1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những suy nghĩ đứt đoạn ....

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi daydreamer, 15/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Anh à, em có lỗi không anh, khi giờ này em ngồi nhớ đến anh? Đột ngột quá! Lãng đãng và mơ hồ... rồi sẽ ra sao nhỉ?... Giữ cho nhau nhé anh... dù em chẳng biết anh là ai, anh từ đâu đến... và anh làm gì... chỉ biết rằng đó là anh thôi !...
    Cám ơn đời, cám ơn Người, đã mang đến cho tôi niềm vui... cám ơn Người, vì Người đã yêu quí tôi... Tôi nghĩ đến Người, nhiều hơn cả những gì tôi.. nghĩ !
    AhOh!
  2. daydreamer

    daydreamer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Và cảm ơn cô quỷ nhỏ đã nuôi giúp tôi cái tô pit này ! Đùng một phát rẽ vào đây thấy nó vẫn còn ngáp, Oh my god ! Hẹn khi nào có chút màu mè , tôi cùng Iceblood nuôi cơm cho nó nhé !
    P.S: Will kia, về bên Văn học mà to còi ! Dám vác xác vào đây mà hầm hố nhở ?
    If a picture paints a thousand words...
    Why can not I paint you?
  3. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Oài, chả giấu gì nhà bác, em cũng vừa mới hô hấp nhân tạo cho nó thôi. Suýt nghẻo mấy bận đấy bác ạ!
    AhOh!
  4. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Mẹ kiếp, mày tưởng là tao đang không sống thật với chính mình à? Vậy chứ tao đang thoát ra khỏi cái thế giới quái gở này làm gì? Ừ thì cảm xúc đấy, ừ thì xúc cảm đấy! Mấy cái thứ đồ thị lằng ngoằng và rối rắm chết tiệt này nó thỉnh thoảng nó lại giở chứng, nó lại trói buộc lấy tao. Tao không phủ nhận điều đó. Nhưng mày không thấy là tao đang tìm cách gỡ ra khỏi đó à?
    Dido, ừ, Dido! Thánh thót và sâu lắng, những nốt nhạc của cái vẻ đẹp mà người ta gọi là thực chất và bản năng. Nhưng cuộc sống đâu phải lúc nào người ta cũng o bế được vẻ đẹp đó? Có quá nhiều thứ khiến họ phải, hoặc là quẳng nó sang một bên và đếch thèm đếm xỉa đến nó, hoặc là giấu nhẹm nó vào một góc nào đó, rồi thỉnh thoảng lại lôi ra mà ngắm nghía, mà hít hà, mà ước ao... Sống thực với bản thân, với tất cả những gì là mình ư? Ai chả muốn! Nhưng có phải cái gì cũng được như vậy đâu? Nếu mày đặt những điều mày thực sự nghĩ, thực sự muốn là những cái ở trong tim, với tất cả những thứ đã phủ mờ lên nó, che giấu nó là những thứ ở lí trí, thì mày sẽ thấy là khi sống, người ta cần phải sống với cả những thứ ở lí trí lẫn trái tim. Con người lúc nào chả muốn điều hay, điều tốt đẹp đến với mình. Thế nên cứ thấy cái nào hay, tốt đẹp cho mình, cho cuộc sống của mình thì nhắm mắt mà chọn thôi, đếch cần biết nó là nằm ở lí trí hay trái tim.
    Tao vẫn cứ nhảy nhót theo Dido đấy, những vầng sáng mà cô ấy vẽ ra cho tao vẫn cứ làm tao chết lịm đấy. Tao không tô vẽ, không hề tô vẽ, mà cũng chẳng việc gì phải đắm chìm mình vào những thứ không phù hợp với tao, và chẳng làm tao rung rinh được mấy nỗi.
    Trên đời này, có quá nhiều thứ để cho mình lựa chọn, cân nhắc, dựa trên cái gì ý nhỉ? Phải rồi, phạm trù triết lí! Những phạm trù triết lí!!! Mỗi bước chân sẽ dẫn đến những lối đi khác nhau, và mỗi lối đi sẽ đến những địa điểm khác nhau. Và nếu có một lúc nào đó, con đường mà mày đi dẫn mày về một vùng nông thôn với rặt những trâu và bò, gạch đá và ao bùn, thì ắt hẳn một lúc nào đó mày phải ngồi nhớ đến một con đường khác, một con đường dẫn đến cái thành phố hiện đại và rực rỡ, nhộn nhịp và đông đúc người. Đương nhiên là nông thôn thì vẫn có vẻ đẹp yên bình của nông thôn. Và thành phố thì vẫn chứa đầy những rác thải và bụi bặm. Vấn đề chỉ là nghĩ, và nghĩ, thế thôi.
    Không phải con đường nào cũng rạch ròi, và thẳng tắp. Nếu vậy thì đơn giản quá! Chúng lại khúc khuỷu, lắt léo, và đôi lúc thông với nhau, ở những khúc ngoặt nào đó. Và thời tiết thì không phải lúc nào cũng thuận an để cho mày đi. Lúc nào mưa, mày chẳng phải mặc cái áo nilông to xù vào, thò mỗi cái miệng, cái mũi để thở, và hai con mắt ra để quan sát đó sao? Mặc dù hôm đó có thể mày đang hí hửng chuẩn bị đi chơi ở đâu đó, đang xúng xính những áo và quần...
    Thích nghi âu cũng chỉ là bản năng của sự sống. Và thay đổi, đôi lúc cũng chỉ là giả tạo để sinh tồn! Nhưng chỉ là đôi lúc, đôi lúc thôi.
    Dù sao mày cũng nói đúng: Take everything easy, and it will go on its own way!
    Dù sao tao vẫn dám ngẩng cao đầu mà nói rằng: Tao chưa bao giờ phản bội chính tao cả. That''''''''s all!

    When I find myself in times of trouble
    Mother Mary comes to me
    Speaking words of wisdom
    LET IT BE!
    And in my hour of darkness
    She is standing right in front of me
    Speaking words of wisdom
    Let it be
    Let it be, let it be, let it be, let it be
    Whisper words of wisdom
    Let it be
    And when the broken hearted people living in the world
    Agree
    There will be an answer
    Let it be
    For though they may be parted
    There is still a chance
    That they will see
    There will be an answer
    Let it be
    Let it be, let it be, let it be, let it be
    Whisper words of wisdom: Let it be!
    And when the night is cloudy
    There is still a light
    That shines on me
    Shine until tomorrow
    Let it be
    I wake up to the sound of music
    Mother Mary comforts me
    Speaking words of wisdom
    Let it be
    Let it be, let it be, let it be, yeah, let it be
    There will be an answer, let it be
    Let it be, let it be, let it be, yeah, let it be
    Whisper words of wisdom, let it be!!!

    Heaven or Hell, just being ME !
    Được IceBlood sửa chữa / chuyển vào 16:22 ngày 16/03/2004
  5. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Em sẽ vượt qua tất cả, và đến một ngày nào đó, nhất định em sẽ có được anh bên mình, để được thanh thản, để được tự do... Ôi lạy Chúa! Chỉ cần được gần bên anh thôi, anh yêu ơi!
    I am sailing, I am sailing,
    Home again ?Tcross the sea.
    I am sailing, stormy waters,
    To be near you, to be free.
    I am flying, I am flying,
    Like a bird ?Tcross the sky.
    I am flying, passing high clouds,
    To be with you, to be free.
    Can you hear me, can you hear me
    Thro?T the dark night, far away,
    I am dying, forever trying,
    To be with you, who can say.
    We are sailing, we are sailing,
    Home again ?Tcross the sea.
    We are sailing stormy waters,
    To be near you, to be free.
    Oh lord, to be near you, to be free.
    Oh lord, to be near you, to be free,
    Oh lord.
    ---------------
    Được IceBlood sửa chữa / chuyển vào 14:40 ngày 18/03/2004
  6. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Phùùùù...! Xong !
    AhOh!
  7. HongLatTieu

    HongLatTieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    Thế đấy,đã có gia đình rồi,mọi thứ thay đổi theo chiều hướng nhất định,tối đến ngẫm nghĩ lại cuộc đời sao có nhiều vướng mắt,khi trở thành người mẹ mọi thứ trở nên khác hẳn.mỗi lần thấy anh về,em muốn được tâm sự cùng anh nhưng thấy anh busy nhiều em khg muốn làm anh fải bận tâm thêm chuyện gia đình,tuy đã là phụ nữ được hơn 5 tháng nhưng tôi cảm thấy đàn ông họ cực khổ hơn phụ nữ nhiều,họ lo toan cho cuộc sống nhiều hơn,đôi lúc họ khg còn thời gian chia sẻ với vợ mình,tất cả vì gia đình cả.Em yêu anh nhiều lắm,anh biết khg,em cảm thấy em rất vui và thoải mái khi làm vợ anh
  8. XacUopVietNam

    XacUopVietNam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2003
    Bài viết:
    3.501
    Đã được thích:
    0
    hehhehhe,có chồng thú vị hen,lấy thêm thằng chồng nữa cho thú vị tăng lên gấp đôi,box ĐN này đang tuyển người đã có gia đình đó,mau mau nộp hồ sơ hen


    Thích nghi với mọi hoàn cảnh sống là bản năng của sự sinh tồn
    Mọi gia đình hạnh phúc đều giống nhau.Mọi gia đình bất hạnh,bất hạnh theo kiểu riêng của mình
    lev tonstoi
     
  9. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Tặng anh này, người yêu dấu:
    NOW & FOREVER
    - Richard Marx -​
    Whenever I''''m weary
    From the battles that rage in my head
    You make sense of madness
    When my sanity hangs by a thread
    I lose my way but still you seem to understand
    Now and forever I will be your man
    Bất cứ lúc nào, khi em cảm thấy mệt mỏi, rã rời bởi những dòng suy nghĩ trong em chúng vật lộn, chúng đấu tranh, chúng hành hạ tâm trí em, thì anh lại đến bên em, giúp em hiểu ra rằng đó chỉ là những giây phút bốc đồng, những giây phút điên rồ trong thoáng chốc của em thôi.
    Và khi nỗi sợ hãi mơ hồ nào đó bất chợt kéo đến, nhấn chìm em, khiến em thấy mình lạc lối, thì anh, vẫn ở đó, và hiểu thấu tâm trí em.
    Người yêu dấu, bây giờ và mãi mãi, em sẽ chỉ là của anh, của riêng anh, mà thôi.

    Sometimes I just hold you
    Too caught up in me to see
    I''''m holding a fortune
    That heaven has given to me
    I''''ll try to show you each and every way I can
    Now and forever I will be your man
    Có đôi lúc, em chỉ im lặng, và khẽ ôm chặt lấy anh. Anh biết không, đó là lúc em biết được rằng mình đang giữ chặt một kho báu, một kho báu vô cùng quý giá mà Chúa Trời đã gửi xuống cho em. Và em còn biết làm gì hơn, ngoài việc giúp anh cũng cảm nhận được tình yêu đó của em, với tất cả những gì mà em có, bằng tất cả những gì mà em có thể nghĩ ra. Người yêu dấu, bây giờ và mãi mãi, em sẽ chỉ là của anh, của riêng anh mà thôi.
    Now I can rest my worries and always be sure
    That I won''''t be alone anymore
    And if only I''''d known you were there all the time
    All this time
    Giờ đây, em đã có thể thanh thản, và chắc chắn với lòng mình một điều rằng: mãi mãi em sẽ không bao giờ còn cô đơn nữa, chỉ bởi vì em biết đã có anh ở đó, bên em... bất cứ lúc nào... ngay cả lúc này đây!...
    Until the day the ocean doesn''''t touch the sand
    Now and forever I will be your man
    Người yêu dấu, nếu một ngày đó, những con sóng ngoài đại dương kia không còn hôn bờ cát, thì em... vẫn là của anh... bây giờ và mãi mãi...
    Now and forever I will be your man
    Bây giờ và mãi mãi... mãi mãi là của anh...!!!...
    Được IceBlood sửa chữa / chuyển vào 17:30 ngày 21/03/2004
  10. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Oài, lâu lắm mới lại có hứng thú viết một cái gì vớ vẩn vào đây.
    Mưa, mưa lại tạnh rồi. Mấy ngày nay mưa cứ lách tách mãi ấy thôi. Chán ghê cơ. Mưa cứ làm lòng người ta chùng xuống ấy. Rồi lại nghĩ linh tinh, linh tinh, vặt vãnh, vớ vẩn... Mình lại chẳng biết làm gì, cứ thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Khung cửa sổ bé tẹo, chỉ vừa đủ để hiện lên một khung cửa của một nhà khác, cũng bé tẹo như thế. Thỉnh thoảng, có một khuôn mặt lạ hoắc lại thò cái đầu ra, y như mình, nghiêng ngó ngắm nhìn trời mưa... chạm phải cái mặt thẫn thờ của mình, thế là lại te tái thụt vào. Buồn cười thật! Chơi trò trốn tìm cũng hay đấy chứ!
    ... Hừm, nhớ quá! Chẳng biết là nhớ gì, chỉ biết là nhớ, nhớ thôi. Giá mà giờ này có anh ở đây, lại được nhõng nhẽo, lại được nũng nịu... Hừm, xa quá! Make a belief... I need a heart... dream away... Vô nghĩa và mơ hồ. Dù biết là như thế, dù biết là vẫn vậy, dù biết là có một điều gì đấy xảy ra. Trái tim và lý trí, right & wrong. Mình đang chơi đùa với những trái tim, mình đang nhảy múa với chúng. Rồi đến một ngày nào đó mình sẽ phải ân hận thôi. Biết làm sao được? khi mình cảm thấy cô đơn đến mơ hồ?!
    Những nốt nhạc trong vắt vẫn cứ vây quanh mình, nhưng sao mình không thể bình yên và trong vắt như chúng được? Con đường phía trước càng ngày càng hiện rõ, mình chỉ việc thu hết tầm mắt, và cố gắng bước đi thật nhanh, thật chuẩn xác. Nhưng sao mình cứ thấy nó nhạt nhoà, nhạt nhoà như trong sương khói ấy. "Nếu muốn, anh cứ đóng hết các cửa sổ lại đi, và như thế gió sẽ chẳng thể thổi tới anh được đâu". Anh ạ, em đang phải dọn dẹp một căn nhà với rất nhiều phòng trống. Em đã dọn được hết tất cả các phòng, ngăn nắp và sạch sẽ, duy chỉ còn một căn phòng thôi, thì em lại không dọn. Không biết là vì em cố tình không dọn dù em ý thức được nó, hay là vì em sợ không dám bước vào căn phòng đó? Thực ra đó mới là căn phòng mà em phải dọn đầu tiên, bởi vì khi em mở cửa căn phòng đó ra thì gió từ phòng sẽ đủ lớn để thổi tung tất cả những gì là ngăn nắp mà em đã cố gắng, miệt mài sắp xếp, trong những căn phòng khác...
    Vài tia nắng đã sắp sửa chạy xuống mặt đất rồi kìa, nhưng chúng vẫn chưa bước được vào đây đâu anh...
    I wonder how?
    I wonder why?
    ....
    And all that I can see
    Just the yellow lemon trees...

    Được IceBlood sửa chữa / chuyển vào 15:23 ngày 24/03/2004

Chia sẻ trang này