nam Ninh, Liễu Châu, Côn Minh, Quảng Châu, Thâm Quyến, Chu Hải? Các "bạn gái" Trung Quốc rất thính. Chỉ cần bạn vừa đặt xong hành lý trong khách sạn là đã có tiếng chuông điện thoại reo vang, hoặc chuông cửa liên hồi, chỉ cần nhấc máy, bên tai bạn một giọng nói trong trẻo dễ thương mời bạn mát xa, tốt nhất bạn hãy từ chối bằng một câu: "Bu tủng" (không hiểu), hoặc điện thoại cho lễ tân và bảo vệ nhờ đuổi hộ.
    Hướng dẫn viên và tiền "bo"
    Hướng dẫn viên (HDV) của Trung Quốc hay của phía Việt Nam đi cùng đoàn đều phải có cùng nhiệm vụ là hướng dẫn, giới thiệu và giúp đỡ du khách trong suốt hành trình tạo ra không khí vui vẻ hào hứng, tin cậy cho mỗi thành viên trong đoàn. Chỉ trong một thời gian rất ngắn HDV đã chiếm được lòng tin của du khách, lúc này HDV của bạn mới khéo léo giới thiệu những sản phẩm hàng hoá đã được ?ohợp đồng? trước với các điểm du lịch được định sẵn về tỷ lệ ?ohoa hồng?. Hãy chú ý lắng nghe các gợi ý và cảnh báo của HDV Việt Nam có kinh nghiệm đi giám sát đoàn. Về mặt này, HDV của bạn giỏi lắm - chúng ta cần học tập.
    Theo nhận xét của người viết thì đa số dân Việt Nam ta bị ảnh hưởng ít nhiều sự lịch lãm hào hoa của văn hoá Pháp. Mặc dù còn nghèo, mức sống chưa phải đã cao nhưng khi đã được xuất ngoại thì mọi du khách đều tỏ ra hào phóng, đôi khi tiêu tiền không tính toán, sẵn sàng "bo" cho người xách hành lý ở khách sạn, HDV với những số tiền không nhỏ (HDV chỉ đi một ngày, du khách Việt Nam sẵn sàng "bo" 300 NDT, nếu so với lương trung bình của HDV Trung Quốc 800 - 1.000 NDT/tháng đây quả là số tiền không nhỏ). Cũng công việc tương tự khi có đoàn khách du lịch của Trung Quốc, hiếm khi du khách bạn "bo" cho HDV của chúng ta lấy 10 NDT. Nói vậy không có nghĩa suy bì, nhưng chúng ta nên chi cho hợp lý vừa đủ ?osĩ diện với đời?
    Ðôi điều suy ngẫm
    Mấy năm gần đây, với sự đi lên của ngành du lịch Việt Nam, mức sống nhân dân đã được cải thiện, nhu cầu đi nước ngoài ngày càng tăng, đã có hàng ngàn lượt du khách Việt Nam đi du lịch Trung Quốc. Trong những chuyến đi, mỗi du khách cũng học tập được nhiều điều bổ ích ở nước bạn, nhất là những người hoạt động trong môi trường du lịch. Chúng ta xót xa khi nhìn thấy du khách chúng ta bị móc túi cho đến đồng xu cuối cùng mà vẫn phải vui vẻ. Các tổ chức du lịch và HDV của bạn khéo quá, bài bản quá, còn du khách chúng ta lại dễ dãi và cả tin quá.
    Trên đây là những điều cảm nhận được qua nhiều năm lăn lóc ăn, ở, du lịch, học tập tại Trung Quốc, cũng xin mạnh dạn viết ra để bà con cùng chiêm nghiệm
  2. leductai

    leductai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/03/2004
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0

    Ông có bị chi ko rứa đường phượng bay , đây là topic những sở thích kinh dị mà, tự nhiên ông vào post bài dạy cho người khác đi trung quốc khỏi bị lừa là sao, thúi máu quá

  3. duongphuongbay

    duongphuongbay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    1.108
    Đã được thích:
    0
    Thúi máu, từ này lâu rồi mới được nghe đây, đúng là chủi kiểu Huế, còn từ gì độc hơn không leductai nhỉ, đồ vô hậu kế đợi, hê hê
    Đấy nghe chú nhắc đến vụ này chị mới nhớ ra, hôm ở Trung Quốc , đoàn được mời đến Toà nhà khám chữa bệnh và bán thuốc ( Đông Y Cổ Truyền ấy ), nghe đâu nổi tiếng lắm lắm, lan tận bên mình cơ mà.Sởdĩ chị dùng từ này là vì Toà nhà đó to lắm , to khủng khiếp, vào đó được khám bệnh miễn phí, nhưng phải mua thuốc cho chúng nó .Màn mở đầu, 1 ông bác sĩ người Trung Hoa ra gật đầu chào rồi xì ba xì bô tiếng Trung 1 tràng, mặc xác tụi chị có nghe được hay không, sau đó ông lấy ra 1 con gà xoa xoa cái chân, rồi bẻ rắc một phát, con gà kêu quang quác một lúc, ông lôi lọ cao hổ ra bôi vào khớp chân con gà vừa bẻ rồi băng bó lại, trong lúc chờ biểu diễn tiếp tiết mục thứ hai, ông ta vỗ tay 3 phát, ngay tức thì...có 5 tên mặc áo " bờ lu " trắng (mà người phiên dịch giới thiệu là bác sĩ giỏi ở đây ) chạy ra chụp từng tên một khám bệnh...kinh lắm...lúc đó chị phát hoảng co dúm người lại như con gà vừa rùi. Thế là những đứa khoẻ mạnh như chị đều bị kê ra 1 loạt bệnh, he he và liếc số money phía cuối đơn lên đến hơn 3 triệu...choáng...Nhưng mà may người Việt nam mình không đến nổi ngu như bọn hắn tưởng nên sau một hồi hứa hẹn giả vờ bất đồng ngôn ngữ đành làm bài chuồn chuồn, chẹp...tiếc là chưa xem tiếp
    được con gà ,thèm thịt gà quá đi mất!. Sau vụ đó, cả đoàn đến một quán thịt rắn .Anh chàng phục vụ ở đây nói tiếng Trung khá lưu loát , chị đoán thế vì cha này nói một lèo chị chả hiểu gì cả, khi ông ta bê lên 2 chai ruợu cở bằng loại " ông già chống gậy " ấy, bên cạnh là đĩa " một mớ tim rắn " đang còn phập phồng máu me bê bết .Mọi người hết nhìn đĩa tim lại quay qua nhìn nhau hỏi, anh phục vụ lại xổ thêm một tràng,( chỉ tức thằng phiên dịch chui vào " toa lét " sao mà lâu thế không biết ),bọn chị đành xổ tiếng anh, may mà cha bì bỗm được he he mà mình cũng bì bõm nên hai bên trong có vẽ hợp gu hiểu nhau ra phết, ông ta rót rượu ra cái chén bé xíu ,sau đó bỏ quả tim vào đấy, bảo chị uống ...lúc đó trông đã kinh rùi, nhưng mà ...thử một phát cho biết ,chị ngửa cổ làm cái ực ...chà, chẳng biết có ngon không ,nhưng mà thấy nóng rần rần từ trên xuống dưới...khiếp lắm bây giwò cái cảm giác ấy vẫn còn đây nè oẹ oẹ oẹ [/purple]
    ( chà hôm nay hình như mình post linh tinh một chút, mong cả nhà thông cảm !)
    Trang trước thấy bà chị taisaolaithe kể chuyện đi Tàu bị lừa (suýt bị thì fải) nên luôn tiện post lên bài này, ai biểu ông leductai chưa đi Tàu làm chi, đảm bảo còn KINH DỊ chân thực hơn mấy cái KINH DỊ tưởng tượng của ông đấy chứ. Hôm rồi nghe nói mẹ của Deathchuck đi Tàu 1 chuyến không biết cụ có gặp vụ KINH DỊ nào không, lạy Chúa nam mô Phật là không
  4. deathchuck

    deathchuck Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    2.885
    Đã được thích:
    0
    Mẹ em đi với cơ quan , có thuê hướng dẫn viên trước , có đoàn có thể thì làm sao gặp mấy chuyện đó được . Đại ca trong cơ quan đi công tác mà , có người tiền trạm trước rùi ... He he he
  5. mononoke

    mononoke Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/05/2004
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    dã man, thấy sở thích của anh deathchuck mà kinh thiệc
    anh mà có sở thích ri thì còn có đứa con gái mô dám làm bồ anh nữa trời?
    khiếp
  6. nhoccon054

    nhoccon054 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    475
    Đã được thích:
    0
    trời nói chuyện toàn trên trời mà cũng có người tin ,Tui cá 1ăn 100 cha đó mà thấy mấy cảnh đó lăn quay ra chết giả . Nổ wa trời trời
  7. mononoke

    mononoke Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/05/2004
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    rứa à?
    cám ơn lời nhắc nhở nhưng mà tui cũng biết rùi,
    nhưng dù rănng thì nghe rứa cũng thấy ghê ghê chứ bộ
    nói thiệt chơ tui chỉ đọc rứa thôi mà cũng thấy nổi da gà đó

Chia sẻ trang này