1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nỗi nhớ phố xưa

Chủ đề trong 'PTTH Năng Khiếu Trần Phú - HP' bởi Dimal, 28/08/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Dimal

    Dimal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/08/2004
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Nỗi nhớ phố xưa

    Thân gửi Hà Tâm lớp 12 văn truờng PTTH Trần Phú.Và nhờ mọi người nhắn lại dùm rằng
    Anh rất nhớ em.







    Có lẽ tôi là một gã trai nhàn rỗi nhất trên đời.Cứ mỗi chiều thứ sáu,tôi lại thơ thẩn ngồi trong một quán dimal quen thuộc,gọi cho mình một tách bạc hà,và chờ đợi.Tôi thích hương vị của những tách bạc hà,thơm nhẹ mà nồng nàn,diu dàng mà sâu thẳm.Nó gợi cho tôi những hoài niệm về quá khứ-những giấc mơ không tên,không mầu sắc.

    *
    * *

    Dó là một ngày mùa xuân,trời xám xịt.Cái quán tôi ngồi rất thưa khách.Những khuôn mặt trong quán ủ ê,buồn chán cái gì đó.Và tôi cũng vậy.Tôi đang gặp những rắc rối về gia đình.Và lúc này tôi không biết phải bắt đầu từ đâu nữa.Lòng rối rắm,mà hờ hững,chẳng thiết tha với cái gì.Mân mê tách trà,gạt vào vài thìa đường,tôi cố gắng thả lòng theo tiếng nhạc thoang thoảng.Đó là một bài hát tôi yêu thích,dù chẳng hề biết tên.
    How do i get through a night without you
    If i had to live without you
    What kind of life would that be
    and i,i need you in my arms
    Need you to hold
    You''re my world,my heart,my soul...

    Quán có thêm người.Một đôi trai gái bước vào,cô gái e dè kéo ghế ngồi ở một góc tối.Ở đó,ánh nắng chiêu chỉ chập choạng và run rẩy,thả lên người họ những mảnh sáng kì dị,chập chờn như những đốm diêm ban đêm.
    Cả hai yên lặng.Rồi đột nhiên chàng trai vẫy tay"Chị ơi đổi bài khác đi"."Đừng anh-cô gái thảng thốt-bài hát đó đang hay mà".Tôi nhìn cô gái môt cái nhìn đầy đồng cảm.Và giật mình khi phat hiện cô cũng đang nhin tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau,trong khoảnh khắc.Một đôi mắt dịu dàng nhưng mạnh mẽ.Chàng trai gật đầu chiều theo cô.Có vẻ họ yêu nhau.Đúng hơn là chàng trai đang yêu,còn cô gái,ý chừng không phăi.Nước cam được đưa ra,họ chậm rãi uống.Cô gái nói,giọng nhẹ nhàng như hơi thở"mai anh đừng đến đón em nữa.Em sợ mọi người hiểu nhầm","nhưng anh có làm gì xấu đâu?" chàng trai đáp."Em không thích thế"cô trả lời..."Ừ,cũng được.Nhưng...anh sẽ gặp em như thế nào?"."Sắp tới em sẽ
    không gặp anh nhiều nữa.Em phải học,sắp thi rồi"cô gái nói,không chút băn khoăn."Tuỳ em,anh nghĩ như vậy cũng tố.Nhưng cũng phải có thời gian cho những thứ khác chứ.Với lại.._chang trai ngập ngừng...Hương ạ,anh yêu em,thật đấy".Cô gái im lặng,chẳng đồng ý nhưng cũng chẳng phản đối.Chàng trai lại tiếp"Vậy mai anh sẽ không đến đây nữa""sao vậy anh?"."Cái quán này không dành cho những người một
    mình....".
    Khoảng dừng giữa hai bài hát.Ho im lặng.Im lặng.Và rồi lại rù rì những câu chuyện buồn buồn,chậm chạp và đầy riêng tư.
    Tôi quay lại với chính mình,với tách trà đã nguội lạnh,bỏ cả những ý nghĩ,những bản nhạc.Tự nhiên thấy mình vô duyên.
    Chièu thứ 6,tôi lại đến.Vừa bước vào vừa đưa mắt tới góc bàn quen thuộc.Chợt sững người khi lại bắt gặp bóng dáng thân quen.Cô đi một mình.
    Tôi vẫn kéo ghế ngồi ở chiếc bàn gần đó,gọi cho mình một tách bạc hà.Chúng tôi lại nhìn nhau.Và yên lặng.Nhưng hôm nay thiếu một cái gì đó."Em ơi bật cho anh bài...""How do i live...chị ạ"giọng Hương tiếp lời.Tôi nhìn Hương,vẫn là đôi mắt dịu dàng đó."Lân đầu tiên có người hiểu điều mình thích hơn chính bản thân mình"tôi bối rối..."Em cũng đôi khi không biết phải gọi tên điều mình thích là gì"...

    Cũng không hiểu vì sao chúng tôi lại quen nhau.Vì một ánh mắt,hay vì một bài hát không tên?Tôi không biết,Hương không biết,và có lẽ cũng chẳng ai cần biết.Chúng tôi vẫn gặp nhau vào mỗi chiều thứ 6.Và dù không hẹn trước,vẫn ở hai chiếc bàn quen thuộc,vẫn là bài hát ''không tên''.Chỉ có ánh mắt là cứ dài ra mãi.

    Chẳng có điều kì diệu nào lại kéo dài mãi mãi.Dường như chỉ có những tia nắng chập chờn trong góc phòng là tiên liệu được tất cả.Rồi một chều thứ 6,Hương đến muộn.Tôi đã chờ cô bằng cả một chồng đĩa.Rồi cô cũng đến,kéo ghế lại ngồi.Hai chúng tôi nhìn nhau,im lặng."Anh đợi lâu chưa?"Huong phá tan sư im lặng."Anh đâu có đợi em?"...Cũng không hiểu tại sao tôi nói vậy.Có thể tôi đang mệt mỏi.Sự mệt mỏi đã làm trơ lì cảm xúc.Hoặc không phải thế.Chỉ có điều,khi nhìn Hương,tôi cảm thấy hối hận.Đôi mắt Hương mở to,sững sờ và lênh loang buồn.Có lẽ đôi mắt ấy đang chỉ chực chờ vỡ oà trong nước mắt.Tôi hiểu chúng tôi đã đi lệch.Có cái gì đấy đã đổ vỡ.Tôi muốn thốt lên điều gì đó.Nhưng không thểi.Lời xin lỗi cứ ứ ngẹn nơi cổ.Nhưng Hương không khóc,chỉ im lặng.Sư nặng nề kéo dài đến hết buổi chiều.Cho đến tận khi chúng tôi chia tay.Tôi về nhà,tâm hồn đầy ắp sự thảng thốt và lo âu.Mang theo vào tận giấc ngủ những gương mặt chập chờn trong bóng chiều chợt sáng chợt tối,lung linh va gợi cảm.
    Rồi sau đó,Hương không đến nữa.Cái cảm giác tuột khỏi tay môt thứ quý giá cứ rõ dần sau mỗi chiều thứ 6.Tôi mong Hương trở lại,dù chỉ để nói một lời xin lỗi.Rằng tôi đã vô tình.Nhưng chẳng bao giờ còn cơ hội.Nỗi nhớ tôi vân đang dâng lên trong lòng.Tự nhiên cảm thấy mất mát mồt điều chưa từng có.Không đau nhưng tưng tưc.Tôi khuấy cốc bạc hà.Những hạt đường chua tan hết,cứ lạo xạo,gờn gợn dưới đáy cốc như nhắc nhở.Dường như chẳng bao giờ tan thương nhớ?Thế là hết một buổi chiều.
    Tôi về một mình.Phố cũng buồn vì vắng bước chân quen.Chỉ có gió vô tình,dắt cô đơn đi miên miết.Tự nhiên từ hôm ấy,con đường nào cũng hun hút chờ mong.Buổi chiều thứ 6,tôi vẫn đợi.Dù biết không bao giờ Hương đến nữa.Nhưng,tôi vẫn đến.Không phải để chờ đợi.Có lẽ chỉ để nuông chiều một nỗi nhớ không tên.
  2. dieishappy

    dieishappy Guest

    iem chả hỉu kí rì hết à,trên là Hà Tâm,dưới là Hương...
    nhưng hay fết,iem ủng hộ nỗi nhớ không tên của pác nì nha !
  3. Soserone

    Soserone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.039
    Đã được thích:
    1
    TỚ...lâu lắm rồi mới đọc 1 bài viết giống như những bài viết trước kia hay có trong hoa học trò! Wả thật là khá lãng mạn, khá có nội tâm...
    Hay lắm, nếu wả thật đây là chuyện của bạn thì xin chúc mừng bạn, đó là 1 ..kỉ niệm thật đẹp , và cũng thật may mắn!
    h`i `hi cho mình hỏi khí không fải , cái wán cafe đó ở đâu thế??Có ở HP ko?mình cũng muốn đến đó 1 lần để xem có thể cảm nhận đc cái cảm giác đó ko???Hoặc hẹn bạn 1 hôm nào đó chúng ta cùng đi uống nước nghe nhạc đê
  4. dieishappy

    dieishappy Guest

    pác mời em đi,em chỉ cho...he he
  5. hoangleanhcong

    hoangleanhcong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    hi``hi, em die trông như thế nào nhỉ?/giá mà cũng có thể...cùng nhau lãng mạn như...trong bài viết kia thì hay wá!...Em ơi, cho anh cái địa chỉ cái wán ấy, rồi cho anh cái...thời gian, anh với em sẽ...tập làm theo cái kịch bản kia!
    Không gian có rồi, thời gian và...khung cảnh có rồi! Chỉ sợ em...mù nhạc là 1! Thứ 2 chỉ sợ,,.,,,em ko hợp với cái khung cảnh đó mà thôi ! Thế nhé, nhưng ko thử thì sao biêt đc fải ko nào?
  6. dieishappy

    dieishappy Guest

    e he he
    em die trông như thế nào nhỉ........hay quá ta,nick thế kai tưởng người ta không bít ấy nhở
    iem mà mù nhạc á ? nhầm
    em không hợp với khung cảnh ấy á ? ....chưa biết nhưng em lên đó với 1 người 1 lần rồi......he he,chắc là không hợp thật....
    những quán dilmah luôn là nơi có nhiều kỉ niệm........
  7. ukyo

    ukyo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    358
    Đã được thích:
    0
    Để mà bày hết nỗi lòng kiểu này cũng công phu thật viết ko biết đau tay thì phải ,thật là khâm phục ,khâm phục.
  8. Hell_Raiser

    Hell_Raiser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2003
    Bài viết:
    574
    Đã được thích:
    0
    Uh nhưng mà tác giả ko quay lại giải thích cái vụ Hà Tâm với Hương là sao nhỉ ??? Bắt cá 2 tay à hay 1 tay bắt 2 cá ???
  9. dracula_nktp

    dracula_nktp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Lão nầy chắc cũng xuất thân từ bọn Chuyên Văn
  10. ukyo

    ukyo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    358
    Đã được thích:
    0
    Đây phải gọi là 1 tay bắt 2 cá mới đúng ,bắt nhiều nên ko nhớ tên .

Chia sẻ trang này