1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi nguyenbs, 12/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Bi_Thong_Mac_Danh

    Bi_Thong_Mac_Danh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2007
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Lạ!
    Câu cuối hay quá bạn ạ.
  2. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn nhiều.
    Lâu lắm mình mới vào topic của mình, thấy bạn ghé chơi nhà lâu rồi mà không có reply, thật thất lễ!
  3. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi
    Đôi khi
    Ta cần lãng quên để biết đêm vừa hết
    Tàn giấc mơ
    Đôi mắt vẫn trơ trơ
    Chưa kịp chìm trong cơn ngủ mệt.
    Đôi khi
    Nghe lời nói bay về trong chiều
    Có người nhắc tên em thật vội
    Loài cỏ mềm thương yêu
    Xanh buốt mùa tim ta cằn cỗi.
    Đôi khi
    Ta cần ngước nhìn vùng trời cao thân quen
    Ngày theo gió vừa lên
    Để biết thời gian là vô tận
    Thời gian lau cho ta muộn phiền.
    Đôi khi
    Ta cần nói với em khi hơi men đắng giọng
    Rằng đôi mắt ta không sinh ra để khóc
    Đôi mắt trơ trơ
    Suốt đời chờ
    Tình em trong mệt nhọc.
  4. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Đoản khúc Xuân
    Bỏ lại mùa đông
    Cây bàng lệ đỏ
    Thôi rơi đầu ngõ.
    Bỏ lại dòng sông
    Nước run sóng lạnh
    Đò trưa bến thưa .
    Bỏ lại phố chiều
    Lá khô lá hát
    Một vết chân thừa.
    Em qua mùa khác
    Xuân về như chưa...
    ---------------------------------------
    Đã sửa lại một chữ :)
    Được nguyenbs sửa chữa / chuyển vào 00:35 ngày 14/09/2008
  5. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Câu này không hiểu lắm.Đò trưa thì dù trời mùa đông đi chăng nữa so ra vẫn "không lạnh" bằng khoảng thời gian khác :)
  6. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Có người reply thích quá :D
    Cái lạnh của buổi đò trưa, cái lạnh của buổi đò thưa. Cái lạnh vì vắng bạn lyhap ạ (vẫn thường nói vắng lạnh đấy thôi). Cám ơn nhiều nhé.
    Ngày nhỏ cha mình làm nghề chài sông. Mình hiểu thế nào là một cái lạnh khi nhìn sóng run lên lúc quãng vắng ngày đông...
  7. hue_co

    hue_co Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2007
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Những bài thơ của bạn đọc thì ko ấn tượng lắm nhưng chính nó lại nhấn chìm tâm hồn người đọc vào thế giới trĩu nặng nội tâm ! Mình rất thích nhưng mwói đọc được mấy bài , hum sau đọc tiếp !
    tặng bạn mấy câu thơ này nhé :
    Có lẽ nào
    tình yêu ta
    nhẹ nhàng và đằm thắm
    nhạt nhẽo và vô vị
    Như mỗi ngày trời nắng trời mưa
    Em bé nhỏ
    Nhõng nhẽo theo anh
    Anh người lớn
    Bỗng sợ em thành người lớn
    <= khó hiểu nhưng đi qua rồi sẽ hiểu !
  8. hue_co

    hue_co Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2007
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    hôm nay mình đã đầu tư thời gian đọc hết thơ của bạn ! Cảm xúc ngập tràn , mặn chát vị môi ! Cuộc đời có những điều thật nực cười , mộng mị và cay xót ! Đã có lần , mình thử nhúng hồn vào những vần thơ ngổn ngang sự đời, bon chen , tính toán, nhưng cứ bỗng chốc lại ngập ngừng, nên thơ của mình luôn dở dang !
    Mình thích bài : Những câu chuyện không mở đầu không kết thúc của bạn ! Cuộc đời cũng vậy , khi sinh ra bắt đầu oe oe cất tiếng khóc , khi trưởng thành, thì khóc thầm trong đêm ,đến lúc già , sẽ khóc bởi vì mình đã bỏ lỡ rất nhiều !
    Buồn , tâm trí mình luôn độc thoại những điều ngớ ngẩn , muốn viết thành thơ mà ko nổi ! Bỏ rơi một chút yêu thương , mình tràn ngập với tất cả nỗi buồn sâu cay nhạt cuộc đời !
    <= trời đất , bó tay , tự dưng buông những lờ vơ vẩn , nên để mọi người đọc ko ?
    <= nãy giờ mình cứ để thời gian trôi lặng đi theo tiếng lách cách của bàn phím bên cạnh , giật mình khi nhận ra mình lại quá phung phí những ý nghĩ vẩn vơ , thôi,gửi lên cho mọi người, dù sao khi tâm trạng rối bời được giải phóng , mình cũng thấy vơi đi phần nào nỗi buồn trong tim !
  9. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn hue_co thật nhiều vì những cảm nhận.
    N chỉ cóp nhặt một chút đời thường thôi, có người thích, có người không. Cho đến lúc này vẫn luôn hiểu, những gì đã viết có nhiều, rất nhiều chỗ chẳng phải là thơ...
    Nhưng đấy là đam mê, một thứ đam mê chết bỏ, của một trò chơi có tên là sáng tạo.
  10. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Trước mùa Phục sinh
    Anh chẳng muốn nài van
    Tình em như ngày trước
    Điều gì đi qua được
    Xin đi qua như mùa.
    Chẳng phải tại anh thừa
    Không, ngàn lần chẳng phải
    Anh thiếu hoài, thiếu mãi
    Nợ con tim đói gầy.
    Cũng chẳng tại anh say
    Mà phố nhìn cười nhạt
    Lời yêu thương mặn chát
    Rơi xuống đêm trăng nào.
    Gió thì của trời cao
    Ngày của năm tháng vội
    Em thì của ước ao
    Của anh còn lời nói
    Trôi qua vùng hư hao.
    Anh chẳng muốn nguyện cầu
    Chúa bây giờ cũng biết
    Ngày Phục sinh về đâu
    Thập giá ghim tình chết.
    Mai vàng mai cứ nở
    Xuân xanh xuân cứ sang
    Buồn yêu buồn cứ ở
    Như rong rêu xếp hàng.
    Ơi cỏ mềm giêng hai...
    Anh chẳng muốn van nài
    Tình em như ngày trước
    Cứ đi qua cũng được
    Nhớ đừng quay lại nhìn.
    (*) Ban đầu lấy tên là Nhớ đừng quay lại.
    Được nguyenbs sửa chữa / chuyển vào 18:59 ngày 03/03/2007

Chia sẻ trang này