1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nơi giãi bày của những người thứ ba, một mớ tơ vò,cho những người đã, đang và sắp là người thứ ba

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi dunglanguoithuba, 31/08/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tamkien230105

    tamkien230105 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    114
    Đã được thích:
    0
    Tớ đã theo dõi và đọc topic này từ đầu đến giờ.Theo tơ thì cũng có người thứ 3 đáng trách,cũng có người ko nhưng nếu trách nhiều nhất nên trách chính chồng mình trước và cũng nên xem lại bản thân mình nữa.Mình chỉ muốn nói với"người thứ 3" rằng:hãy sống thật tốt,hãy để cho các gia đình đang hạnh phúc được ấm êm thì sau này bạn cũng sẽ có hạnh phúc
  2. xrmt_h

    xrmt_h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2006
    Bài viết:
    1.702
    Đã được thích:
    0
    Tặng các chị, mong các chị sẽ đủ bản lĩnh để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống...

    Đừng?
    Đừng nhìn em bằng đôi mắt ấy
    Ánh mắt đã nhiều lần thiêu đốt trái tim em
    Em chẳng còn nguyên vẹn như thưở trước
    Để vụng dại đón lấy những đam mê
    Đừng trao nhau cái nhìn thiết tha
    Em sợ lòng mình lạc trong vòng mê muội
    Đừng nhắc em về một thời đắm đuối
    Tất cả đã xa, anh đừng làm dậy sóng
    Đừng anh nhé cả hai đều biết vậy
    Em ko muốn mình là người mang tội
    Hạnh phúc đâu phải chỉ thoáng phù du
    Trong những phút ngoài chồng, ngoài vợ
    20/5/2007
    DTA
  3. songdanamdinh01

    songdanamdinh01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.729
    Đã được thích:
    0
    Bạn vào tìm những bài bạn muốn xoá mà bạn đã viết và chọn than phiền nhờ mod xoá dùm như thế tiện cho mod hơn.
  4. doimatbuon06

    doimatbuon06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2007
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đây tôi lại muốn được tâm sự cùng người thứ 3.Thưc ra mà nói ,tại anh tại ả, tại cả 2 bên...Tôi có những khiếm khuyết cho nên chồng tôi mới bị người thứ 3 chinh fục dần... Cũng vì tôi lúc đầu quá tự tin với tình yêu của mình dành cho gia đình cho nên khi cô bước chân đến nhà tôi, tôi nhìn tướng mạo của cô đã có linh cảm và cảnh báo với anh trước .Anh đã mỉm cười và nói có gì đâu,ngày xưa cô ta yêu anh , tình yêu đơn fương vì anh đang có người yêu rồi...chỉ gặp lại nhau là bạn mà thôi...dần dần khi tôi thấy và biết qua chồng cô gọi điện nói tôi đi bắt quả tang 2 người,vì sáng sớm nào cô cũng fi xe từ nhà cô đến hẹn anh đi tập thể dục 2 tiếng buổi sớm với nhau...hàng xóm cũng đã gặp và nói lại.Nhưng tôi không đi và chờ anh về nhẹ nhàng nới lại là tôi biết hết nhưng xấu chàng hổ ai...Anh ân hận và nói anh chỉ văn nghệ với nó thôi còn gia đình vẫn là tất cả...Tôi có 1 tình yêu mù quáng là yêu chồng thì sẵn sàng hy sinh tình yêu của mình để ly hôn cho anh đến với người đàn bà nào chăm sóc anh và yêu anh hơn tôi...Tôi đã khuyên anh nếu thưc sự yêu cô ta thì tôi sẽ ly hôn và nói cô ta cũng ly di chồng để 2 người chính thức sống với nhau, chứ đừng đang tâm sống kiểu như vậy ảnh hưởng tới cả 2 bên gia đình....Anh đã xé đơn tôi viết và nói anh chỉ vậy thôi chứ sống hẳn với nó thì sao chịu nổi với tính khí của nó...Thời gian qua đi và cô đã chinh fục chồng tôi hoàn toàn...vì cô có thứ mang lại cho anh mà tôi không biết cách, cô đi tây nhiều, thoáng,biết chiều đàn ông.Tôi thì cổ hủ lạc hậu.chỉ sống đơn thuần là ngừoi vợ thủy chung...Tôi đã mất hẳn anh, tôi biết nhưng lúc đó 2 người vẫn lén lút đi xa với nhau, đến với nhau thường xuyên.thậm chí có lúc con của cô cũng đồng tình tạo điều kiện đóng cửa cho 2 người...Tôi nghĩ đơn giản gái có công chồng chẳng fụ, mình cứ hết lòng với chồng con rồi anh sẽ nghĩ lai.tôi không đánh ghen vì đó không fải bản chất của tôi...bây giờ cô đã ly di xong, công khai ở với CHỒNG mình.sợ hàng xóm biết cảnh già nhân ngãi non vợ chồng cho nên buổi sáng có hôm thật sớm anh đã rời gia đình để sang bên đó để sáng ra hàng xóm thấy mặt.giữ sĩ diện cho cô và anh.buổi trưa anh cũng ra mặt ăn cơm bên đó và sang hàng xóm chơi đối ngoại.Trước khi đi anh xin fép tôi, anh nói anh sang bên đó nhé, nếu em không đồng ý thì thôi.Buổi trưa anh cũng nói liệu em có thể tự ăn được không.Vì nó không như em, em cái gì cũng quán xuyến tự tay làm được hết, anh không fải làm gì...nhưng nó thì dại lắm, anh fải giúp.và nó cũng khùng điên lắm. cũng đuổi anh không khiến nhưng vì trách nhiệm, nuôi con chó con mèo còn thương nũa là con người đã gắn bó nhiều năm cho nên anh fải có trách nhiệm.Thế đấy nhìn chồng đi về mệt mỏi ,mất ngủ mà tôi xót xa vì ở nhà anh đâu fải làm gì.Anh nói sang đó cũng không fải làm, chỉ trông coi thợ mà thôi....Thân giờ sẻ giữa 2 đàng vợ thì không bỏ nhưng người tình cũng không.tôi đã chân thành nói vợ chồng mình nên ly hôn đi để anh sống nốt quãng đời còn lại được hạnh fúc bên cô ta.tôi chấp nhận thà đau 1 lần còn hơn sống cảnh chồng chung.Nhưng anh đâu có chịu, anh nói nếu tôi có ra đi trước anh, anh cũng không bao giờ lấy con già đó, thiếu gì người, bây giờ chỉ là trách nhiệm mà thôi.Tôi thật buồn vì anh lai là con người như vậy.Số fận tôi hẩm hiu, tôi đành cam chịu...chẳng nhẽ cô cũng mù quáng không nhận ra con người thật của anh.Chắc bên cô anh rót mật ngọt lại nới xấu về tôi...Đàn ông mà.Cô cứ yên tâm mà hưởng hạnh fúc cóp nhặt, anh cũng yên tâm mà hưởng niềm vui. Tôi giờ đây không quan tâm đến 2 người nữa vì tôi còn có những niềm vui vô giá ông trời đã ban tặng cho tôi mà cô có nằm mơ cũng không bao giờ có được...Đời mà, gieo gió khắc gặt bão....và còn luật nhân quả nữa .tôi trách chồng nhưng vẫn xót xa thương chồng ,dù anh đã fản bội tôi.Còn cô tôi mong cô được hạnh fúc thật sự bên CHỒNG mình.Hãy tận hưởng những gì cô đã có được vì cô đâu còn người đàn ông nào khác ngoài anh để đối ngoại là chồng bỏ vẫn có CHỒNG đàng hoàng và sống đàng hoàng.Tôi mong là cuộc sống của 2 ngừơi cứ vui vẻ và đừng dính dáng đến tôi để tôi được yên thân.Cô mãi mãi vẫn là kẻ thứ 3 dù có được anh bên cạnh .....Vì đối với anh tôi và con cháu , vẫn là lẽ sống của đời anh , anh không thể chia xa......
  5. RoseQueen

    RoseQueen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    345
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi, RQ cảm thông với chị nhưng không đồng ý với cách cư xử của chị. Chị đã trực tiếp tạo cơ hội cho những cái xấu cứ hàng ngày diễn ra trước mắt rồi AQ tự an ủi mình này nọ, tự cho là ta vẫn hơn người khác thì chị được gì cơ chứ. Sao chị không một lần kiên quyết dứt khoát đi có phải hơn không? Liệu con cái chị có còn yêu quý kính trọng cha mẹ được nữa hay không? Gia đình chị sẽ có cuộc sống tốt đẹp hay không? ....
    Xin lỗi nếu phải nói thế này: Chồng chị đã không ra gì, người thứ ba đã không ra gì mà chị cũng chẳng hơn gì được họ khi không biết tự cứu lấy đời mình và các con.
    Nếu RQ là chị thì sẽ ghi âm lại những gì anh chồng chị nói với chị về cô kia rồi tìm đến đưa cho cô kia nghe, xong lại đề nghị cô kia làm vậy và đưa lại cho chị nghe. Nhớ giải thích cho cô ấy hiểu mục đích không phải để chia rẽ 2 người đó mà là để cho chị có động lực dứt khoát ra đi, để 2 người được tự do với nhau. Lúc đó mọi chuyện thế nào chắc chị sẽ rõ hơn RQ nhỉ?
    Chúc chị có đủ nghị lực để vượt qua nghịch cảnh cũng như vượt qua chính mình chị nhé!
  6. huonghen

    huonghen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    456
    Đã được thích:
    0
    ặc chị ơi, nếu chị và con vẫn là lẽ sóng của chồng chị, thì cái con thứ 3 kia là cái rì????
    hoặc em hoặc nó thôi chị ạ, e ko thể chấp nhận cái kiểu chia sẻ ấy được!!!
  7. thanhhai

    thanhhai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/05/2001
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    0

    Thư giãn chút nha.
    - Phải chi em thường xuyên vào bếp và nấu ăn ngon một chút thì chúng ta đã có thể cho bà đầu bếp nghỉ việc rồi.
    - Phải chi anh thường xuyên làm tốt việc đó trên giường thì chúng ta đã sa thải tay lái xe từ lâu.

  8. thanhhai

    thanhhai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/05/2001
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    0

    Thư giãn chút nha.
    - Phải chi em thường xuyên vào bếp và nấu ăn ngon một chút thì chúng ta đã có thể cho bà đầu bếp nghỉ việc rồi.
    - Phải chi anh thường xuyên làm tốt việc đó trên giường thì chúng ta đã sa thải tay lái xe từ lâu.

  9. loveeverybody

    loveeverybody Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    Em nhó anh lắm. Em rất muốn gọi cho anh, nhắn tin cho anh nhưng phải tự mình kìm lại. Biết không thể đến với nhau thì làm khổ nhau làm gì phải không anh. Chưa bao giờ em nói em nhớ anh, cũng chưa bao giờ em nói em yêu anh, nhưng trong những giấc mơ mệt mỏi, lại thấy mình tay trong tay thật hạnh phúc. Em mệt mỏi, thực sự mệt mỏi. Mỗi lần gặp nhau là sau đấy em thấy mình mất hết sinh khí, lại thấy nước mắt rơi. Ba ngày nay em cố gắng không liên lạc với anh, cố không để mình rơi vào cảm giác mong chờ. Ba ngày nay, lúc nào nhà em cũng vang tiếng cười. Biết em buồn, thật nhiều người đến động viên dù không ai hiểu tại sao em buồn. Em không mong ước gì cả ngoài chúng ta mãi mãi coi nhau như những người tri kỷ. Mỗi khi gặp nhau có thể vui vẻ cùng đi chơi, tâm sự mọi điều như những ngày đã qua. Chỉ cần như thế em đã thấy mãn nguyện. Em sợ nghe những lời yêu thương mà em luôn có ý nghĩ anh đã và đang dành cho rất nhiều người. Em biết trong anh, em có một vị trí rất khác mọi người. Em biết anh không bao giờ từ chối em bất cứ điều gì, em biết nhiều người phải đau đớn vì tình cảm anh đã dành cho em. Với em, thế cũng là đủ. Mãi mãi như vậy anh nhé. Mãi mãi anh cứ là nơi bình yên, để những khi áp lực cuộc sống đè nặng, em tìm về bên anh như một nơi trú ẩn của tâm hồn.
    Anh ạ, em may mắn hơn rất nhiều người, có một công việc em yêu thích, có nhiều người quý mến em, có nhiều việc phải làm đến mức không còn thời gian để nghĩ cho riêng mình. Em may mắn vì có một người như anh, sẵn lòng gác tất cả lại chỉ để làm em vui. Em may mắn, vì em luôn có lý do "danh chính ngôn thuận" để được gặp anh, cũng như anh luôn có lý do chính đáng để công khai chăm sóc em mà không sợ ai gièm pha. Nhưng em mệt mỏi với cảm giác ngồi bên nhau mà xa cách nghìn trùng, em không bao giờ với tới anh được, cũng như anh không bao giờ có thể với được tới em. Em mệt mỏi với những lời nói dối của anh. Hôm trước anh có nói, từ hôm hứa với em đến giờ anh chưa hề nói dối em một lần nào cả, nhưng có quá nhiều điều anh không nói và em không hỏi. Em lờ đi tất cả chỉ để những ngày cuối cùng bên nhau chỉ còn nụ cười, nhưng giờ đây khi còn lại một mình, em không thể quên những gì đã đọc, đã thấy. Em biết em đã làm nhiều người phải tổn thương nhưng cả anh và em đều đã và đang cố gắng vượt qua chính mình.
    Định mệnh lại một lần nữa đem anh lại với em. Có lẽ đây cũng là cơ hội cuối cùng. Mong rằng những ngày này em và anh sẽ thật vui vẻ. Nhưng ngày đã và đang tới mong sẽ là những kỷ niệm thật ngọt ngào, là hành trang cho những ngày sẽ tới. Mãi mãi em sẽ không quên những ngày bên anh, vui vẻ và hạnh phúc.
    Đừng bao giờ quên em nhé. Đừng bao giờ trên đường đời tấp nập, ta bước qua nhau như những người dưng. (Em luôn sợ nhất rằng anh sẽ quên em, mặc dù về lí trí, mọi người đều biết có quá nhiều lý do để anh không thể, mãi mãi không thể quên em).
    Khi viết ra những dòng này, em thật sự không biết mình đang muốn gì. Lúc nào nghĩ đến anh em cũng thấy mình thật mâu thuẫn. Mỗi lần nhớ đến anh, em lại tự bảo mình: nghĩ để làm gì, cũng như nhau mà thôi. Thế nhưng lại vẫn cứ nghĩ. Có những lúc thấy anh chỉ như bụi vương mắt. Có nhiều lúc nghĩ rằng khi gặp nhau chắc lòng sẽ dửng dưng. Nhưng nhìn vào đôi mắt anh lại thấy lòng mình dậy sóng, lại biết có thể tha thứ tất cả. Từ ngày biết anh cũng là lúc em ốm triền miên, hết trận này đến trận khác. Công việc thì càng ngày càng quá tải. Nhiều lúc em thấy ghen với anh đấy. Có những lúc em thức trắng đêm làm việc thì anh đang chén tạc chén thù với bạn bè, có những lúc em bơ vơ một mình ở một nơi lạ hoắc thì anh đang bù khú, nhậu nhẹt. Và có những lúc như bây giờ khi em đang nhớ anh thì có lẽ anh đang vui vầy với một ai đó. Biết rằng anh không xứng đáng với em, không xứng đáng với những gì em dành cho anh, nhưng em không nuối tiếc. Nếu không có những gì em đã dành cho anh, có lẽ không bao giờ em có được vị trí như bây giờ đối với anh, cũng như không có được vị trí như ngày nay trong trái tim nhiều người. Em mong anh hãy cố gắng nhé, vì em mà hoàn thành tốt những gì đang dang dở. Em cũng sẽ cố gắng giúp anh bằng tất cả những gì có thể. Đừng phụ lòng em. Đừng để những gì em và anh đã cố gắng suốt 6 tháng qua đổ hết xuống sông xuống biển. Chỉ còn 4 tháng nữa thôi, cố gắng lên anh nhé!
  10. arthur2212

    arthur2212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    mọi người vào đây xem, cai nay mình chép từ vnexpress.net
    Mẹ đã bỏ rơi cha con tôi để theo trai
    Khi tôi ý thức được là mẹ tôi đã ngoại tình và đi theo trai, tôi chợt bàng hoàng đau khổ và bậc khóc nức nở. Những lúc đó tôi vừa thương, vừa nhớ, vừa hận, vừa thù, vừa ghét mẹ tôi. Tại sao bà ấy có thể tàn nhẫn bỏ chúng tôi và cha tôi?
    >Tôi đang cố cưỡng lại việc ngoại tình
    From: Nguyen Bat Hanh
    Sent: Friday, June 08, 2007 12:41 AM
    To: tamsu@vnexpress.net
    Subject: Di Vy hay doc Hau Qua cua viec Ngoai Tinh
    Đọc câu chuyện của dì tôi thấy rất làm bức xúc và có cái gì thôi thúc tôi muốn tâm sự với dì để không phải dạy đời mà kể một câu chuyện thật đau lòng về chuyện ngoại tình. Đó là câu chuyện của ba má tôi mười mấy năm về trước và kết quả của chuyện này thật bất hạnh cho mọi người trong gia đình chúng tôi, nhất là người đã gây ra là mẹ đẻ chúng tôi.
    Tôi sống trong một gia đình có cha mẹ và em trai tôi rất hạnh phúc. Lúc tôi có trí khôn, tôi còn nhớ là năm đó tôi được 10 tuổi thì gia đình cha mẹ tôi bắt đầu đi dần vào tan nát vì mẹ tôi ngoại tình với một người thanh niên trẻ tuổi hơn mẹ tôi nhiều.
    Từ lúc còn nhỏ bé đến lúc mà gia đình tôi sắp bước vào đổ nát, tôi luôn luôn yêu mẹ tôi và coi mẹ tôi là thần tượng duy nhất của đời tôi. Là một đứa con gái khi ấy chỉ mới biết học hành, vui chơi với bạn bè và say mê quần áo, đồ chơi mà tôi đã phải chứng kiến một cảnh tượng quá đau lòng.
    Cha tôi là một người đàn ông đứng đắn, mẫu mực, chỉ biết lo lắng cho mẹ tôi và hai chị em tôi. Cha tôi không có tật xấu nào cả, không giao du với bạn bè, không nhậu nhẹt, không đi chơi mà không có mẹ tôi và chị em tôi. Tuy cha tôi bận bịu công việc làm ăn, nhưng về nhà cha tôi vẫn phụ giúp công việc trong gia đình rất nhiều.
    Mẹ tôi là một người đàn bà sung sướng, bà chỉ chăm sóc cho chúng tôi cái ăn, cái mặc. Tuy cha tôi ít tỷ mỉ trong những chuyện vặt vãnh, nhưng tôi rất biết cha tôi rất tốt với con cái. Những lần tôi đau ốm, tôi đã bắt gặp nhiều lần ánh mắt lo lắng và bồn chồn của cha tôi. Tôi biết cha tôi thương con cái vô cùng, tuy ông không nói ra, nhưng tôi có cảm nhận thật sâu xa trong lòng ông như thế.
    Cha tôi rất thương và chiều mẹ tôi. Nhiều lúc tôi cảm thấy mẹ tôi cứ lấn lướt cha tôi. Có những khi cha mẹ giận nhau tôi cũng biết được nguyên nhân cãi cọ giữa hai người, nhưng thường là tôi thấy đại đa số là mẹ tôi sai. Thế mà cha tôi không bao giờ giận lâu và sau ít ngày cũng sinh hoạt bình thường lại với mẹ tôi. Nhiều lúc tôi thấy mẹ tôi vô lý với cha tôi quá, tôi cũng giận mẹ tôi và thương cha tôi hơn, nhưng tôi không dám nói điều này với một ai cả. Với mẹ tôi thì lại càng không vì tôi sợ mẹ la chửi tôi.
    Tuy nhiên, những năm sau cùng khi cha mẹ tôi sinh thêm đứa em trai thì tôi thấy cha mẹ tôi vui vẻ và hạnh phúc hơn ngày xưa khi chỉ có mình tôi. Nhiều lần tôi thấy cha tôi nói chuyện âu yếm với mẹ tôi những lời ngọt ngào yêu thương mà tôi đã tình cờ nghe được những người yêu nhau nói với nhau trong vài phim bộ tình cảm mà mẹ tôi thương xem.
    Những lúc như vậy trong lòng tôi cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc vì cha mẹ tôi thương yêu nhau và tôi thấy được tràn ngập trong tình cha nghĩa mẹ. Một cảm giác ấm cúng, được đùm bọc và được che chở trong bàn tay của cha mẹ yêu thương nhau trong mái ấm gia đình.
    Thế mà nào ai có thể ngờ được gia đình chúng tôi đang yên ấm và hạnh phúc như thế mà có thể tan nát hoàn toàn vì mẹ tôi đi ngoại tình với một người thanh niên chỉ đáng tuổi các anh của dì tôi hay nói đúng hơn người này chỉ đáng tuổi cháu mẹ tôi.
    Thật ra tôi là người đã để ý đến sự thay đổi của mẹ tôi đầu tiên. Cha tôi thì không hay biết gì vì cha tôi rất tin tưởng mẹ tôi. Làm gì ông ấy đều hỏi ý kiến của mẹ tôi, thậm chí những việc như mua đồ chơi cho tôi ông ấy cũng muốn mẹ tôi đồng ý.
    Tôi vô tình bắt gặp được vài lần mẹ tôi có vẻ lén lút điện thoại với người nào đó. Trong tôi từ lúc đó có một cảm giác là mẹ tôi làm điều gì không tốt, muốn dấu giếm cha tôi và tôi. Vài lần tôi tình cờ nghe được mẹ tôi nói chuyện điện thoại với một người mà giọng điệu rất là dễ thương, ỏn ẻn.
    Tôi đến giờ vẫn ăn sâu trong đầu những lời mà mẹ tôi tình tứ với người thanh niên kia. Khi nghe được những âu yếm như vậy tôi rất bàng hoàng và cảm thấy đau lòng. Không thể như thế được mẹ tôi sao lại như thế được? Nếu mà cha tôi nghe được những lời này chắc ông ấy còn đau khổ gấp nghìn lần tôi và chắc ông ấy chết quá.
    Thực sự tôi không ngờ mẹ tôi tại sao mà trở nên như thế. Một người mẹ mà tôi hằng thương yêu và kính trọng. Tôi thường hay bắt chước mẹ tôi trong cách nói chuyện hay sửa dáng đi cho giống mẹ tôi. Mẹ tôi làm cái gì đối với tôi, tôi cũng thường nghĩ là đúng và đôi lúc tuy tôi cứng đầu cãi lại mẹ tôi bị mẹ tôi la mắng hay đánh, nhưng sau đó tôi hiểu được là tôi sai. Mẹ tôi vẫn là người dẫn dắt và chỉ bảo cho tôi những gì đúng sai, những gì nên làm và không nên làm.
    Thế rồi mẹ tôi sửa soạn trang điểm thật kỹ lưỡng, ăn mặc thật đẹp những lần người thanh niên đó đến nhà tôi chơi mà cha tôi vì đi làm suốt ngày nên không hay biết gì cả. Tôi chỉ biết người này là một nhân viên trẻ dưới quyền của cha tôi trong cơ quan thôi. Tôi có hỏi mẹ tôi về người này, tại sao đến nhà mình chơi tối lúc không có cha thì mẹ tôi chỉ nói là chú ấy đi công chuyện ngang nhà tiện vào một chút hỏi thăm vậy thôi rồi đi ngay.
    Rồi mẹ tôi bảo tôi đi ngủ sớm để mai còn đi học, sau đó thì ngồi tiếp khách dưới nhà. Tôi biết ngay là mẹ tôi nói dối. Tôi bắt gặp được cử chỉ làm điệu làm dáng, liếc mắt đưa tình của mẹ tôi khi chú ấy mới vào nhà tôi. Bản năng tò mò của tôi nổi dậy và tôi đã rình mò xem hai người làm gì.
    Mẹ tôi đóng cửa phòng lại, nhưng tôi cố gắng cũng có thể nghe được hai người nói chuyện tình tứ yêu đương với nhau. Tim tôi lúc đó đập loạn lên vì sợ, vì tức, vì ngạc nhiên và cũng vì thấy xấu hổ. Trong tôi hình ảnh của mẹ tôi là một thần tượng hoàn toàn sụp đổ. Tôi nghe được hai người hôn hít nhau chi đó. Một cảm giác thật khó chịu...
    Sau đó vài ngày tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi không biết là có nên kể lại với cha tôi không? Tôi sợ mẹ tôi sẽ đánh tôi, giết tôi nếu tôi kể cho cha tôi. Mẹ tôi có thể nói tôi chỉ là một đứa con nít ranh, đặt điều tầm bậy tầm bạ hoặc nghe nhầm. Mẹ tôi rất dữ. Khi mẹ tôi nóng lên nhiều lần bà ấy cầm roi đánh tôi thẳng tay.
    Cha tôi thì khác. Nếu có nóng giận ông ấy chỉ la mắng tôi chứ hầu như không bao giờ đánh tôi. Rồi tôi lại sợ nếu tôi kể cho cha tôi thì ông ấy không tin và sẽ la chửi tôi nữa. Nhưng rồi trong lòng tôi bỗng cứ bị dăn vặt nếu tôi không nói cho cha tôi biết thì thế nào mẹ tôi và chú kia cũng sẽ lén lút cha tôi gặp gỡ và ôm nhau hôn hít hoài thì tôi cũng cảm thấy tức và khó chịu lắm.
    Nhưng cuối cùng thì cái sợ mẹ tôi sẽ đánh tôi thê thảm đã khiến tôi giấu luôn những gì tôi còn lén thấy hai người nói chuyện tình tứ với nhau trong phòng những lần sau này nữa, những lúc mà cha tôi không có nhà. Tôi không nhớ rõ là bao lâu sau đó thì cha tôi cũng phát hiện ra chuyện mẹ tôi phản bội gia đình, phản bội cha tôi để lén lút đi ngoại tình với người nhân viên trẻ dưới quyền của ông ấy.
    Tôi không biết là cha mẹ tôi đã cải vã hay tranh luận chuyện này với nhau như thế nào. Nhưng từ ngày mọi việc đổ bể, cha tôi đau khổ vô cùng. Trong lòng tôi lúc ấy cũng thấy đau và thương cha vô cùng. Tôi hận mẹ tôi. Tôi khinh khi mẹ tôi vô vàn. Một người mẹ mà tôi luôn yêu kính bây giờ đã không còn là cái gương sáng cho tôi noi theo.
    Sau một thời gian tôi nhớ chừng khoảng 2 tháng sau thì mẹ tôi bỏ cha con chúng tôi đi theo người thanh niên này. Mọi người thân đều biết chuyện. Ai cũng đau lòng và lắc đầu im lặng. Họ có nói nhiều về chuyện này nhưng không nói trước mặt chị em chúng tôi. Nhưng tuy lúc đó mới hơn 10 tuổi tôi đã có thể nhận biết được điều này.
    Sự thật lúc đó tôi rất cần mẹ tôi. Mẹ tôi bỏ chúng tôi đi để lại một sự hụt hẫng to lớn trong đời cho tôi. Tôi cảm thấy lúc đó mình như bị ai chặt đứt nửa thân mình ra. Tôi lúc đó đã cảm nhận được như thế nào là đau đớn cho cảnh gia đình chúng tôi tan nát cùng với cảm giác mất đi tình cảm của một người mẹ, một người mà gần gũi với tôi nhất từ lúc tôi lọt lòng được nằm trong lòng mẹ, được bú những dòng sữa nóng nơi ngực mẹ cho đến khi tôi biết điệu, biết làm đẹp và bắt chước mẹ.
    Ngoài ra lúc đó tôi còn có những cảm giác hoảng sợ, lo lắng, bất an, buồn tủi cho tương lai của tôi. Tôi không biết là tôi có thể sống với cha tôi mà thiếu mẹ được hay không. Trong tôi bị hụt hẫng như ai lấy đi một nửa thân thể của tôi và càng nhìn thấy cha tôi buồn bã và đau khổ tôi càng đớn đau trong lòng. Nhiều đêm tôi nằm mơ thấy mẹ tôi, tôi gọi mẹ nhưng mẹ tôi ngoảnh mặt làm ngơ quay đi. Tôi hoảng hốt kêu to và chợt thức giấc.
    Khi tôi ý thức được hoàn cảnh hiện tại thật sự là tôi không có mẹ, mẹ tôi đã ngoại tình và đi theo trai, tôi chợt bàng hoàng đau khổ và bậc khóc nức nở. Những lúc đó tôi vừa thương, vừa nhớ, vừa hận, vừa thù, vừa ghét mẹ tôi. Tại sao bà ấy có thể tàn nhẫn bỏ chúng tôi và cha tôi. Bà ấy tại sao sinh ra chúng tôi làm gì mà không cho chúng tôi tình thương đúng nghĩa của một người mẹ.
    Thật sự càng ngày tôi càng hiểu được là bà ấy chỉ thương bản thân mình. Bà ấy chỉ nghĩ đến sự vui sướng của con người bà ấy mà không biết thương yêu chúng tôi, không biết hy sinh cho chúng tôi. Vậy bà ấy sinh chúng tôi ra làm gì để bỏ mặc chúng tôi như thế. Tôi đến bây giờ là đã 20 tuổi nhưng tôi vẫn không thể nào quên được những gì mẹ tôi đã gây ra cho chị em tôi và cha tôi.
    Thời gian mẹ tôi đi chung sống với người thanh niên kia được khoảng 3 năm thì lúc đầu mẹ tôi cũng thường điện thoại về thăm hỏi chị em chúng tôi. Mỗi lần như thế thật sự tôi không muốn nói chuyện với bà ấy chút nào, nhưng cha tôi khuyên tôi dù sao bà ấy là mẹ ruột của tôi đã mang nặng đẻ đau đứt ruột khi sinh ra tôi thì tôi cũng nên thương và kính trọng cho phải đạo làm con và không được hỗn. Tôi cũng vì thương cha tôi nói chuyện thăm hỏi bà ấy một cách miễn cưỡng.
    Nhưng trong lòng tôi không còn một chút kính trọng gì người mẹ ấy nữa. Một người mẹ bỏ con cái là chúng tôi, bỏ gia đình đang hạnh phúc để đi theo cái mà người ta nói là "tình yêu" thật sự. Tôi chỉ thắc mắc một điều hoài là ngày xưa mẹ tôi lúc quen cha tôi, nếu mẹ tôi không yêu cha tôi thì lấy cha tôi làm gì để rồi mười mấy năm sau khi sanh ra chị em chúng tôi mẹ tôi lại nói là yêu người khác rồi!
    Tôi từng hỏi và được nghe cha tôi kể lại những chuyện ngày xưa thế nào mà cha tôi gặp được mẹ tôi, hai người quen nhau, yêu nhau và lấy nhau. Tôi thấy mẹ tôi lúc đó cũng rất yêu cha tôi rồi quen nhau mấy năm trời hai người mới tự nguyện lấy nhau làm vợ làm chồng chứ đâu có sự miễn cưỡng hay ép buộc gì đâu. Vậy mà khi ngoại tình mẹ tôi lại nói là bây giờ mới gặp được tình yêu thực sự trong đời của bà. Thế còn tình yêu của bà ấy và cha tôi mấy chục năm về trước là tình yêu giả à?
    Đến ngày hôm nay thì tôi hiểu rõ ràng vấn đề là tất cả người ngoại tình chỉ ngụy biện cho những lý do tội lỗi và bậy bạ không chính đáng của họ thôi. Thật sự những kẻ ngoại tình chỉ biết yêu bản thân họ trên hết, bất chấp và bỏ mặc gia đình, con cái. Ngoài ra họ còn là những kẻ vô lương tâm, xúc phạm đến người thân, nhất là xúc phạm đến người bạn đời và con cái.
    Họ không có lòng tự trọng và không biết liêm sỉ là gì. Họ đã làm cho chúng tôi là những đứa con do chính họ sinh đẻ ra mà họ lại vất chúng tôi đi không một chút có trách nhiệm và lương tri của một con người. Chúng tôi nên người hay không nên người hoặc trong lòng đầy những vết sẹo đau thương là do kết quả của sự ngoại tình vô luân đó.
    Trở lại chuyện của gia đình tôi, tôi xin vắn tắt là mẹ tôi sống chung với người thanh niên kia được 4 năm (không có con) thì anh ta bỏ rơi mẹ tôi để đi theo một người đàn bà trẻ đẹp. Mẹ tôi bây giờ rất thê thảm. Bà vừa già, vừa xấu, người đàn ông kia ở được với mẹ tôi gần 4 năm là cũng được tương đối lâu đấy chứ! Nhưng đời ai mà biết chữ ngờ. Ai đo được lòng người! Lòng người thay trắng đổi đen!
    Tuy nhiên tôi biết rõ được một điều là trời đất rất công bằng. Gieo gió thì gặt bão! Mẹ tôi phản bội bỏ rơi cha tôi, chị em tôi và bây giờ cũng bị kẻ kia bỏ rơi. Và sau này tôi tin chắc rằng kẻ kia cũng chẳng có được kết quả tốt với người đàn bà mới sau này của hắn. Thế nào cuộc đời hắn cũng thê thảm vì đã cướp vợ của người khác, đã phá hoại hạnh phúc của gia đình chúng tôi, đã làm những đứa trẻ vô tội như chúng tôi khổ trong lòng cả đời.
    Mẹ tôi sau đó rất ăn năn và hối hận. Bà trở về khóc lóc, lạy lục và van xin cha tôi tha tội lỗi cho bà. Nhưng cha tôi đã quen một người đàn bà khác trước đó một năm và hai bên gia đình đã hứa hôn. Người này là dì ghẻ của tôi, nhưng dì ấy thật tốt và yêu thương chị em chúng tôi vô cùng. Tôi biết cha tôi vẫn còn yêu mẹ tôi nhiều lắm. Ông ấy chỉ có cảm tình với dì ghẻ tôi vì là chỗ ba con xa quen biết và ông ấy không sống một mình không có vợ được.
    Nhưng một điều tôi biết rất rõ là dì ghẻ của chúng tôi rất yêu cha tôi. Và bây giờ cha tôi cũng rất là khó xử giữa hai người đàn bà. Cha tôi muốn tha thứ và chấp nhận cho mẹ tôi được trở về, nhưng cha tôi không thể phụ bạc được người yêu ông ấy rất thiết tha là dì ấy. Con người cha tôi rất đạo đức và tình nghĩa nên ông ấy day dứt khó xử.
    Rồi cuối cùng thì ông ấy cũng nói cho mẹ tôi biết là ông ấy tha thứ hết lỗi lầm cho mẹ tôi, nhưng không thể bỏ rơi dì được. Nếu bỏ dì ấy có khác gì cha tôi là người bạc bẽo và phản bội. Mẹ tôi quá thất vọng uống thuốc tự tử. Cũng may là có người phát giác đưa vào viện để cấp cứu, nhưng uống thuốc quá nhiều bây giờ thuốc đã phá đi gần hết lá gan và bị thêm bệnh nặng.
    Từ hai năm nay cha tôi đã cưới dì tôi. Hai người sống với nhau và với chúng tôi rất hạnh phúc. Cha tôi cũng được sự đồng ý của dì chúng tôi đưa mẹ tôi về nhà nuôi nấng, chăm sóc. Vì từ ngày ấy cho đến nay mẹ tôi sống lẩn thẩn như người mất trí và bệnh hoạn rất đáng thương...
    Đó là bi kịch của gia đình chúng tôi. Tôi xin khuyên dì Vy va những người sắp và đang chớm nhúng tay vào sự ngoại tình nên lập tức thức tỉnh và chấm dứt ngay lập tình yêu tội lỗi và vô lương tâm ấy đi. Đa số chuyện ngoại tình đều đem đến sự đổ vỡ gia đình và hậu quả là đầy tang thương và đau khổ.
    Dì Vy nên biết trân trọng hạnh phúc gia đình mà dì đang có. Hậu quả cũng có thể là quả báo không lường còn bị người đời khinh bỉ, sỉ nhục. Như mẹ của tôi là kết quả cho một sự ngoại tình đó.
    Tôi mong rằng dì sẽ không đi vào hố thẳm của tang thương.
    Kính chào dì.
    Bất Hạnh
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này