1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những trận không chiến trên bầu trời Bắc Việt, 1965-1972 (Phần 1)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi kqndvn, 08/04/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lehahai

    lehahai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    297
    Đã được thích:
    0
    Hì, nếu mà theo như tướng Khánh như vậy thì đúng là ông không biết rõ về TL rồi. Chắc chắn là ông chưa bao giờ trực tiếp ngồi vào xe để điều khiển TL hoặc ông nhớ nhầm. Đoạn trích ở trên đã nói rõ là ta cần biết được vị trí áng chừng của B52 để giảm thiểu thời gian phát sóng, tức là khi phát sóng là bắt được mục tiêu ngay (đón lõng mục tiêu).
    Còn nói là bắn vào cac đám nhiễu không cần khoá mục tiêu??? Lúc này mục tiêu chính là các đám nhiễu đó, sao lại không khoá?. Trên màn hiện sóng TL, khi mà trắc thủ không xác định được chắc chắn đâu là máy bay thì quyết định một vị trí nào đó có mật độ nhiễu nhiều nhất là mục tiêu, khoá vào, ấn nút phóng và chờ đợi may mắn xảy ra.....
    "Tiểu đoàn trưởng ra lệnh phóng đạn. Đạn vừa có điều khiển thì Sỹ quan điều khiển phát sóng.."??
    Không phát sóng trước thì làm sao đạn có ĐK?? điều này quả là khó hiểu.
  2. elixir

    elixir Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2005
    Bài viết:
    414
    Đã được thích:
    0
    Theo tớ nghĩ hồi đó việc dùng MIG 21 để bắn rơi B52 chủ yếu là hình thức chiến tranh tâm lý, vừa củng cố lòng tin của nhân dân, chiến sỹ về khả năng tiêu diệt được B52 bằng không quân nhưng chính vẫn là làm cho Mỹ lo ngại về uy tín của không quân chiến lược Mỹ:
    - Không quân chiến lược của Mỹ hồi đó không phải để đối phó với những cuộc chiến tranh không tuyên bố như ở Việt Nam, mà nó còn là con bài răn đe với nhiều nước, có khi cả Liên Xô và Trung Quốc (thời gian đầu Trung Quốc có gọi Mỹ là Con Hổ Giấy, nhưng về sau không nói thế nữa).
    - Trong khi Việt Nam chỉ có một số vũ khí được viện trợ chưa có gì là hiện đại của Liên Xô và phe XHCN hồi ấy mà đã làm cho không quân chiến lược Mỹ chịu nhiều thiệt hại, cả tầu khu trục cũng bị MIG 17 dánh hỏng...,
    - Mỹ phải kết thúc nhanh nếu muốn tiếp tục vai trò đe dọa và không muốn các con bài chiến lược của mình mất thêm uy tín....
    mà chắc chắn Việt Nam sẽ còn nhiều biện pháp để đối phó với B52 mà chưa cần sử dụng vì Mỹ cũng đã có dấu hiệu nao núng như dùng MIG cảm tử.... vì khi đã lọt qua được hệ thống bảo vệ và bắn được tên lửa thì lao vào B52 còn dễ hơn...
  3. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0

    Tôi không là sỹ quan điều khiển tên lửa bao giờ thì không nói làm gì. Phét lác biết ngay.
    Nhưng tướng Khánh được điều động liên tục đi các chiến trường quyết liệt nhất làm tư lệnh lực lượng đặc biệt thì trình độ chắc không thể coi thường.
    Tôi không cho rằng tướng Khánh nhầm. Sách của ông do Nhà xuất bản Qđội in và do bên Quân chủng PK-KQ phối hợp kỷ niệm 30 năm đánh thắng B-52 nên không thể có chuyện viết "nhầm" được.
    Hơn nữa, có rất nhiều tài liệu cả hai phía có thuyết minh trùng hợp. Sách của Mỹ ngoài nguồn đã nêu còn nhiều nguồn nữa, đều thuộc ban Lịch sử của KQ Mỹ, không thuộc thể loại tài liệu "internet". Người viết sử khác với bên chính trị, họ tuyệt đối không viết tuyên truyền.
    Rất nhiều ví dụ cụ thể cho thấy TL có thể bắn như ...Kachiusa.
    Tài liệu KQ Mỹ cho rằng ta thường xuyên bắn tên lửa theo kiểu rifle fire, tức là bắn không điều khiển vào đám mù. Các tài liệu của ta về 12 ngày đêm đều ghi nhận trung bình mất 9,27 quả đạn mới diệt được một B-52 cho thấy địch có lý phần nào. (34 B-52 cộng với ~50 máy bay chiến thuật khác bị bắn hạ chứng tỏ ta bắn tối thiểu phải 34*9,3 + 50*2 ~ 450 đạn - so sánh với tài liệu địch là 884 đạn)
    Trong rất nhiều ký sự và hồi ký về trận đánh B-52 đặc biệt ngày 26/04/1972 tại Hải phòng (Lịch sử 2 cuộc chiến tranh chống phá hoại đường không ở Hải phòng, Lịch sử QC PK-KQ, truyện ký Lê Thành Chơn), ghi nhận của ta là toàn bộ màn hình ra đa trắng xoá, không có bất cứ một ranh giới nào, không có một rẻ quạt nào, cả một màn hình chỉ một màu trắng xanh xoá mịn. Lúc đó ta hầu như bắn 90 đạn không khoá mục tiêu.
    Theo Sự kiện và Nhân chứng, sỹ quan TL của ta tự cải tiến gắn thêm ống kính nhìn xa loại mạnh lên nóc đài điều khiển và bắn không phụ thuộc vào phần tử radar mà theo ống nhòm và lái bằng tay quay (có phải thế thì không cần bật guidance radar ?). Tên lửa có ngòi nổ gần cảm ứng khi mục tiêu ở trong vùng sát thương, hoặc có thể được ra lệnh nổ vào lúc bất kỳ từ trung tâm điều khiển.
    Bắn tạo dãy điểm nổ trong trận đánh lớn cũng không khoá vào mục tiêu nào, vì tài liệu ghi rõ là mở màn ta dựng sẵn dãy điểm nổ dọc đường bay vào dự kiến của địch. Trận đó ta bắn trước để cấm địch vòng tạo thế ném bom ga Yên viên và cầu Long biên, nhưng thất bại vì phán đoán nhầm. Thấy đường bay của địch ta đoán ném bom Bạch Mai nên dựng màn đạn 100 và tên lửa ở hướng đó đón sẵn; không ngờ nó lại đánh khu cầu Long biên và nhà máy điện/nước YPhụ nên cao xạ 100 và TL không kịp trở nòng dựng màn đạn mới. Sau này một đơn vị TL rút kinh nghiệm vẫn liều phóng đạn qua Hà nội (bất chấp lệnh cấm tuyệt đối của QChủng) tiêu diệt chiếc A-4 đang ném bom nhà máy điện Yên phụ, nó rơi sầm xuống ngay bể xỉ than của nhà máy.
    Khả năng trắc thủ lái TL theo hướng quy định sẵn rồi hẹn giờ cho TL nổ khi đã bay một khoảng thời gian nhất định là có thể lắm chứ.
    Nếu một đài không thể bắn 2 quả tên lửa một lúc theo hai hướng khác nhau thì có thể dùng 2 đài chăng? Vì như tiểu đoàn 57 có một bộ khí tài cũ và một bộ mới. Chưa nói tới chiến thuật phổ biến lúc đó của TL là đánh phối hợp tiêu diệt B-52, 2 tiểu đoàn thậm chí 3 tiểu đoàn đồng loạt phóng đạn vào cùng một mục tiêu (theo nguyên tắc hoả lực tập trung và dồn dập).
    Theo một hồi ký ngắn vài trang trên Sự kiện và Nhân chứng cớ năm 1997 của tướng Phùng Thế Tài thì phải:
    ...khai thác phi công B-52 bị bắt, hắn khai ra mỗi B-52 có một nhân viên điện tử chuyên phá sóng SAM-2. Phát hiện thấy SAM bay tới, tên này phải điều khiển máy gây nhiễu đè trắng dải tần số của quả đạn đang bay lên. Nhưng lúc đó tên này hốt hoảng vì thấy TL lao lên nhiều quá nên run tay thao tác không chuẩn. Tôi nghe xong mừng quá, như vậy là ta chỉ việc bắn thật nhiều tên lửa ở nhiều dải tần số khác nhau lên là địch sẽ khó lòng phá sóng kịp.
    Qua tuần tôi sẽ post đánh giá của KQ Mỹ về chiến thuật và công nghệ tên lửa của VN và các counter-measures.
  4. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Bổ sung thêm : bộ khí tài này của tiểu đoàn 57 còn có một điểm đặc biệt nữa là đã bị ngâm trong nước phù sa sông Hồng mấy ngày liền trong trận lụt tháng 7-1971. Có ý kiến đề nghị bỏ nhưng sau đó quân chủng đã sửa chữa và đưa nó vào sử dụng lại ("ĐBP trên không..." - trung tá Lưu Trọng Lân).
  5. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0

    Đánh Thắng B.52.
    ISBN 122200.
    TRUNG tướng HOÀNG Văn KHÁNH (Tác giả).
    NXB: Quân đội nhân dân. Giá: 1.40 USD ...
    Tóm tắt nội dung :
    Tập hồi ký này được viết ra cách đây hơn mười năm, trong dịp kỷ niệm lần thứ mười chiến thắng B.52 và đã được đăng tải nhiều kỳ trên báo Đảng.
    Năm nay Nhà xuất bản Quân đội nhân dân cho in toàn bộ. Về cơ bản tác giả không thêm bớt sửa chữa gì, bởi lịch sử diễn ra như thế nào tác giả ghi lại một cách trung thực như nó vốn có. Như tên của tập sách, tác giả chỉ tập trung vào một sự kiện "Đánh thắng B.52", trong phạm vi những gì tác giả hiểu biết, được chứng kiến hoặc tham gia và cảm thấy tâm đắc nhất với cương vị của mình lúc đó.
    Tập sách sẽ góp phần nào cho lời giải đáp mà nhiều người trong nước và ngoài nước đang quan tâm.
  6. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0
    Quân chủng Phòng không - Không quân và Binh chủng Tên lửa đã cử một "đoàn công tác B" do Phó Tư lệnh Binh chủng Tên lửa Hoàng Văn Khánh dẫn đầu trực tiếp giúp đỡ Đoàn tên lửa Hạ Long nghiên cứu và tổ chức đánh B-52.
    Qua kinh nghiệm đánh B-52 ngày 16.4.1972 ở Nghệ An, Thanh Hoá, Hải Phòng cho thấy rõ kẻ thù đã có nhiều thủ đoạn kỹ thuật mới, quỷ quỵệt hơn. Thường vụ Đảng uỷ và Bộ Tư lệnh Quân chủng giao cho Phó Tư lệnh Quân chủng Hoàng Văn Khánh chỉ đạo biên soạn tài liệu "Cách đánh B-52 của bộ đội tên lửa".
  7. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0
    Cách thức Trung quốc phục kích bắn rơi chiếc U-2 của Đài Loan.
    http://www.zonaeuropa.com/20051102_1.htm
    Năm 1988 TQ cũng qua phân tích đường bay do thám của KQ ta mà điều động lực lượng tập trung bắn rơi và bắt sống phi công Trương Tôn ngay trên biên giới Việt - Trung.
    Trong chiến tranh ta cũng đã cố gắng diệt SR-71 nhưng không thành (Lịch sử QChủng PK-KQ tập 2).
  8. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0
    Khi bị chế áp mạnh, SAM-2 phải bắn ở chế độ ballistic (đường đạn) kém chính xác.
    [​IMG]
    [​IMG]
  9. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0
    Vẫn cuốn sách trên:
    [​IMG]
  10. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0

    Về chiến dịch Sấm Rền.
    http://www.airpower.maxwell.af.mil/airchronicles/aureview/1982/jan-feb/jan-feb82.html
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này