1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Niệm khúc cuối...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi f40172, 16/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. f40172

    f40172 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Niệm khúc cuối...

    "Dù cho mưa, tôi xin đưa em, đến cuối cuộc đời..."
    Bài hát này tôi đã nghe nhiều, nó còn gắn liền với một kỷ niệm. Tôi nghe bài hát này trong một bộ phim truyền hình vào buổi chiều ngày này 1 năm về trước, buổi hẹn hò đầu tiên của tôi và em...

    Dù cho mưa, tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời?
    Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây?
    Dù có gió, có gió lạnh đầy,
    có tuyết bùn lầy, có lá buồn gầy?
    Dù sao, dù sao đi nữa tôi cũng yêu em?

    Tựa vai nhau, cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời?
    Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau?
    Vừa đôi tay, ước muốn tù đày
    Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu?
    Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em?

    Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ?
    Ru em, đưa em một lần
    Ru em vào mộng, đưa em vào đời?
    Một thời yêu đương

    Cho tôi xin em như gốI mộng?
    Cho tôi ôm, ôm em vào lòng
    Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng, yêu thương vợ chồng?

    Dù mai đây, ai đưa em đi đến cuối cuộc đời?
    Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi?
    Dù có ước, có ước ngàn lời,
    Có trách một đờI, cũng đã muộn rồi?
    Tình ơi, dù sao đi nữa, xin vẫn yêu em?

    ... và giờ đây em đã xa tôi, tất cả đã trở thành hoài niệm. Dù em đã làm tôi đau, làm tôi thất vọng khôn cùng... Nhưng... Tình ơi, dù sao đi nữa, xin vẫn yêu em?
  2. ndlong1

    ndlong1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Có thể tôi hiểu phần nào tâm sự của bạn và những gì đã xảy ra.
    Mong bạn mau qua nỗi buồn này. Cuộc sống vẫn còn những món quà đang chờ một lúc nào đó để tặng bạn.
    Cheers for life and love !
  3. locked

    locked Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Ta tự ru ta
    Ta tự giết ta bằng thương nhớ
    Nhớ thương người chẳng biết có thương ta
    Ta tự cười ta khờ khạo quá
    Níu lại gần một cuộc tình xa
    Ta tự ru ta bằng kỷ niệm
    Đong đưa lời ong **** phù du
    Ta tự làm ta thành khổ lụy
    Suốt một đời khổ hạnh chân tu
    Ta tự mời ta ly rượu đắng
    Chút ấm lòng trong lúc giá băng
    Ta tự thương ta tình đã nhạt
    Mà sao giả bộ rất ân cần
    Ta tự lừa ta cười vô tận
    Khi buồn muốn khóc dưới mưa trăng
    - Ngô thị Mỹ Trang -
  4. garfieldfatcat

    garfieldfatcat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    Tặng bạn:
    Lả tả bay trên đường phố đông người
    Tro quá khứ tình yêu e đã đốt
    Cái quá khứ không đem mà ăn được
    Lòng con người đâu dễ nguôi ngoai
    Dẫu không còn được nắm tay em
    Mắt trong mắt như cái thời lửa cháy
    Nhưng hãy lục trong đống tro tàn ấy
    Có những điều đốt mãi chẳng thàng tro.
    Lê Minh Quốc.
  5. f40172

    f40172 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Người quân tử cuối cùng!

    Không ít lần em đã thì thầm vào tai tôi: ?oI want you!? - tôi biết em ?omuốn? gì, nhưng lương tâm và trách nhiệm của một người đàn ông (lại là người đàn ông rất mực yêu em) tôi đã giữ cho em được vẹn nguyên. Em nói: ?oAnh là bậc quân tử duy nhất còn sót lại cuối thế kỷ này!? - tôi chẳng hiểu đó là một lời khen hay?
    Một.
    Tôi chẳng là gì trong em nữa? Câu hỏi ấy cứ lặp đi lặp lại, cứ vang vang trong đầu tôi suốt mấy tuần lễ nay. Những ước mơ chung ngày nào nay chỉ còn là mơ ước! Những dự tính cho một tương lai: đám cưới, một căn nhà, những đứa con? nay cũng tan thành mây khói! Ừ thì thôi vậy. Tôi là kẻ bất tài, làm sao đủ sức để níu giữ em. Em cứ đi, đường đời thênh thang đến thế kia mà?!
    Hai.
    Em có nhớ hồi mình mới gặp nhau? Chắc em khó quên được cái buổi tối định mệnh ấy, phải không. Tôi giận đến chín người, nhưng đố có một thái độ nào khác ngoài việc bước xuống khỏi xe và lóng ngóng như một người câm, khi bị em dội nguyên một thau nước bẩn vào người, trong lúc tôi chạy xe ngang qua cái quán cơm mà em là con gái của chủ quán.
    Cả em lẫn những người trong quán sợ đến hồn phi phách lạc, khi thấy chiếc sơ-mi trắng của tôi ướt đẫm bởi cái thau nước rửa chén có đủ? mọi thứ hầm-bà-lằng. Nhìn đôi mắt thất thần và gương mặt trắng bệch không còn chút máu của em, tôi không nở buông ra một câu trách mắng nào; thế rồi, khi nhìn xuống ngực áo của mình, tôi không thể nhịn được cười, khi thấy bộ xương cùng cái đầu cá đang treo lủng lẳng trên túi áo. Tôi thì cười nhưng em thì đứng? run.

    Hôm đó, lần đầu tiên trong đời tôi được (nói đúng hơn là bị)? tắm trong nhà của những người mà tôi chưa từng quen biết trước đó. Tôi đã cố gắng tắm cho thật nhanh, nhưng phải mất gần nửa tiếng đồng hồ thì mới tẩy được hết cái mùi tanh nồng của thịt cá, mỡ dầu? ra khỏi thân thể; và sau đó là nghe hàng chục lời xin lỗi của những người trong nhà em (còn em thì đứng một góc, im như thóc, không dám nhìn tôi - dù chỉ một lần).
    Cuối cùng thì tôi ra về trong một bộ đồ chẳng phải của mình (sau này tôi mới biết là đồ của ba em).
    Ngày hôm sau tôi trở lại để gởi trả bộ đồ (dĩ nhiên là tôi không quên giặt ủi tươm tất). Thấy tôi đến, cả nhà em ùa ra đón, cứ như tôi là ?othượng khách? không bằng. Lúc ấy em từ dưới bếp đi lên, trong bộ đồ bộ màu trắng có in những chấm màu xanh nước biển. Thấy tôi, em ngượng ngập cười và đôi má em ửng hồng. Tôi yêu em từ đó?
    Ba.
    Em bảo: ?oEm vừa thi rớt đại học; thế là giấc mơ trở thành cô giáo dạy Anh văn của em coi như hóa thành tro bụi!?. Tôi lắc đầu: ?oEm cứ nói tầm bậy. Ôn bài cho tốt, cho kỹ hơn, sang năm thi lại?. Em nũng nịu: ?oNhưng anh phải ?oghét? em thì em mới chịu ôn bài?. Tôi cười: ?oỪ thì ?oghét?!?. Em trợn mắt: ?oGhét hả!??. Tôi phá lên cười kèm một nụ hôn vào bên chiếc má ửng hồng: ?oỪ, em là người mà anh ?oghét? nhất trên đời!?.
    Bốn.
    Em thi đậu đại học trong kỳ tuyển sinh năm sau. Tôi trở thành ?obác tài? cần mẫn nhất. Mấy cô bạn em ghẹo: ?oAnh phải ?ochăm sóc? nó cho kỹ nghe. Trong trường, nó có cả một ?ocái đuôi? dài lắm đó !?. Anh cười: ?oCác bạn yên tâm. Chắc không có anh chàng nào đủ can đảm để ?ochịu? một thau nước rửa chén vô người đâu!?. Em ngồi phía sau, thụi vô hông anh một cái đau điếng: ?oA, thì ra người này có tính thù dai quá chừng. Thù dai như vậy làm sao mà người ta dám bỏ để đi lấy chồng hả!??.
    Dĩ nhiên là anh biết, lúc ấy trong em chỉ có anh.
    Năm.
    Một năm em ôn thi, bốn năm em học đại học, một năm em đi làm. Tôi không tiếc gì thời gian sáu năm tròn ấy. Không ít lần em đã thì thầm vào tai tôi: ?oI want you!? - tôi biết em ?omuốn? gì, nhưng lương tâm và trách nhiệm của một người đàn ông (lại là người đàn ông rất mực yêu em) tôi đã giữ cho em được vẹn nguyên.
    Tôi muốn em mãi mãi là một thiên-thần-bé-nhỏ cho đến khi chúng ta chính thức là ?ongười một nhà?. Em nói: ?oAnh là bậc quân tử duy nhất còn sót lại cuối thế kỷ này!? - tôi chẳng hiểu đó là một lời khen hay? Mà thôi nghĩ làm gì, miễn sao tôi đã làm điều tốt nhất mà những người yêu nhau cần làm.

    Sáu.
    Em ra trường và đi làm ở một ngành có thu nhập cao hơn nhiều lần lương của một giáo viên - nghề mà em vẫn ước mơ từ bé. Ừ thì có nghề nào là nghề không tốt đâu. Là cô giáo hay viên chức của một công ty nước ngoài thì cũng đều là công việc, cũng là đóng góp cho xã hội. Tôi tin em như một cộng với một là hai, chẳng bao giờ gợn một chút nghi ngờ.
    Kể từ ngày em đi làm, tôi chẳng còn làm ?obác tài? cho em được nữa. Em bắt đầu túi bụi với những cuộc họp ngoài giờ, đi đón khách ở phi trường, đãi khách ở nhà hàng và cả những chuyến đi nước ngoài? nên thời gian dành cho tôi hầu như chẳng còn lại được bao nhiêu.
    Bạn bè gặp tôi có những cái nhìn đầy ngụ ý, nhưng tôi phớt lờ tất cả. ?oYêu là phải tin, phải tin, phải tin? tôi cứ nghĩ như vậy và em thấy đó, chưa bao giờ tôi cạn lòng tin đối với em.
    Bảy.
    Bây giờ thì em xa tôi thật rồi. Điều đó sao mà đơn giản đến khó hiểu. Tôi bật cười khi nhớ lại lần đầu mình biết nhau, cũng đơn giản vô cùng. Chỉ khác, hồi đó em run run không dám nhìn tôi và khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu; còn bây giờ thì em đã nhìn thẳng vào mắt tôi và nói rõ từng chữ: ?oMình chia tay tôi anh ạ. Chúng ta sẽ không có hạnh phúc đâu. Anh là quân tử duy nhất còn sót lại cuối thế kỷ này, em vẫn biết điều đó. Nhưng chắc chắn rằng, sẽ chẳng có một người quân tử nào chấp nhận sự trắc nết, hư thân của người vợ tương lai cả!?.
    Em nói đúng, tôi cũng chỉ là một con người. Chỉ khác là tôi không níu kéo, không điên loạn, không kêu gào thảm thiết khi em ra đi như thế, dù rằng với tôi em là người con gái đẹp nhất.

    Sáu năm có quá dài không cho một cuộc tình? Tôi không biết.
    Ánh mắt của bạn bè nhìn tôi như toát lên câu hỏi: ?oRồi mầy có còn tin phụ nữ nữa không??. Tại sao không? Bởi tôi biết đâu phải tất cả những người con gái trên thế gian này đều? giống em. Em cứ đi, đường đời thênh thang đến thế kia mà?!
    Giang
    Người Viễn Xứ

    Thật lạ, đêm qua mình cũng nói về người quân tử với em. Giá như mình có thể giải quyết sự việc đơn giản như bác này...
    Được f40172 sửa chữa / chuyển vào 15:58 ngày 02/09/2004
  6. eros_cupido_amor

    eros_cupido_amor Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    878
    Đã được thích:
    0
    Tôi nhớ có một học giả đã nói, ta phải nhìn phụ nữ như một đồ vật và tự thắc mắc rằng ko hiểu sao Thượng đế lại tạo ra một đồ vật dễ thương đến vậy....Hãy làm như thế !
  7. Tungjohn20

    Tungjohn20 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    527
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ nào anh không để cho nàng thấy được anh yêu nàng đến mức nào.
    Anh có thấy anh sống hờ hững và không mãnh liệt không. Anh chưa biết tâm lý của phụ nữ thôi.
    Rất quý mến anh vì những tình cảm chân thành của anh trong tình yêu. Nhưng nhiều điều em nghĩ rằng anh hành động không thật đúng trong tình yêu.
    Không biết nàng còn yêu anh nữa không Hãy nói lần cuối với nàng là anh yêu em vô cùng. Anh thât sự không muốn mất em. Luôn mong muốn có em ở bên. Nhưng nếu em thật sự không còn yêu anh thì chúng mình chia tay. Nhưng anh luôn mong muốn chúng mình ở bên nhau. Hãy nói lần cuối đi anh. TÌnh yêu trong 6 năm đâu phải nói 1 câu là xong được đâu anh. Có phải chuyện gì xảy ra với nang không???? Anh đã nghĩ kĩ chưa vậy.
    Anh có làm cho nàng hạnh phúc không. Nếu còn yêu nàng, xin anh hãy làm những gì có thể để gìn giữ người mình yêu. Đừng buông xuôi nhé.
    Con trai khác con gái nhiều lắm.
    Chúc anh hạnh phúc. Xin lỗi anh nếu em nói điều gì linh tinh.
    Chào anh.
  8. locked

    locked Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Hết hồn!
  9. magicboulevard

    magicboulevard Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2002
    Bài viết:
    2.428
    Đã được thích:
    0
    Cười đau hết cả bụng .Bó tay ,khái niệm "quân tử" bây giờ xem ra tầm thường quá
  10. f40172

    f40172 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Các bạn hiểu nhầm rồi. Chuyen này co điểm giống với chuyện của tôi thôi, tôi đọc được trên tintucvietnam.com. và khái niệm "QUân tử" với tôi ko fải như trong bài này.

Chia sẻ trang này