1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nơi chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi Ngumo, 03/07/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Vui: Học sinh lớp chủ nhiệm có vẻ đã gần gũi hơn, dễ bảo hơn mặc dù chúng nó vẫn còn hay trêu mình.
    Buồn: Lạnh quá mà phải lái xe đi làm, hu hu, người có nhiệm vụ đưa mình đi làm thì ở đâu đâu... hu hu
  2. Ngumo

    Ngumo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    10.072
    Đã được thích:
    12
    Buồn nhiều, vui cũng lắm. Chả biết sống kiểu giề nữa đây. Chắc chết mất. Chả thiết làm giề nữa. Làm sao mà cứ mỗi lần...thì phải chạy xa thế ko biết. Mọi thứ hiện giờ cưa rối tung rối mù lên. Chuyển đơn vị, nhà cửa linh tinh, có mấy ng quen thân thì đi xa hêt papa nó roài. Chán thật.
  3. muaroils

    muaroils Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Vui á chẳng có gì vui cả
    Buồn ôi nhiều quá , nhất là khi về nhà khác ở nhà trông nhà.....................
  4. laxanhcodon

    laxanhcodon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu lém rồi anh ko thấy lantimxulang lên ol nhớ em nhìu vì anh ko có người trêu. buồn thật .híc
  5. anhdangyeu_ls241

    anhdangyeu_ls241 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2004
    Bài viết:
    2.628
    Đã được thích:
    0
    Nói chung chả có gì vui vả.
    Còn buồn thì nhiều lắm. Ko có người yêu... Ko có người chia sẽ lúc này ( minh đang có cảm giác rất cô đơn). Giá như có ai đó thông cảm và hiểu được mình lúc này nhỉ ... ( Điều này có khi hơi khó ... )
  6. binhgiapho

    binhgiapho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    818
    Đã được thích:
    0
    Tôi ngỡ ngàng và ngạc nhiên vô cùng khi nhận được bản nhạc bạn gửi. Sau một ngày mệt mỏi, giây phút mà bạndành cho tôi như này là niềm vui lớn nhất, bạnbiết không? Cảm ơn, bnạ thân yêu!
  7. pinks

    pinks Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    Buồn, bao giờ mới hết sự đối xử phân biệt và bất công ấy? Mình đã làm gì để thay đổi những gì mình muốn? Chưa làm gì cả, chẳng biết bắt đầu từ đâu.
    Buồn vô cùng tận! Không thể nào thay đổi được! Sao cái con người ******** ấy, lão ko đi ra đường gặp tàu, gặp xe nó đâm cho một phát cho chết đi nhỉ? Thằng già!
  8. to_thi

    to_thi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn, lâu rồi không gặp nhỉ? Dự án mở quán cafe của bạn đến đâu rồi nhỉ?
    Lâu lắm, tôi cũng không vào dđ này, hôm nay vô tình qua trở lại. Đọc mấy bài viết của bạn, tôi thấy bạn đang bức xúc quá, đến 3-4 bài viết gì đó chỉ để cầu mong cho lão sếp già của bạn chết ngay lập tức (hi vọng là ko xảy ra thật).
    Tôi cũng kô biết chuyện của bạn ra sao, ko biết lão sếp già của bạn là ai và cũng kô biết ông ấy đã đối xử với bạn thế nào, nhưng tôi chỉ xin chia xẻ với bạn 1 chút. Tôi kô nhớ đã đọc câu châm ngôn này ở đâu, nhưng đại ý của nó là thế này, dù ngưòi ta có đối xử với mình xấu đến đâu, cũng đừng làm ngược lại với họ như vậy, hãy là 1 người quảng đại và bao dung. Bạn gọi ông ta là sếp, vậy có thể vấn đề của bạn liên quan tới công việc, bạn đang bế tắc?, ko biết bắt đầu từ đâu?........
    Cách đây cũng khá lâu, thời đang học phổ thông cơ sở, tôi cũng đã bị như vậy 1 lần. Khi đó tôi đc chọn vào đội tuyển thi HSG củ trưòng, nhưng ko được sếp vào hạng "hạt giống" mà chỉ lấy cho đủ đội. Dù vậy, tôi vẫn vui và tự động viên mình phải cố lên. Cho đến 1 ngày, trong 1 buổi ôn luyện cùng với các HS của trường khác để thi HSG cấp tỉnh, người ôn luyện chính là thầy giáo Cn lớp tôi. Hôm đó, thầy ra 1 bài toán mà chúng tôi đã biết truớc đó (còn trướng khác thì ko) rồi gọi tôi lên giải ngay như để chứng tỏ khả năng của chúng tôi trong vẻ bối rối của các học sinh trường bạn. Thật kô may, trước đó tôi lại ko làm bài này khi được giao về nhà, thế là toi, ấp úng 1 lát và đành thú nhận là mình ko làm được. Thế là bao nhiêu hi vọng của thầy giáo tôi đi tiêu, cộng với thành tích kém ấn tượng của chúng tôi ở kỳ thi cấp thị xã, thầy giáo tôi đã lôi tôi ra để chút hết thịnh nộ trưóc mặt cả lớp, bao hãnh diện và tự hào của tôi tiêu tan khi lần đầu tiên bị người khác nói mình là "thằng ngu". Thực sự tôi rất thất vọng và cũng rất giận thầy giáo, nhưng dù sao đó cũng là thầy mình. Sau đó 1 tức giận, nhục nhã của tôi được giành cho việc học tập và ôn luyện. Sau lần đó, thầy cũng ko 1 lần nào gọi tôi lên làm bài nữa. Tôi cũng chỉ biét cố gắng và cố gắng......... Đến ngày thi, báo kết quả, tôi đạt giải cao nhất với số điểm cao hơn tất cả mọi người trong lớp ôn đó. Tôi cũng kô biết mình đã làm việc đó như thế nào, mãi đến sau này tôi mới nhận ra điều đó. Chỉ có làm việc, làm việc thật chăm chỉ, thật hăng say, hãy yêu công việc thì mới thành công được. Đôi khi, tôi cũng bế tắc, nhưng luôn bắt đầu bằng cách cố gắng hết mình vì biết rằng, chỉ cần cố gắng, cố gắng hết mình vận may sẽ mìn cười với bạn. Tôi đã từng được bầu làm sếp cũng chỉ vì như vậy.
    Có thể câu chuyện của tôi kô giống bạn, và cũng không giúp gì đuwọc bạn giải quyết chuyện của mình. Tôi chỉ mong bạn thật bình tĩnh và đừng mong người ta "unlucky" vậy. Hãy cố gắng vì cuộc sống kô bất công với ai bao giờ, bên cạnh bạn có rát nhiều niềm vui, còn có mọi người trên TTVNOL này.......... còn tôi chắc chắn sẽ ủng hộ bạn, ỉt ra cũng vì cái dự án quán cafe mà tôi đã hứa giúp bạn
    Chúc bạn làm việc tốt và luôn vui.
  9. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Mấy đứa học sinh lớp mình ko học bài bị GV Toán cho giờ trung bình --> bị cắt thi đua tháng này luôn --> Buồn hết cả người.
    Thứ 2 phải về quê mà bây giờ vẫn chưa thấy l][ng lậu đâu cả ---. Chán quá, chán quá!
  10. copnui_ls

    copnui_ls Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/12/2005
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Buồn 2 : Anh Văn Quyến thân yêu + Tết này không biết có được ăn thịt gà không?
    Vui 3 : PLQS-VL vừa lên 1 cấp, được nằm trong chăn ấm, mai được nghỉ

Chia sẻ trang này