1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nơi dành cho những trái tim tan vỡ T_T

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi fxinh86, 06/10/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. fxinh86

    fxinh86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2008
    Bài viết:
    1.048
    Đã được thích:
    0
    Nói như bác thì ai chả nói đc
    Người ta vẫn có câu: "Người ta thường chỉ nhận ra đc giá trị của điều gì đó khi nó đã mất đi rồi" đúng ko nhỉ?
    Chứ cứ sờ sờ ra đấy thì chưa sợ, chưa thấy quý
  2. giacmokotronven

    giacmokotronven Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2005
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Mất đi rồi mới thực sự thấy tiếc
    Tớ đax từng thất bại , chết lên chết xuống nhưng tớ ko thể lao vào những cuộc vui với bạn bè bởi thấy như vậy mình gượng ép quá.Tớ lặng lẹ một mình vùi đầu vào công việc , sau một chặng tg thấy bình tâm hơn chút nhưng thật sự trong tg này tự dưng càng nhớ lại ngày xưa bởi có lẽ : tay em lạnh , môi em lạnh , sao chẳng có anh
  3. hau02q

    hau02q Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2006
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    đau như vậy sao lúc trước không cố gắng giữ gìn tình yêu của mình đi, mà chia tay là do ai vậy
  4. fxinh86

    fxinh86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2008
    Bài viết:
    1.048
    Đã được thích:
    0
    Ừ chuẩn!
    Cho dù có mạnh mẽ tới đâu, có thấy ổn thế nào thì thi thoảng cũng thấy lòng nhói đau!
  5. hau02q

    hau02q Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2006
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    Còn phải nhói đau nhiều, 2 năm, 5 năm... có khi 20 năm vẫn còn thấy đau, cái đấy tuỳ mỗi người
  6. sadtulip

    sadtulip Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2008
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Tôi tìm đến đây vì tôi không còn biết đi đâu, vì trái tim của tôi không còn thở được nữa. Khi tôi ngoảnh lại thì dường như tôi đã đi quá xa, xa đến mức tôi không còn thấy ai quanh mình để giúp tôi vượt qua khó khăn này. Tôi viết những dòng này không dám mong sẽ có người đồng cảm, nhưng ít nhất tôi còn được nói ra để lòng không còn nặng nề.
    Trước khi gặp anh, tôi là một cô gái tự tin tuyệt đối, tôi tự tin đến mức tôi cho rằng bất cứ người đàn ông nào gặp tôi cũng sẽ ấn tượng về tôi. Và anh cũng không phải ngoại lệ. Tôi rời bỏ công việc hiện tại để đến làm với anh vì tôi nghĩ anh cần tôi và vì tôi cần một môi trường làm việc như ở công ty anh, và cần một người Sếp như anh.
    Hình như tôi quá ảo tưởng về bản thân mình, để lao vào một cuộc chơi với lửa, và bây giờ thì chính tôi bị thiêu rụi trong cái đám cháy mà tôi châm mồi.
    Anh đã có vợ, còn tôi cũng có người yêu. Khi anh nói yêu tôi, tôi vốn không cho rằng đó là thật, đó chẳng qua là cơn say nắng của cả tôi và anh vì cái lẽ thường tình giữa công việc của một giám đốc và trợ lý.
    Nhưng trớ trêu ở cái chỗ, tôi vẫn cứ lao vào cuộc tình không có lối ra này vì cho rằng khi nào thích ra thì tôi có thể bước ra, vì tôi dại dột nghĩ rằng tôi có thể làm chủ được bản thân mình như những lần yêu trước. Rồi những ngày công tác gần nhau, những đêm tâm tình dài như vô tận, những chuyến đi cứ kéo dài mãi. Cho đến lúc tôi nhận ra rằng mình đã lún quá sâu và không thể nhấc chân ra được cuộc tình này. Tôi chới với quay sang hai bên để tìm một người cứu tôi, nhưng hình như tôi đã bỏ lại bạn bè và gia đình quá xa để chạy theo anh. Tôi lỡ dở nhiều việc, bỏ rơi nhiều những người thân yêu. Để giờ đây tôi cô đơn với nỗi đau chỉ mình tôi phải chịu đựng.
    Anh có vợ, có gia đình, là một người thành đạt. Hoá ra tôi đang chạy theo và ham muốn những cái không phải của mình. Nếu tôi cứ tiếp tục đam mê thì khi tỉnh giấc tôi sẽ là một con số 0 tròn trĩnh. Nhưng không ai kéo tôi ra khỏi cơn mê này. Tôi mạnh mẽ nhưng không đủ sức chống lại tình yêu.
    Tôi tuyệt vọng gào thét nhưng hình như không ai nghe thấy. Tôi nói chia tay đã bao lần nhưng chưa bao giờ tôi làm được. Chưa bao giờ tôi dũng cảm dứt khoát bước đi, lần nào cũng lại ngã vào vòng tay anh. Để rồi lại đau khổ, và lại cô đơn.
    TÔI TUYỆT VỌNG.
  7. fxinh86

    fxinh86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2008
    Bài viết:
    1.048
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua vì hít quá nhiều hoa sữa mà lại ngồi khóc lóc tùm lum!
    Mệt quá
  8. fxinh86

    fxinh86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2008
    Bài viết:
    1.048
    Đã được thích:
    0
    Buồn!
    Cs quá trớ trêu, có bao giờ như mình nghĩ, như mình dự đoán đâu!
    Tớ hiểu cái cảm giác giằng co trong ấy!
    Muốn bước đi mà ko thể!
    TY mà! Đó là thứ duy nhất mà mình ko thể cố: Ko thể cố ko yêu, cũng ko thể cố yêu!!!
    ...
    Tớ cũng đã có lúc cảm thấy sụp đổ, cảm thấy mình chỉ có 1 mình, ko còn ai bên cạnh mà mình có thể bám víu vào đc... nhưng đấy chỉ là cảm giác của mình sau 1 thời gian dài chính mình dãn ra khỏi bạn bè, gia đình mình!
    Nhưng ấy hãy tin là, bạn bè ấy, người yêu của ấy, những người trong gia đình ấy vẫn ở đó, vẫn quan tâm tới ấy và sẽ sẵn sàng cho ấy dựa vào và khóc!
    Khóc cho thoải mái đi, yếu đuối đi, là chính mình đi... bên cạnh những người thực sự yêu thương ấy!
    Để rồi sau đó... lại bước tiếp!
    Hãy sống vì những người yêu thương mình... đừng mãi chạy theo những người ko thực sự coi trọng mình!
    .... Smile cái nào
  9. kite

    kite Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    2.436
    Đã được thích:
    0
    tim fổi dạo này nhăn nheo + quăn queo chả còn cảm giác đau nữa zồi
  10. hau02q

    hau02q Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2006
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng

Chia sẻ trang này