1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

niềm tin ơi!...xin hãy quay trở lại...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi whiterose2510, 19/11/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. whiterose2510

    whiterose2510 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    niềm tin ơi!...xin hãy quay trở lại...

    sự thất vọng....chán chường bao quanh nó...làm cho nước mắt nó không ngừng chảy......chỉ vì câu nói của đấng sinh thành ra nó................
    nó thấy tất cả là sự mệt mỏi........cô độc quá........bao nhiêu cố gắng của nó....bao nhiêu nghị lực nó giành ra.........đều tan chảy cả.......nó thấy mình yếu đuối biết bao.......nó thấy nó không còn giữ vẻ mạnh mẽ...cứng rắn nữa.............nó ngồi khóc.....chỉ mong sao khóc xong rùi ngày mai sẽ ổn thui.....nó sẽ trở về là nó..........mạnh mẽ.....và tiếp tục cố gắng cho con đường của nó...............
    nó mệt mỏi lắm rùi......nó không muốn gồng mình lên mãi nữa.............nó không muốn lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ....vui cười...trước tất cả mọi người.........còn sự yếu đuối........những nỗi buồn..........những giọt nước mắt.....nó dấu đi, che đậy đi...........
    nó ước nó cỏ thể quên hết mọi thứ sau khi nó thức dậy..............quên sự mệt mỏi và những tổn thương của bây giờ.....để ngày mai...ngày mai nó còn muốn tiếp tục cuộc sống này................cuộc sống có niềm vui...đam mê...và niềm tin....
    ước gì....con quên hết được mọi thứ ngày hôm nay
  2. meobongdv

    meobongdv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/12/2006
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    4 năm cho một tình yêu
    4 năm cho một sự xây đắp gây dựng và cố gắng nỗ lực
    4 năm cho những kỉ niệm ngọt ngào và mặn chát
    4 năm....
    1 ngày tan vỡ vì nghi ngờ
    1 ngày vỡ tan vì nông cạn
    1 ngày tan vỡ vì nóng giận
    1 ngày vỡ tan vì lỡ lời
    1 ngày tan vỡ vì ....
    1 ngày vỡ tan vì....
    Niềm tin ơi?! Tôi đã đúng hay sai vì TIN người
    Niềm tin ơi? Tôi đã cháy hết mình mà sao lại vụt tắt
    Niềm tin ơi? Tôi đã yêu thương chân thành mà sao lại tan vỡ
    Niềm tin ơi? Tôi đã cố gắng vun đắp mà sao lại nát tan
    Niềm tin ơi? Tôi đã......
    Niềm tin ơi? Tôi sẽ tiếp tục lấy gì để tin đây?????
  3. saobangcb

    saobangcb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    WR à...đừng mất niềm tin chứ! WR muốn khóc thì cứ khóc đi. SB không thể ở gần WR, để cho WR mượn vai SB được rồi. SB xl WR nhé! Dù có chuyện gì thì WR vẫn còn có người thân, còn có bạn bè mà. Mặc dù SB và WR là bạn ol thật nhưng những gì SB dành cho WR chưa bao h là ảo cả. Cố gắng lên WR nhé!
  4. conthanbien

    conthanbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2006
    Bài viết:
    2.880
    Đã được thích:
    2
    Tâm sự với riêng em!
    Đã lâu lắm rồi, chị không khóc, giọt nước mắt một thời đã làm hư chị mất rồi!
    Ngày chị 18, chị khóc thật nhiều, khóc vì học thua bạn bè, khóc vì bị bố mẹ mắng, khóc vì ... tự dưng muốn khóc, vì tự dưng thấy mình là người thừa ra trong gia đình, vì tự dưng thấy chẳng được ai quan tâm, ...
    Ngày chị 19, chị khóc vì xa nhà, nhớ bố mẹ, nhớ bữa cơm ấm cúng trong gia đình, nhớ con đường đến trường, nhớ bờ đê lộng gió, nhớ mùi bùn đất rơm rạ tanh nồng! Chị khóc vì học trong một môi trường mới, không thầy cô bạn bè quen bít. Nước mắt rơi!
    Ngày chị 20, chị khóc vì một vài mối quan hệ trong cuộc sống, có một vài người bạn không hiểu chị, làm chị buồn nhiều! Mỗi khi có một ai đó không quan tâm đến mình, lại khóc!
    Ngày chị 21, chị khóc khi những mục tiêu trong học hành không đạt được, khóc vì cô bé học trò chị làm gia sư học kém, khóc vì bất lực trong công cuộc đi kiếm việc làm thêm!
    Ngày chị 22, chị khóc vì chia tay mối tình đầu, khóc khi người con trai mình yêu rời bỏ mình vì một lý do không phụ thuộc vào mình! Khóc vì bao nhiêu lần đi phỏng vấn mà vẫn chưa xin được việc. Khóc vì bao hy vọng của bố mẹ, người thân, bao hoài bão của bản thân mình không được đền đáp. Chị khóc khi nghĩ đến những nỗ lực của mình bị phủ nhận sạch trơn!
    Ngày hôm nay: Chị không khóc, vì chị bít nếu khóc mà có được tất cả thì cả thế gian này đã chìm trong biển nước mắt rồi! Hãy biết quý trọng giọt nước mắt của mình và dành nó cho những gì sắp đến xứng đáng! Chị hôm nay đã có một công việc tạm ổn định đúng ước mơ, một mối quan hệ tốt đẹp với bạn bè đồng nghiệp, một suy nghĩ lạc quan trước cuộc đời!
    Cảm ơn bố mẹ, đã kiên nhẫn cùng thời gian nuôi con khôn lớn, cảm ơn bạn bè đã giúp ta nhìn thấy nhiều mặt của cuộc đời, cảm ơn anh vì đã vững bước bên em!
    HÃY CẢM NHẬN ĐỦ NHỮNG CƠN MƯA, ĐỂ THÊM YÊU NHỮNG NGÀY TRỜI NẮNG!
    Chúc em vui!
  5. hdoraemonk

    hdoraemonk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    4.180
    Đã được thích:
    0
    Cứ khóc đi, khóc cho chán đi, mặc dù có thể thấy thoải mái hơn chứ chả giải quyết được gì
    Ko phải cậu nói là đã rất mạnh mẽ sao, rất nghị lực sao, rất cố gắng trên con đường của cậu sao.
    Cậu sẽ còn gặp nhiều nữa, làm cậu khóc, chán chường, nhưng chỉ thế thôi nhé, gặp chuyện gì thì cũng đừng có chán nản thất vọng, với con người thì nó chả là cái gì đâu
    Nếu muốn hafy tâm sự với chúng tớ, chúng tớ sef chia se?, du? chi? lắng nghe thôi.
    Đươ?ng chân trơ?i xa tít tắp ư?ng hô?ng như sợi chi? mo?ng manh, nơi ấy la? Phương Đông?
    Chia tay bao giờ cufng đâ?y khó khăn. Sự ra đi na?o cufng mang trong mi?nh nó nhưfng niê?m hoa?i cô?, tiếc nuối. Như khi nhi?n thấy ánh đe?n lấp loáng dưới sân bay, thấy nhưfng do?ng xe nối đuôi nhau chạy chi? co?n la? nhưfng chấm va?ng tro?n nho?, gâ?n ngay đấy nhưng KHÔNG THÊ? với tới được nưfa? Đấy la? khi trong lo?ng đaf mang nôfi niê?m cu?a ngươ?i ra đi.
    [​IMG]
    Khi ma? bóng đêm cứ kéo da?i ra, kéo da?i mafi đến hơn 10.000 cây số, ngươ?i ta pha?i tự ru mi?nh ngu?, tự ru mi?nh với ý nghif ră?ng nga?y mai la? trơ?i sáng, nga?y mai la? nga?y mới, va? nga?y mai, la? sự bắt đâ?u. Cho du? giấc ngu? chập chơ?n va? mộng mị ấy chă?ng dêf da?ng gì, nó cufng giúp ngươ?i ta quên đi được chốc lát vê? cái khoa?ng cách đang nga?y ca?ng kéo da?i hơn, xa hơn, mênh mang hơn.
    Mẹ nói, mẹ đaf rất dufng ca?m khi đaf không khóc ơ? sân bay. Va? mẹ tin ră?ng con gái mẹ, cufng dufng ca?m, như nga?y đaf tự mi?nh can đa?m bước ra thế giới bao la. Thu cufng ba?o ră?ng mi?nh không cô đơn vi? luôn có nhiê?u ng ơ? bên cạnh mi?nh. Va? khi ngươ?i ta ca?m thấy không có cái gì có thê? dựa va?o, ngươ?i ta đaf sống bă?ng NIÊ?M TIN như thế. Du? ră?ng cái niê?m tin ấy quá mơ hô?, nó vâfn tô?n tại trong cuộc sống na?y, đê? nâng đơf cho mi?nh, trong nhưfng nga?y đâ?u tiên khó khăn va? tuyệt vọng.
    Thật sự, trạng thái tinh thâ?n khu?ng khiếp nhất ma? mi?nh đaf tư?ng tra?i qua, nó khó có thê? được diêfn ta? bă?ng lơ?i, bă?ng chưf, chắc cufng khó đê? có 1 tra?i nghiệm tương tự như thế trong cuộc sống. Khi ma? người ta ca?m thấy mi?nh hoa?n toa?n không thuộc vê? thế giới đang sống, hoa?n toa?n xa lạ, hoa?n toa?n mất phương hướng, hoa?n toa?n biệt lập, va? hoa?n toa?n xa rơ?i với nhưfng gì thân thuộc? Nó la?m người ta trơ? nên yếu đuối tới mức một giọng nói thân quen cufng khiến người ta bật khóc. Một giây phút lặng yên cufng trơ? nên nặng nê? đến ngạt thơ?. Một ý nghif vê? hai chưf NHA? MI?NH cufng trơ? tha?nh niê?m nhớ nhung thắt ruột. Thật sự đaf rất tệ.
    Nhưng, biết bao nhiêu nụ cươ?i mi?nh đaf nhận được, biết bao nhiêu lơ?i động viên da?nh cho

    mi?nh, biết bao nhiêu ngươ?i đaf câ?u mong cho mi?nh được bi?nh an va? mạnh mef. Nhưfng cái đó, cufng mơ hô? như niê?m tin ma? mi?nh đaf dựa va?o, nhưng cufng chắc chắn va? mạnh mef tới mức xua tan được nôfi tuyệt vọng ám a?nh mi?nh, đê? biến tha?nh nụ cươ?i cu?a chính mi?nh, ơ? nơi đây!
    [​IMG]
    Valence, tha?nh phố đâ?y gió va? nắng. Gió lúc na?o cufng thô?i mạnh mef, nhưng cuộc sống lại bi?nh lặng đến khác thươ?ng. Ít khi mi?nh gặp ai đó đi trên đươ?ng, ít khi gặp một căn nha? mơ? cư?a, ít khi gặp một ngươ?i khách trong cư?a ha?ng, mọi thứ cứ bi?nh lặng tới mức trên đươ?ng chi? có tiếng gió va? đôi khi một chiếc xe chạy qua. Mặt trơ?i đến 9h tối vâfn chưa the?m đi ngu?, mặt trăng đến 12h trưa vâfn chă?ng the?m trốn đi, cuộc sống ơ? đây cufng có nhiê?u điê?u lạ lu?ng như thế, nhưng không pha?i la? KHÔNG THÊ? sống được, pha?i không nhi??
    Có nhưfng hôm vê? đến nha?, lạnh run ngươ?i. Có nhưfng hôm vê? nha?, vắng lặng, buô?n mênh mang?
    Nhưng cuộc sống la? thế ma?, pha?i ra đi đê? lớn lên, pha?i ra đi đê? thấy mi?nh câ?n pha?i trươ?ng tha?nh hơn!
    ?
    Va? ra đi co?n la? đê? trơ? vê? nưfa?
    BlogViet
  6. whiterose2510

    whiterose2510 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    cám ơn tất cả mọi người đã chia sẻ..................
    chị ơi!thật sự em muốn hét lên rằng.....niềm tin của em vào mọi thứ biến đâu mất hết rùi...........em trốn trong góc tối của chính em.....nơi đó em có thể khóc.......có thể yếu đuối như con người em........
    20 tuổi em có gia đình ở bên....nhưng em như một người thừa....một kẻ cô độc........em về nhà khi mọi người đã ngủ.....em đi học khi mọi người chưa thức dậy..................nếu có nói chuyện được 5-3 câu....lại chiến tranh....nó chỉ thêm áp lực cho em
    20 tuổi em không khó khăn....không khổ sở vì kiếm việc làm thêm............em có công việc...nó không quá vất vả.....nhưng nó chiếm mất thời gian của em quá nhiều......nó là những đêm thức khuya học bài......nó là những câu nói của một người nào đó....làm mình chạnh lòng........nó là những thứ mà nghị lực của em ....em sẽ vượt qua....
    20 tuổi.........bạn bè trở nên bận rộn...hay chính em bận rộn hơn..........xa lạ hơn.......ngày ngày chỉ tiếp xúc với cái máy tính này nhiều hơn là nói chuyện với những người thực............nó làm em có nhiều mối quan hệ ảo hơn quan hệ thực.....................
    em thật sự mệt mỏi lắm rùi........mọi thứ cứ như vỡ tan hết ra......em như một kẻ cô độc............áp lực từ sự la mắng của bố mẹ....những lời nói làm em thực sự tổn thương.............áp lực từ học tập.......công việc..............những mối quan hệ này..............tất cả đang lấy mất niềm tin của em vào mọi thứ..........
  7. nobitaday

    nobitaday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2006
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Niềm tin ơi, xin hãy quay trở lại!
    Đời còn dài, chẳng muốn mất mi đâu
    Đời vẫn đẹp vì cuộc sống muôn màu
    Chẳng vì ta mà mất đi màu sắc
    Đừng bỏ phí dù chỉ là một khắc
    Những sắc hoa cuộc sống cho ta
    Đừng nản nòng trước những lúc phong ba
    Gắng vượt qua sẽ thấy nhiều ý nghĩa
    Có những lúc thấy gia đình chán thế
    Chẳng cảm thông, chẳng chia sẻ cùng ta
    Có những lúc cảm thấy mình cách xa
    Thấy lạc lõng trong ngôi nhà mình ở
    Và bố mẹ cũng luôn luôn trăn trở
    Con mình đây sao khó dạy khó khuyên
    Cách giải quyết là đừng nghĩ luyên thuyên
    Hai thế hệ khó cùng chung suy nghĩ
    Nhưng nếu hai bên cùng nhau quyết trí
    Chẳng khúc mắc nào có thể dài lâu
    Sau cơn mưa, trời sẽ sáng rất mau
    Đừng lúc nào cũng chìm trong đau khổ
    Niềm tin mỗi người như dòng sông nhỏ
    Biết duy trì sẽ tìm được biển khơi!
    Tặng em bài thơ củ chuối (chẳng biết liệt nó vào thể loại thơ nào nữa :D) Đừng bao giờ đánh mất niềm tin em nhé!

  8. whiterose2510

    whiterose2510 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    506
    Đã được thích:
    0
    lại sắp hết tuần rồi...........tuần này mong cho mau hết............cũng kết thúc công việc............tìm một sự bắt đầu khác..........thi cử.......và những cái khác.........nói đến chuyện khác lại nhức đầu..........nhìn lại mọi thứ thấy mình nhỏ bé và bất lực quá.......có câu nói "đợi" thui...........chả biết nói gì thêm nữa............hoàn toàn bó tay.............
    kệ......nhưng mình sẽ cố gắng...............sẽ cố gắng vậy..........miễn sao sau này khi mình ngoảnh đầu nhìn lại.................mình không phải hối tiếc về điều gì cả.........vì thời điểm đấy mình đã cố gắng hết khả năng có thể rùi
    không bao giờ.............không bao giờ......... hối tiếc những cái mày đã từng quyết định nhé nhóc
  9. tranttlinh

    tranttlinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2007
    Bài viết:
    835
    Đã được thích:
    0
    Niềm tin em chết tối hôm qua rồi, hớ hớ
  10. c535

    c535 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2005
    Bài viết:
    534
    Đã được thích:
    0
    ...mọi thứ thật mệt mỏi,gần 7năm để hi vọng vào 1người,vun đắp,tin tưởng tuyệt đối..đổi lại chỉ là sự thay đổi fũ fàng.SỐC,mình sốc quá nặng,niềm tin đã mất hoàn toàn,chẳng biết tin vào điều gì nữa!!!chẳng lẽ dù con người có tốt đến mấy nhưng ty thay đổi người ta lại xử sự fũ fàng đến vậy sao??mọi thứ với mình giờ là giả dối,7năm tình nghĩa gắn bó khó khăn,vươt qua nhiều thứ gian nan nhất cũng không bằng 1tháng với nhưng lời chót lưỡi đầu môi...chua xót,mặn chát..ê chề quá.lòng người bạc như vôi...mình cố gắng đứng dậy,vậy mà mọi thứ vẫn như hôm qua...ngọt ngào và man trá,giằng xé trong lòng mình.ĐAU,NỖI ĐAU....VƯỢT QUA THẾ NÀO ĐÂY????

Chia sẻ trang này