1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"Nỗi buồn" trên phố - Đâu là lối thoát?

Chủ đề trong 'Hoạt động xã hội.' bởi NHANDAN, 14/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 3C_5T

    3C_5T Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Hi:-)
    Tôi tán đồng với Ý kiến của đồng chí Alpha_team_Leader
    [​IMG]
    Được 3C_5T sửa chữa / chuyển vào 20:24 ngày 19/03/2006
  2. Tim_Kiem

    Tim_Kiem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2005
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Chào các Bác
    Vấn đề "Ấy" nơi công cộng đã được các bác quan tâm và có nhiều ý kiến xung quanh vấn đề này.
    Tôi cũng đồng ý với các Bác là do "ý thức" của con người.
    Đứng là ý thức về sự phát triển bền vững, bảo vễ môi sinh, mỹ quan đô thị chưa được các cấp quan tấm đúng mức. Nên ý thức của người dân về việc thực hiện nếp sống văn minh đô thị và bảo vệ môi trường, mỹ quan đường phố chưa cao.
    Vấn đề ở đây là chúng ta cần nhận thức được tầm quan trọng của việc quy hoạch, hoạch định chiến lược phát triển, dự báo trước nhu cầu của xã hội để đưa ra chính sách phù hợp. Hay nói một cách cụ thể hơn về vấn đề này là cần ý thức rõ việc xây dựng hệ thống WC công cộng, phục vụ miễn phí cho dân sinh và để bảo bảo vệ môi trường, mỹ quan, đưa văn hoá, nếp sống văn minh đến từng người dân. Giúp người dân thể hiện nếp sống văn minh, lịch sự, nhất là ở một Thủ Đô ngàn năm văn hiến như Hà Nội.
    Khi nhận thức về việc này chưa cao, thì chúng ta sẻ phải chờ. "Ông IL Houng Lee, Trưởng Đại diện IMF tại Việt Nam (VN) nhận đinh, VN có thể mất 18 năm để đuổi kịp Indonesia, 34 năm với Thái Lan và 197 năm với Singapore". Chờ, chúng ta phải chơ đến 197 năm nữa chúng ta mới đuổi theo kíp Singapore. Nếu tinh về dòng huyết thống thì chúng ta cần đến ít nhất là 3 đời nữa mới theo kịp các nước bé láng giềng.
    Vâng thưa các bạn, chúng ta phải chờ, chờ đến lượt Cháu, Chắt chúng ta có ý thức cao hơn để Chiu của chúng ta không phải chịu mùi hôi nông năng trên đường phố Hà thành hay không phải đưa mắt đi chổ khác khi trước mắt mình là một chiến sỹ đang te bậy.
    Có thể đến lúc đó đó đang đi dạo phố có bị sự cố "đứt gánh giữa đươờg" thì Chắt - Chiu của chúng ta sẻ có những WC gần bên, sạch sẻ và văn minh để sữ dụng.
    Nếu chúng ta không hành động ngay bây giờ, chắc gì đến lúc đó Chắt - Chiu của chúng ta có được môi trường sống như thế? Và rồi nếu điều đó có không xẩy đến, Cháu - Chắt -Chiu chúng ta sẻ nói gì về người cha, người ông của chúng hôm nay???
    Chính vì vậy, ngay bây giờ chúng ta cần nhìn nhận lại lối sống của mình, chúng ta cần có ý thức thực hiện lối sống lành mạnh, văn minh lịch sự và nhắc nhơ, giúp đỡ mọi người xung quanh thực hiện tốt như chúng ta.
    Thiết nghĩ, ai cũng có trách nhiệm với chính bản thân mình và xã hội, thì không có việc gì mà chúng ta không làm được. Rất có thể, để đuổi kịp Singapore chúng ta chỉ mất 19 năm.
    Các bác nghĩ sao???
    Được Tim_kiem sửa chữa / chuyển vào 21:34 ngày 19/03/2006
  3. phuong12a

    phuong12a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2006
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    thiệt tình việt nam là thế
  4. hoacucbien

    hoacucbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2003
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Nói nước đôi là để diễn tả cái mà mình không chắc chắn.. hic hic. Lại được hấp thụ thêm một định nghĩa mới mẻ nữa nè.
    Bác anhtuan nói thật có lý! Mỗi người một quan điểm, một ý kiến. Còn bác thì có một ý kiến nhưng chung với nhiều quan điểm. Hôm nay em học môn tiếng anh, cô giáo bảo người như vậy gọi là ?oyes-man?- dân gian ta thường gọi là 3 phải, (đại loại là ?ochị nói rất đúng, mà anh kia nói cũng có lý? thì phải).
    Trong bài viết của bác em xin có ý kiến:
    Bác nói nguyên nhân chính là do ý thức (đó là bác nói quá lên thôi). Em hỏi bác nhé! Những người tè bậy chính có phải là sinh viên, những người có việc làm ổn định hay không? - tức là có một cái nhà ở trên địa bàn, một cái VP có toalét để đến nữa. Hầu hết đối tượng bác nhìn thấy tè bậy là ai mà sao bác lại bảo trước lúc lên đường thì giải quyết nó đi. Em nghĩ bác đang suy bụng ta ra tình trạng hiện tại. Xin lỗi bác nhé! Nhà em ai cũng nói thẳng nói thật cả - chả lẽ em lại không. Sự thật mất lòng bác nên tiếp thu và cảm ơn những ai đã nói lên những điều như vậy. Vả lại nếu nói sai thì không việc gì chúng ta phải tức giận cả đúng không bác? Nói sai nhất là nói xấu cá nhân mọi người lại cười cho liền. Em ủng hộ 6hsangHN vì đã nói thẳng quan điểm của chị ý (và vì đã ghi nhận bài em).
    Có một chi tiết nhỏ nhưng lại là vấn đề lớn: Bác bảo cái nguyên nhân do không nhịn được có thể giải quyết được. Vậy em đặt tình huống mời bác giải quyết giúp:
    - Giả sử bác cùng người yêu sáng sớm hẹn hò leo lên nóc nhà cao nhất thủ đô ngắm bình minh. Sau đó bác đề nghị đưa người yêu ăn sáng ở quán ?oPhở Nhất?. Nước phở rất ngọt, rất trong, bánh phở trắng thơm và bác không ngần ngại khen chủ quán bằng cách đưa bát không lên cho họ xem trước khi tính tiền. Kế tiếp bác rủ bạn gái đi dạo phố phường ngắm nhìn người ngợm. Nhưng đi được một khoảng, thì tô phở lên tiếng, thật là phiền phức! Bác bấm bụng ?" ?ocó thể giải quyết được? và nở một nụ cười tươi tắn trao cho bạn gái và đi tiếp. Trời hôm nay trong xanh, nhiệt độ đúng 18oC và các loài cây tranh thủ nhú lộc. Bác có thể cảm nhận được nhịp thở của thiên nhiên giữa bụi khói của xe cộ, tiếng còi và tiếng cãi nhau xen lẫn tiếng óc ách to dần phát ra giữa đôi tình nhân hạnh phúc.
    Thi thoảng chờ đèn xanh đỏ, bác nhìn ngắm người yêu, qua ánh mắt trao tín hiệu gì đó rất thích thú. Nhưng đôi lần bác bắt gặp bạn gái của mình có vẻ âu lo và mồ hôi lăn lăn trên trán. Bác thấy vậy cũng không lấy làm yên tâm và bác cũng tranh thủ nhíu mày và tiếng cười giảm dần đếm được. Bác có thể phán đoán và đưa ra rất nhiều lý do thuyết phục trong đó có tô phở. Xin lưu ý khi bụng đau, thì bác sẽ phán đoán không chuẩn nữa ví như cứ đinh ninh là tiếng ?oiiiít? thì thực ra là?thể lỏng chứ không phải thể khí. Bác thấy không ổn nên quyết định dẫn bạn gái vào quán nước. Nhưng bác chợt nhớ là bác vừa khen cà phê ngon và cô bạn gái của bác thì được một cốc cam vắt giá 25.000 VNĐ rồi. Vào quán nữa e bạn gái của bác nghĩ bác vừa trúng lô đề thật không hay. Và bác đã trót bạo miệng nói rằng giờ anh có thể đi đến chiều cùng em không nghỉ, ?osẵn sàng lên đường hàng trăm cây số? (vì đã giải quyết chuyện đó trước rồi). Bác tự nhủ: thôi cứ ?onhịn? đi đã - rồi tính tiếp.
    Đó nhờ bác ?ocó thể giải quyết được? tính tiếp giúp em...

Chia sẻ trang này