1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Niềm riêng

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi a_nick, 03/01/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Trong khó khăn, tai nạn mới biết được đâu thực sự là chỗ dựa tinh thần của mình. Ta không phân biệt nổi liệu chỗ dựa tinh thần đó là tình yêu hay là tình bạn....
  2. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Lại mới đi phá về. Xong rồi lòng mình lại nặng trĩu. Mỗi lần như thế, ta lại thấy bóng tối xung quanh mình đen hơn, đặc quánh hơn, khó thở hơn.
    Ta đang ngày càng xa dần xa dần với bạn, với phần lương thiện còn lại của chính bản thân mình.
    Giờ thì ta hiểu tại sao bọn con trai lại thích đua xe đến thế. Sự quyến rũ của sợ hãi, của sự nhận thức rõ ràng về sự độc hại của nó, sự tàn phá của nó nhưng vẫn lao vào mạnh mẽ lắm. Ta đã thật sự enjoy nó trong thời khắc đó.
    Mình đang trượt dốc. Có ai phanh mình lại không? Có ai có khả năng phanh mình lại không?
    Có. Nhưng đồng thời, ta cũng không muốn con người đó bị liên lụy vì ta.
  3. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Lại mới đi phá về. Xong rồi lòng mình lại nặng trĩu. Mỗi lần như thế, ta lại thấy bóng tối xung quanh mình đen hơn, đặc quánh hơn, khó thở hơn.
    Ta đang ngày càng xa dần xa dần với bạn, với phần lương thiện còn lại của chính bản thân mình.
    Giờ thì ta hiểu tại sao bọn con trai lại thích đua xe đến thế. Sự quyến rũ của sợ hãi, của sự nhận thức rõ ràng về sự độc hại của nó, sự tàn phá của nó nhưng vẫn lao vào mạnh mẽ lắm. Ta đã thật sự enjoy nó trong thời khắc đó.
    Mình đang trượt dốc. Có ai phanh mình lại không? Có ai có khả năng phanh mình lại không?
    Có. Nhưng đồng thời, ta cũng không muốn con người đó bị liên lụy vì ta.
  4. qua_khu

    qua_khu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Nỗi khát khao mong Anh kề bên cạnh
    Buồn cho mình khi Anh vẫn cứ xa
    Trong tim Anh chắc tôi không tồn tại
    Tim tôi giờ như tan vỡ làm đôi .............!
  5. qua_khu

    qua_khu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Nỗi khát khao mong Anh kề bên cạnh
    Buồn cho mình khi Anh vẫn cứ xa
    Trong tim Anh chắc tôi không tồn tại
    Tim tôi giờ như tan vỡ làm đôi .............!
  6. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Khó ngủ quá. Đầu mình vẫn cứ mơ mơ màng màng về chuyện đã xảy ra. Chưa bao giờ ta lại ở thế bị động đến thế.
    Chị, anh và em. Những tưởng chúng ta sẽ xây dựng được một tình bạn thật đẹp. Bây giờ em thấm thía câu nếu muốn chuyện xấu không xảy ra, cách tốt nhất là đừng tạo điều kiện cho nó. Muộn rồi phải không?
    Em vừa lang thang cùng chị. Dễ chịu hơn một chút. Em biết chị đang cố giúp em. Em cũng sẽ tự giúp mình nữa. Nhưng cũng có những câu hỏi khác nảy sinh trong đầu em. Điên thế nhỉ? Lúc nào cũng nghĩ.
    Phải chăng anh đã dùng bình phong tình cảm để tránh cho em không phải đối mặt với sự thật rằng đó chỉ hoàn toàn xuất phát từ một nhu cầu cơ bản khác?
    Mình nghĩ thế có công bằng cho người ta không nhỉ? Có tàn nhẫn không? Cả với mình nữa? Nhưng, dù gì, mình vẫn muốn biết được chính xác nó là gì. Dù nó có tồi tệ ra sao.
    ...người hỡi, cho em quên đi bao nhiêu kỷ niệm xa xưa...
  7. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Khó ngủ quá. Đầu mình vẫn cứ mơ mơ màng màng về chuyện đã xảy ra. Chưa bao giờ ta lại ở thế bị động đến thế.
    Chị, anh và em. Những tưởng chúng ta sẽ xây dựng được một tình bạn thật đẹp. Bây giờ em thấm thía câu nếu muốn chuyện xấu không xảy ra, cách tốt nhất là đừng tạo điều kiện cho nó. Muộn rồi phải không?
    Em vừa lang thang cùng chị. Dễ chịu hơn một chút. Em biết chị đang cố giúp em. Em cũng sẽ tự giúp mình nữa. Nhưng cũng có những câu hỏi khác nảy sinh trong đầu em. Điên thế nhỉ? Lúc nào cũng nghĩ.
    Phải chăng anh đã dùng bình phong tình cảm để tránh cho em không phải đối mặt với sự thật rằng đó chỉ hoàn toàn xuất phát từ một nhu cầu cơ bản khác?
    Mình nghĩ thế có công bằng cho người ta không nhỉ? Có tàn nhẫn không? Cả với mình nữa? Nhưng, dù gì, mình vẫn muốn biết được chính xác nó là gì. Dù nó có tồi tệ ra sao.
    ...người hỡi, cho em quên đi bao nhiêu kỷ niệm xa xưa...
  8. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0

    Được a_nick sửa chữa / chuyển vào 14:31 ngày 29/05/2005
  9. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0

    Được a_nick sửa chữa / chuyển vào 14:31 ngày 29/05/2005
  10. a_nick

    a_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Tất cả đến thật bất ngờ. Em chẳng biết rằng câu chuyện tồi tệ ấy lại có thể là khởi đầu cho một mối quan hệ khác.
    Đó chưa phải là tình yêu. Em không dám xác định điều gì hết. Nhưng em cũng không thể phủ nhận ở bên anh mình rất vui. Em biết, cảm giác tốt đẹp đang bắt đầu trở lại với em; mặc dù bằng một cách lạ lùng và với một mẫu người đàn ông em chưa bao giờ ngờ đến.
    Em tự dặn mình đừng suy nghĩ nhiều, mọi thứ còn ở phía trước. Nhưng quả thật, em đang mâu thuẫn với chính bản thân mình. Một nửa, em muốn để mọi chuyện tiến triển tự nhiên. Nửa kia, em muốn co lại, em muốn xây một bức tường thành quanh mình để không phải buồn đau một lần nữa. Chỉ nghĩ đến hai chữ buồn đau thôi em đã muốn bật khóc. Dù đã có những cảm xúc tốt đẹp với anh, ngày hôm qua đối với em vẫn còn nhức nhối.
    Đúng như anh nói, mọi thứ rất mong manh. Và em cũng sợ điều đó. Và nó khiến em thận trọng hơn nhiều, nhút nhát đến độ em ngạc nhiên vì đó không phải là cách em yêu một ai đó. Nhưng có lẽ đó cũng là một điều tốt cho em. Em ước gì mình sẽ chẳng bao giờ bị tổn thương lần nữa. Nhưng nó vẫn chỉ là một điều ước.

Chia sẻ trang này